biết có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn hắn chằm chằm.
Quát sát từng hành vi của hắn, thăm dò phản ứng của hắn.
Cuối cùng còn đánh giá vị chủ soái mới này rốt cuộc đáng gờm đến mức nào.
Ở trong một khu vườn xa hoa của Hóa Tiên Phủ, một đám nam thanh nữ tú
không đang uống rượu đàn hát, săn bắt mua vui.
Nhưng thứ mà bọn họ săn đương nhiên không phải là yêu thú bình thường.
Ca nữ và vũ tần bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi, trong sảnh nhảy múa ca
hát mừng cảnh thái bình, một đám tôi tớ tùy tùng đi qua giữa, tràn đầy không
khí xa hoa.
Nhưng bảy người thanh niên nam nữ bị một đám người vây quanh kia, cảnh
giới lại không hề cao.
Bốn người Chí Tôn, ba người Đạo Tôn.
Nhưng trang bị ở trên người bọn họ lại có thể nói là vô cùng lộng lẫy.
Có người đội trên đầu bí bảo Phẩm Tử Quán, có người thì mặc trên người đạo
giáp tinh xảo bát giai.
Người nào người nấy toàn thân phát sáng, cực kỳ chói mắt.
Đi ra ngoài sợ rằng có thể khiến cho rất nhiều tiên nhân chảy nước miếng
ngưỡng mộ.
“Khương Thành đã đến rồi.”
“Có lẽ hắn đã biết thái độ của chúng ta rồi nhỉ?”
Tên thanh niên mặc áo bào trắng mặt mày thanh tú đi đầu đó khóe miệng hơi
nhếch lên.
“Thiên Lạc Quân này chính là địa bàn của chúng ta, không được chúng ta cho
phép, hắn cũng không thể làm được gì đâu.”
Mấy người còn lại cười lớn.
“Đó là điều tất nhiên rồi.”
“Chủ soái cái gì chứ? Người thắng của đại hội Thông Thần cái gì chứ? Cứ ở
một mình thì cũng chẳng là cái thá gì cả.”
“Chúng ta không phối hợp, những tướng lĩnh dưới trướng cũng chẳng ai nghe
lời hắn đâu.”
“Các vị xin đợi một chút, ta dám đánh cược rằng, trong vòng hai canh giờ, hắn
sẽ ngoan ngoãn cúi đầu chạy đến đây cầu xin chúng ta!”
“Ha ha ha, nghe nói bên trên cũng rất không ủng hộ hắn, chúng ta có thể xuống
tay chơi đùa.”
“Vậy thì càng phải gây khó dễ cho hắn một chút mới được.”
Tên thanh niên dẫn đầu đó khoát khoát tay.
“Cũng không thể xem thường hắn quá, dù sao thì năm đó hắn đã giết chết con
trai của Tu Đế, đến nay vậy mà vẫn chưa bị xử tử.”
“Nghe nói sau lưng người này còn có Chiến Đế bảo vệ.”
“Không sao, ta từng thăm dò qua rồi, bên trên và Chiến Đế lần này đều đã đồng
thuận phối hợp với nhau.”
“Hai bên đều sẽ không can thiệp vào Thiên Lạc Quân, cứ xem biểu hiện của bản
thân Khương Thành thôi.”
“Vậy thì quá tốt rồi.”
“Biểu hiện của hắn sẽ rất là kém cỏi, ta đảm bảo…”
Chính vào lúc bọn họ đang ở bên này bàn bạc âm mưu, bên phía đông cách Hóa
Tiên Phủ tỷ dặm, những thành lũy liên tiếp giống như những con cự thú lởm
chởm.
Ở đây là một trong những tiền tuyến của trụ sở Thiên Lạc Quân.
Dưới sự bao phủ của màn trời u ám, từng đội tiên nhân mình mẩy đầy máu quay
trở về, giống như sát thần đi ra từ trong sân đấu Tu La vậy.
Trên lưng của rất nhiều người trong số bọn họ đều khiêng một xác cự thú còn to
hơn bọn họ rất nhiều lần, vừa nhìn đã biết là bọn họ đã trải qua trận chém giết
vô cùng tàn khốc.
So với cảnh tượng của những ca vũ ở trong vườn hoa lệ kia thì ở đây hoàn toàn
chính là một thế giới khác.
Thế nhưng, cảnh tượng này lại hoàn toàn là hai nhóm người khác nhau, thế
nhưng rõ ràng đều thuộc về Thiên Lạc Quân.
Trong nội bộ của một tòa thành lũy lớn nhất, hai nam tử mặc trên người bộ hắc
giáp, mặt như tạc tượng, thân hình như đá đang bàn bạc chiến sự.
Dưới trướng của hai người còn có hơn mười tên Đạo Tôn cấp thống lĩnh mặt
mày mang đậm vẻ sương gió.
“Thái Thủy Trọc Ma ở cách 3000 vạn dặm về phía đông đã bị đánh chạy rồi.”
“Hai bên của Trọc Ma bây giờ đang ẩn nấp, lệnh cho quân ở phía trước đừng
thâm nhập vào quá sâu, để tránh bị cắt đứt đường lui.”
“Ngoài ra hãy thông báo cho Tà Tiên và mấy tộc quần ở xung quanh, bảo mọi
người thời gian này hãy an phận một chút!”
“Thời gian này mọi người đều vất vả rồi, để mọi người tranh thủ nghỉ ngơi một
chút, hồi phục lại tình trạng ban đầu.”
“Có điều gì bất thường thì đều tập chung lại bảo vệ…”
Từng mệnh lệnh được truyền xuống, những thống lĩnh sôi nổi nhận lệnh.
Thái Thủy Trọc Ma, đối với phần lớn những tiên nhân đều rất lạ lẫm.
Nhưng ở loại biên giới này, lại người nào người nấy đều nói về sự tồn tại khiến
mình phải biến sắc này.
Nguyên Tiên giới trong quá trình tràn lan mở rộng, một phần hỗn độn loạn lạc
trong quá trình đụng chạm lẫn nhau với Thiên Đạo và căn nguyên đã bị ảnh
hưởng.
Tiến rồi huyễn hóa thành hình, trở thành rất nhiều Thái Thủy Trọc Ma có hình
dạng quỷ dị khác nhau.
Do sự tồn tại của bọn họ, biên giới hoang vu luôn đầy rẫy những trọc khí mãnh
liệt, tiên nhân bình thường sau khi đi vào khó mà tồn tại tiếp được.
Chỉ có thể chờ đợi Thiên đạo căn nguyên rửa sạch trọc khí từng chút một.
Có điều, đó là cả một quá trình kéo dài vô tận.
Hơn nữa, tính công kích của Thái Thủy Trọc Ma rất mạnh, bình thường cũng sẽ
xâm nhập vào địa giới của tiên nhân.
Vì vậy, giao chiến với Thái Thủy Trọc Ma cũng đã trở thành nhiệm vụ thường
xuyên của Thiên Quân biên giới.
Tiêu diệt bọn chúng, có thể tăng nhanh tiến trình khai hoang Nguyên Tiên Giới,
đồng thời cũng có thể bảo vệ sự an toàn của hậu phương Nguyên Tiên Giới.
Thiên Lạc Quân và một cánh Thiên Quân khác, có trách nhiệm là phòng tuyến
bên phía đông của Thiên giới.
Mà hai vị tiên tướng ở trong thành lũy to lớn lúc này, chính là tiên tướng thứ hai
và thứ ba của Thiên Lạc Quân.
Hai người đều có kinh nghiệm xông pha chiến trận, là những lão tướng có kinh
nghiệm phong phú.
Sau khi đưa ra một loạt những mệnh lệnh một cách đâu ra đó, một tên thám báo
cấp Chí Tôn đột nhiên bay vào trong.
“Bên phía Hóa Tiên phủ có tin tức đến.”
“Tử Tiêu Cung đã sắp xếp cho chúng ta một chủ soái mới.”
“Ồ?”
“Chủ soái?”
Không chỉ hai vị tiên tướng, những thống lĩnh khác ở trong thành đều có hứng
thú.
“Cuối cùng lại phải sắp xếp cho chúng ta một thủ lĩnh mới rồi sao?”
“Hy vọng là không giống với Túc Vương trước đây, toàn không ở tiền tuyến,
hơn nữa làm việc còn không công bằng!”
“Đúng đó, hy vọng thủ lĩnh lần này có thể uy tín một chút.”
“Lần này là vị Thần Quân nào thế?”
Tên thám báo đó vội vàng chắp tay, nghiêm túc nói: “Bẩm hai vị tiên tướng,
người mà lần này phái đến là Ẩn Hoàng Khương Thành.”
“Khương Thành?”
“Ẩn Hoàng cái gì?”
Tất cả những tiên tướng và thống lĩnh ở đó đều không hiểu kiểu gì.
Không còn cách nào khác, 10 tỷ năm nay, bọn họ chỉ trở về hậu phương của
Hóa Tiên phủ nghỉ ngơi vẻn vẹn có năm lần.
Những thời gian khác đều ở tiền tuyến ‘khai hoang’.
Chiến đấu với Thái Thủy Trọc Ma, giằng co với tà tiên, kết bạn với các tộc quần
các tông môn.
Lần trước liên lạc với ngoại giới, đã là vài năm trước khi Tử Tiêu cung truyền
tin thông báo cho bọn họ: Túc Vương - chủ soái của Thiên Lạc Quân mất rồi.
Ngoài đó ra, gần đây hậu phương đã xảy ra những chuyện gì, bọn họ đều không
hề biết gì cả.
Cũng vì đó, Khương Thành đã nổi danh ở Nguyên Tiên Giới, nhưng bọn họ căn
bản chưa từng nghe nói qua.
Tên thám báo đó đã nghe ngóng được một chút tin tức của Khương Thành.
“Khương Thành là một vị tuyệt thế thiên tài đột nhiên mới nổi lên vài chục năm
gần đây.”
“Nghe nói gần đây Thiên Cung có tổ chức Đại hội Thông Thần, đã chọn ra bảy
vị Thần Quân tân nhiệm, hắn chính là một trong số đó…”
Một vị tiên tướng trong đó đã cắt ngang lời của hắn.
“Hắn là Đạo Thánh mới nổi trăm triệu năm gần đây sao?”
Đối với những tướng sĩ tiền tuyến như bọn họ mà nói, sức mạnh mới là quan
trọng nhất.
Tên thám báo đó lắc đầu.
“Hắn hình như vẫn chỉ là cảnh giới Đạo Tôn, có điều nghe nói sức chiến đấu
của người này rất mạnh…”
Hai ánh mắt của vị tiên tướng lập tức trở nên lạnh nhạt.
“Ồn ào cả ngày lại là một tên Thần Quân quèn trà trộn.”
Mặc dù không biết Đại hội Thông Thần diễn ra như thế nào, nhưng dưới con
mắt của bọn họ, Đạo Thánh của Thiên Cung và Nguyên Tiên giới nhiều như
vậy, nếu thật sự muốn chọn Thần Quân sao có thể đến lượt một Đạo Tôn chứ?
Cho dù là yêu nghiệt thiên tài hơn nữa, cũng không thể nào.
“Không cần nghĩ nữa, chắc chắn là dựa vào quan hệ mà leo lên thôi.”
Những thống lĩnh khác ở trong điện cũng cùng nhau thở dài ngao ngán.
“Haiz, vốn còn hy vọng có một chủ soái mạnh một chút đến đây, không ngờ còn
không bằng Túc Vương trước đây.”
“Vậy chủ soái mới đến, hai vị có muốn đi bái kiến trước?”
“Không cần phải như vậy.”
Hai vị tiên tướng lạnh lùng nói: “Hắn làm chủ soái của hắn, chúng ta đánh trận
của chúng ta, không đụng chạm đến nhau, không cản chân chúng ta là được
rồi.”