Em gái hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên vô cùng thần thánh mà lại nghiêm túc.
Từ trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của nàng, thậm chí có thể nhìn thấy một
chút vầng sáng thần thánh.
Rồi sau đó, nàng cũng nhón mũi chân, cố lấy dũng khí nhắm mắt lại hôn lên.
Tâm Thành ca nói tuy rằng ta không yêu cầu những người khác cũng hôn,
nhưng các ngươi tích cực như thế, ta cũng không tiện từ chối.
Sau khi vừa hôn xong, Nguyễn Lăng Dao đã trực tiếp e lệ đến mức che mặt lui
sang một bên, không nói được gì.
Hoàn toàn không hưng phấn nhảy nhót giống như Chung Ly Xảo trước đó.
Càng không có loại bình tĩnh khác thường như Lê Hàn Ngọc.
Thành ca cười nhún vai: “Được rồi, được rồi, nhìn về phía bên này, ta phải
truyền dạy Huyền Thuật cho ngươi.”
Làm chấp sự trực thuộc đoàn Tài quyết của Đại điện chủ, tư chất, ngộ tính của
Nguyễn Lăng Dao còn tốt hơn Chung Ly Xảo một chút, thật ra nàng được xem
thành điện chủ đời tiếp theo mà bồi dưỡng.
Thức nhập môn thứ nhất vốn không coi là quá khó, dưới sự diễn luyện giảng
giải của Thành ca, dần dần nàng cũng có ra dáng rồi.
“Đa tạ sự chỉ giáo của Đại hiền giả!”
Nàng cũng không dám đi lên hôn môi bất cứ lúc nào như Chung Ly Xảo.
Sau khi một người đi sang một bên tu luyện, Thành ca lại nhìn về phía năm cô
gái còn lại.
“Tiếp theo ai tới?”
Năm cô gái còn lại này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều rất do dự.
Sau đó, Trác Ngạo Tâm đứng ra.
“Đại hiền giả, ngươi làm như vậy hơi quá rồi đấy!”
“Hử, sao cơ?”
“Đối với chúng ta mà nói, hôn môi là một chuyện rất quan trọng, thần thánh, mà
không phải là trò đùa!”
Vẻ mặt nàng nghiêm túc nói: “Lấy Huyền Thuật để uy hiếp, ép chúng ta làm
loại chuyện vượt lễ này, ngươi khó tránh khỏi mất thân phận Đại hiền giả, cũng
ảnh hưởng tới sự tôn kính của chúng ta dành cho ngươi!”
Thành ca nói trong lòng ta không nhìn ra các ngươi có bao nhiêu tôn kính ta.
“Ý của ngươi là không muốn hôn môi?”
Trác Ngạo Tâm im lặng một lát, trong mắt chợt hiện lên một chút kiên quyết.
“Không sai!”
“Nếu không thể không hôn, vậy ta rút khỏi đây!”
Thành ca lại nhìn về phía bốn cô gái còn lại khác: “Các ngươi cũng có ý này
sao?”
Bốn cô gái kia không hẹn mà cùng gật gật đầu.
Ở sâu trong đáy lòng, các nàng vốn cảm thấy thực lực của ta mạnh hơn ngươi
nhiều.
Tới nơi này xin chỉ bảo, đã xem như không ngại học hỏi kẻ dưới rồi.
Nếu không phải ngươi có thân phận Đại hiền giả, khi nhìn thấy chúng ta ở Thần
điện, ngươi còn phải hành lễ cơ đấy.
Ngươi dựa vào cái gì mà chiếm tiện nghi của chúng ta?
Thành ca cười cười: “Vậy được, không cần hôn nữa.”
Hả?
Năm cô gái bao gồm Trác Ngạo Tâm sửng sốt.
Các nàng có nằm mơ cũng không ngờ tới câu trả lời này.
