Sở dĩ bọn họ đến đây, là bởi vì ôm ý định muốn kết thành đồng mình thậm chí
là
muốn đến để cậy nhờ.
Nguyên nhân không có gì khác, chính là bởi vì Khương Thành có Bách Chiến
lệnh.
Theo quan điểm của bọn họ, tiếp sau đây Khương Thành chắc chắn sẽ tiến hành
một cuộc thay đổi lớn ở Đoạn Dương Đạo.
Theo ta thì sống chống ta gì chết gì gì đó.
Nếu như không muốn bị Bách Chiến lệnh giết chết, thì tốt nhất là nên đứng
cùng
một phe với hắn trước.
Sau này, lúc hắn đông chinh tây thảo, đánh đông dẹp tây, vẫn có thể đi theo
hắn để chia một miếng bánh.
Còn đối với sự viếng thăm của những người này, Lâm Tịnh hoàn toàn không hề
có
ý ngăn cản.
Hắn cũng cảm thấy, bên cạnh người có Bách Chiến lệnh có càng nhiều đồng đội
thì có nghĩa là sức mạnh càng lớn.
Cứ như thế, Đạo Tôn tụ họp ở Ma Ngộ tông cũng càng ngày càng nhiều.
Lúc đầu từ ba, năm người, sau đó biến thành khoảng người, tiếp sau đó là hai
mươi người, ba mươi người…
Mà bản thân Khương Thành, lúc đầu còn vui tươi hớn hở đón nhận những lời
tâng
bốc nịnh nọt thái quá của mấy vị Đạo Tôn mới đến, được tâng bốc đến mức
dáng
vẻ cũng trở nên ôn hòa.
Sao đó, hắn cũng thấy hơi mệt mỏi.
Hắn cảm thấy dựa vào địa vị của hắn, cứ một người đến là phải ra tiếp kiến một
lần khó tránh khỏi có hơi mất giá.
Thế là hắn dứt khoát tuyên bố bế quan.
Lần khiêu chiến tông môn này, hắn đã xử đẹp chín vị Đạo Tôn, thu được không
ít
chiến lợi phẩm.
Sáu vị Đạo Tôn của Đoạn Thiên Minh cùng với Ngạo Kiêu Đạo Tôn đều được
coi như
là những người lắm tiền nhiều của trong các Đạo Tôn.
Nhân cơ hội này, hắn đem những Đạo giáp và Đạo khí thu được đổi thành điểm
Tiên Nguyên, cộng thêm một lượng tài nguyên đan dược lớn vốn có trong nhẫn
trữ
vật.
Hắn lại bắt đầu một hành trình ăn đan dược thăng cấp mới.
Hơn mười ngày sau, hắn đã đốt hết toàn bộ tài sản của chín vị Đạo Tôn, còn dán
không ít điểm Tiên Nguyên điểm lên người mình, cuối cùng cũng coi như đã
thăng
từ cấp Thiên Tôn lên cấp Chí Tôn.
“Đường phố xung quanh toàn là Chí Tôn, bây giờ có thể coi như có tí thể diện
rồi.”
Hắn cũng không kỳ vọng có thể thăng cấp lên Đạo Tôn.
Số Đan dược cần của mỗi tiểu cảnh giới ở phía sau đều tăng theo cấp lũy thừa.
Mà lần này thăng lên cấp Chí Tôn, Tiên lực tích lũy của hắn cũng đã chọc thủng
luôn cấp độ Chí Tôn, đã ngang hàng với Đạo Tôn bình thường.
Nhưng sự thăng cấp lớn nhất, chính là về phương diện căn nguyên.
Sự gia tăng của Tu vi Tiên lực, đã khiến căn nguyên mà hắn có thể điều đến từ
căn nguyên băng và căn nguyên đan càng cường đại hơn.
Bây giờ một đạo căn nguyên băng của hắn đã vượt qua mấy đạo căn nguyên của
các
Đạo Tôn khác gộp lại.
Độ mạnh như thế này, đã gần với Đạo Thánh rồi.
Mấu chốt là hắn có tận hai đạo căn nguyên như thế!
Sau khi hai căn nguyên này sau khi dung hợp với Pháp cảnh của pháp tắc làm
màu, đã khiến độ mạnh của pháp tắc không gian tăng lên rất nhiều.
