Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ông nội, tại sao hắn vẫn có thể còn sống?”

Nhìn thấy Mộc Linh điện chủ, Lôi Cao giống như nhìn thấy nguồn dũng khí của

mình.

Lần trước cuối cùng hắn đã ngất đi.

Vốn cứ tưởng sau khi tỉnh dậy, sẽ nhìn thấy Khương Thành bị trói đến trước

mặt hắn, bản thân sẽ thỏa sức xử lí.

Suy cho cùng thì có ông nội ra tay, ngoại trừ mấy vị điện chủ của Bạch huyền

tộc ra còn ai mà hắn không động đến được chứ?

Nhưng lần này lại là một ngoại lệ.

“Dựa vào cái gì chứ?”

“Dựa vào thiên phú của hắn vượt qua cả điện chủ thứ ba, là người thứ nhất

trong lịch sử của Bạch Huyền tộc.

Mộc Linh điện chủ lạnh lùng ngắt ngang hắn.

“Lần này ngươi suýt chút nữa gây ra đại họa rồi mà còn không biết!”

“Đại hoạ?”

Lôi Cao không thể hiểu nỗi.

“Chỉ dựa vào hắn? Ta biết rằng hắn chỉ là một ẩn tu chẳng hề có bất kì chỗ dựa

nào cả, cho dù thiên phú có lớn thì đã sao?”

“Chẳng qua chỉ là một Cực huyền cảnh, nghiền nát hắn ta có cả chục ngàn

cách.’

Mộc Linh điện chủ như một kẻ ngốc nhìn đứa cháu nội mình: “Hắn đã là Đại

hiền giả rồi, ngươi lấy gì để nghiền?”

“Mấy chiêu đó ngươi đối phó với người khác còn được, còn đối phó hắn thì thôi

tém tém lại đi.”

Nghe thấy ba chữ Đại hiển giả, Lôi Cao tức đến run người, nhưng lại không có

cách nào phản bác lại.

Thân phận bây giờ của Khương Thành ngang ngửa cấp bậc với Đại điện chủ,

sức mạnh dưới trướng của hắn là đồng đẳng với tám vị điện chủ khác.

Còn kiểu ác thiếu quyền quý cao sang, cho dù có kết bầy cũng không có tư cách

nói chuyện với hắn.

Còn đòi nghiền chết ư?

Bị nghiền chết thì còn may ra.

“Lẽ nào chúng ta bỏ qua cho hắn như vậy sao, ta phải chịu không không vậy à?”

“Chuyện này phải tính kế lâu dài.”

Sắc mặt Mộc Linh điện chủ u ám: “Vốn không phải tất cả tuyệt thế thiên tài đều

có thể trở thành tuyệt thế cường giả.”

“Ngươi mấy nay nên an phận một chút đi.”

Thành ca vốn không biết hai ông cháu này đang tính kế mưu hại mình ở sau

lưng, hắn thậm chí còn quên mất tên ác thiếu áo lượt quần là này mất rồi.

Lần đến Giáng Linh đại điện sau, hắn được hoan nghênh rất long trọng.

Chấp sự và hộ vệ trưởng trong điện đứng xếp thành hàng, đó gọi là cung kính.

So với lần đầu khi hắn đến đã hình thành nên sự so sánh rất rõ ràng.

“Cung nghênh Đại hiền giả!”

“Đại hiền giả đến tham gia Phụ linh sao?”

“Mời bên này, mời bên này…”

Thành ca cũng lười nói bất cứ thứ gì, trực tiếp đi thẳng đến Giáng Linh đài.

Mọi người bên ngoài cũng rất chờ mong, chỉ chốc sau, cả đại điện chủ và những

điện chủ khác sau khi nghe tin cũng vội vội vàng vàng đi đến.

Sauy cho cùng thì đệ nhất thiên tài của Bạch Huyền tộc, nên bọn cũng rất quan

tâm đến tình hình.

“Thế nào, đi vào rồi ư?”

“Thế nào rồi?”

“Nghi thức giáng linh lần thứ hai của hắn vẫn chưa bắt đầu ư?”

Chấp sự phụ trách Giáng Linh đại điện nhếch môi, biểu cảm có chút kì lạ.

“Hắn vào thì vào rồi, nhưng Giáng Linh đài dường như không có phản ứng gì

cả.”

Mọi người nhìn sang, chỉ thấy cả chục triệu Huyền linh ở Giáng linh điện chẳng

hề động đậy, đến lóe sáng cũng chẳng thèm lóe sáng, giống như biến thành đá

vậy.

Bất kì Phàm Huyền cảnh cửu trọng nào chưa phụ linh, lần đầu tiên ngưng tụ

Huyền văn, Huyền Linh sẽ trở nên sống động lên.

Còn nếu hầu như không có bất kì phản ứng nào thì chỉ có một khả năng: đã Phụ

linh rồi nên không thể phụ linh nữa.

Mộc Linh điện chủ bĩu môi: “Xem ra lần trước hắn nói khoác rồi.”

“Còn bào gì mà có thể phụ linh nhiều lần, bây giờ thấy cũng chẳng khác gì với

những người khác cả.”

Đại điện chủ lại chẳng có gì thất vọng, nói hững hờ: “Cho dù không thể phụ

linh nhiều lần, số lượng lần đầu tiên hắn phụ linh cũng đã vượt xa rất xa những

người khác rồi.”

Chiến Linh điện chủ gật đầu: “Không sai, thiên phú của hắn vẫn đáng có được

sự coi trọng ở bất kì trình độ nào.”

Nếu bọn họ biết Khương hiền giả đã chết rồi chắc sẽ không bình tĩnh được như

vậy.

Sau khi vào Giáng Linh đài, Thành ca quả thực đã hấp dẫn sự phản ứng của

Huyền Linh bên trong.

Chẳng qua là lần này lại ngoài dự liệu.

Mở hệ thống thương thành, hắn tốn tám trăm triệu công đức, đổi một Huyền

văn lực.

Kích hoạt sử dụng một cách hợp logic.

Sau đó trên Huyền Phách của hắn xuất hiện Huyền Văn thứ hai.

Sau đó Huyền Phách bỗng nhiên chấn động.

Rắc rắc!

Trên Huyền phách rất nhanh nứt ra những khe hở, hơn nữa còn nhanh chóng lan

tràn.

Một Huyền phách chỉ có thể có một huyền văn, đây là quy tắc thiên địa, không

có ai là ngoại lệ.

Người của Huyền tộc tu luyện chẳng ra được Huyền văn thứ hai, vậy nên không

có ghi chép kinh nghiệm trong mặt này.

Khương Thành thông qua hệ thống thương thành mà “tu luyện được” Huyền

văn thứ hai nên cũng dẫn đến việc bức chết của thiên địa.

Huyền phách của hắn bị một sức mạnh thần bị làm tan rã từ trong ra ngoài, sau

đó vỡ thành vô số mảnh.

Huyền phách một khi tôi, lực phản sát cực mạnh cũng sẽ theo đó mà đến.

Đồng thời, có lực giảo sát của quy tắt thiên địa.

Dưới hai tầng công kích, Thành ca vừa hoang mang và vừa hoa lệ ngã xuống.

Trước khi chết, hắn còn nắm chặt hệ thống mắng nhiếc.

Cmn, một người lại không được có hai huyền văn, vậy còn đem ra nhiều huyền

văn ra bán làm gì chứ?

Hãm hại ông đây à?

“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra thực lực kẻ địch, sắp xếp phương án hồi

sinh.”

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

“Ting! Kí chủ thành công có được Huyền văn lực.”

Thành ca mới lúc nảy còn chửi đến cả tổ tông của hệ thống, bây giờ lập tức cảm

thấy nó rất dễ thương.

Phương án giải quyết này đúng là thô bạo.

Phá đi quy luật thép của thiên địa, ép bức hắn có được huyền văn thứ hai.

“Ting! Kí chủ hồi sinh!”

Thành ca đầy máu sống lại, Huyền phách cũng được khôi phục lại.

Mà bây giờ, trên huyền phách của hắn ngoại trừ có Huyền phách tử lúc trước lại

thêm một Huyền phách lực sáng lấp lánh.

Chẳng qua so với cái trước, huyền văn này vẫn chưa dùng Bí không thánh sa tôi

luyện, cảnh giới vẫn chỉ là nhất trọng.

Huyền văn mới vừa hình thành, Huyền linh trong Giáng linh đài lập tức có phản

ứng.

Giống như ong mật ngửi thấy mật hoa mà ùa ùa kéo đến.

Số vì sao đếm không xuể nhưu bị hút vào trong vòng xoáy, điên cuồng bị hút

vào trên Huyền văn lực.

Huyền Linh rót vào, phẩm chất của Huyền văn lực tăng lên rất nhanh.

Chớp mắt đã đột phá Hoàng Đồng, Bạch Ngân đạt đến Hoàng Kim, nhưng đó

chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Không ngoài dự liệu, huyền văn này cuối cùng có thể đạt đến phẩm chất Tử

Kim.

Những người bên ngoài không nhìn thấy Khương Thành chết, cũng không nhìn

thấy hắn chết đi sống lại rồi có huyền văn thứ hai, vốn dĩ đã định giải tán rồi.

Đột nhiên, nhìn thấy Huyền Linh trong Giáng Linh đài đột nhiên mãnh liệt như

gió cuốn vào.

“Có phản ứng rồi!”

“Nhìn đi!”

“Trời ạ, uy thế này còn gọi là phụ linh sao?”

“Ha ha ha, những gì hắn nói đều là thật, hắn thật sự có thể phụ linh nhiều lần!”

Bọn họ chỉ cho rằng Huyền văn tử đang phụ linh.

“Trời ạ, Huyền văn Tử Kim thật thần kì!”

“Phụ linh lần nữa, thiên phú của hắn há chẳng phải sẽ trở nên cao hơn nữa sao?”

Mặt đại điện chủ mừng rỡ khôn xiết, đôi tay trong ống tay áo dài đã không kìm

được mà run lên.

“Kì tích thần kì, kì tích thần kì quá!”

“Vị Đại hiền giả này, đúng là vật chí bảo ông trời ban tặng cho chúng ta mà.”

Những điện chủ khác cũng lũ lượt gật đầu, chuyện này đã vượt xa so với mong

đợi của bọn họ rồi.

Gương mặt khó coi duy nhất trong hiện trường, chính là Mộc Linh điện chủ.

Thiên phú của Khương Thành càng cao, thì sức nặng của hắn trong lòng những

điện chủ khác càng lớn.

Nhìn vẻ mặt hưng phấn kích động của những điện chủ khác, e là đã coi hắn như

con ruột của mình rồi.

Dưới tình huống này, muốn lật đổ hắn e là không thể nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK