Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một đầm lầy lớn cách xa bọn họ hơn một tỷ dặm, chướng khí và côn

trùng độc liên tục xuất hiện.

Từ trên cao nhìn xuống, có thể thấy những tầng mây màu vàng nâu bao phủ cả

địa vực rộng lớn bên dưới.

Khí Tiên Nguyên ở nơi này không đủ dày đặc, nó được xem như là một vùng

đất nghèo nàn ở Tiên giới.

Mà Giao Long tộc đến từ Cổ Tiên giới đã tập hợp ở đầm lầy này.

Không phải bản thân bọn họ lựa chọn, mà là vì không phục sự quản chế, không

muốn bị ‘lấy máu’ nên cuối cùng bọn họ đã bị dồn đến nơi này.

Thiên Long tộc hầu như không có kẻ thù nào ở Thiên Long giới, nhằm mài giũa

tộc nhân thế hệ sau, cũng cố tình giữ những Giao Long này lại làm ma thú cho

người mới rèn luyện.

Vì vậy, thậm chí tình cảnh của nhánh Giao Long tộc đến từ Cổ Tiên giới này

còn thê thảm hơn những Giao Long khác.

“Ly Quang, ngươi đừng u mê không tỉnh ngộ nữa!”

“Nếu cứ tiếp tục như thế này, các ngươi sẽ là người chịu thiệt.”

Lúc này, ở trung tâm của đầm lầy này, có mười hai Giao Long Đạo Tôn.

Bọn họ xem như là nhóm Giao Long tộc có thực lực mạnh nhất.

Mà ở trung tâm bọn họ, còn có hơn năm mươi Giao Long đang trôi nổi trong

bùn của đầm lầy.

Rất nhiều Giao Long có những vết thương lâu năm trên cơ thể, nhưng ngay cả

mí mắt cũng không nâng lên.

Những Giao Long Đạo Tôn ở bên ngoài vẫn đang tận tình khuyên nhủ.

“Dù sao thì chúng ta đều là người của cùng một tộc, bọn ta cũng không muốn

nhìn thấy nhánh của các ngươi tiêu vong.”

“Cần gì chứ, dù sao chỉ cần cho chút tinh huyết theo định kỳ, thì ít nhất cũng có

thể sống sót.”

“Những Thiên Long tộc đó không phải là thứ mà các ngươi có thể chống lại,

biết điều chút đi…”

Câu nói này của Thiên Long tộc, cuối cùng cũng khiến cho người đứng đầu

Giao Long có tên là Ly Quang có chút phản ứng.

“Thiên Long tộc?”

Sừng rồng bên trái bị gãy, vảy trên người tróc ra hơn phân nửa, trông như một

cỗ máy cũ nát sắp bị phế, nhưng đôi mắt sáng hơn những Đạo Tôn khác.

“Hừm, chỉ là một đám hỗn huyết tạp chủng không phải người cũng không phải

rồng mà thôi!”

“Vậy mà bọn họ cũng dám tự xưng là Thiên Long, đúng thật là buồn cười…”

Mười hai Đạo Tôn đến từ các Giao Long tộc quần khác ở bên cạnh cắt ngang

lời hắn.

“Ngươi lại nói câu này nữa.”

“Ôi, thật là chấp mê bất ngộ.”

“Ngươi nghĩ rằng bọn họ không thể quét sạch các ngươi sao?”

“Giữ các ngươi một đường mệnh tàn, chỉ là dùng để làm đá mài dao mà thôi…”

Những gì bọn họ nói là sự thật.

Dưới tác dụng áp chế của Long mạch, Bán Long tộc cấp Đạo Tôn có thể nghiền

chết Giao Long Đạo Tôn từng chút một như chuột gặm voi.

Tuy nhiên, Bán Long tộc vì để mang lại trải nghiệm cho thế hệ sau nên thường

không sử dụng Long mạch trong lúc chiến đấu.

Nhưng qua nhiều năm như vậy, sẽ luôn có một số Bán Long tộc thẹn quá hóa

giận trong chiến đấu, hoặc là nóng nảy không nói võ đức…

Vì vậy, sau khi trải qua nhiều năm bị tàn phá, số lượng của nhánh Giao Long

tộc quần đến từ Cổ Tiên giới này đã giảm mạnh xuống từ ban đầu ba ngàn đến

hiện nay còn năm mươi con.

Những Giao Long xung quanh cũng không muốn thấy nhánh này bị diệt sạch

hoàn toàn.

Bản thân bọn họ cũng không dám phản kháng, cũng không thể chống lại Bán

Long tộc, vì vậy bọn họ chỉ có thể thuyết phục Ly Quang hết lần này đến lần

khác.

Để hắn từ bỏ sự phản kháng và cam chịu số phận trở thành tọa kỵ và túi máu

của Bán Long tộc.

Chết tử tế không bằng sống tồi tệ mà!

“Hãy nghĩ về đại ca Ly Diêu của ngươi, nghĩ về những đồng tộc đã chết những

năm qua đi!”

“Lẽ nào ngươi thực sự muốn chôn vùi hơn mười huyết mạch cuối cùng Cổ tiên

giới sao?”

“Các ngươi không cần phải nói nữa!”

Ánh mắt của Ly Quang vô cùng cương quyết.

“Chỉ là Bán Long tộc, cho dù giết sạch bọn ta, cũng không thể đánh vỡ xương

cốt của bọn ta!”

“Những tạp chủng như bọn họ, hoàn toàn không xứng gọi là Thiên Long, càng

không xứng để bọn ta cúi đầu khuất phục.”

Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên từ vùng nước đục ngầu của đầm lầy, nhìn về phía

bầu trời mờ tối phía trên.

“Thượng vị Long tộc thực sự, hoàn toàn không phải dáng vẻ như bọn họ…”

Nhưng Giao Long phía sau hắn tất cả đều lộ ra vẻ hoài niệm, giống như đã trở

lại thời gian ở Long cốc vào năm đó.

Nhưng những Giao Long khác ở xung quanh đều đồng thời lắc đầu cười khổ.

“Ngươi lại muốn nói Thương Long? Thanh Long? Kim Long?”

Rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên bọn họ nghe Ly Quang nhắc đến tam đại

Long tộc này.

“Thương Long, Thanh Long gì đó hoàn toàn không tồn tại, bọn ta chưa từng

thấy bao giờ.”

Ly Quang lại kiên trì với ý kiến của chính mình.

“Đương nhiên là bọn họ tồn tại, chắc chắn là bọn họ có tồn tại, Thương Long

Đại Đế không gì là không làm được, sớm muộn gì hắn cũng sẽ đến giải cứu bọn

ta khỏi bể khổ!”

Những Giao Long Đạo Tôn đến từ chân giới khác lại lắc đầu.

Trong số họ, có một số cũng đã trải qua thời đại Thượng Cổ Nguyên Tiên Giới,

nhưng chưa từng nghe nói về tam đại thượng vị Long tộc.

Chỉ xem như Ly Quang mắc bệnh hoang tưởng, bản thân tưởng tượng ra Long

tộc hoàn toàn không tồn tại.

“Cho dù thực sự tồn tại, thì có thể làm gì chứ?”

“Bọn họ có thể so với Thiên Long tộc sao?”

Ly Quang lớn tiếng nói: “Thiên Long tộc ở trước mặt tam đại thượng vị Long

tộc thì tính là cái thá gì…”

“Thế thì tại sao đến nay bọn họ vẫn chưa xuất hiện?”

“Nhất định họn họ sẽ xuất hiện!”

Bọn họ đang tán gẫu thì đột ngột có một đàn Giao Long từ phía xa bay đến, hơn

ba trăm con.

Giống như một vùng mây đen đen nghịt nhanh chóng đến gần.

“Hả?”

“Tình huống gì thế này?”

Những Giao Long tại chỗ nhìn ‘đám mây đen’ với vẻ vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù Giao Long tộc là một tộc quần rất lớn, nhưng đến cấp bậc Chí Tôn và

Đạo Tôn, bọn họ đều biết nhau.

“Hình như là Ly Thiên và Ly Chướng, bọn họ là người của Hồn Thư thế gia cai

quản phạm vi bên kia, đúng không?”

“Ta nhớ không phải đám người Ly Thiên đã suy bại trở thành tọa kỵ rồi sao, sao

còn có thể bay đến đây một mình?”

“Xảy ra chuyện gì?”

Ngay khi bọn họ đang nói chuyện sôi nổi, vốn dĩ Ly Quang còn đang nằm trong

bùn, đột nhiên mở to mắt.

Không chỉ có hắn, mà hơn năm mươi Giao Long đến từ Cổ Tiên giới ở xung

quanh hắn cũng vô thức nâng thân hình to lớn của mình lên.

“Trời ạ!”

“A! Là hắn!”

Đột nhiên hai Giao Long bên cạnh Ly Quang giống như mũi tên rời khỏi dây

cung, mang theo một trận bão táp đục ngầu bao phủ đầy trời, lao ra phía xa.

Mà trái tim của Ly Quang gần như nhảy ra ngoài.

Hắn nhìn chằm chằm bóng dáng phía trước của đám Giao Long đó, nước mắt

sẫm màu vẩn đục bất giác chảy ra.

“Thương Thành Đại Đế!”

“Thật sự là Đại Đế đến rồi sao?”

Hắn không thể dằn xuống cảm xúc của bản thân được nữa, lao về phía Khương

Thành như điên.

“Hu hu hu, Đại Đế…”

Thành ca vừa mới chạy đến nơi này, còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị một đám

Giao Long toàn thân đầy bùn ngoài ra còn có máu bao quanh hắn lại.

Giao Long trước kia ở tam đại Long cốc cũng có, mà hiện tại không chỉ có Giao

Long ở Thương Long cốc, mà còn có cả Giao Long ở Thanh Long cốc và Kim

Long cốc, giống như gặp lại người thân đã thất lạc nhiều năm.

“Đại Đế, cuối cùng ngươi cũng đến rồi!”

“Trời ạ! Không phải bọn ta đang nằm mơ chứ?”

“Đại Đế đã trở lại rồi, quá tốt rồi, quá tốt rồi mà…”

Sự kỳ vọng ban đầu của bọn họ là đám Long Đế Thương Linh và Huyền Minh

một ngày nào đó sẽ bất ngờ đến giải cứu bản thân.

Nằm mơ cũng không ngờ rằng, thế mà người đến lại là Khương Thành.

Thương Long Đại Đế hùng mạnh đến mức nào, thần kỳ như thế nào, năm đó

mọi người đều đã tận mắt chứng kiến.

“Đại Đế, ngươi đến rồi, bọn ta được giải thoát rồi.”

“Những năm này bọn ta… hu hu hu…”

Dưới sự vui mừng phấn khích, đau khổ và uất ức nhiều năm cuối cùng cũng

bùng phát vào lúc này.

Thậm chí có rất nhiều Giao Long suýt nữa ngất xỉu vì khóc ngay tại chỗ.

Cảnh tượng này khiến cho mười hai Giao Long Đạo Tôn vừa rồi phải kinh ngạc

không thôi.

Lẽ nào đây là thượng vị Long tộc mà bọn họ nói sao?

Mà Thu Vũ Tuyền cũng sững sờ.

Tên này thực sự là Đại Đế của Long tộc sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK