Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Tam Nhãn Hổ vừa mới thu khí tức giết chóc lại, ngã bay ra ngoài bong

bóng.

Vẫn còn ở giữa không trung, nó đã bắt đầu điên cuồng phun máu tươi.

Không biết từ bao giờ trên cơ thể dính rất nhiều máu, nhìn vô cùng thê thảm.

“Thương Long Đại Đế, trận này đánh rất sảng khoái, thoải mái!”

“Ta đi khắp Yêu giới, vẫn luôn chưa có thể tìm được đối thủ chân chính có thể

chịu được một trận, hôm nay cuối cùng cũng gặp được rồi.”

“Có thể cùng đánh với ngươi một trận cũng là một điều vui mừng!”

“Lần này ta phục rồi, lần sau đấu tiếp!”

Kỹ năng diễn xuất y như thật của nó, làm sao mà người ngoài ngành như Chiến

Hầu Vương có thể so bì được.

Trong chốc lát, tiếng reo hò như sấm vang khắp nơi đây, Thành ca gặt hái được

rất nhiều niềm vui đáng bất ngờ.

“Thực lực thật sự của Thương Long Đại Đế thật đáng kinh ngạc!”

“Đúng vậy, lúc trước trong nháy mắt giết Kỳ Thăng quá kỳ lạ, còn cho là có

điều thần bí gì bên trong.”

“Bây giờ trận này triển khai toàn bộ sức mạnh, đúng là mạnh không thể tưởng

tượng nổi.”

“Có sức chiến đấu như vậy, hèn gì mà lúc trước Kim Long, Nha Thử và Chiến

Hầu tất cả đều chủ động nhận thua.”

“Trận chiến này đã làm cho ta nhìn thấy được giới hạn mới của Chuẩn Đế!”

“Núi cao còn có núi cao hơn, đời này của ta cũng không thể nào quên được trận

chiến này!”

Nghe những lời bàn tán này, Thành ca suýt chút nữa cười ra tiếng.

Đúng là làm màu thì phải có đối tác quen biết mới hoàn hảo, nhìn Tam Nhãn Hổ

làm việc này xem tinh tế đến mức nào.

Hơn nữa bản thân con hổ chết tiệt này cũng không thua thiệt.

Sau khi nó thua rơi xuống thì mấy câu nói vừa có phong độ lại vừa có khí phách

cũng giành được một trận hoan hô của toàn bộ lũ yêu.

“Tam Nhãn Chuẩn Đế bị đánh bại cũng không mất mặt!”

“Tuy bại vẫn vẻ vang!”

“Ta dám đánh cược, Thương Long Đại Đế và Tam Nhãn Chuẩn Đế chính là hai

vị Chuẩn Đế đứng đầu ở Yêu giới.”

“Không có gì để bàn cãi, đây chính là trận đấu được quyết định từ trước.”

“Trận đấu ác liệt ngang sức ngang tài kinh điển đủ để truyền bá hàng tỉ năm!”

Được rồi, lần này sau khi nhận thua không chỉ không bị chế giễu mà còn được

khen ngợi.

So sánh với mấy người trước đây thì đúng là so sánh giữa chuyên gia có thâm

niên với người không có chuyên môn.

Bạch Hổ Đại Đế nhìn một màn này thì tức giận suýt chút nữa không tự chủ

được hộc máu.

“Ngươi, ngươi đúng thật là làm mất hết mặt mũi rồi!”

Là một Yêu Đế nắm giữ quy tắc giết chóc, cơn tức giận này của hắn làm toàn

bộ mọi người đều giống như rơi vào trong biển máu lạnh thấu xương.

Đủ loại ảo ảnh đáng sợ ùn ùn kéo đến, lũ yêu bị dọa đến mức tè ra quần, câm

như hến.

“Cả Bạch Hổ tộc vì ngươi mà hổ thẹn!”

“Ngươi chết vạn lần cũng khó mà trốn tránh được tội lỗi của mình!”

Cảm nhận được lửa giận ngập trời và sát ý kia, trừ sợ hãi ra thì lũ yêu càng oán

thầm nhiều hơn.

Tam Nhãn Hổ “biểu hiện tốt như thế”, ngươi lại còn không hài lòng?

Còn muốn hắn làm như thế nào? Phải thắng thì mới được?

Lần trước Hổ tộc ngươi đến top bốn cũng không lọt vào, còn giả chó chê mèo

dài đuôi?

Ngay cả mấy vị Chuẩn Đế khác của Hổ tộc cũng vội vàng tới khuyên bảo.

“Đại Đế bớt giận!”

“Tam Nhãn Hổ đã dốc hết sức lực, biểu hiện của hắn cũng đã vượt xa sự mong

đợi của chúng ta rồi!”

“Đúng vậy, không cần quá nghiêm khắc đối với hắn…”

Trong lòng Bạch Hổ Đại Đế nói, các ngươi thì biết cái gì.

Hắn thực sự thua rồi cũng không sao, vấn đề là hắn dễ dàng đầu hàng!

“Ngươi còn có gì để nói?”

Hắn trợn mắt nhìn chằm chằm Tam Nhãn Hổ, cưỡng chế khắp cơ thể đã hình

thành nên một làn sương mù, làm cho người ta không thở nổi.

Trước kia, chỉ cần một ánh mắt của hắn thì Tam Nhãn Hổ sẽ mất hồn mất vía,

nơm nớp lo sợ.

Nhưng mà lần này thật đáng tiếc, hắn có chỗ dựa vững chắc là Thành ca này.

“Lão tử đã liều mạng đốc hết sức chiến đấu, ngươi còn đối với ta như vậy?

Rõ ràng là đã nhường, hắn còn giả vờ như không biết, mặt đầy oan ức tiếp tục

diễn.

“Bạch Hổ Đại Đế, ngươi thực sự làm ta đau lòng!”

“Hổ tộc này, không ở cũng được!”

“Ngươi nói cái gì cơ?”

“Lão tử” ư?

Bạch Hổ Đại Đế suýt chút nữa còn cho rằng bản thân nghe nhầm.

Hắn lại dám nói với mình như vậy sao?

“Ta thấy ngươi đang đâm đầu vào chỗ chết!”

Các Chuẩn Đế Hổ tộc khác và Yêu tộc vội vàng bước tới giữ lấy hắn.

“Đại Đế, khoan đã!”

“Tam Nhãn Hổ, chúng ta biết ngươi bị oan nhưng Đại Đế cũng là vì muốn tốt

cho ngươi.”

“Dù sao cũng đừng có để trong lòng…”

Bọn họ lại còn an ủi Tam Nhãn Hổ.

Chỉ là Tam Nhãn Hổ quyết tâm muốn cùng Thành ca, ngẩng đầu lên: “Không,

lão tử không hầu nữa!”

“Trái tim bị tan vỡ, cứ như vậy đi…”

Hắn hít một hơi thật sâu, cuối cùng lại có một chút buồn bã và cô đơn.

“Kể từ ngày hôm nay, ta thoát khỏi Hổ tộc, không để các ngươi mất thể diện

nữa, được rồi chứ?”

Thế này…

Nơi đây lại xôn xao cả lên.

Một vị Chuẩn Đế mạnh như vậy lại bị Bạch Hổ Đại Đế kiên quyết ép ra khỏi

Hổ tộc.

Lũ yêu càng trở nên đồng cảm với Tam Nhãn Hổ.

Chuẩn Đế Hổ tộc và các Hổ yêu gấp đến nỗi xoay mòng mòng.

Mặc dù Bạch Hổ Đại Đế là lớn nhất nhưng trong lòng bọn họ lại nghiêng về

phía… Tam Nhãn Hổ.

Bởi vì bọn họ cảm thấy Tam Nhãn Hổ có lý.

Dao động này thực sự là chiếm được hời lại còn khoe mẽ.

Tức đến nỗi Bạch Hổ Đại Đế suýt chút nữa muốn nói ra sự thật ngay tại đây.

Nhưng nếu thực sự như công khai, tất cả bầy yêu có mặt ở đây sẽ biết Tam

Nhãn Hổ đầu hàng, danh tiếng của Hổ tộc sẽ càng bị ảnh hưởng nặng nề.

“Ngươi nghĩ là cánh của ngươi đủ cứng rồi sao?”

Hắn nghiến răng, quyết định ra tay bắt súc vật này trở về, tiếp tục cho vào lò

nấu lại.

Nhưng lần này, Thành ca chắn ở trước mặt hắn.

“Bạch Hổ Đại Đế, Tam Nhãn Hổ đã là thành viên của Địa bộ, ai cũng không có

quyền làm hại hắn.”

Bạch Hổ Đại Đế sửng sốt.

“Vậy mà ngươi lại muốn bảo vệ hắn?”

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Thành ca: “Ngươi nghĩ là ta không biết lúc nãy

xảy ra chuyện gì sao?”

“Không chỉ hắn mà ngay cả ngươi, ta cũng sẽ không bỏ qua. ”

Thành ca đương nhiên sẽ không sợ hắn, về về mặt khí thế thì không yếu chút

nào.

“Vậy sao?”

“Vậy thì cứ thử xem!”

“Kể từ hôm nay, ta chắc chắn sẽ bảo vệ hắn.”

Tam Nhãn Hổ cũng sáp lại gần: “Đúng vậy, ta và Thành ca yêu quý bảo bọc lẫn

nhau, từ nay sẽ đi theo lăn lộn cùng hắn.”

“Vậy sao…”

Ngay khi lũ yêu cho là Bạch Hổ Đại Đế sẽ tức giận không kiềm chế được, sẽ ra

tay ngay tàn nhẫn ngay tại chỗ, thậm chí lúc mà Thanh Long Đại Đế vội vàng

lao tới.

Hắn sát khí đầy người, vậy mà lại chậm rãi tiêu tan.

“Vậy ngươi đi theo hắn đi.” Giọng điệu của hắn rất bình tĩnh.

Làm cho Thành ca và Tam Nhãn Hổ trố mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời có

chút không đoán được suy nghĩ của hắn.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

“Không ngờ rằng Bạch Hổ sẽ đánh cược trên người ngươi.”

Truyền âm mang chút không thể tin nổi của Thương Linh vang vọng trong đầu

của Thành ca.

“Hả? Đặt cược cái gì?” Thành ca có chút khó hiểu.

Thương Linh chậm rãi nói: “Ngươi chắc chắn sẽ là chủ nhân Địa bộ lần này, mà

sức chiến đấu của ngươi lúc nãy đã vượt quá giới hạn của Chuẩn Đế.”

“Hắn đúng là vì việc đầu hàng mà tức giận, nhưng mặt khác hắn cũng thấy

ngươi không tầm thường, rất có thể sẽ trở thành mấu chốt đảo loạn lề lỗi của

yêu giới.”

“Chỉ là bây giờ hắn không thể dẫn cả Hổ tộc đều về phe ngươi.”

“Vì vậy để Tam Nhãn Hổ theo ngươi làm loạn trước, coi như là bước lên con

đường này, xem thử sau này ngươi rốt cuộc có thể làm được gì.”

“Nếu như ngươi thật sự có thể hạ được Kỳ Lân tộc, tương lai Hổ tộc sẽ thuận

thế giúp đỡ ngươi. Nếu như ngươi thất bại vậy thì cũng chỉ là hành động của

một mình Tam Nhãn Hổ.”

Điều này…

Thành ca không nói nên lời.

“Mưu đồ này của hắn cũng phức tạp quá rồi nhỉ?”

“He he, Yêu Đế làm gì có đơn giản, đều thành tinh hết cả rồi. ”

“Cho dù Huyền Quy và Kỳ Lân bị ngươi chia rẽ ly gián cũng không phải là

ngọn đèn cạn dầu, mỗi người đều có vô số trù tính. ”

Thành ca có hứng thú nói: “Vậy còn ngươi thì sao?”

“Tỷ tỷ ta đây đương nhiên là người đơn thuần duy nhất rồi…”

“Đơn thuần tới mức nào?”

“À, sau này ngươi sẽ biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK