cam chịu rơi ở phía sau.
Dù sao cánh cửa lớn rất lớn, mấy chục người cùng tiến vào đều vẫn rộng rãi như
thường.
Trong nháy mắt, bọn họ liền như ong vỡ tổ chen vào trong cánh cửa lớn kia.
Mà đằng sau bọn họ vẫn còn càng nhiều người hơn muốn đuổi kịp chuyến tàu
hào hoa này.
Đó là cánh cửa lớn màu đen đấy, sau khi thông qua, vị trí đứng đầu trận thứ hai
chắc chắn không cần lo lắng.
Hơn nữa bên trong là Thiên Đạo chân chính, không chừng còn có thể có được
một lần cơ duyên cực lớn đấy, chẳng hạn như tăng thêm cảm ngộ đối với Thiên
Đạo.
Bọn họ vừa mới xông đến cửa, đã thấy bên trong trọn vẹn sáu đạo bóng dáng
đột nhiên bay trở lại.
Mấy người không kịp phản ứng đã bị đụng cùng ngã bay ra ngoài.
Rầm rầm rầm…
Những người vốn dĩ còn muốn xông vào kia đều dừng lại.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Là Cự Thao Đạo Tôn!”
Nhìn thấy mấy đạo bóng dáng nằm ngổn ngang trên mặt đất kia, có người lập
tức đã nhận ra.
Chính là mấy vị Đạo Tôn vừa rồi chống đối với Khương Thành khắp nơi kia,
tốp xông vào đầu tiên.
“Mẹ nó, bọn họ thế nào rồi?”
“Không ổn rồi, bọn họ đã không thể cứu được nữa.”
Thần niệm của mọi người thoáng quét qua đã nhìn ra trạng thái hiện tại của mấy
người này.
Hoàn toàn chính là phiên bản của Tiêu Đoan Đạo Tôn trước đó.
“Đã hoàn toàn trở thành người vô dụng.”
“Bọn họ bị Thiên Đạo trong cánh cửa lớn màu đen kia trực tiếp phá huỷ.”
“Phế rồi, hoàn toàn phế rồi.”
“Cả đời này ngay cả người phàm cũng không bằng, ngay cả ý thức cũng đã
không còn nữa…”
“Chuyện này cũng quá đáng sợ rồi…”
Nhìn tình trạng bi thảm của sáu tên Đạo Tôn bao gồm cả Cự Thao Đạo Tôn, rất
nhiều người nghĩ đến mà sợ.
Đặc biệt là những người vừa rồi suýt nữa xông vào theo kia càng càng cảm thấy
ớn lạnh sống lưng.
Hoá ra, cánh cửa lớn màu đen không đơn giản như trong tưởng tượng của bọn
họ.
Đây không phải là nhặt món hời, đây là đi chịu chết mà!
“Ngươi, ngươi lại dám lừa bọn ta!”
Mọi người đồng loạt nhìn về phía kẻ đầu sỏ Khương chưởng môn, từng người
đều nổi giận đùng đùng.
“Quá hèn hạ, dụng tâm hiểm ác!”
“Đây là một trận mưu sát!”
Nếu không phải là Thành ca nói gì mà “cánh cửa lớn màu đen có vấn đề, vào
cửa rẽ phải là bí quyết”, đánh chết bọn họ cũng sẽ không đi thử hắc môn.
Lúc này rất nhiều người cũng đã tỉnh táo lại.
Vừa rồi tên này chính là cố ý.
Nói hắc môn có vấn đề chỉ là đang dẫn dụ mấy người kia cắn câu, mà cuối cùng
hắn cũng đã thành công rồi.
“Ngươi cũng quá xảo quyệt rồi nhỉ?”
“Đáng giận, ngươi hãm hại chết bọn họ cũng thôi đi, suýt nữa ngay cả bọn ta
cũng cùng bị hại luôn rồi!”
“Tên này quả thực đáng sợ…”
Đối mặt với sựu chỉ trích của mọi người, Thành ca vẻ mặt vô tội giang tay ra.
“Này này, các ngươi đang nói những gì vậy chứ?”
“Chuyện này cũng có thể trách ta sao?”
“Vừa rồi rõ ràng ta cũng đã nói là nói bừa, là nói đùa, bảo các ngươi tuyệt đối
đừng tin.”
“Sao ta biết tai các ngươi điếc một bên, chỉ có thể nghe được một nửa trước,
một nửa sau hoàn toàn không nghe thấy chứ?”
Hắn nhìn xung quanh mọi người một vòng, tình ý sâu xa bắt đầu kể lể.
“Ta cũng đã nói mấy lần là hắc môn rất nguy hiểm rồi.”
“Hơn nữa cuối cùng ta còn tự mình ngăn cản bọn họ, nhưng không ngăn cản
được.”
“Vì cứu vãn mọi người, vì phòng ngừa thảm kịch xảy ra, các ca đã tận tình tận
nghĩa rồi được không?”
“Cũng không cần các ngươi nói lời cảm tạ gì đó đâu, cứ đặt sự cảm kích ở trong
lòng là được.”
Mọi người nghe đến mắt trợn trắng.
Mẹ nó ngươi đã hại chết mấy người, cuối cùng còn muốn cảm tạ?
Đây là đã được hời còn khoe mẽ à!
Bọn họ cũng không ngốc, lúc này đã tỉnh táo lại rồi.
Những lời phía sau kia của Khương Thành cũng là cố ý diễn kịch.
Con người chính là như vậy, nếu không phải sau đó hắn đột nhiên sửa miệng,
không chừng mọi người còn muốn chất vấn một chút có phải hắc môn thật sự
không có vấn đề gì không.
Kết quả nhìn thấy Thành ca “cố gắng che giấu”, ngược lại lập tức nhận định đây
là thật sự, tận dụng thời cơ nhanh chóng lên!
Tên này quả thực là một cực phẩm đấy, đào hố người khắp nơi.
Hố người ta xong, còn phải lấy lòng.
Ngay cả Lăng cũng tỏ ý mở rộng tầm mắt.
Nàng phát hiện, người này không hề không đứng đắn giống như mặt ngoài.
Ở Tử Tiêu điện bên kia, sắc mặt Tu Đế tái mét, âm trầm đến sắp vắt ra nước.
Sáu người chết vừa rồi kia, toàn bộ đều là bộ hạ dòng chính của hắn.
Đặc biệt là Cự Thao Đạo Tôn càng đã theo sau hắn từ trước khi Thiên Cung
sáng lập, coi như là một trong những tâm phúc rồi.
Kết quả cứ ly kỳ như vậy ngã ở trong trận tỉ thí nhỏ bé.
“Cái thứ đáng chết kia!”
Nếu như có thể, hắn thật sự muốn bất chấp thân phận xông đến, chém Thành ca
thành muôn mảnh.
Nhưng mà hắn không thể làm như vậy.
Không chỉ bởi vì Lăng đứng ở bên cạnh Khương Thành, còn bởi vì lúc này
đang ở trong tỉ thí, hắn căn bản không có cái cớ gì.
Trước đó Khương Thành và mấy người đó đã định thề ước, sống chết có số, đây
là tất cả mọi người có mặt cùng nhau chứng kiến.
Rõ ràng ai cũng đều biết mấy người kia là Khương Thành hố chết.
Nhưng vẫn cứ không đào ra được một chút xíu sai lầm nào.
“Cứ đợi đi!”
“Chờ xem vòng thứ tư!”
Dưới trướng của hắn không chỉ là mấy người Cự Thao Đạo Tôn kia, trong đó
thậm chí còn có Đạo Thánh.
Lúc này, mấy vị Thần Quân trong Tử Tiêu điện ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi,
sau đó Phất Vương dẫn đầu xin chỉ thị một câu.
“Vậy hiện tại… Thu Vũ Tuyền phải làm sao?”
“Còn lập tức sắc phong nàng là Thần Quân không?”
Trước đó khi Thu Vũ Tuyền thông qua bạch môn, ba vị Thiên Đế khen không
dứt lời, khen đến trên trời có dưới đất không.
Gì mà tư chất Thiên Đế, trực tiếp miễn đi hai trận thi đấu phía sau…
Bọn họ đều nhớ hết đấy.
Bị hắn nhắc nhở như vậy, vẻ mặt của ba vị Thiên Đế đều trở nên có hơi tế nhị.
Hiện tại còn sắc phong thế nào?
Ồ, bọn ta chạy đến, nói Thu Vũ Tuyền thông qua bạch môn vô cùng xuất sắc, có
thể đặc cách đề bạt.
Vậy Khương Thành thì sao?
Khương Thành đã thông qua hắc môn càng cao cấp hơn bạch môn đấy.
Cho dù mọi người đều cảm thấy hắn đã lợi dụng sơ hở, nhưng không có chứng
cứ, thành tích đó của hắn là hữu hiệu.
Cho nên nên sắc phong cái gì cho hắn?
Lẽ nào sắc phong hắn là Thiên Đế?
Ít nhất ngươi đã sắc phong Thu Vũ Tuyền, cũng không thể cố ý lọt mất hắn
chứ?
Bên ngoài nhiều người như vậy đang nhìn đấy.
“Chuyện này… vẫn là không thích hợp.” Nguyên Đế từ từ nhắm hai mắt lại.
Đặc cách đề bạt Thu Vũ Tuyền, bọn họ vô cùng vui lòng.
Nhưng phải mang theo Thành ca, vậy bọn họ lại tuyệt đối không thể tiếp nhận.
Không Đế cũng thản nhiên nói: “Vẫn là để nàng thông qua bốn vòng tỉ thí như
bình thường đi.”
“Phá lệ vốn cũng không hợp quy củ.”
Đề nghị trước đó cứ coi như chưa từng xảy ra là được rồi.
Đặc biệt là Tu Đế, càng là căm tức liếc nhìn Phất Vương một cái.
“Không có mắt nhìn, hết chuyện để nói rồi hả.”
Thu muội tử đáng thương, căn bản không biết mình đã từng một chân bước lên
vị trí Thần Quân, nhưng bởi vì Khương Thành lại bị lôi xuống.
Trong đại sảnh, trải qua mấy hành động như vậy của Thành ca, hai cánh cửa hắc
bạch lại lần nữa biến thành cái miệng lớn đáng sợ có thể ăn thịt người.
Trước đó vẫn chỉ là một Tiêu Đoan Đạo Tôn, hiện tại lại có thêm sáu người vô
dụng.
Mẹ nó doạ quá người rồi.
Thậm chí mọi người đều không muốn nhìn hai cánh cửa kia thêm một chút nào
nữa.
Vẫn là thành thật đi thử lục môn thanh môn gì đó thôi.
Cứ như vậy, tỉ thí phía sau trở nên ngay ngắn có trật tự, bình lặng không sóng
gió.
Rất nhiều Đạo Thánh và thượng vị Tinh Chủ cũng đã ào ào thông qua thanh
môn, trong đó thậm chí lại đã có thêm mấy người thông qua tử môn.
Nhưng lại cũng không nổi lên được bất kì gợn sóng nào.
Ở trước mặt ba người thông qua hắc môn bạch môn ly kỳ kia, thành tích của
bọn họ lộ ra bình thường như thế.