Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, được rồi, biết rồi!”

Khương Thành khua khua tay.

“Ngươi có thể lui xuống rồi.”

Quý Thương tức suýt nữa muốn nổi quạu.

Tốt xấu gì ta cũng là Đại chủ quan ở đây, còn là Chí Tôn, có thể tôn trọng ta

chút được không?

“Ngươi tiếp tục như vậy là không được đâu, mới ngày đầu tiên đã thẳng thừng

đắc tội chết với Văn Nhân Tư Hải…”

Khương Thành bị hắn càu nhàu đến nỗi phiền hà chịu không thấu.

“Vâng vâng vâng, hắn rất ghê gớm được chưa.”

“Ài, bây giờ nói cũng muộn rồi, ta sớm nên nói với ngươi, Văn Nhân Tư Hải là

một trong ba người không thể trêu chọc trong Gia Vương đạo trường…”

“Ba người không thể trêu chọc?”

Ngược lại còn hơi hơi khơi lên hứng thú của Khương chưởng môn.

“Chẳng lẽ ở Gia Vương đạo trường còn có hai nhị thế tổ quần là áo lược nữa?”

Hắn sờ sờ cằm, bắt đầu dự tính xem có nên đi sang hai người còn lại tống tiền

không.

Quý Thương lắc lắc đầu: “Hai người còn lại không phải nhị thế tổ, mà là có

thực tài.”

“Là ai?”

“Một người phụ trách cấp cao nhất trong việc dạy kiếm thuật, Khê Vũ Chí

Tôn.”

“Đạo trường này còn có một chí tôn khác?”

“Đương nhiên rồi, nên ta nói thời đại không như trước nữa rồi.”

Quý Thương tiếp tục nói: “Không những hắn là Chí Tôn, còn là Tiên Quan thất

phẩm, còn có chỗ dựa vững chắc trong Thiên Cung, dù là Văn Nhân Tư Hải

cũng không dám đụng đến hắn.”

“Nếu ngươi đắc tội hắn, rất có thể sẽ bị giết thật đó.”

Thành Ca kinh ngạc: “Không phải đạo trường này không cho phép đánh nhau

sao?”

Hai tay Quý Thương chắp sau lưng, thờ ơ nói: “Hắn là Tiên Quan dạy kiếm

thuật, cuối cùng nói một câu lúc cắt gọt mài giũa không cẩn thận, ngươi có thể

thế nào?”

“Mạnh vậy à?”

“Đương nhiên, lúc trước từng xảy ra chuyện như này rồi, cuối cùng vẫn chả sao

cả.”

Quý Thương vì để hắn có thể an phận một chút mà dốc toàn lực thổi phồng sực

đáng sợ và cường đại của vị Khê Vũ Chí Tôn này

“Thực lực của người này còn mạnh hơn ta, lưu lạc đến nơi này khi là Tiên Quan

kiếm thuật cấp cao nhất là vì làm mấy chuyện dữ dội ở Thiên Cung nên mới bị

đày xuống.”

“Nên ngươi đừng bao giờ chọc ghẹo đến hắn!”

Thành Ca không tỏ rõ ý kiến về chuyện này mà tiếp tục hỏi: “Vậy còn người

không thể chọc ghẹo cuối cùng thì sao?”

“Người cuối cùng là người luyện đan cấp cao nhất ở đây, cái này ta không nói

ngươi cũng biết rồi đó, không ai muốn đắc tội luyện đan đại sư chân chính cả.”

Quý Thương ghìm giọng nói: “Một khi chọc giận hắn, rất có thể sẽ đắc tội với

một đám đông luyện đan sư, thậm chí Gia Vương đạo trường cũng sẽ bị liên

lụy, ngươi đừng bao giờ kích động nha.”

Thành Ca nhún nhún vai: “Người luyện đan cấp cao nhất là mỹ nữ à?”

“Hắn là nam nhân.” Trán Quý Thương xuất hiện hai vạch đen.

Thành Ca lại nhún vai: “Vậy là được rồi, ta vốn không có hứng thú tìm hắn.”

Ngươi quả thật quá chân thực!

Trong phút chốc, Quý Thương cũng không biết phải khinh thương hắn, hay phải

vui mừng nữa.

Sau khi hắn vội vội vàng vàng lần nữa, cuối cùng Thành Ca cũng vào động phủ

của mình.

Cái gọi là động phủ, bên trong thật sự nguy nga lộng lẫy, tất cả phương tiện tu

luyện đều đủ cả, là một bảo địa tu luyện.

Lúc hắn vào, Thu Vũ Tuyền đã ngồi xếp bằng ngồi thiền một lúc rồi.

Em gái này và Khương Thành không giống nhau, nàng vẫn rất cần cù.

Điều kiện ở đây tốt hơn ở khu vực vứt bỏ muôn vạn lần, nàng hận không thể

dùng mỗi giây để khổ luyện.

Sau khi Khương Thành vào, nàng vẫn chìm đắm vào trạng thái tu luyện như cũ.

Không lâu sau, nàng bắt đầu đột phá.

Tường Vân trôi trong không trung, Tiên khí dày đặc như gió lốc chảy ngược

vào người nàng.

Thành Ca kiểm tra sơ qua, phát hiện nàng đã đột phá lên Đế cảnh lục trọng rồi.

Hắn cũng không ngạc nhiên về điều này.

Với cấp bậc thiên phú nghịch thiên của Thu Vũ Tuyền, thêm điều kiện và vun

trồng của đạo trường, chuyện tiến vùn vụt là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi.

Mãi đến khi hoàn thành đột phá, Thu Vũ Tuyền mới mở hai mắt.

“Ta về động phủ của mình.”

“Về gì mà về, ngươi là thị nữ của ta mà.”

Khóe mắt Thu Vũ Tuyền giật giật, rõ ràng bị hai từ thị nữ làm tức giận nữa.

Nhưng sau đó nàng lại tò mò.

“Sao vừa nãy ngươi giải vây giúp ta?”

Nếu lúc nãy Khương Thành không ra mặt, cố ý “đuổi” nàng về động phủ, nàng

không thể từ chối lời mời kia của Văn Nhân bá tổng được.

Mà một khi chấp nhận lời mời, chắc chắn sau này còn có một đống phiền phức,

thậm chí là biến cố đáng sợ.

Có thể nói Khương đã cứu nàng một lần.

Tuy là tạm thời thôi.

Nhưng nàng vẫn vô cùng ngạc nhiên, chẳng phải người này không hợp cạ với

mình sao?

Vì sao hắn giúp mình?

“Ngươi đang nghĩ gì vậy?”

Thành Ca quan sát nàng từ trên xuống dưới: “Ngươi là thị nữ của ta, là thứ

thuộc về ta, sao có thể để người khác xía vào tranh phần được? Hắn tuổi gì mà

dám tranh đồ với ta?”

Đúng vậy, lúc đó hắn vì nguyên nhân này.

Dù đây là Tiên Mẫu chuyển thế, là kẻ thù lâu năm, ít nhất bây giờ vẫn là thị nữ

của mình.

Nếu thị nữ của mình bị người khác chiếm hữu, vậy mình cũng đừng mơ ra nữa,

tạo dáng làm màu cũng kém sáng hẳn, đúng không?

Sao hắn có thể để chuyện như vậy xảy ra dễ dàng chứ?

Vốn Thu Vũ Tuyền còn nghĩ nguyên nhân là vì bà Thu nên muốn bảo vệ mình.

Suýt tí đã phải thay đổi cách nhìn về hắn.

Nghe hắn nói mình thành đồ vật, xem như một món đồ, bỗng cảm thấy khinh

thường và sỉ nhục cực kỳ.

“Ngươi đi chết đi!”

Nói xong nàng lại nhắm mắt, đi vào trạng thái tu luyện.

Mà Khương Thành cũng không ngạc nhiên trước phản ứng của nàng chút nào.

Dù sao trong mắt hắn, thế nào thì Tiên Mẫu chuyển thế cũng trở thành kẻ đối

địch với mình.

Hắn chưa từng nghĩ muốn lấy hảo cảm của nàng cả.

Chỉ hy vọng em gái này lớn nhanh chút, cố gắng giết mình mấy lần sớm chút,

để mình mở hack.

Từ sau khi ra khỏi không gian Thiên Đạo vẫn chưa chết lần nào, không biết bao

giờ có thể mở hàng đây.

Ở trong động phủ, hắn lấy ra một nửa tài nguyên được phân chia trước đó.

Sau đó kiểm tra một lượt, phân loại tất cả đan dược.

“Mấy đan dược này mình cũng không biết.”

Bây giờ là thời đại Nguyên Tiên giới, thuật luyện đan của hắn vẫn là Tiên Đan

cửu phẩm của thời đại Tiên giới.

Mà thời đại này, đan dược đều đã tiến hóa thành cấp độ Đế Đan.

Đế đan nhất phẩm tương đương với Tiên đan thập phẩm không tồn tại trước

đây.

Không có cách nào, hắn chỉ có thể mở bảng điều khiên thăng cấp kỹ năng, chọn

phần chuyên ngành, tìm luyện đan thuật.

Luyện đan thuật trước mặt là hệ thống bát trọng, có thể luyện chế được Tiên

Đan cửu phẩm là cao nhất.

Tốn ba điểm tiên nguyên, hắn thăng cấp đến cửu trọng, có thể luyện chế Đế Đan

nhất phẩm rồi.

Mà trong đầu hắn cũng xuất hiện một lượng lớn kiến thức luyện chế Đế Đan

nhất phẩm.

Lại tốn năm trăm điểm, lên đến thập trọng, hắn đã có thể vô dyên vô cớ luyện

chế được Đế Đan tam phẩm.

Hắn đã có thể nhận ra không ít trong số mấy Tiên Đan trước mặt, thậm chí có

thể luyện ra rồi.

Nhưng rõ ràng cái này không đủ.

Hắn hăng hái chọn một mạch hai lần thăng cấp, cuối cùng thăng cấp hệ thống

luyện khí thuật lên thập nhị trọng.

Đến bước này, hắn đã có thể luyện Đế Đan lục phẩm.

Trình độ này đã vượt xa mấy vị Luyện Đan sư trong Gia Vương đạo trường.

Đặt ở Tiên Nguyên giới sẽ được người ta tôn là Đế Đan sư lục phẩm.

“Ài, kẻo lại thành Tân Tấn đại sư của Luyện Đan giới, đời người là vậy, đầy

màu mè!”

Duy chỉ có hệ thống nghe được hắn nói chuyện rất muốn hỏi thử, chọn đại mấy

cái thăng cấp, màu mè đâu ra?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK