Sau khi thành Thần còn nhớ về điểm tốt của ngươi?
Nhớ về mấy lần đặt cược mà ngươi hố ta à, ngươi tự sờ lương tâm của mình rồi
nói lại lần nữa xem?
Lần này, nàng nhanh chóng buộc định Huyền Văn kiếm kia.
Cả quá trình vẫn vô cùng thuận lợi như cũ, suy cho cùng, Thành ca bên này
cũng đã buông trói buộc của huyền văn ra rồi.
Nếu như xem huyền văn là căn nguyên, vậy thì tương đương với việc căn
nguyên giúp cho ký chủ đến đạt được mình.
Thế tất nhiên là không có gì trắc trở rồi.
Thu Vũ Tuyền lập tức đạt được một lượng lớn cảm ngộ của quy tắc kiếm.
Cảm ngộ kia hoàn toàn không hề kém gì với trình độ của bản thân nàng về quy
tắc kiếm.
Cảm ngộ của Huyền Văn kiếm thập tứ trọng của Khương Thành là đến từ hệ
thống, nội dung vốn phong phú, không gì không có, nó tiềm tàng rất nhiều
những chí lý cao thâm về kiếm thuật.
Thậm chí Thu Vũ Tuyền ở ngay tại chỗ tiến luôn vào trạng thái tu luyện.
Từ trong những cảm ngộ kia, nàng có được một cơ hội đột phá đặc biệt.
Khương Thành không thể không thừa nhận rằng thiên phú của nàng đúng là
hiếm có trên đời.
Bởi vì sau khi Thu Vũ Tuyền buộc định xong Huyền Văn kiếm, thanh tiến độ
Huyền Văn Kiếm Đạo thập tứ trọng vốn có tiến độ bằng không của hắn, đã trực
tiếp phi thẳng lên chín mươi lăm phần trăm.
Cách thập ngũ trọng không còn xa nữa.
“Sự chênh lệch này cũng quá lớn rồi nhỉ?”
Lúc trước khi đám Đạo Thánh Đoạn Hà, Lâm Ninh, Mạc Trần buộc định quy
tắc mà bản thân quen thuộc, thanh tiến độ của hắn đều chỉ tăng khoảng hơn năm
mươi, mà hiện tại Thu Vũ Tuyền lại trực tiếp cao hơn hẳn vài cấp bậc.
Nhìn qua Thu Vũ Tuyền đang ngồi xếp bằng trong không trung ngay trước mặt,
ở tại chỗ bắt đầu bế qua tu luyện, hắn sờ sờ cằm tự thầm thì một mình.
“Cũng đúng, suy cho cùng nàng cũng nhận được sự công nhận của căn nguyên
kiếm mà.”
Chỉ với điểm này thôi, cho dù Thu Vũ Tuyền không buộc định Huyền Văn
kiếm, cũng đã đặt trước một vị trí Nguyên Tổ trong tương lai rồi.
“Có điều, có phải ngươi hơi xem thường ca hay không, vậy mà lại lớn mật tu
luyện ở trước mặt ta như vậy?”
Loại trạng thái ngộ đạo như Thu Vũ Tuyền này chính là nhập định tầng sâu.
Có thể nói là căn bản không một chút phòng bị nào.
Điều này cũng thể hiện trọn vẹn sự “tín nhiệm” mà Thu Vũ Tuyền dành cho
hắn, căn bản không cảm thấy hắn sẽ thừa cơ hội làm hại bản thân mình.
“Có thể nào tôn trọng một chút cái thân phận kẻ địch cũ vinh quang này được
hay không hả?”
Trong một lúc Thành ca hơi không biết nên nói gì cho phải.
May mà lần ngộ đạo này của Thu Vũ Tuyền rất nhanh, chỉ vỏn vẹn vài phút sau
đã mở mắt ra rồi.
“Thu hoạch rất nhiều nhỉ?”
Khương Thành chiếm được hời cười đầy chân thành.
Thu Vũ Tuyền cũng cảm thấy bản thân chiếm được hời lại có thần sắc lạnh
lùng.
“Cũng tàm tạm thôi, miễn cưỡng xem như có thể xứng với ta.”
“Ha?”
Khóe miệng của Khương Thành co rút, trong lòng nói ngươi trở mặt cũng
nhanh dữ.
“Ngươi có ý gì hả? Không lẽ ngươi muốn ăn xong phủi đít bỏ đi à? Đừng có
quên cái Thần cách kiếm này của ngươi là ai cho!”
“Đó là ngươi chủ động cho ta mà, ta không hề xin ngươi nha.”
“Ngươi cũng quá thành thật rồi nhỉ?”
“Ta chính là như vật, ngươi mới biết ngày đầu sao?”
Thu Vũ Tuyền nói xong, trực tiếp bước ra khỏi kết giới.
Suy cho cùng, “Thần cách kiếm” cũng đã có được rồi.
Nàng cũng không cần cầu xin Khương Thành nữa.
Nhìn bóng lưng cao ngạo kia của nàng, Thành ca bày ra một vẻ cạn lời.
Quả nhiên vẫn là không thể mềm lòng với nàng mà.
Thu Vũ Tuyền ơi là Thu Vũ Tuyền, đợi cho tương lai ngươi phát hiện cái thứ đồ
chơi đó căn bản không phải là Thần cách gì cả, ta xem tới lúc đó ngươi sẽ có
biểu cảm gì.
Đạt được Long mạch cấp bậc cao nhất, Khương Thành cũng lười ở lại nơi này,
tiếp tục đi về Thiên Long thành.
Mấy trăm ngàn Long tộc cùng theo hắn xuất chinh, quy mô vô cùng lớn.
Đại quân xuất phát không bao xa, đã chạm mặt hơn năm trăm Thiên Long
Hoàng giai.
“Kế Quân Đạo Thánh!”
“Ngự Minh Đạo Thánh!”
“Tấn Vân Đạo Thánh!”
Nhìn thấy ba vị Bán Long Đạo Thánh cầm đầu phân biệt sở hữu huyết mạch
Thương Long, Thanh Long, Kim Long, sắc mặt có đa số Long tộc có mặt tại đó
đều thay đổi.
Hết cách rồi, uy thế của Bán Long tộc ở Thiên Long giới quá mạnh mẽ rồi.
Nhiều năm qua đều đã mang lại ám ảnh tâm lý cho bọn họ rồi.
Quốc vương của Thiên Long quốc đương nhiên là Long Tổ, chỉ là hành tung
của hắn không ai nắm rõ, bình thường căn bản đều không có ở đây.
Vậy cho nên công việc của cả Thiên Long giới đều do ba Thiên Long Vương xử
lý.
Còn về những Thiên Long Hoàng tộc khác, cũng đều là đại thần tướng quân và
công chúa thế tử, không một ngoại lệ.
Thân phận cao quý không chịu nổi.
Đến ngay cả những Bán Long tộc của Long mạch khác, bình thường đều rất khó
gặp được bọn chúng.
Sau giây phút sợ hãi ngắn ngủi, tất cả Long tộc đều lấy lại sức mạnh một lần
nữa.
Sợ cái gì chứ, trước mặt còn có Long Thần chí cao đang dẫn đội mà.
“Chính là bọn chúng!”
“Bọn chúng chính là đầu sỏ mọi chuyện, chỉ cần tiêu diệt bọn chúng, bầu trời
của Thiên Long giới sẽ lại trở nên quang đãng!”
“Giết chết bọn chúng!”
Đám Bán Long Hoàng tộc ở đối diện tức đến sôi máu.
Nếu đổi thành lúc trước, bọn chúng đã sớm giết chết đám nghiệt long thấp hèn
nằm dưới đáy của chuỗi thức ăn này rồi.
Nhưng hiện tại, bọn chúng không dám.
“Tham kiến Long đế!”
Hơn năm trăm vị Thiên Long Hoàng giai, không một ai rút binh khí ra.
Ngược lại đều quỳ hướng về phía Khương Thành.
“Tham kiến Thiên Long Đại Đế!”
“Thiên Long Đại Đế trở về, là chuyện may mắn của chúng ta!”
“Chúng ta đã ngóng trông nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng ngóng được
ngươi trở về…”
Ba vị Thiên Long Vương cầm đầu kích động hô to, hơi xúc động, hai hàng nước
mắt cũng sắp rơi luôn rồi, nhìn thấy Khương Thành cứ như nhìn thấy vị cứu
tinh đã mong chờ từ lâu vậy.
Cảnh tượng này, làm Khương Thành cũng mơ màng khó hiểu.
Cũng làm cho Lâm Ninh, Thu Vũ Tuyền và toàn bộ Long tộc đều đơ hết cả ra.
“Tình huống gì vậy?”
Thiên Long tộc chèn ép Long tộc, Khương Thành ra mặt vì Long tộc, một
đường đánh tới đây.
Hiện tại rốt cuộc hai bên cũng gặp nhau, nếu chiếu theo kịch bản bình thường,
không phải nên bạo phát một trận quyết chiến cuối cùng hay sao?
Chứ vừa lên đã dập đầu bái lạy kiểu này là có ý gì chứ?
“Đừng có ăn nói hàm hồ!”
Còn chưa đợi Thành ca mở miệng, Dực Không và Ly Dao đã nhao nhao nhảy
ra.
Chỉ vào đám Thiên Long tộc đang quỳ dưới đất mà to tiếng mắng chửi.
“Long Đế của chúng ta, từ lúc nào mà thành Thiên Long Đại Đế của các ngươi
chứ?”
“Đúng thật là khó hiểu mà.”
“Thương Thành Đại Đế là Long tộc, không chung phe với Bán Long tộc các
ngươi, đừng có bắt quàng bậy bạ!”
“Các ngươi mới ăn nói hàm hồ, bắt quàng bậy bạ!”
Vị thủ lĩnh Kế Quân Đạo Thánh lớn tiếng đánh gãy bọn họ.
“Rõ ràng vị Thương Thành Đại Đế này là ở tộc Thiên Long của chúng ta, căn
bản không phải Long tộc!”
Hắn cũng là vừa nãy từ trong miệng của Dực Không mới biết được tên của
Thành ca.
“Hắn là người của chúng ta, còn lâu mới làm bạn với đám bò sát các ngươi!”
Đám Bán Long Hoàng tộc ở phía sau cũng nhao nhao phụ họa theo.
“Đúng vậy, đây là Đại Đế của tộc Thiên Long bọn ta.”
“Có liên quan gì đến Long tộc các ngươi chứ?”
“Đại Đế, ngươi chỉ là nhất thời bị đám nghiệt long thấp hèn này mê hoặc mà
thôi, hiện nay chân đã rõ rồi…”
Đống lý do thoái thác này của bọn chúng, tự nhiên cũng dẫn đến phản bác mãnh
liệt của đám Long tộc Dực Không và Ly Dao.
“Đúng là nực cười, các ngươi giết tới nơi này, vốn cũng không có một chút xấu
hổ nào nhỉ?”
“Vừa nhìn là biết bị Long mạch Thần giai của Thương Thành Đại Đế dọa cho
mất mật rồi, không dám chiến nữa, vậy nên mới điên đảo trắng đen như thế!”
“Hiện tại muốn lâm trận đầu hàng, đúng là hoang đường, các ngươi cảm thấy có
thể sao?”
Đám Thiên Long Hoàng giai ở đối diện dường như sớm đã tính được bọn họ sẽ
nói gì.
Vì vậy bọn chúng không hề rối loạn mà hỏi ngược lại một câu.
“Nếu hắn là Long tộc, vậy vì sao hắn có thể vào Thiên Long Trì, vì sao có thể
nhảy lên đỉnh của Long môn?”
“Đừng có quên, đó chính là thứ được chuẩn bị vì Thiên Long tộc bọn ta.”
“Không có huyết mạch Nhân tộc, căn bản không thể nào tiến vào, càng không
thể lên tới trên được!”