tự động tăng lên.
Thanh tiến độ tuy dùng mắt thịt rất khó để nhìn rõ, nhưng đã nhanh hơn trước
đây cả trăm lần không chừng.
“Chuyện này là tình huống gì đây?”
Huyền văn không cần huyền tinh lại tự động tăng cấp một cách tổng thể, đương
nhiên là một chuyện vui lớn rồi.
Chỉ là Khương Thành có phần không hiểu, tốc độ tăng của nó sao lại tự nhiên
trở nên nhanh đến thế.
Lẽ nào dạo gần đây bản thân đã thông suốt rồi?
Nghĩ cả một khắc, cuối cùng hắn đã cho hết nguyên nhân là do lần cải tạo cửu
bảo tiên sa lần ấy.
“Huyền văn của ta sẽ gia tăng theo cảnh giới trong cơ thể.”
“Mà sự luyện hóa cửu bảo tiên sa thì thay đổi toàn diện cả thế giới bên trong cơ
thể ta, có thể là do lần đó đã tạo nên sự thay đổi.”
Một đống huyền văn tăng lên thậ ngũ trong, lợi ích mang lại là thế giới bên
trong càng được gia cố ổn định hơn, thánh giới cũng vì thế mà mạnh lên.
Nhưng cũng không phải là không có tác dụng phụ.
Căn cơ của hắn vì thế mà trở nên quá dày, tiêu chuẩn hóa đạo thành nguyên
cũng cao hơn.
Khương Thành sớm đã quen với việc khó đột phá, cũng không bận tâm mấy.
Vấn đề bây giờ đặt trước mắt hắn chính là làm sao thăng cấp huyền văn.
Huyền văn từ thập lục trọng lên thập thất trọng, mỗi một môn cần ba trăm ngàn
huyền tinh.
Trước mắt Khương Thành còn lại bốn trăm bốn mươi triệu huyền tinh, có thể
gia tăng hơn một ngàn môn.
Mà từ thập thất trọng lên thập bát trọng, mỗi một môn cần hai triệu huyền tinh,
chỉ có thể gia tăng hơn hai trăm môn.
Trước khi hệ thống hack từng cho hắn nguyên thuật tam thiên trọng tạm thời,
nghĩ lại uy năng hủy thiên diệt địa lần trước, hắn quyết định tiếp tục giữ ở thập
thất trọng, cho đến khi đủ cả ba ngàn môn mới thôi.
Nhưng mà một vấn đề mới lại bày ra trước mắt hắn nữa.
Muốn thi triển được nguyên thuật nhất thiên trọng, thậm chí là tam thiên trọng
thì phải khiến cấp bậc kỹ năng của hệ thống đạt đến cấp bậc tương ứng.
Hệ thống nguyên thuật trước mắt hắn vẫn chỉ có lục bách trọng.
Khi bấm đến nhất thiên trọng, huyền tinh của hắn đã từ bốn trăm bốn mươi triệu
còn lại bốn trăm triệu.
“Nguyên thuật của hệ thống này càng về sau lại càng hao phí nhiều.”
“Tam thiên trọng, đúng là thứ hiện giờ ta không thể có được.”
Nghĩ đến số lượng các đệ tử của mình, cuối cùng hắn đã để hệ thống nguyên
thuật của mình tăng đến cấp một ngàn không trăm năm mươi.
Sau đó còn đặc biệt lấy hết những huyền văn đã trói buộc ra, vờn một lúc.
Khiến chín trăm năm mươi huyền văn này tăng đến thập thất trọng.
Thêm vào một trăm huyền văn vốn đã ở thập thất trọng nữa, cuối cùng đủ cả
một ngàn không trăm năm mươi môn.
Khi ấy, sát khí bình thường của hắn trở thành nguyên thuật thiên ngũ thập trọng.
Còn ở bên ngoài, đệ tử đời thứ hai, ba, tư của Phi Tiên môn đã kinh hô lên.
“Ôi vãi, chuyện gì đã xảy ra thế?”
“Quy tắc cảm ngộ của ta đột nhiên gia tăng lên rất nhiều.”
“Trời ạ, ta sắp đột phá rồi.”
“Ta cũng nhất thời cảm ngộ được nè.”
“Là Khương chưởng môn, hắn lại chúc phúc cho chúng ta nữa rồi sao?”
Bọn họ đều đã trói buộc huyền văn, Thành ca thăng cấp huyền vă, bọn họ có thể
tự nhiên mà có được cảm ngộ quy tắc.
Lại thêm vào hiện này bọn họ đều hóa quy tắc thành nguyên, sự tăng cấp huyền
văn sẽ không mang lại sự tăng lên chỉnh thể cảnh giới.
“Khương chưởng môn vậy cũng điên cuồng quá rồi nhỉ?”
“Một lần thăng cấp nhiều huyền văn đến vậy, sao hắn lại làm được vậy chứ?”
“Chuyện này thật khó tưởng quá đi.”
“Đó là Khương chưởng môn đấy, những chuyện hắn làm chẳng phải đều là hiển
nhiên sao, tạo sao lại thấy kinh ngạc cơ chứ?”
“Nói cũng phải…”
Nhất thời, rất nhiều đệ tự đều không kịp trở về động phủ mà đã bắt đầu ngồi
thiền tại chỗ đột phá rồi.
Nhưng mà cũng không phải không có ngoại lệ.
Ví dụ như đám người Kỷ Linh hàm, Là Viễn, Lâm Ninh và Ấn Tuyết Nhi đều
không có được bất cứ cảm ngộ nào.
Bởi vì huyền văn mà bọn họ trói buộc lần trước đã được Thành ca tăng lên thập
thất trọng rồi.
Nhìn đám đệ tử đời hai ba tư cảm ngộ tại chỗ, bọn họ đều có phần mơ hồ.
Sau khi ngây ra trong một khoảng thời gian ngắn, Ấn Tuyết Nhi đột nhiên nhìn
sang Kỷ Linh Hàm với ánh mắt đầy ẩn ý.
“Sư tỷ, hắn giúp nhiều sư đệ sư muội với sư chất đột phá cảm ngộ tức thì như
vậy, chỉ có để mỗi chúng ta là sót lại.”
“y.”
Nàng cố ý thất vọng cảm thán một hơi: “Bọn ta thì thấy không sao cả, chỉ là
cảm thấy không đáng thay cho ngươi.”
“Sự khác biệt về đãi ngộ này, chậc chậc chậc… Thành ca của ngươi có phải đã
thay lòng rồi không?”
“Nếu ta là ngươi thì chắc chắn sẽ không nhịn được.”
Nghe thấy mấy lời này, đám người La Viễn và Tần Sướng ở một bên đều nhịn
không được lấy tay che mặt lại.
Lại nữa rồi.
Mấy nữ nhân này trước mặt đại sự của tông môn thì đồng tâm hiệp lực, tỷ muội
tình thâm.
Nhưng dính dáng đến Khương chưởng môn thì lại trở thành một phong cách
khác.
“Ha…”
Kỷ Linh Hàm nghe thấy ngứa tai, nhìn Ấn Tuyết Nhi một cái thật sâu sắc.
“Nếu đã biết là Thành ca của ta, vậy ngươi đừng có mà luôn mồm như vậy.”
Ấn Tuyết Nhi thì lại không thấy tức, ngược lại còn cười nhẹ nhàng.
“Có phải là của ngươi không đâu phải ngươi nói là được, phải hỏi xem bọn Lam
Đề, Mâu Vũ và Thương Linh nữa kìa…”
Thành ca đang “khổ tu” ở động phủ vốn không biết bản thân đang bị xem như
món hàng mà tranh giành.
Sau khi kết thúc việc thăng cấp thần hồn và nguyên thuật, hắn để lại hơn tám
mươi triệu huyền tinh để giành.
Sau đó lại móc ra tinh linh châu có được từ Thiên tộc bên ấy.
Lần ở Tinh Linh diệu cảnh khi ấy hắn lừa lọc được 32267 viên tinh linh châu.
Đây là kho tàng mà Tinh U tộc dành dụm trong cả hơn chục tỷ năm nay, vốn sử
dụng để thăng cấp cho hơn chục ngàn hậu bối trong tộc, bây giờ đều để hời cả
cho hắn rồi
Khi luyện hoá viên đầu tiên Khương Thành đã bị chấn động rồi.
Bởi vì sao với Tinh Linh châu, Toái Linh phiến cao giai trước đây thật quá dỏm.
Linh ý ẩn chứa bên trong viên châu này không những vượt xa Toái Linh phiến,
đồng thời còn mang theo cả đặc trưng của Cửu bảo tiên sa.
Bởi vì nó vốn có thể dùng để hỗ trợ Thiên tộc hoá linh ý thành nguyên, hữu
dụng vô kể.
Chỉ có điều việc luyện hoá viên châu này có vẻ cũng không dễ dàng gì.
Dù cho Khương Thành có được Thiên Hoang bất diệt thể, viên đầu tiên thôi đã
mất thời gian cả một năm.
Mà trên thực tế, đây đã xem như là một tốc độ kì tích rồi.
Mấy hậu bối của Thiên tộc mỗi lần rèn luyện chỉ có thể có được số lượng tinh
linh châu ở hàng đơn vị, mà muốn luyện hóa toàn bộ cần thời gian mấy trăm
triệu năm.
Viên đầu tiên luyện hóa xong, Khương Thành phát hiện bản thâhiệun cách
Thiên giai thập nhị trọng đã không còn xa nữa.
Chuyện này khiến hắn mừng nở hoa.
“Hiệu quả này đúng là còn hơn cả trăm Toái Linh phiến.”
“Đúng là phát đạt rồi.”
“Chả trách phản ứng của tộc nhân Thiên tộc lại phản ứng mạnh đến vậy.”
Thời gian tiếp theo đó, hắn tiếp tục duy trì tiết tấu luyện hóa.
Sau ba viên, linh ý đột phá đến Thiên giai thập nhị trọng.
Khương Thành đương nhiên sẽ không vì thế mà xuất quan, mà tiếp tục hướng
về phía linh ý thập tam trọng.
Mà cơ duyên tinh linh châu lần này đối với hắn mà nói vô cùng quan trọng.
Tuy từ đạo nguyên của Lăng năm ấy, hắn cũng cắn nuốt được mọt phần ý chí
đạo, nhưng chỉ có thể giúp hắn đạt đến thập nhị trọng.
Mà cái cửa ải biến chất thập tam trọng này chỉ dựa vào việc cắn nuốt ý chí thôi
thì dù có ra sao cũng không vượt qua được.
Thời gian từng ngày trôi qua, Phi Tiên môn bên này vẫn bình yên vô cùng.
Do Tiên Võ châu bên này là địa bàn của Vô Định Cổ Thánh nên tạm thời cũng
không có ai dám đến đây gây gỗ.
Bên ngoài sớm đã dậy sóng gió, nơi đây lại như chốn bồng lai tiên cảnh.
Kỷ Linh Hàm đặc biệt dọn đến bên cạnh động phủ của Khương Thành, hai
người ngày nào cũng nói chuyện cách động phủ.
Nếu không phải khí tiên nguyên ngày càng thấp đi, nàng cũng không muốn rời
khỏi nơi này.
Cứ như vậy mà ở lại Tiên Võ châu, duy trì cuộc sống hằng ngày như thế cũng
được.