Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành Ca có thể có sắp xếp gì, công việc của môn phái này hắn mặc kệ.

“Cái này phải xem Cung Tình.”

“Nàng là Cung chủ, bình thường tất cả công việc đều do nàng xử lý.”

Đương nhiên những vị Đạo Tôn này vô cùng tôn kính Khương Thành.

Nhưng đối với vị Cung chủ Cung Tình này thì bọn họ có chút hơi xem thường.

Dù sao cũng đều là Đạo Tôn, không chừng năng lực chiến đấu của Cung Tình

còn không mạnh bằng bọn họ đâu.

Thành Ca nhìn rõ được điểm này nên đã tiêm một mũi thuốc dự phòng trước.

“Nàng là người của ta, lúc ta không có ở đây, quyết định của nàng chính là đại

diện cho ý kiến của ta.”

Có được những lời này của hắn, sắc mặt của sáu vị Đạo Tôn đều trở nên run sợ,

tất cả cùng nhau nhận lệnh.

Sau khi bọn họ lui ra, các cô gái của Băng Cung ở bên cạnh đều đang choáng

váng.

Vừa rồi mới nghe thấy cái gì vậy?

Tuyết Diệc Chí Tôn cũng bắt đầu trở nên lắp bắp khi nói chuyện.

“Bọn họ… Gọi ngươi là Đạo Thánh sao?”

“E hèm.” Thành Ca khẽ hất cằm lên.

Ánh mắt của Lâm Tinh Chí Tôn giống như đang nhìn yêu quái vậy.

“Vậy ngươi thật sự là Đạo Thánh sao?”

“Cái đó tất nhiên là phải rồi.”

“Trời ạ…”

Các cô gái lập tức giật nảy cả mình.

“Ngài vậy mà lại là Đạo Thánh sao?”

Các nàng đều không dám dùng ngươi nữa mà thay vào đó dùng ngài.

Đạo Thánh đó!

Đối với các nàng mà nói thì chẳng khác nào một nhân vật trong truyền thuyết

cả.

Thần thông quảng đại, ngay cả ở một nơi như Vân Di Đạo này thì vẫn có sự tồn

tại của địa vị siêu nhân đỉnh chóp.

Vậy nên trước đó các nàng còn không phục, nhưng lúc này nhìn thấy gương mặt

quen thuộc kia của Khương Thành thì chân tay đều có chút hơi luống cuống rồi.

“Vậy mà lại là Đạo Thánh.”

“Băng Cung chúng ta có Đạo Thánh rồi sao?”

“Chẳng trách lúc đầu Cung chủ lại sùng bái hắn như vậy, thì ra chính là một vị

Đạo Thánh…”

“Không phải ta đang nằm mơ đấy chứ?”

“Vậy là những ngày qua chúng ta thực sự đang ở cùng với một vị Đạo Thánh

sao?”

“Thì ra mấy ngày nay, mỗi sáng sớm chúng ta đều chào hỏi một vị đường

đường là Đạo Thánh sao?”

Mấy ngày trước Vụ Duyên Chí Tôn vẫn còn đang căm tức Khương Thành cắt

ngang việc tu luyện của mình.

Bây giờ lại cảm thấy vinh hạnh không thể nào hiểu nổi.

Đây chính là một vị Đạo Thánh đấy có được không hả?

Được Đạo Thánh gọi dậy sớm, cái đãi ngộ này rất nhiều người nằm mơ cũng

chẳng cầu được đâu, là chuyện có thể khoe khoang cả đời đấy có được không?

Thậm chí nàng còn hận không được trở lại như thế đến một trăm lần.

Sau khi vô cùng sợ hãi thì các cô gái lại cảm thấy khó mà có thể hiểu được.

“Nhưng mà ngươi rõ ràng là cảnh giới Chí Tôn mà!”

Thành Ca đang chìm đắm ở trong cảm giác sảng khoái rồi, hắn nghe thấy vậy

thì không chút nghĩ ngợi nói ngay: “Vậy thì sao, bọn họ đã nhận định ta là Đạo

Thánh.”

Các cô gái đều ngơ ngác nhìn nhau.

Nghe thấy ý này, vậy thật sự ngươi vẫn là cảnh giới Chí Tôn?

“Vậy… Ngươi định thu nhận đồ đệ không?”

Lam Diệu vừa mới đưa ra đề nghị này, các cô gái còn lại đều xôn xao sáng mắt

lên.

“Thái thượng Cung chủ, ngươi thấy ta như thế nào?”

“Ta có thể bái ngươi làm sư phụ không?”

Tại sao có rất nhiều người đều mơ tưởng bái một vị sư phụ có tu vi cao hơn,

thực lực mạnh hơn như vậy cơ chứ?

Ngoài việc có bắp đùi thô ráp to lớn bao phủ ở ngoài, tác dụng lớn hơn nữa vẫn

là chỉ điểm con đường sai lệch.

Con đường tu luyện càng về sau lại càng khó khăn và mờ mịt hơn.

Đến được cấp độ Chí Tôn này thì cũng đã sớm truy tìm những cấp độ sâu thẳm

hơn của huyền ảo và ý nghĩa.

Cho dù là công pháp võ đạo hay quy tắc nào thì tất cả đều cần đến một khoảng

thời gian dài đằng đẵng mới có thể hiểu được.

Lúc này, có một danh sư có thể chỉ bảo cho mình vào thời điểm mấu chốt là vô

cùng quan trọng.

Vị sư phụ ở cấp độ Đạo Thánh này vốn dĩ là không thể gặp cũng không thể cầu

được.

Hiếm khi bắt gặp được vị Đạo Thánh Khương Thành này, đương nhiên các

nàng phải nắm chắc cơ hội.

Trong nháy mắt Khương Thái thượng đã bị bao vây đến mức nước chảy cũng

không lọt nổi.

Cái đãi ngộ này so với mấy ngày trước thì quả thực chính là một cái cực đoan

khác.

Nhưng lần này hắn lại tỏ vẻ vô cùng bình tĩnh với lần này.

Nhìn gương mặt tràn đầy khao khát của các cô gái, hắn châm một điếu thuốc rồi

hít sâu hai cái.

“Không được.”

“Ta không có thói quen thu nhận đồ đệ.”

Cái này…

Các cô gái vô cùng thất vọng, nhưng cũng cảm thấy bình thường.

Vốn dĩ Đạo Thánh sẽ không dễ dàng thu nhận đồ đệ.

“Vậy thì sau này bọn ta có thể xin ngươi chỉ bảo những vấn đề tu luyện không?”

“Ta rất bận.”

Thành Ca đang tự nhủ ở trong lòng, xin chỉ bảo những vấn đề khác thì hắn rất

vui lòng, những vấn đề tu luyện thì thôi đi.

Chủ yếu là liên quan đến tu luyện thì không những vô cùng khô khan mà hơn

nữa còn tốn rất nhiều thời gian.

Hở ra một cái thì là một cuộc giảng đạo dài dòng, hận không thể bắt đầu từ

Thiên Địa và chỉnh sửa lại các quy tắc một lần.

Nhưng mà hắn lại không có cái kiên nhẫn đó.

Ngươi bận rộn cái gì chứ, không phải mỗi ngày đều không có việc gì đấy sao?

Suýt chút nữa các cô gái đã vạch trần hắn lấy cớ ngay tại chỗ.

Nhưng suy nghĩ đến việc Ca này là Đạo Thánh thì lại phải thay đổi thành âm

thầm oán trách ở trong lòng.

Mà lúc này, tất cả hơn năm mươi ngàn người mới cũng đều đã hoàn thành xong

Ý Liên, chính thức trở thành môn đồ của Băng Cung.

Chuyện sau đó cũng không cần Khương Thành phải quan tâm nữa.

Những người mới nhập môn này được sắp xếp thành chức vị gi thì Cung Tình

sẽ tự giải quyết.

Thành Ca cảm thấy sau đó mình chỉ cần giữ vững cảm giác tồn tại là được.

Trấn giữ ở đây một thời gian ngắn, đợi đến khi ổn định lại thì cũng có thể đi ra

ngoài tiếp tục làm màu.

Trong những ngày kế tiếp, toàn bộ Băng Cung đều phát triển phồn vinh.

Năm mươi ngàn người mới vào ở lại, có quá nhiều chuyện cần phải thay đổi.

Mà có rất nhiều môn phái ở gần đó cũng vội vàng phái người tới lấy lòng, chủ

động liên minh cùng với Băng Cung.

Cung Tình và mấy vị Đạo Tôn trưởng lão vừa mới nhận chức cũng đều bận bộn

xoay vòng.

Còn về phần Khương Thành thì cũng vô cùng mãn nguyện.

Tiên nữ trước đây không kính trọng hắn, bây giờ gặp mặt lập tức chủ động

nghênh đón, cái đó gọi là nhiệt tình.

Mà năm mươi ngàn Tiên nhân vừa mới nhập môn nhìn thấy hắn cũng vô cùng

tôn kính, không ngừng nịnh hót.

Đắm chìm ở bên trong từng tiếng “Thái thượng Cung chủ” và “Vô Địch Đạo

Thánh”, hắn cảm thấy có chút vui vẻ đến quên cả trời đất rồi.

Mà các cô gái của Băng Cung cũng lén lút mở mang hiểu biết thêm một lần

nữa.

“Các ngươi cảm thấy Khương Thái thượng thật sự là Đạo Thánh sao?”

“Vậy còn có thể là giả được sao?”

“Đúng vậy, có nhiều Đạo Tôn cũng cung kính gọi hắn là Đạo Thánh như vậy,

không sai được đâu.”

“Nhưng mà… Làm gì có Đạo Thánh nào cả ngày không có việc gì giống như

hắn chứ?”

“Ta nhìn thế nào đi nữa thì cũng cảm thấy tâm cảnh của hắn không giống một vị

Đạo Thánh.”

“Hơn nữa lần trước…”

“Lần trước làm sao?”

“Hắn từ chối chúng ta thỉnh giáo vấn đề tu luyện, các ngươi nói xem… Có phải

là vốn dĩ hắn cũng không biết, vậy nên mới từ chối hay không?”

“Cái này…”

“Đúng thật là có khả năng.”

“Nhưng mà, toàn bộ hơn năm mươi ngàn người mới tới đều cho rằng hắn chính

là Đạo Thánh, cái này nói như thế nào được chứ?”

“Không chừng là bị hắn phô trương thanh thế lừa gạt rồi.”

“Không thể nào, cái này phải có bao nhiêu lá gan mới có thể lừa gạt được nhiều

người như vậy chứ?”

Cuộc bàn tán như vậy dần dần cũng lan truyền bên trong các cô gái của Băng

Cung.

Không có cách nào, từ trước tới giờ các nàng cũng chưa từng nhìn thấy Khương

Thành ra tay.

Muốn làm cho các nàng tin tưởng một Chí Tôn thực sự là Đạo Thánh thì bất kể

như thế nào cũng phải có một hình tượng đức cao vọng trọng phù hợp với

những ảo tưởng trong lòng của đại chúng.

Mà sợ rằng đời này Thành Ca cũng không thể làm ra được cái hình tượng này.

Ngày hôm nay Băng Cung vừa mới nghênh đón một nhóm cường địch mới.

Lúc đệ tử truyền tin đang cuống quýt báo có kẻ địch tập kích, trên dưới Băng

Cung cũng đều không hề lo sợ.

Đám người Lâm Tinh và Lam Diệu làm ra vẻ đã trở thành thói quen rồi.

Hơn nữa Băng Cung bây giờ xưa không bằng nay.

Chín vị Đạo Tôn trấn giữ, nếu như kẻ địch bên ngoài như Thanh Hùng Cốc và

Ma Uyên Cốc tới đây thì chẳng qua cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi.

Mà mấy vị Đạo Tôn mới gia nhập lại càng hưng phấn không thôi.

“Ha ha ha, tới đúng lúc lắm!”

“Bọn ta gia nhập Băng Cung, tấc công không đứng thẳng, trận chiến này cứ

giao cho bọn ta đi!”

“Đúng vậy, đợi bọn ta đi trước đánh bại kẻ địch, Cung chủ ở phía sau càn quét

là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK