Tại sao một đám gà đồi lại dám nói ra câu nói đầy tự tin ngạo mạn như “chỉ có
Đế Cảnh cửu trọng” cơ chứ?
Nhất là trong đám bọn họ còn có cả hai ngươi mới là Đế Cảnh nhất trọng…
Ai cho bọn họ cái tư cách ấy?
Hay là, thế đạo đã thay đổi rồi, thực ra bây giờ Đế Cảnh nhất trọng còn cao hơn
Đế Cảnh cửu trọng?
Chỉ là hắn không theo kịp xu hướng phát triển của thời đại?
“Các ngươi quả thực là chê chết không đủ thảm rồi!”
“Cố ý làm ra vẻ huyền bí, muốn chơi bọn ta?”
Lại Bình vội vàng cười hi hi xua xua tay: “Không hề, không hề, bọn ta chỉ hỏi
xem các ngươi muốn chết thế nào mà thôi?”
Cuối cùng còn vội vàng cúi đầu khom lưng xin ý kiến của Thành Ca.
“Đội trưởng, ta nói như thế không vấn đề gì chứ?”
Hắn cũng coi như là có thế nào học thế ấy.
Trận trước, Thành Ca hỏi ba lần, hắn còn tưởng rằng đây là sở thích đặc biệt
của Khương đại lão cơ.
Trong lòng Thành Ca thầm nghĩ ngươi cũng biết làm cho có cảm giác tồn tại
đấy.
“Khụ, Tiểu Lại à, những lời này không có vấn đề gì, nhưng để ngươi nói thì
không phù hợp lắm.”
Hắn vỗ vỗ vai Lại Bình, lời nói đầy thấm thía, chân thành đáp: “Ngươi còn nhỏ
tuổi, không biết chừng mực, sẽ dễ xảy ra sai lầm, hiểu không?”
Lại Bình lòng đầy hoảng hốt, thế này là đội trưởng đang không hài lòng với hắn
sao.
Cũng đúng, mong muốn được thể hiện bản thân của hắn quá mạnh, hơi vượt quá
chức phận rồi.
Nhìn ba người đồng đội khác, đều đang cười trên nỗi đau của người hắn.
Hắn nhanh chóng kiểm điểm bản thân một cách sâu sắc, vỗ ngực chứng tỏ bản
thân đã lĩnh giáo, sau này tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa.
Năm tên Tà tiên ở phía đối diện, đều bị cảnh tượng này làm cho đần độn đi.
Mẹ nó đây rốt cuộc là chuyện gì thế?
Bọn họ giao tranh với đội ngũ của Thiên Cung ở phía đối diện không dưới trăm
lần, nhưng vẫn chưa từng thấy tình cảnh thế này bao giờ.
Những người đụng phải đám Tà tiên bọn họ, vẻ mặt của ai chẳng như gặp phải
đại địch, ai chẳng dè dặt thận trọng chứ?
Duy chỉ có cái “đội nát” trước mặt này, thế mà lại không thèm tôn trọng, kính
nể bọn họ.
Chuyện này vô cùng đáng giận.
“Mẹ kiếp, vốn dĩ còn chuẩn bị chơi với các ngươi thêm chút.”
“Bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi!”
“Giết chết bọn họ!”
“Bọn họ cùng nhau xông lên.”
Sau đó, không còn sau đó nữa rồi.
Thành Ca tung một đạo Tử Hồn, thực ra đã đủ khiến bọn họ mất đi lực chiến
đấu.
Sau đó mấy Kiếm Tâm quét một lúc, năm người bọn họ đều bị giết sạch sẽ.
Không hề có chút lo lắng, thấp thỏm nào.
Lần này, đã không cần hắn nhắc nhở nữa rồi.
Bốn đồng đội trốn vô cùng kỹ ở phía sau, lập tức lao vùn vụt xuống, vô cùng
thành thục giúp hắn thu dọn hết chiến lợi phẩm.
Thành Ca nhìn bóng dáng bận rộn của bốn người bọn họ, cực kỳ hài lòng mà
gật đầu.
Cuối cùng cũng coi như có dáng vẻ của đội viên chuyên nghiệp rồi.
Sau khi bốn người bọn họ lên nộp chiến lợi phẩm, lập tức bật chế độ tâng bốc,
nịnh bợ.
“Đại lão thực sự là quá thần thánh rồi!”
“Chắc chắn là Thiên Tôn rồi!”
“Ta xin lỗi vì trước đây đã không tin tưởng đại lão, đúng là có mắt mà không
thấy thái sơn…”
“Khương đội trưởng mà thể hiện sức mạnh, thì Tôn giả cỏn con trước mặt hắn,
cũng chỉ là đám lông gà vỏ tỏi mà thôi!”
Mặc dù sự nịnh hót của bọn họ vô cùng tầm thường, nhưng Thành Ca đã rất
nhiều năm không được ai nịnh bợ, ton hót rồi, nên cũng chẳng kén chọn nữa.
Thậm chí tí nữa thì bởi vì tâm trạng vui vẻ, lại định ban cho họ tí phần thưởng.
Được rồi, cũng chỉ là suýt chút nữa mà thôi.
Sau khi xử xong đội này, hắn lại được thêm 25000 điểm Thiên Đạo.
“Thế này xem chừng, điểm Thiên Đạo cũng dễ kiếm đó!”
“Tại sao mấy Đạo Tôn top đầu ở trên bảng xếp hạng, tất cả đều chỉ có hơn 3
triệu điểm vậy?”
Bây giờ hắn đã quên một cách có tính chọn lọc việc lúc trước còn bóc phốt, cà
khịa bảng xếp hạng quá cao rồi.
Trong tư duy logic của hắn, một Tôn giả 5000 điểm, vậy 3 triệu điểm cũng
chính là 600 Tôn giả.
Nếu như giết Thiên Tôn, thế thì càng nhanh rồi.
Đối với Đạo Tôn mà nói, không phải là nhẹ nhàng, đơn giản hay sao?
Theo tiết tấu này, bọn họ nên có ba mươi triệu, ba trăm triệu điểm mới đúng
chứ.
Nghe thấy hắn tự mình lẩm bẩm như vậy, bốn người đồng đội vô cùng bất lực.
Sức mạnh của đại lão này thì không có vấn đề gì, nhưng kiến thức thường thức
thì tương đối thiếu hụt.
“Ôi, đội trưởng không biết đấy thôi…”
Chung Mạn là người đầu tiên xông lên, vội vàng trả lời.
“Sở dĩ những Đạo Tôn đó không lấy được điểm Thiên Đạo cao như vậy, là có
nguyên nhân cả.”
“Bọn Tà tiên xảo quyệt, quỷ kế đa đoan, sẽ không có nhiều Tôn giả, Thiên giả
tụ tập lại đợi bọn họ đến giết.”
Lại Bình và Biện Tu cùng Mạnh Thi bị Chung Mạn cướp mất cơ hội thể hiện
cũng không chịu yếu thế, vội vàng bổ sung.
“Hơn nữa nếu như bọn họ bắt tay hành động, bên phía Tà tiên chắc chắn cũng
sẽ điều động Đạo Tôn đến ngăn chặn bọn họ.”
“Sẽ không cho bọn họ cơ hội dễ dàng giành thắng lợi gì đâu.”
“Cuối cùng, điểm Thiên Đạo của bọn họ sẽ được dùng để đổi bảo vật với Thiên
Cung, cho nên thường xuyên được sử dụng.”
“Một khi dùng đi, thứ hạng trên bảng xếp hạng tự nhiên sẽ tụt xuống.”
Hóa ra là như thế à.
Lúc Thành Ca mới bừng tỉnh đại ngộ, cũng âm thầm bắt đầu tính toán.
Sau này hắn nên kiếm thêm nhiều điểm Thiên Đạo một chút.
Không chỉ bởi vì thể diện, cũng là bởi vì điểm Thiên Đạo có thể dùng để đổi
đan dược với Thiên Cung, thăng cấp sớm hơn tí.
Lúc hắn ở bên này “bận rộn” tính toán, thì ở bên chiến khu Vân Chiêu đã nổ ra
một cơn chấn động.
“Vãi chưởng, điểm Thiên Đạo của đội này tạo sao lại tăng nhanh như vậy?”
Tất cả những đội ngũ đã đăng ký ở mỗi chiến khu, chỉ cần vào được top 100 của
chiến khu, đều sẽ có cơ hội được xuất hiện trên bảng thành tích chiến đấu của
chiến khu.
Mà bảng thành tích chiến đấu, đương nhiên là xem điểm Thiên đạo của toàn đội
rồi.
Đội ngũ của Thành Ca, mặc dù không tiếp nhận thẻ lệnh, nhưng bởi vì đã đăng
ký ở chiến khu Vân Chiêu, cho nên cũng nằm trong phạm vi thống kê.
Sau hai trận chiến, xếp hạng thành tích chiến đấu của đội ngũ bọn họ tăng vọt
một cách nhanh chóng.
Từ chỗ ban đầu không lên được cả bảng xếp hạng, đến bây giờ đã nhảy lên xếp
hàng đầu rồi.
“Ta để ý thấy rồi, hôm qua, đội ngũ này vẫn chưa xuất hiện trong danh sách,
hôm nay đột nhiên có 45500 điểm, chỉ một lần đã vào được top 20 của chiến
khu chúng ta!”
“Vừa nãy bọn họ lại được thêm 25000 điểm Thiên Đạo, đã vượt qua 70 ngàn
rồi, lại vào được top 15 của chiến khu này rồi!”
“Vãi chưởng, bọn họ lại có thêm thành tích chiến đấu mới, lại nhận được thêm
65000 điểm nữa rồi!”
“Xếp hạng 9 rồi!”
“Trong một thời gian ngắn như vậy mà bọn họ thế mà lại có thể leo được đến
hạng 9 rồi!”
“Đây là vị đại lão thần tiên nào dẫn đội vậy?”
Mấy trăm ngàn điểm tích lũy là vô cùng xịn sò rồi đấy.
Có thể được mấy chục ngàn điểm trong một lần, chứng tỏ hoặc là giết được
Thiên Tôn, hoặc là giết được mấy Tà tiên Tôn giả trong một trận liền.
Loại thành tích chiến đấu như thế này, đến đội mạnh có tiếng như Bá Vân cũng
phải trải qua rất nhiều khó khăn nguy hiểm, lên kế hoạch rất lâu mới có thể
thành công được một lần.
Hơn nữa, bởi vì kẻ địch quá mạnh, phần lớn cả đội đều sẽ bị thương, tử vong,
giảm quân số, cho nên đánh xong một trận, lập tức sẽ trở về tĩnh dưỡng, phục
hồi trong một thời gian rất dài.
Căn bản không thể liên tiếp đánh mấy trận liền được.
“Đệ Nhất Soái Đội?”
“Đây là đội do vị Thiên Tôn nào dẫn vậy?”
Do trên danh sách chỉ hiển thị tên đội, nên bây giờ mọi người chỉ có thể đoán
mò mà thôi.
“Chắc là Chí Tôn, chứ Thiên Tôn không thể nào kiếm điểm Thiên Đạo nhanh
như thế được.”
“Vị Chí Tôn này cũng thực là hài hước, dí dỏm nha, lấy một cái tên đội thú vị
như vậy, không hổ danh là tiền bối, suy nghĩ vô cùng khó đoán.”
“Cao nhân hành sự, đều có thâm ý cả.”
Có thành tích chiến đấu trâu bò, vẻ vang chói lóa, làm gì cũng có lý như thế
đấy.
Phải biết rằng, trước đây, lúc Thành Ca lấy cái tên này, đã có rất nhiều người cà
khịa, bóc phốt.
Nhưng bây giờ, rất nhiều đội ngũ đang ẩn náu trong sơn lâm đại trạch, đều
không kìm được mà lôi danh sách ra, nhiệt liệt thảo luận về đội ngũ thần bí này.
Bốn chữ Đệ Nhất Soái Đội này, quả thực giống như bệnh dịch vậy, nhanh chóng
truyền đi khắp cả chiến đội.
“Người quen cũ” là Bá Vân đội, tự nhiên cũng nhận được tin tức.
“Đại ca, đây, đây là có chuyện gì vậy?”