Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Băng Cực Thiên Tôn nhanh chóng rời khỏi vị trí ban đầu.

Mà ở một nơi xa, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy căn nguyên Băng thật sự.

Giống như một mặt trời khổng lồ, chỉ là lúc này sự chói chang của nó thu lại hết

sức, có vẻ giản dị tự nhiên.

Mà ở vị trí trung tâm của căn nguyên đó, bóng dáng của Khương Thành càng

phát ra rõ ràng.

Cùng với sự tăng lên của hắn, căn nguyên Băng cũng đang chậm rãi bay hướng

về không trung.

Cùng lúc đó, cả Băng giới phía dưới cũng cùng chuyển động, nhanh chóng đi

qua một hướng nào đó.

“Hắn, hắn vậy mà lại có thể dẫn động cả một căn nguyên Băng!”

Biểu cảm của Băng Cực Thiên Tôn giống như nhìn thấy ma quỷ.

Dựa theo trình tự ban đầu, có lẽ là bọn họ dùng mấy triệu năm bày trận tìm thấy

Thiên đạo, sau đó thông báo căn nguyên.

Sau khi trải qua nỗ lực rất nhiều lần, căn nguyên sẽ từng chút một giơ râu ra để

thăm dò.

Khoảng triệu năm, căn nguyên Băng sẽ chính thức liên hệ với Thiên đạo.

Sau đó bắt đầu ổn định tiếp cận.

Cái quá trình đó lại cần mấy triệu năm.

Hai quá trình sau đó, đã không còn là chuyện mà những Tiên nhân như bọn họ

có thể tham gia nữa.

Quá là cao cấp, bọn họ cũng không thể tham dự được.

Đó là bản thân căn nguyên đang hành động.

Mà hiện tại cái quá trình này bị người khác tăng nhanh lên rất nhiều lần, nguyên

nhân chính là sự tồn tại của Khương Thành.

Hắn gần như… đang chỉ huy cả căn nguyên bay nhanh về phía Thiên đạo đó.

Nhìn từ góc độ của bọn họ, Khương Thành dường như đã trở thành hóa thân

của căn nguyên băng.

Cả căn nguyên băng đều đang vì hắn mà hành động.

Phản ứng của đám người Vân Soa và Phong Lẫm cũng không biết tốt đến đâu.

“Việc này… quá là khó tin rồi.”

“Lẽ nào hắn đã khống chế cả căn nguyên băng?”

“Nếu là như vậy, vậy hắn rốt cuộc là cảnh giới gì?”

“Băng Thần trong truyền thuyết sao?”

“Nguyên Tiên giới năm đó… gần như đã không còn ai có thể nắm giữ cả một

căn nguyên nữa!” Băng Cực Thiên Tôn vẻ mặt thừ ra, tự lẩm bẩm.

Cũng không thể trách bọn họ lại kinh ngạc như vậy, quả thật cái dự đoán này

quá là đáng sợ.

Ngẫm lại Băng Cực Thiên Tôn và Minh Quyết Thiên Tôn, hai người này bởi vì

bọn họ nhận được một chút căn nguyên băng thuộc về bản thân, cho nên mới có

thể trở thành Thiên Tôn.

Mượn một chút căn nguyên, bọn họ quả thật đã đè ép đế cảnh cửu trọng.

Mà một chút căn nguyên đó, so với cả một căn nguyên vô cùng to lớn trên bầu

trời của Băng giới lúc này, đến cả giọt nước trong biển cả cũng không sánh

được.

Nếu một người thật sự muốn khống chế cái mặt trời khổng lồ này, vậy hắn phải

mạnh nhường nào chứ?

Thôi động cả một căn nguyên đi đánh nhau, đừng nói Thiên Tôn gì đó nữa, cả

ba ngàn chân giới cũng có thể hủy diệt.

“Không, không phải!”

Băng Cực Thiên Tôn kịch liệt lắc đầu.

“Hắn vẫn chưa trở thành thần chúa tể của cả một căn nguyên Băng!”

“Vậy hắn…”

Đám người Vân Soa và Phong Lẫm tất cả đều ném đi ánh mắt tràn ngập tò mò.

“Chuyện hiện tại hắn làm…”

Mấy người bọn họ ngay cả va chạm với căn nguyên cũng không làm được, sẽ

lập tức bị nuốt chửng.

Mà Khương Thành không chỉ cơ thể ở trong đó, thậm chí còn kéo theo căn

nguyên, đây không phải là Băng Thần thì là gì?

Băng Cực Thiên Tôn lại một lần nữa lắc đầu.

“Khương Thành đạo hữu có lẽ là nhận được sự thừa nhận của cả một căn

nguyên băng.”

Trong mắt hắn đem theo sự ngưỡng mộ vô cùng.

Loại chuyện này, boss của Băng giới như hắn cũng không thể làm được.

“Hắn có đủ những điều kiện khó nhất để trở thành Băng Thần.”

“Chỉ cần cảnh giới và lĩnh ngộ quy tắc sau này của hắn đạt đến mức đó, hắn liền

có thể thuận lợi năm giữ cả căn nguyên Băng.”

“Khi đó, hắn sẽ có thể trở thành Băng Thần thật sự!”

“Mà hiện tại, hắn vẫn không không chế được nhiều căn nguyên như vậy.”

Chuyện này thật ra rất dễ hiểu.

Khương Thành nhận được sự thừa nhận của căn nguyên băng, giống như một

con kiến nhận trước được tất cả quyền lực trên một ngọn núi cao vạn trượng.

Ngọn núi này trên danh nghĩa thuộc về nó rồi.

Nhưng nó bây giờ vẫn hoàn toàn không di chuyển được.

Trừ phi sau này nó tiến hóa đến một mức nhất định, có được sức mạnh đủ lớn đi

rung chuyển ngọn núi đó, lúc đó mới xem như là nắm giữ thật sự.

Đây cũng chính là nguyên nhân thật sự tại sao Minh Quyết Thiên Tôn dùng một

chút căn nguyên đó không thể tổn thương đến Khương chưởng môn.

Chút căn nguyên mà Thiên Tôn đang có đó, chỉ là mượn về mà thôi.

Không hề luyện hóa, không giống như Tiên lực của bản thân kia toàn bộ đều

thuộc về mình.

Cách giải thích của Băng Cực Thiên Tôn, không thể khiến cho những cao thủ

khác hiểu hết được.

“Bây giờ hắn không phải đã khống chế cả căn nguyên băng sao?”

Cả Băng giới hiện tại đều đang dịch chuyển nhanh chóng về phía Thiên đạo.

Xuyên qua rất nhiều hỗn độn loạn lạc, vượt qua không gian và thời gian.

Nhanh đến mức không thể tin nổi!

“Đây không phải là hắn đang không chế căn nguyên.”

Băng Cực Thiên Tôn thở nhẹ một hơi.

“Thiên đạo vốn dĩ là có sức hấp dẫn cực mạnh với căn nguyên, đây là căn

nguyên băng đang chủ động phối hợp với sự chỉ đạo của hắn.”

Mặc dù nói là như vậy, nhưng sự ngưỡng mộ của hắn dành cho Khương chưởng

môn khó có thể che giấu.

Đó là sự thừa nhận của căn nguyên đấy!

Chuyện kiểu này, Nguyên Tiên giới năm đó có từng xảy ra chưa?

Tên tiểu tử này chỉ có Đế cảnh lục trọng, sao có thể làm được chuyện này?

Thời gian trong khoảnh khắc này, giống như đã mất đi ý nghĩa.

Bọn họ giống như đã trải qua rất nhiều năm, lại giống như chỉ mới vài phút.

Bùm!

Một âm thanh truyền đến.

Cả Băng giới dường như đâm phải cái gì.

Sau đó, giống như ngọn núi băng Chân giới Băng này bắt đầu sụp đổ.

Cũng may tất cả mọi người ở Băng giới đều là tiên nhân, phần lớn còn đều đạt

đến cấp độ đế cảnh, loại thay đổi bề mặt tự nhiên này khổng thể làm chết người

được.

Sau chấn động dữ dội, Băng giới trống rỗng thấp đi hơn trăm lần.

Có điều phạm vi cũng mở rộng ra không ít.

Căn nguyên băng biến mất trong hư không, xem ra là đi tìm Thiên đạo rồi.

Lực băng của Băng giới vẫn còn, chỉ là cảm giác đem đến cho người ta lại trở

nên xa cách hơn rất nhiều.

Mà cùng lúc đó, một cỗ khí tức hoàn toàn mới nhanh chóng cuộn cả một Băng

giới.

Ở trong đó, rất nhiều người Băng tộc lần đầu tiên cảm nhận được khí tức thuộc

về bản thân mình.

Thế giời này trở nên hoàn chỉnh.

Một số tu sĩ thiên tài, gần như đang ngay lập tức cảm nhận được khí tức Thiên

đạo, đã nhận được hạt giống đạo.

Còn có một số cao thủ thì lại đột nhiên đi vào trong trạng thái ngộ đạo và đột

phá.

Băng giới lấy được Thiên đạo, cấp độ vị diện cũng tăng lên rồi.

Ngoài sự dũng mãnh của khí tức Thiên đạo ra, rất nhiều người còn cảm nhận

được ba cỗ khí tức căn nguyên khác không kém gì lực băng.

Một là dương, một là âm, một là hỏa.

Ba đại Chân giới này, xem ra là trước khi Băng giới đến, đã đến Tiên giới rồi,

và cùng dung hợp rồi.

Mà 2996 cái Chân giới khác, hiện nay vẫn chưa đến, nếu có e rằng cũng vẫn

chưa biết tin tức phát hiện Thiên đạo.

Di chỉ của Băng Nguyên cốc trên không, Thành Ca chậm rãi bay xuống dưới.

Trên mặt hắn đem theo vẻ mệt mỏi hiếm thấy.

Lần này dung hợp căn nguyên và Thiên đạo, hắn là người chủ đạo duy nhất,

không cần nghĩ cũng biết đã phải mất bao nhiêu tinh lực.

Sau khi hắn bay xuống dưới, Băng Cực Thiên Tôn dẫn đầu nghênh đón.

“Ngươi vẫn ổn chứ?”

Trong âm thầm, hắn đã đổi cách xưng hô.

Thành ca nhún vai: “Vẫn ổn.”

Chút tổn hại này của hắn không lâu sau liền có thể phục hồi lại.

Băng Cực Thiên Tôn thở phào một cái như trút được gánh nặng.

Sau đó, hắn điều khiển cơ thể của hình nộm, đột nhiên cúi đầu khom lưng cúi

xuống sát đất.

“Tham kiến chủ Băng giới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK