Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi trận chiến kết thúc, các đệ tử ở phía xa của Phi Tiên Môn reo hò vang

dội.

Bọn họ đều là những đệ tử và môn đồ được đám người Mạc Trần, Cam Tử

Nghĩa và Lục Phàm thu nhận vài năm trước.

Ba ngàn năm trước bọn họ mới tập hợp ở tổng bộ của Phi Tiên Môn lần đầu

tiên, chỉ biết có mấy trưởng lão ẩn giấu thực lực, nhưng bọn họ cũng không biết

rõ toàn bộ thực lực của môn phái.

Mãi đến hôm nay, bọn họ mới bất ngờ nhận ra, hoá ra môn phái của bọn họ lại

có hơn hai trăm Đạo Tôn, bốn Đạo Thánh và một lão tổ có thể đánh bại Đạo

Thánh.

Điều này hoàn toàn có thể tung hoành ở Nguyên Tiên Giới!

Trong phút chốc, tất cả mọi người đều vui mừng khôn xiết, toàn bộ môn phái

tràn ngập bầu không khí ăn mừng.

So với bọn họ, Khương Thành và đám người Kỷ Linh Hàm, Mạc Trần lại rất

bình tĩnh.

Đối với bọn họ, đây là kết quả đương nhiên.

Đám đông thu thập chiến lợi phẩm rất thuần thục.

Vừa định giao cho “quản trị viên kho” Khương chưởng môn như trước đây, hắn

lại xua tay.

“Tự mình đánh thì tự mình giữ lấy.”

Ca vẫn có chút thanh liêm, không đến mức tham ô đồ của đệ tử.

“Rất tốt rất tốt, có vẻ như các ngươi không phí công lăn lộn trong suốt những

năm qua.”

Ba trận đại chiến liên tiếp vừa rồi có thể xem là biểu hiện thực lực của đám đệ

tử trước mặt hắn.

Hắn rất hài lòng.

Sau đó hắn vung tay.

“Sơn môn của mười môn phái và gia tộc vẫn còn đó, các ngươi chia thành mười

đội, trực tiếp tiêu diệt.”

Bọn họ đã làm đến mức này rồi, huyết hải thâm thù, muốn dừng lại cũng không

thể nữa.

Hơn nữa, do là đối phương muốn tiêu diệt Phi Tiên Môn trước.

Đám người Lâm Ninh và Mạc Trần liên tục gật đầu.

Lập tức xin chỉ thị: “Tiêu diệt toàn bộ, môn đồ đệ tử một người cũng không giữ

lại sao?”

Thành ca lắc đầu.

“Người từ đầu đã bỏ chạy, thả cho một con đường sống là được rồi.”

“Những người xông lên hô đánh hô giết, ngoan cố chống cự, không cần giữ lại.”

La Viễn cau mày nói: “Sợ rằng nếu giữ lại người sống, bọn họ sẽ tiết lộ nội tình

bên trong Phi Tiên của chúng ta ở khắp mọi nơi, thậm chí còn báo lên phía

trên.”

“Phía trên phía dưới gì đó đều không quan trọng!”

Khương Thành nhẹ nhàng cười: “Ta chỉ mong sao bọn họ tiết lộ thôi.”

Có câu nói này của hắn, La Viễn cảm thấy yên tâm ngay lập tức.

Thậm chí đám người Đan Thái và Nguỵ Miểu ở bên cạnh còn vui hơn.

“Đúng vậy, hiện tại có Khương chưởng môn ở đây, chúng ta còn cần phải che

giấu sao?”

“Khương chưởng môn bất khả chiến bại, thế mà lại bảo hắn che giấu cẩn thận,

ngươi nghĩ sao vậy La trưởng lão?”

Suýt nữa La Viễn đã bị hai kẻ nịnh hót này chọc cho tức chết.

Ngươi nịnh hót thì nịnh hót đi, sao còn muốn giẫm ta một chân?

Hắn và đám người Kỷ Linh Hàm, Mạc Trần nhanh chóng chia hơn hai trăm

trưởng lão của Phi Tiên Môn thành mười đội, đồng thời bố trí một số đệ tử khác

đi cùng.

“Đúng rồi, còn các môn phái xung quanh chúng ta thì xử lý thế nào đây?”

Khương Thành suy nghĩ một chút, nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Trước đây ai đã khiêu khích và tìm rắc rối, bắt buộc bọn họ nội trong một ngày

phải chuyển chỗ sơn môn, cút khỏi núi Huyễn Tắc.”

“Nếu không đồng ý, vậy thì tiêu diệt.”

“Đến khi những môn phái đó không còn tranh chấp với Phi Tiên Môn, tiếp tục

chung sống hoà thuận là được.”

Mọi người lại nhận lệnh một lần nữa.

Lúc này mới lần lượt bay về các hướng khác nhau.

Nhìn theo bóng dáng của bọn họ dần dần biến mất, Khương Thành thở dài một

hơi.

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve bờ vai thơm tho của Kỷ Linh Hàm ở bên cạnh, giọng

điệu chuyển sang mềm mại.

“Những năm này, thật sự là làm khó ngươi.”

Nghĩ đến Kỷ Linh Hàm đường đường là Đạo Thánh, còn là Đạo Thánh có sáu

căn nguyên đồ đằng, ở đâu không thể tùy ý tiêu dao?

Cho dù nàng chọn tu luyện một mình hay là gia nhập vào các thế lực khác,

những năm tháng này sẽ trôi qua một cách hài lòng gấp ngàn lần.

Nhưng để duy trì vững chắc được “ngôi nhà chung” này, nàng đành phải che

giấu cảnh giới, thỉnh thoảng còn phải nén giận, giả làm hậu bối trước mặt các

Đạo Thánh khác.

Có thể gọi là Đạo Thánh ấm ức nhất Nguyên Tiên Giới.

“Ta không sao.”

Em gái Hàm mỉm cười một cách dịu dàng, trong mắt giống như có cả ngàn tình

cảm dịu dàng xoay chuyển.

“Có thể được gặp lại ngươi một lần nữa, như thế nào cũng đều đáng giá.”

Hai người sóng vai đứng cạnh nhau ở phía trước quảng trường ở trước điện,

nhìn biển mây phía xa.

Khương Thành ôm vai nàng chặt hơn một chút.

“Yên tâm nhé, những tủi thân mà ngươi đã chịu, ta sẽ giúp ngươi trả lại tất cả!”

“Sau này ngươi không cần phải lo lắng nữa, bởi vì Phi Tiên Môn sẽ trở thành

nơi không ai dám khiêu khích.”

Kỷ Linh Hàm nghe ra ý của hắn.

Đây là định sẽ có một cuộc chiến lớn.

Nàng chậm rãi ngã đầu lên vai Khương Thành, nhẹ giọng nói: “Thật ra ngươi

không cần phải làm như vậy.”

Em gái Hàm hiểu rất rõ bản tính mệt mỏi và lười biếng nếu có thể nằm thì tuyệt

đối sẽ không đứng trong xương tủy của Thành ca.

Chủ động làm một trận chiến lớn đã được xem như là một quyết định đi ngược

lại với bản tính của hắn.

Mà nàng còn là người duy nhất bên cạnh Khương Thành nhìn thấy một quy luật

nào đó.

Mỗi khi Khương Thành trở nên mạnh mẽ đến một mức độ nào đó, sẽ gây ra

những thay đổi lớn ở xung quanh, sau đó gặp phải những “bất ngờ” không sao

nói rõ được.

Những bất ngờ đó sẽ khiến hắn mất tích một cách ly kỳ.

Ví dụ như phi thăng lên Trung Tiên Giới, ví dụ như tiến vào Huyền Giới, ví dụ

như tổ chức lại Nguyên Tiên Giới…

Đó đều là lúc Khương Thành mạnh nhất, cũng là lúc hắn và Phi Tiên Môn tách

ra.

Nàng rất lo lắng, liệu sẽ có lần sau hay không.

“Phi Tiên Môn hiện tại là Phi Tiên môn ta yêu thích nhất.”

“Chúng ta cứ ở trong một môn phái trung đẳng như thế này, tận hưởng khoảng

thời gian yên tĩnh, thực ra cũng khá tốt…”

Đáng tiếc là Khương Thành không nghe ra nỗi lo lắng sâu kín của nàng.

“Ha ha, ngươi đang nói gì vậy?”

Một tay hắn ôm vai Kỷ Linh Hàm, tay còn lại nắm chặt thành nắm đấm.

“Ngươi đã âm thầm kiên trì trong nhiều năm như vậy, để bồi thường cho ngươi,

ta nhất định phải làm cho ngươi trở thành chưởng môn đứng đầu môn phái lớn

nhất trong Nguyên Tiên Giới!”

“Không ai có thể vượt lên ngươi!”

Mười tiểu đội đã được phái ra ngoài, trong vòng một ngày liên tục thuận lợi

chiến thắng trở về.

Trạch Nhiên cung, Lạc Thuyên tông, Hắc Phất tông, Liệt Vân thế gia…

Tên tuổi của các môn phái thế gia này từ đó trở thành lịch sử.

Mà các môn phái xung quanh núi Huyễn Tắc cũng đã được gỡ rối một phen.

Năm môn phái từng chọc giận và khiêu khích Phi Tiên Môn trước đây, tất cả

đều bị cưỡng ép đuổi đi.

Bảy môn phái lân cận còn lại đều run rẩy, vẫn là La Viễn cố ý trấn an một lần,

lúc này mới dám tiếp tục ở lại.

Sau khi trải qua náo loạn như vậy, Phi Tiên Môn cũng nhanh chóng trở nên nổi

tiếng ở địa giới xung quanh.

Hoàn toàn không cần những đệ tử đã chạy trốn báo lên trên, bên trên cũng

nhanh chóng biết được tình hình bên này.

Sau khi Thiên Cung thu hẹp phòng ngự, về cơ bản thì Nguyên Tiên Giới đã rơi

vào tay của Đạo Tuyệt Chi Địa và các Đạo Thần của Tà Tiên Giới.

Sau khi hơn mười Đạo Thần phân chia một hồi, mỗi người đều vạch rõ phạm vi

thế lực của bản thân.

Núi Huyễn Tắc nơi Phi Tiên Môn tọa lạc thuộc địa bàn của Tịnh Trúc Đạo

Thần.

Bên ngoài gọi nó là Khiếu Mang vực.

Hiện tại Tịnh Trúc Đạo Thần không ở Khiếu Mang vực, mà đã đi đến Không

gian Thiên Đạo để giao chiến ở một cấp độ khác với vài Thiên Đế của Thiên

Cung.

Trận chiến giữa Đạo Tuyệt Chi Địa và Thiên Cung vẫn không bị gián đoạn

trong suốt ba nghìn năm nay.

Quy mô không nhỏ đi bao nhiêu, chỉ là toàn bộ Đạo Tuyệt Chi Địa không tập

trung toàn lực như ba nghìn năm trước mà thôi.

Hiện tại thì các vực chia nhau tập kích Thiên Cung, thậm chí đôi khi có những

xung đột xảy ra giữa các vực.

Trong Khiếu Mang vực có vô số môn phái, thế gia và tộc quần lớn nhỏ.

Một số môn phái nhỏ ở cấp dưới cùng, thậm chí không phải là Thiên Tôn.

Mà Tịnh Trúc tiên phủ đứng sừng sững trên đỉnh, là đạo chính thống của bản

thân Tịnh Trúc Đạo Thần, còn có năm Đạo Thánh trấn thủ.

Đương nhiên bọn họ là môn phái chúa tể ở đây

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK