vào.
Thành ca kinh ngạc, bản thân lại không thể phát giác ra.
Cũng phải, nàng đã là Chuẩn đế hậu kì rồi, nếu thật sự muốn che giấu hơi thở,
bản thân quả thực cũng sẽ không phát hiện ra được.
Nhìn ánh mắt phức tạp của Kỷ Linh Hàm, hắn tự dưng có chút lúng túng.
“À thì…”
Lâm Ninh đứng dậy một cách đàng hoàng, lấy bình tĩnh tự mình giải thích: “Kỷ
chưởng môn, đây là Thương Long đại đế.”
“Là ta bảo hắn biến thành Khương chưởng môn, để ta lần nữa cảm nhận được
thời gian trước.”
“Ồ, vậy à?”
Kỷ Linh Hàm nhìn Lâm Ninh một cách xa xăm.
Cô em này thật biết trêu đùa.
Đề phòng được ́n Tuyết Nhi nhưng không phòng nàng, suýt chút bị nàng lợi
dụng sơ hở.
Nàng từ từ vào trong điện, chiếc váy dài trắng tinh khiết ma sát vào chiếc kính
soi phát ra ánh sáng tím diệu huyền, phát ra tiếng tách tách, cũng chạm vào trái
tim nhỏ bé của Khương Thành.
Ca đây cũng chẳng có gì gọi là cảm giác trái với đạo đức cả, trái tim của Thành
ca thuộc về cả thế giới, thứ chẳng nghiêm trọng gì.
Chỉ là hắn cảm thấy rất khó xử.
“Phải phải phải, giờ ta sẽ biến trở về!”
“Không cần đâu!”
Kỷ Linh Hàm đưa tay lên ngăn hắn lại: “Ta cảm thấy thế này rất tốt!”
“Nếu như ngươi không phiền thì ta có một yêu cầu nhỏ!”
Ngươi cũng có yêu cầu sao?
Không phải cũng là để nguyên hình dạng người này, sau đó lại ôm lại hôn đấy
chứ?
“Yêu cầu gì?”
Nàng nhìn thẳng vào Khương Thành, ánh mắt đằm thắm không chút che đậy,
xuyên thẳng vào giữa khoảng cách vốn không coi là xa của ai người.
“Có thể xin ngươi sau này cứ giữ nguyên hình dạng của Khương chưởng môn
không?”
Ơ chuyện này?
Sự nghi ngờ của Thành ca lần này đã tăng đến đỉnh điểm rồi.
Hắn thật sự nghi ngờ, hai nữ nhân này có phải đã nhìn ra được thân phận thật sự
của mình rồi không.
Thế là hắn hỏi thăm thăm dò một câu: “Tại sao lại có yêu cầu này chứ?”
“Bởi vì ta nhớ hắn, thấy dáng vẻ này của ngươi giống như nhìn thấy hắn vậy.”
“Là vì như thế?”
“Ừm.”
“Ha ha ha, ta còn tưởng rằng các ngươi hiểu lầm ta là hắn nữa kìa.”
Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh cùng lúc che miệng khẽ cười.
“Ha ha, sao có thể chứ, bọn ta đương nhiên biết ngươi là Thương Long đại đế
mà.”
“Phải đấy, các ngươi rõ ràng là hai người, điểm này chả nhẽ bọn ta phân định
không rõ sao?”
Nghe thấy bọn họ nói như vậy, Thành ca yên tâm trở lại.
“Được thôi, nếu các ngươi đã yêu cầu nhiệt tình như vậy, vậy thì ta đồng ý.”
Hắn vốn càng thích giữ hình dạng người hơn.
Mỗi lần vì để che giấu bọn họ phải không ngừng hóa thành hình rồng đúng thật
rất phiền phức.
Bây giờ yêu cầu như thế này đúng là trúng tim đen của hắn rồi.
Sau này có thể quang minh chính đại dựa vào hình dạng thật của bản thân đi
khắp nơi khắp chốn rồi.
