Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không sai, Khương Thành với Lăng không hẹn mà cùng liên tưởng đến suối

nguồn.

Bởi vì hai luồng pháp tắc phía bên trên chính là suối nguồn.

Mà số lượng xiềng xích cũng vừa hay tương ứng với nó.

“Chẳng lẽ Lạc Tiên đảo với sáu suối nguồn đó là đồng bộ sao?”

Trong lòng Khương Thành nổi lên suy đoán này, nhưng lại lắc đầu rất nhanh.

Lúc trước năm suối nguồn khác cùng đến Nguyên Tiên giới, bản thân tọa trấn ở

suối nguồn thứ nhất, nhưng một mình ở Khư giới rất nhiều năm.

Điều này dường như chứng minh được sáu suối nguồn với Lạc Tiên đảo vốn

không phải là một thể.

Mà lúc này, hòn đảo phải đối mặt với tình thế hiểm ác khiến hắn cũng không có

nhiều thời gian suy nghĩ.

Nhìn vòng bảo hộ tràn ngập nguy cơ trên bầu trời, Thành ca cũng không thể

đứng một bên xem náo nhiệt được.

Dù sao đám người Kỷ Linh Hàm và Mạc Trần đều đang toàn lực ứng phó.

Cho nên hắn cũng học theo, bay đến một cột đá trên không trung.

Sau đó, không xảy ra chuyện gì cả.

“Có chuyện gì vậy, chẳng lẽ còn cần tư thế đặc thù gì sao?”

Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh đang bận rộn, vội vàng phổ cập kiến thức cho hắn.

“Cột đá này có thể điều động lực lượng bản thể Lạc Tiên trì, nhưng cần nguyên

mới có thể kích hoạt cột đá.”

“Hơn nữa, phải cảm ngộ được nguồn dưới quy tắc thiên địa của Lạc Tiên đảo

mới được.”

Đây quả thật cũng là nguyên nhân chính khiến lần đầu tiên Lăng đi tới hòn đảo

này đã bị mọi người bài xích mãnh liệt.

Nàng là Cổ Thánh thật sự, hơn nữa đạo nguyên còn mạnh hơn bất kỳ một người

nào trên hòn đảo này.

Nhưng hết lần này tới lần khác, đạo nguyên của nàng là được tu luyện từ bên

ngoài, vốn không thuộc hệ thống Lạc Tiên đảo.

Đối với hòn đảo này, sự xuất hiện của nàng giống như dị giới xâm lược vậy.

Nhưng Khương Thành vốn không biết những điều này.

“Còn có quy định này nữa sao?”

“Trong thời gian ngắn cũng không thể khiến ta giác ngộ ra nguyên được?”

Lúc này, những người xung quanh cũng chú ý đến hành động của hắn.

Không ngờ vừa nãy Khương Thành với Lăng lại đứng chung một chỗ, thái độ

của bọn họ tất nhiên là vô cùng ác liệt.

“Ngươi làm loạn thêm gì đó, còn không mau đi xuống?”

“Nguyên còn không có, chuyện này có liên quan gì đến ngươi?”

“Ngươi vẫn chưa có tư cách tham gia vào giao chiến cấp bậc pháp tắc đâu.”

“Nơi này quả thật không liên quan đến ta.”

Thành ca thản nhiên nói: “Dù sao nhiều người các ngươi hợp lực, còn bày ra

pháp tắc không giống nhau, thật sự là không có hiệu quả.”

Không đợi mọi người tiếp tục nói chuyện, hắn đã trực tiếp bay lên bầu trời.

Tại đây lập tức vang lên tiếng ồn ào.

“Hắn muốn làm gì vậy?”

“Điên rồi sao?”

“Vậy mà cứ xông lên như vậy, đó là tìm chết!”

“Pháp tắc tuần hoàn thiên địa sẽ cắn nuốt hắn đến cặn bã cũng không còn, thật

sự là ngu xuẩn…”

Mà lúc này, Khương Thành đã xuyên qua vòng bảo hộ phía trên, chính thức tiến

vào phạm vi tàn sát bừa bãi của gió bão pháp tắc.

Đối với hắn, gió bão pháp tắc chính là Lí thế giới.

Lúc trước hắn luôn tránh né mấy trở ngại với hiểm địa bên trong, nhưng lần này

hắn cảm thấy không cần thiết.

Dù sao pháp tắc nghịch tuần hoàn trong cơ thể mình vốn có thể đối phó với

pháp tắc thiên địa, cứ tung hoành va chạm là được.

Trước mắt bao người, hắn nhanh chóng bị bao phủ ở trong thủy triều pháp tắc,

sau đó không còn nhìn rõ bóng dáng.

Đám người Kỷ Linh Hàm và Lam Đề vốn không sốt ruột.

Nếu Khương chưởng môn đã làm như vậy thì chứng tỏ hắn nắm chắc được.

Nhưng những người khác lại không cảm thấy như vậy.

“Hây!”

Khúc Vọng thở dài một tiếng.

“Lần đầu tiên ta nhìn thấy có người nôn nóng tìm chết như vậy.”

Những người khác cũng không ngừng lắc đầu.

“Hắn hoàn toàn đã đánh giá thấp điểm đáng sợ của pháp tắc.”