Nếu như bây giờ hắn lại đơn thương độc mã đánh với đám người Nhạc Gia Đạo
Tôn,
thì hắn không cần phải thi triển thế giới kiếm đạo thập tam trọng nữa rồi.
Bởi vì trên phương diện thi đấu về Pháp Tắc không gian hắn đã có thể trực tiếp
áp đảo đối phương rồi.
Ngoài ra, như một lẽ đương nhiên Khương Thành cũng có được năng lực thông
thường mà các Chí Tôn bình thường nên có, đó chính là luyện hóa một căn
nguyên.
Một Chí Tôn mới được thăng cấp, đã có thể luyện hóa một căn nguyên mượn
được,
sau đó từ từ biến nó thành đồ thuộc về chính mình.
Một khi đã biến thành sở hữu của riêng mình, thì có thể dung hợp vào trong
pháp tắc không gian, tiến thêm một bước trong việc nâng cao năng lực chiến
đấu.
Mà cùng với sự nâng cao của thực lực, tiếp sau đó còn có thể luyện hóa nhiều
loại căn nguyên hơn.
Ví dụ như bây giờ Tam Nhãn Hổ có bốn căn nguyên luyện hóa.
Còn có một vài Đạo Tôn đã có sáu, bảy đạo căn nguyên rồi.
Đối với một Chí Tôn mới được bổ nhiệm mà nói, nên luyện hóa căn nguyên gì,
chủ
yếu phải xem bản thân tinh thông môn quy tắc nào nhất.
Thành Ca cơ bản là không cần phải nghĩ, ngoại trừ căn nguyên đan và căn
nguyên
băng thuộc về hắn ra, huyền văn căn nguyên có cấp bậc cao nhất của hắn chính
là huyền văn kiếm.
Thêm cả việc Kiếm Tâm cũng chịu biên độ tăng trưởng của căn nguyên kiếm,
nên
hắn đã quyết đoán mượn một đạo căn nguyên kiếm về.
Bởi vì trình độ lĩnh ngộ quy tắc kiếm của hắn là thập tam trọng, có thể so
sánh với cấp độ Đạo Tôn.
Cho nên lúc mượn được đạo căn nguyên này, độ mạnh của nó đã vượt xa những
Chí
Tôn khác, thậm chí còn vượt qua một bộ phận Đạo Tôn,vững chắc và to lớn đến
mức vô lý.
Đối với căn nguyên kiếm vẫn chưa thuộc về hắn, ca này vô cùng hào hứng bắt
đầu
luyện hóa.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Cũng chẳng có ai đến làm phiền hắn, càng chẳng có ai dám đến tấn công hắn.
Hắn không hề biết, lúc này Đoạn Dương Đạo chính là mạch nước ngầm đang
dâng
trào.
Bên trong cung điện tráng lệ dưới lòng đất, Ngân Thuyên Đạo Tôn đang cung
kính
đứng kề vai cùng với hơn ba mươi vị Đạo Tôn khác.
Hơn ba mươi người này, hắn đều quen biết cả.
Bởi vì thân phận của đám người này ở bên ngoài đều vô cùng cao quý và vẻ
vang.
Bọn họ đều là những người đứng đầu của các tông môn hàng top.
Cùng với điều này, bọn họ còn là thành viên của Đoạn Thiên Minh, từng là
nhóm
thống trị ngầm của Đoạn Dương Đạo.
Khương Thành cướp mất Bách Chiến lệnh, khiến tổ chức hùng mạnh “Đoạn
Thiên
Minh” này, đã bị đánh cho hiện nguyên hình chỉ sau một đêm.
Đối với bọn họ mà nói, việc có sáu Đạo Tôn chết cũng không tính là tổn thất
quá nghiêm trọng.
Nhưng việc mất Bách Chiến lệnh, tương đương với việc bọn họ bị rút mất
xương
sống.
Bởi vì lo lắng Khương Thành sẽ đuổi giết đến đây, lần này bọn họ không thể
không trốn đông nấp tây.
Bọn họ không hề hay biết, thực này chuyện này là dư thừa, hoàn toàn là tự mình
dọa chính mình.