Sau khi Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh rời khỏi, Thương long nữ đế nơi tối mới
giễu cợt: “Chưởng môn Phi Tiên môn mà ngươi làm cũng không được đẹp đẽ
mấy.”
Khương chưởng môn giương đôi mày lên: “Sao lại không đẹp đẽ?”
“Hạ thủ với đệ tử môn hạ mình, ngươi không thấy mình bỉ ổi sao?”
“Có sao?”
Thành ca lại không nghĩ thế: “Đã bảo đây là văn hóa của Phi Tiên môn bọn ta
mà, phàm phu tục tử như các ngươi sao mà hiểu được.”
“Hơn nữa, ta cũng đâu chỉ như thế với đệ tử Phi Tiên môn, ở ngoài ta cũng đâu
loại trừ.”
Nữ đế cũng bị cái kiểu cây ngay không sợ chết đứng này của hắn đánh bại rồi.
“Ngươi đúng là sống rất rõ ràng nhỉ.”
“Quá khen, quá khen rồi, đều do Tam Nhãn Hổ tạo ra đấy.”
Thành ca trực tiếp đổ vạ cho Tam Nhã Hổ bây giờ đang không biết bận rộn ở
chân trời góc bể nào đó, khiến nó phải giật mình.
Nhìn bốn phía nhưng lại chẳng phát hiện ra được gì.
Chờ đợi ở chiến trường tiền tuyến mấy ngày, Thành ca cảm thấy có gì đó không
đúng.
“Hai tiên đế của Vô Cực Động Thiên ấy đâu?”
“Không phải đã nói sẽ đến thăm ta sao, thuận tiện mang theo bảo vật đến nữa
mà?”
Đám người Thương Tật, Ngao Dương, Mạc Trần, La Viễn đang ngồi đó cũng
cạn lời, cũng chỉ có mỗi ngươi dám nói như vậy thôi.
Nhìn thấy hình ảnh bây giờ của Thành ca ở trước mặt, mọi người đều cảm thấy
an lòng.
Thương Long Cốc bên này sớm đã biết rồi.
Lão Thương Long ngày đầu tiên biến trở về Long thân thì phải gọi một tiếng
Soái Thành đấy.
Đến nay thì không quản nỗi hắn nữa.
Còn Phi Tiên Môn bên này thì vẫn giả vờ không biết.
Mọi người giống như những người xem đến xem quốc vương mới vậy, ngầm
hẹn với nhau xem hắn như Thương Long đại đế.
“Khụ, chắc bọn họ trên đường đi không xảy ra chuyện gì chứ?” Mạc Trần đoán.
Khương chưởng môn cáu lên: “Hứ, bọn họ cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, sao
có thể hở chút là có chuyện chứ?”
“Từ khi giết chết hai sứ giả tiên minh, ta vẫn luôn chờ bọn họ.”
Hắn huơ huơ cánh tay phải, dáng vẻ nóng nảy.
“Kết quả thì sao?”
“Lúc đó thì bảo đi truy sát Trầm Châu chuẩn đế.”
“Sau này ta đến tiền tuyến, cứ nghĩ rằng bọn họ sẽ đến, nhưng rồi lại nói với ta
là vẫn đi truy sát Trầm Châu chuẩn đế!”
“Làm ơn, chỉ là một chuẩn đế thôi mà, lâu như vậy mà cũng giải quyết không
xong ư?”
“Các ngươi nói xem, đây là bình thường hả?”
Nhìn cái nhìn làm màu mà hỏi của hắn, mọi người rất thành thực lũ lượt lắc đầu.
“Không bình thường.”
“Thật quá đỗi không bình thường.”
Hắn than thở một hơi, rồi lại nghiến chặt răng gào lên.
“Dạo này cứ nghe bọn họ sẽ đến, ta sợ bọn họ tìm không ra ta nên mới có lòng
ở nguyên tại chỗ.”