Các nàng vốn dĩ còn tưởng rằng Khương Thành sẽ mạnh mẽ kiên trì, sau đó đôi
bên tranh chấp, cuối cùng thậm chí ồn ào tới các điện chủ tham gia luôn, lại đổi
một nhóm người khác gì đó.
Kết quả, thế mà nhẹ nhàng buông tha điều kiện này bằng một câu?
Điều này khiến cho các nàng đều cảm thấy không chân thực.
Mà Chung Ly Xảo và Nguyễn Lăng Dao cũng vô cùng kinh ngạc.
“Các ngươi làm sao thế, ban đầu ta không có định để cho các ngươi hôn ta đâu.”
Thành ca nhìn về phía Lê Hàn Ngọc vẫn đắm chìm trong thế giới của mình ở
nơi xa, cười nói: “Điều kiện này, chỉ là điều kiện ban đầu ta và nàng đã nhất trí,
vốn không liên quan tới các ngươi.”
Hả, chuyện này!
Nghĩ kỹ lại, lúc trước khi bắt đầu dự định truyền dạy cho bảy người các nàng,
hắn cũng chỉ nói “người tiếp theo là ai”.
Mà không đề ra điều kiện gì.
Thì ra là ngay từ đầu đã chúng ta nghĩ nhiều rồi?
Năm cô gái còn lại nhất thời thở dài một hơi, vẻ mặt may mắn.
Trên thực tế, nếu Khương Thành thật sự muốn kiên trì, ồn ào đến cuối cùng các
điện chủ chắc chắn sẽ đổi một nhóm người.
Mà đến lúc đó năm người các nàng, chẳng khác nào không hoàn thành nhiệm
vụ quan trọng của bổn điện.
Hiện tại xem như là kết quả tốt nhất rồi.
Chẳng qua Nguyễn Lăng Dao đứng ở một bên thì có hơi tổn thương.
Nàng u oán nhìn Thành ca, nếu không cần hôn thì sao ngươi không nói sớm hả?
Thành ca có thể cảm nhận được ánh mắt của em gái, chẳng qua bây giờ chỉ có
thể giả bộ không biết.
“Vậy ta tới đi!”
Nếu không cần hôn, Trác Ngạo Tâm không có gì phải do dự nữa.
Nàng đứng ở phía trước, chờ Khương Thanh truyền dạy.
“Trước khi truyền dạy cho ngươi, ngươi mở ra huyền khí lưu ảnh trước, ghi lại
quá trình đi.” Thành ca dặn dò tri kỷ một câu.
Trác Ngạo Tâm nghe xong thấy cũng đúng, như vậy sau này còn có có thể mang
về xem và nghiên cứu.
Đợi sau khi nàng mở ra huyền khí lưu ảnh, Thành ca liền diễn luyện một thức
của Huyền Thuật Chiến Chi Lực.
Sau đó còn không đợi Trác Ngạo Tâm đặt câu hỏi, hắn đã trực tiếp nói ra khẩu
quyết và điểm thiết yếu của một thức này một lần.
Cả quá trình không đến năm phút đồng hồ.
Sau đó hắn khoát tay: “Được rồi, ngươi có thể đi sang một bên tu luyện rồi,
người tiếp theo.”
Chuyện này…
Trác Ngạo Tâm sửng sốt, hình như không đúng rồi?
Hình như trình tự bị bớt đi rất nhiều bước so với hai người trước!
Khi hai người kia học Huyền Thuật, chẳng phải ngươi tay nắm tay chỉ giáo,
nhìn các nàng diễn luyện, còn nhắc nhở chỉ ra chỗ sai bất cứ lúc nào sao?
Nhất là Chung Ly Xảo, không chỉ diễn luyện lại thêm một lần, sau đó còn tay
nắm tay dạy tỉ mỉ từng chút một ước chừng sáu giờ!
Sao lúc này ta mới chỉ dùng một nén nhang đã kết thúc rồi?
Nàng không thể không lên tiếng lần nữa: “Đại hiền giả, chẳng phải hơi quá
ngắn gọn rồi sao?”
“Ngắn gọn sao?”
Thành ca cười tủm tỉm giang tay: “Ta đã nói lại toàn bộ một thức này một lần
rồi, vậy còn chưa đủ sao?”
Kỳ thật hắn nói không sai.
Nếu có người trong lúc vô ý đạt được một quyển bí tịch Huyền Thuật, còn phải
tự tìm hiểu nữa đó.
“Video giảng giải” vừa mới được ghi lại của Thành ca, đã xem như là rất kĩ
càng tỉ mỉ rồi, còn thêm vào rất nhiều lý giải của bản thân, cũng đủ để tiết kiệm
rất nhiều khổ công cho nàng rồi.
Chẳng qua là, cách đối xử so với hai vị trước thì có hơi thê thảm mà thôi.
Trác Ngạo Tâm nhíu mày nói: “Nhưng ta vẫn có nhiều chỗ chưa hiểu…”
“Không hiểu có thể cầm huyền khí trở về hỏi Chiến Linh điện chủ mà, cảnh giới
của hắn cao nhất, chắc chắn có thể hiểu được.”
“Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành ở mỗi người, ngươi không thể trông cậy toàn bộ
vào việc ta dạy. Ta làm gì có thời gian, ta cũng phải tu luyện, đúng chứ?”
Trác Ngạo Tâm còn muốn tranh thủ một chút: “Vậy vừa rồi các nàng…”
“À, đó là quà tặng thêm vào. Các ngươi cũng nói hôn môi không phải trò đùa,
người đẹp tặng hôn, ta há có thể phụ lòng yêu mến?” Thành ca nói rất đương
nhiên.
Trác Ngạo Tâm lập tức nghẹn lời.
Người ta nói rất có đạo lý, ngươi không hôn cũng vẫn sẽ học được giống như
vậy, còn có gì không hài lòng nữa?
Về phần quà tặng thêm vào, đương nhiên phải xem tâm trạng, không có khả
năng ai ai cũng có phần.
Nguyễn Lăng Dao vốn còn đang u oán, lập tức lại vui mừng trở lại, nụ hôn của
mình vừa nãy cũng không thiệt.
Mà bốn cô gái còn lại có hơi xoắn xuýt.
Huyền Thuật cấp Chí Tôn này quá cao thâm huyền ảo, nếu không có Khương
Hiền Giả tự chỉ điểm tại hiện trường, độ khó phải cao hơn gấp nhiều lần.
Các điện chủ đều là Thiên Huyền Cảnh, kinh nghiệm tu luyện phong phú,
phỏng chừng video giảng giải đối với họ là đủ rồi.
Nhưng với cảnh giới và ngộ tính thấp kém của nàng, có thể căn bản không học
được bao nhiêu.
Cuối cùng điều nàng có thể làm được, chỉ là có tác dụng như một cái loa, vận
chuyển “video giảng giải” thay các điện chủ.
Song còn không đợi các nàng mở miệng, Thành ca liền trực tiếp phá hỏng sự do
dự của các nàng.
“Vừa rồi ta cũng đã nói rõ rồi đấy, các ngươi không cần hôn ta, Ta vốn cũng rất
bận bịu, không có thời gian từ từ chỉ bảo mỗi người đâu.”
“Được rồi, được rồi, người tiếp theo, người tiếp theo!”
Bị hắn nói như vậy, cho dù bốn cô gái còn lại muốn thay đổi ý định cũng không
được nữa rồi.
Thế là kế tiếp, chỉ trong 20 phút đồng hồ, Thành ca liền hoàn thành toàn bộ quá
trình truyền dạy.
Sau đó hắn lại trở về trong tĩnh thất bắt đầu luyện hóa Bí Không Thánh Sa, nâng
cao cảnh giới Huyền văn mới của mình.
Còn mấy cô gái bên ngoài có thể tự tu luyện đến trình độ nào, hắn không chút
để ý.