Thành Ca cũng chẳng có thù oán gì với bọn họ, hắn làm gì mà chăm chỉ, tự do
chẳng có mục tiêu gì đi đuổi giết mấy Đạo Tôn như thế.
Nhưng hôm nay, có người đã triệu tập bọn họ lại.
Có thể thần thông quảng đại tìm được tất cả bọn họ, đồng thời còn bắt bọn họ
ngoan ngoan đến tập hợp đầy đủ, cũng chỉ có một người có thể làm được, chính
là Nguyên Kha Đạo Thánh.
Đúng thế, vị Đạo Thánh này đã thực sự xuất hiện để báo thù cho đồ đệ của hắn,
Ngạo Kiêu Đạo Tôn.
“Ngân Thuyên, ngươi nói lại một cách chi tiết trận khiêu chiến ngày hôm đó
cho
ta nghe!”
“Không được bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào, bất kỳ một câu nói nào.”
Một vị Đạo Tôn có thâm niên lâu năm như Ngân Thuyên Đạo Tôn, sau khi nghe
thấy
mệnh lệnh của Nguyên Kha Đạo Thánh, không dám có mảy may tí ti đùn đẩy
nào.
Vội vàng kể lại đầu đuôi ngọn ngành, như đậu đổ vào ống tre, kể đến nơi đến
chốn toàn bộ quá trình của trận khiêu chiến giữa Vô Định Cung và Ma Ngộ
tông.
Sau đó, những người có mặt ở trong điện nháo nhào phát biểu ý kiến.
Cũng chẳng có gì ngoài phân tích và đánh giá năng lực chiến đấu của Khương
Thành.
Ví dụ như là Thần hồn của hắn, thế giới kiếm đạo của hắn.
Nguyên Kha Đạo Tôn vẫn luôn nghe, mãi đến tận cuối cùng, hắn mời chầm
chậm mở
miệng: “Bách Chiến lệnh đó, chúng ta nhất định phải lấy được nó.”
Trong lòng những Đạo Tôn có mặt ở đó đều oán thầm, câu này của ngươi không
phải là nói thừa à?
Làm gì có ai không muốn cướp Bách Chiến lệnh đó về tay mình chứ.
Vấn đề là, ngươi làm thế nào mới có thể cướp lại được ấy?
“Nhưng lệnh bài đang nằm trong tay Khương Thành, chúng ta không có cách
nào
lấy được!”
“Đúng thế, dựa vào lực chiến đấu đó của hắn, nếu chúng ta cố chấp cướp đoạt,
chỉ là tự tìm đường chết mà thôi.”
“Sợ rằng trong các Đạo Tôn, kẻ này đã vô địch, không ai đấu nổi nữa rồi. Lại
thêm cả Bách Chiến lệnh, rõ ràng là như hổ mọc thêm cánh.”
“Đến lúc đó sợ là đến gần hắn còn chẳng làm được, càng đừng nói đến cướp
được
Bách Chiến lệnh.”
Nguyên Kha Đạo Thánh chầm chậm quay người lại, dáng người gầy gò nhưng
lại
mang theo một cảm giác áp bức nặng nề.
“Dùng bạo lực cướp không thành, không có nghĩa là những phương pháp khác
cũng
không thành.”
“Cho dù hắn có yêu nghiệt hơn đi chăng nữa, cũng không thoát khỏi sự ngấm
ngầm
mưu tính của nhiều người như thế!”
“Chỉ cần lấy được Bách Chiến lệnh, thì ngày chết của hắn cũng đến rồi.”
Hắn vẫn còn có điều chưa nói.
Chỉ cần lấy được Bách chiến lệnh, một Đạo Thánh như hắn có thể trở thành ông
trời độc nhất vô nhị của Đoạn Dương Đạo.
Dựa vào sức mạnh của hắn, đến lúc đó hắn căn bản không cần phải hợp tác với
người khác.
Nắm trong tay Bách Chiến lệnh, hắn sẽ không kiêng kỵ bất kỳ ai, muốn giết ai
thì giết kẻ đó.
Cho dù, Đạo Thánh khác của Đạo Tuyệt Chi Địa đến đây, cho dù Thiên Đế đích
thân tới, thì ở Đoạn Dương Đạo này cũng phải nhìn sắc mặt của hắn mà hành
xử.