Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Khương chưởng môn từng bước áp sát, tên Đế cảnh ngũ trọng của

Chân giới âm kia đã triệt để hoảng sợ.

Hiện tại không còn là vấn đề bọn họ phải làm sao để giết chết Thành Ca.

Mà là vấn đề làm sao để hắn có thể sống sót.

“Ngươi không thể giết ta!”

“Ta đến từ Xích âm Cung, ngươi biết Thiên Tôn không, Xích âm Cung bọn ta

có Thiên Tôn tọa trấn, giết ngươi thì chỉ cần thổi một hơi…”

“Trên người ta bị hạ Hồn Ấn, nếu kẻ nào giết chết ta, kẻ đó sẽ bị dính ký hiệu

Hồn Ấn, không mất mấy tháng thì không luyện hóa xong.”

“Đến lúc đó không có chỗ nào để lánh thân, nhất định sẽ dẫn tới sự trả thù của

Xích âm Cung!”

Hắn không nói như vậy, Thành Ca còn không có cảm giác gì.

Thậm chí hắn còn định thả một tên, để đối phương trở về xin viện binh, tiếp tục

đến tặng gói kinh nghiệm.

Kết quả ý của đối phương, là giết hắn cũng có thể có được hiệu quả y như vậy?

Vậy… dường như không cần thiết phải giữ hắn lại!

Chuyện này khiến hắn cười đến miệng cũng suýt nữa không thể khép lại.

“Ha ha ha, sự phục vụ của Xích âm Cung các ngươi cũng thật chu đáo.”

Nhìn thấy hắn không có ý muốn dừng tay, tên Đế cảnh ngũ trọng kia càng thêm

tuyệt vọng.

“Một mình ngươi tuyệt đối không ngăn được Đại năng của Xích âm Cung…”

Lời còn chưa nói xong, đám người Kỷ Linh hàm cuối cùng cũng tìm đến đây.

“Chưởng môn, có chuyện gì vậy?”

“Giới chủ, bọn hắn là ai?”

Tên Đế cảnh ngũ trọng kia há hốc mồm.

Vừa rồi mới nói một mình ngươi, kết quả đồng đội của đối phương cũng đã tới?

Dựa vào cảnh giới quan sát của hắn, Đế cảnh lục trọng của Kỷ Linh Hàm và

Chung Ly Khuyết giống nhau đều ở trên hắn, căn bản nhìn không thấu.

Mà khiến hắn sợ hãi nhất chính là hai gã Đế cảnh bát trọng của Băng Nguyên

Cốc kia.

Cũng là nhìn không thấu cảnh giới, nhưng sự uy áp của cường giả là vô cùng

chân thực.

Loại cảm giác này, giống như khi đối mặt với những trưởng lão nồng cốt của

nội tông, vô cùng đáng sợ.

“Ngươi, các ngươi…”

“Làm sao có thể?”

“Các ngươi là người của Băng giới!”

Hắn cuối cùng cũng phản ứng lại.

Còn Ám Cơ Ma Đế ở phía sau đã sớm sụp đổ hoàn toàn.

Hóa ra Khương Thành cũng có cao thủ của chân giới khác làm thuộc hạ?

Hơn nữa còn mạnh hơn so với mình?

So sánh như vậy, một chút mặt mũi cuối cùng của hắn cũng không còn nữa.

Thành Ca cũng lười chơi tiếp, sau khi một đạo Tinh hồn đánh ra tiêu diệt hoàn

toàn hai tên này, lúc này mới nhún vai: “Không có gì, vài con cá nhỏ mà thôi.”

Có đám người Kỷ Linh Hàm ở bên cạnh, hắn cũng không cần tự mình thu chiến

lợi phẩm.

Bốn tên đệ tử Phi Tiên Môn rất thuần thục thu nhặt lên.

Nhưng hai tên Đế cảnh bát trọng Hàn Văn và Đoạn Duyệt lại có chút lo lắng.

“Kẻ này dường như là môn đồ trong tông phái của Chân giới m, giết chết bọn

hắn, liệu có dẫn đến sự tranh chấp không cần thiết hay không?”

Dựa theo sự sắp xếp của Cung quân sư, tiếp theo trên dưới Băng giới phải yên

lặng là vàng.

Tận lực tránh xung đột với các chân giới khác.

Thành Ca trừng mắt: “Kẻ khác cũng đã xông tới trên mặt ta rồi, ta là Băng thần

chẳng lẽ còn phải chịu lép vế sợ hãi sao?”

“Không phải không phải.”

Trong lòng hai người oán thầm, dựa vào thực lực của ngươi, muốn tránh né

cũng không khó.

Thật sự không được, thể hiện ra một chút Tinh hồn, đối phương cũng sẽ biết

điều mà lui đi.

Hoàn toàn không cần thiết phải làm vậy!

Nhưng lại không biết, Thành Ca đang quan sát ký hiệu Hồn Ấn mà kẻ kia vừa

nói.

Sau khi xử lý tên Đế cảnh ngũ trọng kia, trên người hắn quả thật có thêm một

cái ký hiệu khó thấy, tỏ rõ vị trí của hắn về phía một nơi nào đó.

Nhưng mà… Dường như ký hiệu này cũng chẳng ra làm sao.

Hắn cảm thấy mình tùy tiện một chút thì đã có thể lau đi, làm gì cần đến mấy

tháng để luyện hóa?

Nghĩ đến nếu mình lau mất ký hiệu, Xích âm Cung gì đó tìm không thấy “hung

phạm”, vậy chẳng phải trên đời sẽ nhiều thêm một vụ án không có đầu mối sao?

Liên lụy tới tỉ suất phá án của Tiên giới cũng giảm sút theo, không tốt biết bao

nhiêu?

Thế là, hắn cẩn thận từng li từng tí giữ gìn ký hiệu này, tránh cho nó biến mất.

Đợi một hồi, đám người Kỷ Linh Hàm và Chung Ly Khuyết rốt cuộc cũng thu

xong chiến lợi phẩm, sau đó chủ động giao cho người quản lý kho hàng của Phi

Tiên Môn - Khương chưởng môn.

Thành Ca hài lòng thỏa dạ, vung tay lên.

“Xuất phát, đi Man giới!”

Lúc này bên phía Man giới, đã sớm trở nên đất chật người đông khó sống.

Tiên, Ma, Yêu, Tử, Linh mấy giới này, đều có một số lượng lớn người chạy trốn

đến đây.

Mặc dù tầng lớp cấp cao của tam đại Chân giới m, Dương,Hhỏa, không có ý

nghĩ gì với thổ dân của Tiên giới, cũng không có hứng thú chinh phục thống trị

một đám trong mắt bọn hắn là loài giun dế cặn bã.

Nhưng bọn hắn thường xuyên khai chiến ở hai giới Tiên Ma, nếu ở gần thì sẽ bị

một thân tóe máu.

Vả lại, tầng lớp cấp cao của tam đại chân giới không có hứng thú với thổ dân

của Tiên giới, nhưng Cửu Tuyệt và Ám Cơ “áo gấm về làng” lại rất có hứng

thú.

Sau khi hai kẻ này trở về thì vô cùng kiêu ngạo, hận không thể đem tất cả những

uất ức đã chịu ở chỗ Thành Ca trước kia, đều trút lên đầu tiên nhân của lục giới.

Trước mắt ngoại trừ một số tiên nhân tu luyện ba quy tắc hệ âm, dương, hỏa

lặng lẽ tiến vào tam đại chân giới, lựa chọn gia nhập vào các tông môn ở bên

đó, những người khác căn bản đều ẩn nấp.

Hiện giờ Mãng Dã Đế cảnh lục trọng, đã là cứu thế chủ của lục giới, là ánh sáng

của cả Tiên giới.

Chẳng qua là ở trong mắt của đồng đội xung quanh, luồng ánh sáng này thường

xuyên biến mất một cách khó hiểu.

“Đại ca của ngươi lại bế quan sao?”

“Sao hắn cứ bế quan suốt vậy?”

Chư vị Tiên Đế, Ma Đế, Yêu Đế, lúc này đều có chút lo lắng.

“Gần đây Cửu Tuyệt lại muốn đánh đến đây.”

“Mãng Dã Đại Đế đang bế quan ở đâu, bọn ta đi gọi hắn.”

“Đừng thong dong đến muộn nữa…”

Mấy vị Man giới Đại Đế bị bọn họ truy hỏi đến mức mất kiên nhẫn.

“Các ngươi hoảng cái gì?”

“Mãng Dã đại ca của bọn ta là chiến lực mạnh nhất, khẳng định sẽ xuất hiện vào

thời khắc mấu chốt nhất, yên tâm đi!”

“Còn về phần hắn bế quan ở đâu, đó đương nhiên là nơi bí mật nhất, tuyệt đối

không thể tiết lộ!”

Trên thực tế, bọn họ cũng không biết Mãng Dã đanh bế quan ở đâu.

Chỉ biết hơn mười triệu năm gần đây, hắn đã mất tích một cách khó hiểu mấy

chục lần.

Mỗi lần đều là nói bế quan.

Bọn họ đương nhiên cũng sẽ tin.

Ai ngờ thật ra người anh em này mỗi lần đều đến Chân giới Lực phó bản để cố

gắng luyện cấp.

Có một lần Cửu Tuyệt Tiên Đế mang theo cao thủ của Chân giới Dương tiến

hành tổng tấn công, hắn không kịp trở về.

Cuối cùng các tiên trận, cấm chế của liên quân lục giới bị phía đối diện phá bỏ

sạch sẽ, thương vong nặng nề, không thể không trốn đông núp tây chạy trốn tới

vực giới khác.

Kéo dài cho tới khi Mãng Dã trở về, mới có thể ổn định lại trận tuyến.

Mọi người rất lo lắng, liệu lần này có xuất hiện lại cục diện tuyệt vọng chủ

tướng không có mặt hay không.

Thanh Long Đại Đế đảo mắt, lén lút truyền âm nói: “Lần này đại ca của các

ngươi bế quan đã ba triệu năm, không phải là đã xảy ra chuyện nhỉ?”

“Nói hưu nói vượn!” Chư vị Đại Đế của Man giới nổi giận.

“Nói bậy, đại ca của ta không thể xảy ra chuyện.”

“Hắn xuất hiện một lần nữa, nhất định có thể càn quét phía đối diện.”

“Lão Long ngươi nói lời châm chọc, thật là phiền lòng!”

Lão Thanh Long thở dài: “Nếu hắn không trở lại, vậy chỉ có thể dựa vào bản

thân chúng ta.”

Ngoài mặt, thì hắn rất lo lắng về trận chiến tiếp theo, cũng tràn đầy truyệt vọng

y như những người khác.

Trên thực tế, trong lòng hắn là đang nóng lòng muốn thử.

Chỉ mong có thể khai chiến ngay lập tức.

Bởi vì vào mấy chục năm trước, thực lực của hắn không hiểu tại sao mà lại tăng

lên một lần.

Lần đó là do Thành Ca thăng cấp huyền văn tốc độ và huyền văn thủy lên tới

thập trọng, kéo theo hắn cũng có thể thăng cấp nhanh chóng, có đủ sức mạnh để

vượt qua Đế cảnh tam trọng, thậm chí có thể giao thủ một chút với Đế cảnh tứ

trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK