ép sát.
“Nếu ta nhớ không lầm, lúc trước ngươi còn thề rằng ngươi sẽ không giữ lại bất
kỳ món bảo vật nào trong số này, sẽ phát toàn bộ xuống dưới.”
“Hiện tại, đã đến lúc ngươi thực hiện lời thề rồi!”
Hiện tại hắn muốn xem Khương Thành sẽ làm sao.
Mặc dù nói rằng với sức mạnh của Thành ca thì nếu hắn vi phạm lời thề cũng
không có ai có thể làm gì được hắn.
Nhưng trở mặt nuốt lời trước mặt nhiều người như vậy, đó thật sự là bẽ mặt mà.
Nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ trở thành trò cười.
Trừ phi hắn không quan tâm đến thể diện của bản thân, điên cuồng diệt khẩu tất
cả mọi người ở Khiếu Mang vực.
Nhưng nếu hắn giữ đúng lời thề, vậy hắn bận rộn nửa ngày tính toán cái gì?
Hơn nữa, chính Phi Tiên Môn cũng táng gia bại sản.
Đây không phải là tìm kiếm sự cố cho chính mình hay sao?
Thế cuộc bày ra trước mặt Khương Thành chỉ còn lại một ngõ cụt.
Mấy Đạo Thánh may mắn sống sót, tất cả đều làm ầm ĩ.
“Khương lão tổ, phải xem thử ngươi rồi.”
“Ha ha, không phải ngươi chỉ định thu vật liệu, không có dự định phân phát
xuống đó chứ?”
“Không phải chứ, không phải chứ, đường đường là lão tổ của Phi Tiên Môn lão
tổ, chủ đàm của Trúc Tiên Cung, làm rạng rỡ cho Khiếu Mang vực, sẽ không
làm chuyện thất tín bội nghĩa làm người phỉ nhổ này chứ?”
“Ngươi đùa gì vậy, Khương lão tổ là người như thế nào chứ, đương nhiên hắn
sẽ không làm cho mọi người thất vọng đâu…”
Bọn họ kẻ xướng người hoạ, vô cùng quái gở.
Không còn cách nào khác, trước đó bị Khương Thành áp bức từng đợt, trong
lòng bọn họ đều đã vô cùng căm phẫn.
Không phải ngươi cố ý mượn cờ hiệu “tạo phúc cho Khiếu Mang vực” để trị
bọn ta sao?
Hiện tại bị nghiệp quật rồi chứ?
Thành ca ngược lại cũng không so đo với giọng điệu này của bọn họ, dù sao lợi
ích cũng đã nắm tay trong tay rồi, còn không cho người khác trút giận một chút
hay sao?
“Đương nhiên sẽ phân phát xuống ngay lập tức…”
Lời còn chưa dứt, đám người Tuyệt Vân lập tức vỗ tay theo.
“Khương lão tổ quả nhiên là nhất ngôn ký xuất, bội phục bội phục!”
“Không sai không sai, tất cả mọi người đều đang chờ đợi giây phút này.”
“Vậy thì mời Khương lão tổ lấy ra đi.”
Bề ngoài là đang tâng bốc khen ngợi, thực tế là không cho Khương Thành cơ
hội nuốt lời.
Nhưng mà Thành ca đã có chuẩn bị từ lâu.
“Như ta đã nói trước đây, giúp đỡ tiên nhân tầng lớp thấp nhất, vậy thì đừng làm
qua loa sơ sài, muốn làm thì phải làm trong một lần!”
“Trang bị ngũ giai lục giai và đế đan gì đó, tất cả đều là đồ vứt đi.”
“Muốn cho thì cho trang bị thất giai bát giai, một lần cho được đãi ngộ tốt nhất,
đây mới là sự giúp đỡ thực sự có ý nghĩa.”
Tuy rằng tất cả mọi người đều không hiểu hắn muốn biểu đạt cái gì, nhưng khoé
miệng của bọn họ vẫn không nhịn được mà co giật.
Sao ngươi dám nói như vậy.
Còn thất giai bát giai.
Có rất nhiều Đạo Tôn đều không sử dụng đạo khí thất giai, có một vài Đạo Tôn
chỉ mới sử dụng đạo khí ngũ giai.
Cái gì gọi là tiên nhân tầng lớp thấp nhất, đó cũng chỉ là cảnh giới tôn giả ước
chừng, đúng không?
Cảnh giới này, cho bọn họ tứ giai cũng xem như là trang bị cao cấp rồi, được
chứ?
“Đúng đúng đúng, Khương lão tổ nói rất đúng.”
Tuyệt Vân Đạo Thánh nở nụ cười thật tươi, đương nhiên thứ hắn muốn nhiều
hơn vẫn là nhìn Khương Thành bị bẽ mặt.
Những tiên nhân khác cũng lần lượt gật đầu.
“Quả thật nên cho bọn họ nhiều hơn một chút, cho đãi ngộ tốt nhất.”
“Không sai không sai, bọn ta hoàn toàn đồng ý.”
“Muốn cho thì cho thứ tốt nhất, vậy thì mời Khương lão tổ bắt đầu phân phát
cho tiên nhân tầng lớp thấp nhất thôi…”
Dù sao bọn họ cũng không thể lấy lại được thứ vừa bị cướp, chỉ cần không rơi
vào tay Khương Thành, cho dù có chia như thế nào cũng không quan trọng.
“Bình tĩnh chớ vội.”
Thành ca cười híp mắt, xua tay.
“Lấy Tôn Giả trở xuống làm giới hạn của tiên nhân tầng lớp thấp nhất, vậy thì
tiên nhân tầng lớp thấp nhất của Khiếu Mang vực thật sự quá nhiều.”
“Mỗi tiên nhân tầng lớp thấp nhất đều phải chia trang bị và thiên tài địa bảo cao
cấp như vậy, hiển nhiên là không đủ.”
“Cho nên, chúng ta chỉ có thể dựa theo thứ tự trước sau mà làm.”
Đám người Tuyệt Vân mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, nhưng
trong lúc nhất thời lại không nghe ra được chỗ nào không đúng.
Chỉ có thể nghe Khương Thành tiếp tục nói chuyện.
“Theo thứ tự này, thì lấy môn phái làm nhóm lần.”
“Ta đề nghị, đợt đầu tiên được chỉ định là Phi Tiên Môn, Thiên Khu các, Cổ
Kiếm tông, Thiên Thư môn, Trường Thanh điện… ba mươi lăm môn phái này.”
Những môn phái phía sau đều là của đám người Mâu Vũ, Quy Tàng, Thái
Thường và Thanh Vân thành lập.
Lần này đối mặt với tiên phủ, tất cả đều kiên định đứng về phía Phi Tiên Môn,
tất cả đều là người một nhà.
“Phi Tiên Môn xếp thứ nhất, đợi đến khi tất cả các đệ tử tầng dưới cùng của Phi
Tiên Môn đều được trang bị là được, lúc đó thì đến lượt các đệ tử tầng dưới
cùng của Thiên Khu các, theo thứ tự mà thôi, từng người một.”
“Đương nhiên, bởi vì ba mươi lăm môn phái này ở đợt đầu tiên, cho nên ba
mươi bốn môn phái khác ngoại trừ Phi Tiên Môn ra, cũng sẽ ưu tiên một phần
nhỏ trang bị.”
“Sau khi tất cả các đệ tử tầng dưới cùng của ba mươi lăm môn phái thuộc đợt
đầu tiên đều đạt tiêu chuẩn, có được đạo khí bát giai, vậy thì đến lượt của các
môn phái đợt thứ hai.”
“Về danh sách các môn phái tầng dưới cùng đợt thứ hai này, chúng ta có thể
nghiên cứu kỹ hơn, từ từ vạch ra…”
Hắn còn chưa nói hết, rất nhiều đệ tử Phi Tiên Môn bao gồm cả đám người Tần
Sướng và Nguỵ Miểu đều không nhịn được muốn phun nước.
Đám người Kỷ Linh Hàm và Quy Tàng đều dở khóc dở cười.
Mâu Vũ và Thương Linh thì nhìn Khương chưởng môn thao thao bất tuyệt một
cách đầy ẩn ý, trong lòng âm thầm chửi bới, thật không hổ là ngươi mà.
Quả nhiên trong lĩnh vực vô sỉ này, ngươi vẫn luôn đứng ở vị trí đỉnh cao, chưa
từng làm bọn ta thất vọng.
Tuyệt Vân Đạo Thánh trợn mắt cứng lưỡi.
Mấy Đạo Thánh và một đám Đạo Tôn ở phía sau đều đang trợn tròn mắt.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng thế mà Khương Thành lại đưa ra một
phương án kỳ lạ như vậy.
Mà những môn phái nhỏ ở xung quanh đã náo động hẳn lên.
Trước đó bọn họ nghe nói không làm gì cũng có thể nhận được rất nhiều thứ,
trong lòng còn kích động không thôi, tay run rẩy, chờ được phát lợi ích.
Nghĩ điều này thật sự là bánh từ trên trời rơi xuống, không cần làm bất cứ điều
gì cả, vô duyên vô cớ lại có thể nhận được cái gọi là giúp đỡ.
Hơn nữa còn phong phú như vậy.
Hiện tại thì tốt rồi, mọi người đều chán nản.
Bởi vì phương án này của Khương Thành quả thực có chút gì đó.
Dựa theo tiêu chuẩn mỗi tiên nhân tầng lớp thấp nhất đều phải có đạo khí bát
giai của hắn, sau khi chiết khấu tất cả tài nguyên và thiên tài địa bảo mới cướp
được vừa rồi, cũng không đủ chia cho hai trăm người.
Mà tiên nhân tầng lớp thấp nhất của toàn bộ Khiếu Mang vực nhiều như vậy,
xếp đến địa lão thiên hoang, cũng không đến lượt của môn phái thứ hai, đúng
không?
Chứ đừng nói đến đợt thứ hai.
Bởi vì kỳ vọng quá lớn, cho nên thất vọng càng lớn, rất nhiều người đã không
chú ý đến sức mạnh của Khương Thành, chất vấn ngay tại chỗ..
“Sao Phi Tiên Môn của các ngươi cũng được tính vào?”
“Đây là giúp đỡ cho tầng lớp thấp nhất, liên quan gì đến Phi Tiên Môn?”
“Rõ ràng Phi Tiên Môn là môn phái lớn hàng đầu, hoàn toàn không tính là môn
phái nhỏ đâu nhỉ?”
“Hơn nữa là, Thiên Khu các, Cổ Kiếm tông, Trường Thanh điện, Thiên Thư
môn… môn phái nào không có Đạo Thánh trấn thủ? Đây có liên quan gì đến
tiên nhân tầng lớp thấp nhất sao?”
“Đùa cái gì vậy, đây không phải là môn phái lớn tự chia cho nội bộ sao, có tầng
lớp thấp nhất cái gì?”
“Đúng vậy, cho dù muốn dựa theo trình tự mà làm, cũng nên bắt đầu từ môn
phái nhỏ thật sự.”
“Hắc Nguyệt tông của bọn ta cao nhất chỉ có một mình ta là Chí Tôn đây, đây
mới là môn phái tầng lớp thấp nhất, được không?”
“Ngươi thì tính là cái gì, Thường Hà bảo của bọn ta chỉ có hai Thiên Tôn là ta
và sư đệ, những người khác đều chỉ dưới Tôn Giả, đây mới gọi là tầng lớp thấp
nhất đây này!”
Bởi vì quá kích động, thậm chí có rất nhiều người còn thảm hại ngay tại chỗ.
Môn phái của ngươi có Đạo Tôn không tính, môn phái của ta chỉ có Tôn Giả, là
tầng lớp thấp nhất có mặt.
Giống như càng yếu thì càng quý vậy