“Kết quả vẫn chậm trễ chưa đến.”
“Ta vô cùng nghi ngờ năng lực nghiệp vụ và trình độ danh tiếng của bọn họ,
đây là đang làm gì thế này?”
“Lẽ nào còn cần ta phải đích thân đến đón bọn họ sao?”
“Bọn họ có giá vậy à?”
Hắn tức giận như bản thân mình bị trai đểu hết lần này đến lần khác cho leo cây,
vốn chẳng giống trò đùa chút nào.
Mọi người trong điện im lặng không có gì để nói.
Ông à, người ta đến để giết ngươi đấy.
Hơn nữa cũng đâu có hẹn ước gì với ngươi.
Sự tức giận này của ngươi có phải đã ở sai chỗ rồi không?
Nhưng mà trong cơn thịnh nộ của Khương Thành cũng chẳng ai dám rước xui
xẻo.
Kể cả ba người Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh và ́n Tuyết Nhi lúc này cũng ngồi
ngay ngắn nghiêm chỉnh, không dám nói lời nào.
Mạc tiên nhân khẽ khàng giơ tay lên: “Hay là, chúng ta đi thăm dò tin tức thử
xem sao?”
Thành ca nhìn hắn một cái, lúc này mới khua tay.
“Đi thăm dò hết cả đi, có tin tức gì lập tức hồi báo, không được chậm trễ.”
“Vâng!”
“Bây giờ bọn ta đi đây!”
Tất cả người của Phi Tiên môn, kể cả những tu sĩ nhân tộc như Nguyên Hư,
Tiêu Hỗn, Tịch Vân, toàn bộ đều rời khỏi hiện trường nhanh như bay.
Chỉ trong một giờ sau, bọn họ đã mang về tin tức mới nhất của Tiên giới bên
kia.
“Đến nay hai giới Tiên Ma đang ác chiến ở giới sông.”
“Tử Điện tiên đế bị hiểu nhầm là bị Ma giới bên kia giết chết, vậy nên hai tiên
đế Lôi Cức và Trường Vân cũng nhanh chóng đi sang bên đó.”
“Cái gì?”
“Lần này ta lại xếp sau Ma giới ư?”
Thành ca nhảy dựng lên, lần này thật sự nhịn không nỗi nữa mà.
“Bọn họ xem thường người khác.”
“Ta diệt tông môn của bọn họ, bọn họ cứ không bận tâm.”
“Không bận tâm nữa, giờ ta sẽ tìm bọn họ để hỏi cho ra nhẽ.”
Hắn cầm kiếm lên, định đi đến tiền tuyến chiến đấu giữa hai giới Tiên ma.
Mọi người liền lũ lượt khuyên hắn bảo hắn đừng phô ra sự lợi hại nữa.
“Đừng mà Đại đế, bên đó quá nguy hiểm.”
“Bên đó chắc chắn sẽ có rất nhiều Ma đế và Tiên đế đấy, ngươi đi thì sẽ trở
thành mục tiêu đấy.”
“Chúng ta ở lại đây ngồi xem hai bên đánh nhau, xem hai bên Tiên ma chó cắn
chó như vậy tốt biết bao?”
“Phải đấy, chúng ta không cần phải làm gì cả, bọn họ cũng sẽ bị thương tổn,
hoàn mỹ không gì bằng.”
“Hoàn mỹ cái đầu ngươi!”
Thành ca trực tiếp bay lên trời cao: “Lần này một mình ta đi, các ngươi tiếp tục
tu luyện cho tốt đi, tạm thời không cần giao chiến với Tiên giới.”
Nói xong, hắn dịch chuyển một bước xa khuất khỏi tầm mắt của mọi người.
Chương 527: Cửa Quy tắc
Địa bộ Chi chủ rời khỏi núi Tiên Yêu, tin tức đến tiền tuyến của hai giới Tiên
Ma, rất nhanh đã truyền khắp hậu phương Yêu giới.
Suy cho cùng thì núi Tiên Yêu là vùng đất trọng yếu, Thiên bộ và tất cả Yêu tộc
lớn đều có cơ sở ngầm.
Biết được hắn muốn đi tìm Vô Cực Động Thiên, hai Tiên đế và đám Yêu đế đều
cảm thấy đây là chuyện hoang đường.
Tên này điên rồi sao?
Hắn đi làm gì?
Tìm chết sao?
Khoảng thời gian trước bởi vì Thành ca chặt đầu Tiên Đế Thuần Hoa, mà hai vị
Đại Đế Kì Lân đều trở nên vô cùng kiêng kị, bây giờ cảm thấy trời lại sáng rồi.
“Hắn đây là đi tìm chết!”
“Vốn dĩ hai vị Tiên Đế Lôi Cức, Trường Vân không đến, ta vẫn còn thấy tiếc
đây!”
“Giờ thì tốt rồi, hắn tự dâng mình đến tận cửa rồi!”
“Hắn thật sự điên rồi, giết chết được Thuần Hoa Tiên đế thì liền cho rằng mình
là bất khả chiến bại sao?”
“Thật không ngờ chúng ta cũng có thể dễ dàng giết chết Thuần Hoa.”
Trước mắt bên ngoài vẫn không biết rằng Tiên đế Tử Điện cũng bị Thành ca
giết chết.
“Đáng tiếc, Tiên đế Tử Điện đã không còn, nếu không thì tam đại Tiên đế càng
vững vàng hơn.”
“Không sao, Tiên Ma đại chiến cũng không phải chỉ có hai vị Tiên đế ra trận!”
Những Yêu Vương như Khổng Tước, Bạch Hạc, Vạn Phệ cũng đều là một
người làm quan cả họ được nhờ, chỉ mong Thành ca sẽ chết ở Tiên Ma hai giới.
“Còn Phi Tiên Môn và Thương Long Cốc thì xử lý như thế nào đây?”
“Chỉ cần chủ Địa bộ là Thương Thành chết thì trục xuất bọn họ ra hỏi Yêu
giới.”
“Rời khỏi Yêu giới rồi, bọn họ chẳng phải là không còn chỗ nào để đi sao?”
“Ha ha ha! Ta chính là muốn bọn họ đi đến bước đường cùng.”
Mà mặt khác, sau khi những vị đại đế tôn kính Băng Phụng, Côn Bằng, Cổ
Viên, Nhĩ Tử biết tin, thì hoàn toàn không thể nào lí giải được.
“Rốt cuộc là hắn muốn làm gì?”
“Hắn đúng thật là không biết tự lượng sức mình.”
“Chiến đấu ở núi Tiên Yêu nếu thua thì còn có thể rút lui.”
“Còn chiến đấu ở Tiên Ma hai giới hắn sẽ chịu phải áp chế nặng nề.”
“Cho dù hắn làm cái gì cũng không liên quan gì đến chúng ta.”
“Đúng vậy, lần trước hắn đã từ chối lòng tốt của chúng ta, lần này để hắn tự
sinh tự diệt đi.”
Mấy vị Yêu đế này cũng vì có tính khí nóng nảy, mà lần trước ở nội tộc thiên
mới bị đuổi về, bọn họ vẫn còn nhớ rõ.
Hiện tại chỉ có duy nhất một người là Thanh Long đại đế vẫn chưa khiến danh
tính Thành ca bị tổn hại.
“Đại đế, Thương Long đại đế sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Sẽ không đâu.”
“Hả? Ngươi đánh giá cao hắn vậy ư?”
“Người thích tiên tri” – Thanh Long đại đế mang vẻ mặt cao thâm khó đoán:
“Ta thấy hắn không phải tướng đoản mệnh.”
“Nhưng mà Tiên Ma hai giới nguy hiểm như vậy, nhìn thế nào cũng thấy hắn
thập tử vô sinh?”
“Ngươi thật sự tin rắng hắn sẽ đi quyết đấu với Lôi Cức, Trường Vân sao?”
Thanh Long Đại đế mang dáng vẻ chỉ liếc mắt nhìn một cái cũng xem thấu hết
thảy: “Tiểu tử kia chắc chắn là cố ý để tin đồn ra, thực tế lại tránh mấy chuyện
xấu.”
Chúng long trong Thanh Long Cốc cảm phục nói: “Hoá ra là như vậy, vẫn là đại
đế ngài nhìn xa trông rộng.”
“Mánh khóe nhỏ này của hắn làm sao qua được đôi mắt của ta?” Thanh Long
đại đế dương dương tự đắc nói.
Với sự hiểu biết của hắn về Thành ca, sự việc lần này chắc chắn là như vậy.
Tiểu tử kia lần nào cũng chiếm được món hời, không thể nào làm chuyện ngu
ngốc được.
Chỉ có thể nói, đại đế hiện tại quả thực hiểu rõ một phần tính cách của Thành
ca, chỉ tiếc là không hiểu được mức độ cứng đầu của hắn.
Lần này Thành ca thực sự đi đến tiền tuyến Tiên Ma hai giới.
Con sông giáp ranh rộng lớn phân chia Tiên Ma hai giới mở ra không biết dài
dằng dặc đến đâu.
Mặt sông quanh năm bị bao phủ bởi lớp sương mù xám xịt, gió không thổi đi
được, Tiên tôn bên dưới bước vào trong đó, nhẹ thì mất đi phương hướng nặng
thì mất đi lý trí.
Dọc theo con sông giáp ranh này, Thành ca bay cả đường.
Lúc nào cũng có thể nhìn thấy có máu ở dưới nước sông, hiển nhiên là trong lúc
Tiên Ma đại chiến đã gây ra.
“Haizz! Không một thi thể nào còn sót lại, thật là quá thê thảm quá đáng tiếc!”
Thương Linh - người vẫn luôn theo hắn như hình với bóng hiếu kì hỏi: “Ngươi
lại không phải là thi tu, cần thi thể để làm gì?”
“Ta định giúp bọn họ chôn cất mà!”
“Tin ngươi mới là lạ đó!”
“Ta thật sự là có lòng tốt mà…”
Nếu như có thi thể, không chừng hắn sẽ xuống lục soát thử xem có nhẫn trữ vật
Tiên Giáp Tiên Khí gì đó hay không.
Bây giờ nhìn thấy tình hình này, rõ ràng chuyện này đã sớm bị người khác làm
rồi.
Cứ bay rồi bay, hắn vẫn chưa nhìn thấy chiến trường của Tiên Ma đại chiến,
phía trước đột nhiên xuất hiện một chiếc cổng lớn kim quang lấp lánh.
Cánh cổng kia không quá cao, cũng chỉ vài mét mà thôi.
Chỉ là nó đột nhiên xuất hiện giữa không trung, cũng không thấy có nhà hay
cung điện ở phía sau, trông có vẻ cực kì quỷ dị.
Đây là cái quái quỷ gì vậy?
Thành ca còn chưa kịp đặt câu hỏi, bên tai liền vang lên tiếng kêu gào vội vã
của Thương Linh.
“Mau vào đi, đây là Cửa Quy tắc!”
“Cửa Quy tắc? ”
“Ngươi mau vào đây đi, đây hẳn là sau khi Tử Điện tiên đế chết, quy tắc Điện
xuất hiện Tiên đế mới, gây ra một loại dị tượng.”
Thành ca lại không tích cực lắm, thậm chí còn có chút cự tuyệt.
“Mấy anh đang vội hội họp với Lôi Cức, Trường Vân, không thể chậm trễ…”
“Làm màu mới là chính sự, không phải càng quan trọng hơn sao?”
“Hội họp cái đầu ngươi!”
Thương Linh suýt chút nữa bị hắn làm cho sụp đổ.
Mỗi lần Cửa Quy tắc này xuất hiện, ai mà không dùng tốc độ nhanh nhất trong
đời lao vào chứ?
Nếu như xung quanh không chỉ có một người, thậm chí còn có thể gây nên sự
tàn sát cướp đoạt.
Nguyên nhân rất đơn giản, một Cửa Quy tắc chỉ có thể có một sinh linh đi vào
được.
Sau khi đi vào cánh cửa này liền biến mất.
Cơ duyên này ngay cả Tiên đế cũng sẽ không bỏ lỡ.
Vận khí của tên tiểu tử này tốt đến kinh ngạc, cánh cửa xuất hiện ở ngay trước
mắt hắn, chỉ cần bước một bước là có thể đi vào. Kết quả hắn lại rề rà không
chịu vào.
“Cửa Quy tắc có thể thăng cấp sự hòa hợp của quy tắc!
Thương Linh gào ầm lên: “Ngươi tưởng rằng Chuẩn Đế chỉ cần uống thuốc là
có thể thăng cấp sao? Còn muốn hiểu được quy tắc, thăng cấp độ dung hợp, cơ
duyên này có thể giúp ngươi tiết kiệm vô số năm tu luyện!”
Nghe nàng vừa nói như vậy, Thành ca cuối cùng cũng nhận ra cơ hội này hiếm
có như thế nào.
Mà hắn cũng đã hiểu được sâu sắc tính ưu việt của việc lên Tiên giới.
Đó không chỉ là những cơ hội xuất hiện một cách không thể giải thích được,
những thứ đầu của Trung Tiên giới và Hạ Tiên giới cũng sánh không được.
“Ta đi vào rồi thì ngươi phải làm sao đây? Không phải chỉ có ở Thương Long
Cốc hoặc ở cạnh ta, tàn niệm của ngươi mới có thể duy trì sao?”
Đối mặt với cơ hội có sức mê hoặc lớn như vậy, hắn vẫn có thể nhớ đến bản
thân, Thương Linh vốn dĩ rất tức giận không hiểu sao tự dưng rất cảm động.
Giọng nói của nàng cũng nhẹ nhàng trở lại: “Tàn niệm của ta đã không còn là
sinh linh nữa, có thể tuỳ ý đi vào cùng với ngươi.”
Lúc này Thành ca mới gật đầu: “Vậy được rồi.”
Hắn vừa mới bước chân đi vào, cánh cổng này liền biến mất như vô hình, như
thể từ trước đến nay chưa từng xuất hiện.
Mà trong khoảnh khắc đó, toàn bộ Lục giới xuất hiện tổng cộng cả triệu cánh
cổng tương tự. Vị trí của những quy Chi Môn này là hoàn toàn ngẫu nhiên.
Có cái thì ở trên chín tầng mây, có cái trên đỉnh núi, có cái ở trong hồ, đầm lầy
cũng có cái xuất hiện ở dưới gầm giường trong nhà…
Thời gian những cánh cổng này tồn tại không lâu, trong vòng 15 phút mà không
được phát hiện ra nó sẽ biến mất.
Có điều, bản thân Cửa Quy tắc có một loại hơi thở riêng nồng đậm.
Gần như ngay trong giây phút đầu tiên xuất hiện, liền có hơn một nửa số cánh
cổng được người ta bước vào sau đó biến mất.
Vô số tiếng kinh hô vang lên không ngừng, hết đợt này đến đợt khác ở khắp
mọi nơi trên Lục giới.
Có người chậm một bước, chỉ có thể đấm ngực thở dài.
Còn có người trước khi xông vào bên trong cách cổng thậm chí còn kích động
đến mức cả người phát run, suýt chút nữa không thể khống chế được hành động
của bản thân.
Đương nhiên cũng giống như lời Thương Linh đã nói, một đám người phát hiện
ra Cửa Quy tắc cùng một lúc.
Sau đó ở bên ngoài cánh cổng xung kích vây giết.