hắn chết đi.
Nhưng bọn hắn đồng thời cũng là “nhân sĩ chuyên nghiệp” của giới luyện đan.
Đám người này đã cảm nhận được ký hiệu đặc thù trên người Khương Thành từ
giây phút đầu tiên.
Đó là ký hiệu của căn nguyên đan, vô hình vô chất, nhưng lại vô cùng rõ ràng.
Ý nghĩa đại biểu cũng rất đơn giản - căn nguyên đan thừa nhận tên này là Đế
đan sư lục phẩm!
“Chuyện này… Chuyện này sao có thể?”
“Hắn vậy mà lại có được sự chứng nhận của căn nguyên đan?”
“Vậy có nghĩa, hắn đã thông qua khảo nghiệm Tiên lô?”
Tròng mắt của Dịch Nguyên Đạo Tôn suýt nữa đã lồi ra ngoài.
“Chuyện này không có khả năng!”
Hắn nghi ngờ liệu có phải bản thân đã nhìn lầm rồi hay không.
Suy cho cùng mặc dù hắn là Đế đan sư bát phẩm, nhưng hắn vẫn chưa từng
được căn nguyên chứng thực.
Kẻ này vừa nãy còn bị hắn khinh thường gọi là tay mơ, làm sao có thể làm được
chuyện này?
Nhưng mà bất kể hắn dụi mắt mấy lần, thay đổi góc độ mấy lần, kết quả nhìn
thấy cũng đều giống nhau.
Ký hiệu của căn nguyên đan, những người khác không nhận ra, nhưng những
Đế đan sư chủ tu quy tắc đan như bọn hắn thì có thể dễ dàng phân biệt, căn bản
không tồn tại đồ giả.
“Ôi vãi ôi vãi!”
“Đế đan sư lục phẩm được căn nguyên chứng nhận!”
Đám người Thái Hành Đạo Tôn và Thanh Hoán Chí Tôn vui mừng khôn xiết,
vội vàng đi lên đón.
“Không hổ là Khương chưởng môn!”
“Lợi hại lợi hại, hóa ra những gì Lưu Duyên nói là sự thật, ngươi thật đúng là
một Đế đan sư ẩn thân thâm tàng bất lộ!”
“Thật không thể tưởng tượng nổi.”
“Ta còn không dám để cho căn nguyên chứng thực cấp bậc luyện đan.”
“Nếu không thì làm sao có thể là Khương chưởng môn chứ?”
“Đúng vậy, sáng tạo kỳ tích đối với lão nhân gia hắn mà nói, chính là đơn giản
giống như ăn cơm uống nước.”
Lưu Duyên vô cùng đắc ý, đến mức giống như hắn mới là đương sự vậy.
Thậm chí còn cố ý nhảy đến trước mặt đám người Dịch Nguyên Đạo Tôn và
Phạm Lôi Đạo Tôn.
“Ha ha, vừa rồi có vài người nói cái gì?”
“Cổ Tiên giới hết thời rồi?”
“Tiên đan sư là cái rắm?”
“Hiện tại nói như thế nào đây?”
Đám người đó nghe thấy lời này, trên mặt làm sao có thể yên được.
“Không phải chỉ là Đế đan sư lục phẩm sao?”
Lưu Duyên nở nụ cười: “Đính chính một chút, đây là Đế đan sư lục phẩm trải
qua chứng nhận của căn nguyên!”
Kim Phi và Chính Hư ra vẻ khinh thường.
“Bọn ta là thất phẩm đây, một lục phẩm nhỏ nhoi có cái gì đáng để đắc ý?”
Lưu Duyên liếc nhìn hai người một cái, nhắc nhở lại một lần nữa nói: “Đẳng
cấp của người ta đã được căn nguyên chứng nhận, các ngươi đã được chứng
nhận sao?”
Sắc mặt của mọi người cứng lại.
Đẳng cấp luyện đan thuật của bọn họ đúng thật là không có sự chứng nhận của
căn nguyên.
Suy cho cùng thì cộng thêm Khương Thành, trước mắt cả Nguyên Tiên giới
cũng chỉ có chín người đã thông qua chứng thực của căn nguyên đan.
Trong số những người này, có năm người thông qua chứng nhận chỉ là dưới ngũ
phẩm.
Không phải trình độ luyện đan của bọn họ thấp, mà bởi vì khả năng thông qua
được cấp thấp thì cao hơn chút.
So sánh như vậy, càng hiện ra trình độ chứng nhận quý giá khó có được của
Khương Thành.
Dịch Nguyên Đạo Tôn không thể không tự mình đáp trả kết cục.
“Căn nguyên chứng nhận có gì ghê gớm chứ, chẳng lẽ lục phẩm được chứng
nhận rồi thì có thể luyện ra đế đan thất phẩm sao?”
Hắn bĩu môi.
“Chẳng qua cũng chỉ là cái hư danh mà thôi, không hề có ý nghĩa gì.”
Lưu Duyên cười mỉm nói: “Căn nguyên chứng nhận thì không có gì ghê gớm
cả, ít nhất các ngươi không có.”
Hắn lấy “căn nguyên chứng nhận” ra làm vũ khí, mặc kệ các ngươi nói cái gì,
thì đều sử dụng cái này.
Dịch Đan Lưu và người của Thần Lôi Tư bị chọc giận đến mức trên mặt khó
chịu vô cùng.
Nhất là Phạm Lôi Đạo Tôn, thật sự đã có chút nghi ngờ cuộc đời.
“Dịch Nguyên đạo huynh, chuyện này rốt cuộc là sao?”
“Không phải nói Tiên lô khảo hạch này vô cùng hung hiểm, còn vô cùng gian
nan sao?”
Hắn đường đường là Thủ tọa của Thần Lôi Tư thật sự rất bận rộn, sở dĩ còn chờ
ở đây, chính là bởi vì muốn xem Khương Thành chết như thế nào.
Kết quả sau khi tiểu tử này đi ra chẳng những không chết, ngược lại còn có
được vinh quang có vẻ rất đỉnh.
Chuyện này khiến hắn khó chịu giống như là ăn phải ruồi nhặng.
“Không phải ngươi nói hắn là tay mơ, chắc chắn phải chết sao?”
Vấn đề này, Thích Vương, Lư Vương, Dực Vương mặt đầy dại ra ở cách đó
không xa cũng rất muốn hỏi.
Chứng nhận của căn nguyên đan có ý nghĩa gì, những Thần Quân như bọn hắn
vô cùng rõ ràng.
Nói thật, ý nghĩa này không hề kém hơn việc Thu Vũ Tuyền thông qua bí cảnh
Đăng Thiên lần đó.
Một khi truyền ra, Khương Thành cũng sẽ dương danh cả Nguyên Tiên giới.
Dù sao thì trước hắn cũng chỉ có tám người có được chứng nhận của căn
nguyên đan.
Vốn dĩ bản thân Khương chưởng môn còn không có mấy cảm giác.
Sau khi đi ra sau được những người khác khen ngợi long trọng như vậy, lại mở
hệ thống ra nhìn một chút giá trị thanh danh, nhìn một chút mức độ kinh sợ của
mấy Thần Quân và Đạo Tôn, lúc này mới phát hiện hóa ra mình đã làm được
một chuyện rất lợi hại.
y, thật sự là quá cô đơn lạnh lẽo rồi.
Chỉ là hệ thống luyện đan thuật lả tả mấy lần như vậy, còn chưa đến một giây.
Nhẹ nhàng bâng quơ, thuận tay mà làm.
Đừng nói là một phần trăm công lực, ngay cả không chấm không một phần trăm
công lực cũng chưa dùng đến.
Kết quả đám người này đã bị sốc thành như vậy?
Ca cũng chưa phát lực gì hết, bọn họ đã nằm sấp xuống rồi.
Chuyện này khiến người khác làm sao chịu nổi?
Xem ra sau này khi làm màu phải kiềm chế một chút, không thể quá dùng sức,
để tránh cho tim của bọn họ chịu không nổi.
Trong lòng hắn vừa dự tính những suy nghĩ khó hiểu này, vừa cười tủm tỉm đi
đến trước mặt mấy Thần Quân.
“Bây giờ còn có gì để nói?”
“Đến lúc thực hiện lời hứa vừa nãy của các ngươi rồi nhỉ?”
“Lời hứa gì?”
Đám người Thích Vương và Lư Vương còn đang khó chịu.
Không phải nói tên tiểu tử này tự tìm đường chết, chắc chắn phải chết không
nghi ngờ gì sao?
Sao Tiên lô này lại chẳng ra làm sao vậy?
“Ngươi nói lời hứa gì?”
Thành Ca thu lại dáng vẻ tươi cười, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ta thông qua khảo
nghiệm Tiên lô này, chứng thực Đế đan sư lục phẩm, vậy hiện tại ta đã có đủ tư
cách để làm Đan chủ.”
Hắn chậm rãi nhìn quét qua mấy Thần Quân này một cái.
“Không có sai nhỉ?”
Dực Vương thật sự không nhìn được tên này kiêu ngạo, tức giận cắn chặt răng.
“Thì đã sao?”
“Ngươi nói sao? Ta tân quan nhậm chức, các ngươi phải chúc mừng ta!”
Khương Thành thét to một tiếng, nhắc nhở mọi người nhìn qua bên này.
Biểu cảm của Dực Vương lập tức càng thêm khó chịu.
Còn Thích Vương Lư Vương ở một bên cũng không tốt hơn là bao.
Bắt đầu từ ngày biết được Khương Thành không có Thiên Tâm, bọn họ đối với
tên này cũng chỉ còn lại ấn tượng tiêu cực.
Làm sao có thể nguyện ý chúc mừng tên tiểu tử này?
Nhưng dưới sự quan sát lặng lẽ của mọi người, bọn hắn cũng không tiện đổi ý.
Mấy vị Thần Quân chỉ có thể mang theo vẻ mặt lạnh nhạt chắp chắp tay về
hướng bên này.
“Chúc mừng ngươi thông qua Tiên lô khảo hạch.”
“Chúc mừng ngươi có được tư cách mở lò luyện đan ở Thiên Đan Tư.”
Cứ như vậy mà chúc mừng tùy tiện qua loa một chút, sau đó mấy người đều lần
lượt quay mặt đi.
Bởi vì bọn họ lo lắng nếu nhìn nhiều thêm một cái, cũng sẽ nhịn không được mà
tiêu diệt tên này.
Nhưng mà nhiêu đây cũng đã đủ chấn động rồi.
Có Tiên quan nào khi nhậm chức, có thể được đích thân Thần Quân chúc mừng
chứ?
Thể diện lập tức tăng lên, quả thực giống như đã mạ một lớp vàng có được
không?
Chỉ là, Thành Ca không hề hài lòng.
“Vẫn còn nữa?”
“Còn cái gì?” Giọng điệu của Thích Vương trở nên ác liệt.
Khương Thành chà xát ngón tay hướng về phía hắn và mấy vị Thần Quân khác.
“Lúc trước ta đã nói rõ rồi, chúc mừng ta nhậm chức, còn phải có lễ vật chúc
mừng!”