“Mới đến đây, vẫn chưa rõ tình hình đã làm loạn, thật sự là lỗ mãng.”

“Hắn toang rồi…”

Bọn họ đang nói, bỗng nhiên phát hiện gió bão pháp tắc phía trên khẽ biến hóa.

Dường như trở nên không còn mãnh liệt như trước nữa.

“Thủy triều pháp tắc lần này sắp trôi qua nhanh như vậy sao?”

“Hơi dị thường đó.”

“Ta còn tưởng lần này sẽ không giữ được Lạc Tiên đảo nữa, không ngờ.”

“Mau nhìn lên trên!”

Có người nhìn phương hướng vòng bảo hộ trên đỉnh đầu, chỉ thấy phía trên dần

xuất hiện một vòng xoáy to lớn.

Pháp tắc xung quanh dường như bị hấp dẫn, bắt đầu cuốn từng chút về phía

vòng xoáy đó.

Bởi vì nguyên nhân này mà gió bão pháp tắc vốn phát động công kích về phía

Lạc Tiên đảo cũng ngày càng rải rác, ngày càng thưa thớt.

Cảnh tượng này là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Có chuyện gì vậy?”

“Tại sao đột nhiên xuất hiện dị tượng này?”

Bọn họ ngước nhìn vòng xoáy không ngừng hấp dẫn pháp tắc thiên địa trên

đỉnh đầu, trong lòng thấy may mắn không thôi.

Nếu không phải xuất hiện biến số hút gió bão pháp tắc gần đó đi, vậy lần này

Lạc Tiên đảo sẽ rất nguy hiểm.

Cho dù không đến mức toàn bộ bị pháp tắc cắn nuốt, cũng sẽ nhỏ đi một vòng.

“Vòng xoáy này xuất hiện thật đúng lúc.”

“Sao nó lại xuất hiện vậy?”

“Không lẽ là vì người vừa rồi?”

“Ha ha ha, sao có thể, hắn đã tan thành mây khói rồi.”

“Hơn nữa hắn có tài đức gì chứ?”

Người phản bác vừa nói, giọng nói đã dần mắc kẹt ở trong cổ họng.

Bởi vì vòng xoáy càng lúc càng lớn, sau khi bao trùm toàn bộ Lạc Tiên đảo, vị

trí chính giữa vòng xoáy cũng dần trở nên rõ ràng.

Giống như một khoảng trống đặc biệt.

Khoảng trống đó rất nhỏ, cũng chỉ có phạm vi ba trượng.

Nhưng ở bên trong, Khương Thành nhắm chặt hai mắt vững vàng đứng trên

không trung.

Mọi người ngước nhìn lên bầu trời cao, nhìn pháp tắc mãnh liệt vô biên quanh

người hắn, so với thân hình vốn không khổng lồ của hắn, trong lòng của rất

nhiều người trong đều cảm nhận được đả kích mãnh liệt.

Khúc Vọng há miệng, trong đôi mắt già tràn đầy khó tin.

“Trời ơi…”

“Vậy mà thật sự là vì hắn?”

Mà những người khác cũng giống như được làm mới nhận thức, đều không khỏi

thì thào lẩm bẩm.

“Chyện này sao có thể?”

“Sao có người có thể sống sót được trong gió bão pháp tắc?”

“Hơn nữa hiện tại hắn đã trở thành mục tiêu duy nhất mà gió bão công kích, lại

còn đứng vững vàng ở đó…”

“Lạc Tiên đảo cũng không ngăn cản được hai pháp tắc đó xâm nhập, vậy sao

hắn có thể chặn được?”

“Chẳng lẽ tiên thể của hắn mạnh hơn Lạc Tiên đảo sao?”

Trước đó, bọn họ còn cảm thấy Khương Thành ắt phải chết không nghi ngờ gì.

Thậm chí còn chê hắn vướng bận, không có tư cách tham gia vào trận chiến

ngăn cản pháp tắc xâm lấn này.

Mà hiện tại, Khương Thành dùng sức một mình ngăn cản cả trận gió bão.

Bỗng nhiên khiến những người bọn họ thành ra có cũng được, không có cũng

không sao.

Ngoại trừ nhìn lên bầu trời làm người xem thì hình như không cần bọn họ làm

gì cả, hoàn toàn dư thừa.

Thân phận đột nhiên chuyển biến này khiến bọn họ không thích nghi được.

Ngoài ra, còn có nghi hoặc nồng đậm… sao người này có thể làm được?

Về vấn đề này, ngay cả đám người Kỷ Linh Hàm và Lam Đề cũng rất tò mò.

Bọn họ đi theo Thành ca dạo quanh thế giới lâu như vậy, chỉ biết hắn có thể tìm

đường thoát ở bên trong, vốn không biết hắn còn có pháp tắc nghịch tuần hoàn.

Nhưng tình hình lúc này của Khương Thành cũng không tốt cho lắm.

Pháp tắc nghịch tuần hoàn đối kháng gió bão pháp tắc, khiến thế giới bên trong

cơ thể của hắn loạn như một nồi cháo.

Bởi vì so với lần trước bị xâm lấn ở suối nguồn thì cường độ pháp tắc thiên địa

lần này cao hơn gấp mười lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK