Cũng không có bảo vật gì có thể tăng cường cảnh giới Linh Ý.
Đường tắt duy nhất cũng chính là nghi thức hoán linh đang cử hành.
Mà “con đường tắt” này còn không phải là ai ai cũng có thể đuổi kịp.
Vì vậy, đã định trước là quá trình tu luyện sẽ cực kì dài.
Ở trong mắt Tông Phiêu Vương, đợi Khương Thành trở thành cao thủ Thiên
Giai, ít nhất cũng là chuyện của một tỉ năm sau rồi.
Mà đợi hắn biến thành Thiên Giai cửu trọng trở lên, không có năm mươi tỉ năm
cũng không được.
Đây vẫn là xây dựng dưới tình huống hắn thiên phú dị bẩm, cực kì đánh giá cao
hắn.
Chuyện này có tác dụng gì chứ?
Năm mươi tỉ năm sau thì món dưa leo cũng nguội lạnh rồi nhỉ?
Hơn nữa cho dù có thêm một Thiên Giai cửu trọng, lại có thể gây nên bao nhiêu
thay đổi với Thiên tộc chứ?
Bởi vì nguyên nhân này, hắn cũng lười hỏi Linh Ý của Khương Thành là phẩm
chất gì, cũng không báo cáo chuyện này với Tinh Diệu Hoàng.
“Ngươi vẫn là thực tế chút đi, đừng nghĩ những thứ có hay không có này nữa, đi
lên sớm chút, xong chuyện sớm chút.”
Khương Thành biểu thị nếu như đi lên sẽ bị giết chết, mình sớm đã đi lên rồi.
Nhưng hiện tại tiến vào sân rất có thể sẽ mất mặt lắm, vẫn là hỏi nhiều một chút
mẹo thì tốt hơn.
“Huyễn Linh đó làm sao phán đoán trước được thế?”
Tông Phiêu Vương thuận miệng nói: “Dùng Linh Ý cảm nhận chứ sao…”
“Có điều, chỉ dựa vào cảnh giới Linh Ý này của ngươi, hỏi cái này có tác dụng
gì chứ…”
Hắn bĩu môi, thản nhiên nói: “Đó cách cấp độ hiện tại của ngươi vẫn quá lớn
chút.”
“Lỡ như ta có thể cảm nhận được thì sao?”
“Còn lỡ như nữa chứ?”
Tông Phiêu Vương trực tiếp cười ra tiếng.
“Được, vậy thì ta nói cho ngươi biết, sau khi tiến vào, Linh Ý có thể cảm nhận
được bản chất nội hạch của bọt khí.”
“Nếu như nội hạch là hình tròn, vậy chính là Huyễn Linh.”
“Nếu như nội hạch là hình dạng khác, vậy chính là Thần Sơn Chi Linh có thể
hấp thu.”
“Đơn giản như thế à.”
Thành ca hơi thở phào một hơi.
Như vậy còn đơn giản?
Tông Phiêu Vương cũng không biết tiểu tử này lấy khẩu khí lớn như thế ở đâu.
“Ngươi có thể làm được trước rồi nói sau đi.” Trong mắt hắn ẩn chứa một tia
cười trên nỗi đau của người khác.
Thực ra lần phổ cập kiến thức này của hắn nói ngược rồi.
Hình tròn mới là Thần Sơn Chi Linh có thể được hấp thu, mà những hình dạng
kì lạ khác đều là Huyễn Linh.
Sở dĩ cố ý nói ngược là vì để hố Khương Thành một trận.
Tiểu tử này đã lừa Vương Phủ nhiều Toái Linh Phiến như thế, hắn cũng tức đến
quá chừng, nhất định phải cho hắn chút giáo huấn.
Nhưng hắn cũng không có cách nào chèn ép Khương Thành, chỉ có thể khiến
hắn mất mặt ở trước mặt mọi người mới có thể hả giận.
Mà lúc này, bầu không khí xung quanh cũng đã đạt đến đỉnh điển.
Tinh Hoàng Diệu mạnh nhất toàn trường cuối cùng cũng ra tay rồi.
Bên trong Thần Sơn lúc này đã không còn người nào khác nữa.
Đám người bên dưới vội vàng cẩn thận chiêm ngưỡng thao tác của đại lão đỉnh
cấp.
Bên trong Thần Sơn, Tinh Hoàng Diệu dáng vẻ trông rất thành thạo, hắn căn
bản cũng không cần đuổi theo.
Linh Ý vừa động, giống như thiên địa vô hình không định nuốt nhả, bọt khí
xung quanh theo đó mà động.
Dập dềnh dập dềnh, vậy mà cùng với nhịp hô hấp của hắn mà chuyển động.
Một màn vô cùng kì diệu này khiến đám người bên dưới lại cũng chẳng thể duy
trì được bình tĩnh được nữa, tiếng reo hò lôi động.
“Không hổ là Hoàng giả của tộc ta!”
“Ngay cả thiên địa bên trong Thần Sơn cũng có thể ảnh hưởng, khó mà tưởng
tượng được đây là uy bậc nào.”
Trong tiếng sùng bái của bọn họ, ngón tay Tinh Hoàng Diệu khẽ chạm vào một
trong số những bọt khí trước mắt.
Ngay sau đó, kim quang kịch liệt rực khắp toàn thân hắn.
“Kim sắc!”
“Đây là Thiên Linh đấy!”
Tinh Hoàng Diệu tắm mình trong kim quang khẽ nhắm hai mắt lại, vẻ mặt thản
nhiên.
Có điều khí tức Linh Ý lại kéo lên một tia.
Đến cảnh giới này của hắn, một chút tăng lên cũng là chuyện cực kì hiếm có,
đây đã coi như là thu hoạch cực lớn rồi.
Tông Phiêu Vương bên cạnh Khương Thành cũng không nhịn được vui mừng
nhướn mày.
“Trời giúp tộc ta mà!”
“Lần này bệ hạ vậy mà có thể có được sự ưu ái của Thiên Linh, đây là điềm
lành.”
“Điềm lạnh cực lớn!”
Đám người Thiên tộc bên dưới cũng cùng reo hò theo.
“Chúc mừng bệ hạ!”
“Chúc mừng bệ hạ!”
Thực lực của Tinh Diệu Hoàng tăng lên, đối với Thiên tộc đứng trước uy hiếp
của Tiên tộc mà nói, là một lần chích thuốc trợ tim.
Sau khi hấp thu Thiên Linh kia xong, Tinh Hoàng Diệu hài lòng thỏa dạ rút lui
về trên bảo tọa ở đài cao.
Lúc này, nghi thức hoán linh căn bản coi như là đi đến hồi kết.
Mặc dù bên trong Thần Sơn vẫn còn rất nhiều bọt khí, nhưng cũng không có ai
có thể lại đoạt được lần nữa.
Khương Thành đang định ra sân, lúc này lại thấy một bóng dáng từ bên cạnh
Tinh Diệu Hoàng bay vọt lên, xông thẳng vào bên trong Thần Sơn.
“Thu Vũ Tuyền!”
Toàn trường lại lần nữa bùng nổ ra tiếng hò hét cực lớn.
“Nàng vậy mà cũng muốn tiến vào?”
“Nàng không phải là người của Thiên tộc chúng ta, không phải nói ngay cả
Linh Ý nàng cũng không có sao?”
“Đúng thế, nàng đi vào cũng vô dụng nhỉ?”
Dự cảm của bọn họ dường như không sai, Thu Vũ Tuyền sau khi tiến vào sân
căn bản không tìm được bọt khí.
Hơn nữa còn không dừng ở đây.
Những người khác chỉ là gặp lướt qua bọt khí, nàng bay mấy vòng ở bên trong,
có hai lần trực tiếp chính diện chạm vào bọt khí, thế mà đều không có bất kì
phản ứng nào.
Bọt khí đó không hề bị mở ra, phảng phất như không thể bị kích hoạt.
Điều này khến đám người phía dưới không khỏi lắc đầu thở dài.
“Nàng có thể chạm vào bọt khí, chỉ là bởi vì nàng không có Linh Ý, không thể
khiến bọt khí sinh ra bất kì phản ứng nào, bọt khí không trốn tránh nàng.”
“Nhưng cũng bởi vì không có Linh Ý, cho dù nàng chạm đến bọt khí cũng
không thể kích động.”
“Nghi thức hoán linh là cơ duyên chỉ độc quyền thuộc về Thiên tộc, cho dù hắn
là bằng hữu tốt nhất của chúng ta cũng không thể phá vỡ được lẽ thường.”
Sau khi Thu Vũ Tuyền lượn mấy phút, dường như cũng hiểu được, đây chỉ là
phí công.
Thế là nàng dừng lại.
Sau đó, nàng rút bội kiếm tùy thân ra.
Đám người phía dưới kinh ngạc không thôi.
“Nàng muốn làm gì?”
“Không phải là định công kích Thần Sơn này đấy chứ?”
“Không biết nữa, có điều chuyện này cũng không có tác dụng gì đâu.”
“Thần Sơn căn bản không phải là thực chất, không thể bị công kích đến được.”
Thu Vũ Tuyền trong núi không hề như những gì đám người đã đoán, công kích
bừa bãi ở bên trong.
Nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, chuôi kiếm không hề được rót vào Tiên Lực và
quy tắc lại lặng lẽ sáng lên.
Trong bất tri bất giác, khí tức cả người nàng càng ngày càng yếu ớt, càng ngày
càng nhạt.
Đến cuối cùng cảm giác đem lại cho người khác thậm chí giống như vật chết.
Tuy nhiên thanh kiếm đó lại càng ngày càng sáng.
Đột nhiên, thanh kiếm kia giống như sống lại, mang theo Thu Vũ Tuyền xông
nhanh về phía một nơi nào đó.
Viu!
Sau một tiếng xé gió nhẹ nhàng, một bọt khí phía trước bị trường kiếm đâm
xuyên.
Ngay sau đó, bọt khí nứt ra, kim quang kịch liệt bao trùm ở trên người Thu Vũ
Tuyền.
Cùng lúc này, ở trước ấn đường của nàng, ảo ảnh màu sắc sặc sỡ nhanh chóng
biến ảo, cho người ta một loại cảm giác khó lường.
Những ảo ảnh kia là đặc trưng của việc có được truyền thừa huyền kĩ.
“Thiên Linh, nàng thế mà cũng kết nối được với Thiên Linh!”
“Hơn nữa còn có được Thiên Linh hoàn toàn mới!”
Bất luận là trong thành hay ngoài thành, vào giờ phút này đều sắp rung động
đến lật trời rồi.
Tinh Diệu Hoàng không nhịn được đứng vọt dậy.
“Nàng vậy mà có thể làm đến bước này?”
Hắn vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhìn bóng dáng của Thu Vũ Tuyền, trong ánh
mắt trừ vui mừng ra, còn có kinh hãi nồng đậm.
“Đây đúng thật là quá không thể tin được!”
Giờ phút này, hắn sâu sắc hiểu được thế nào là Thần Thai.
Quả nhiên chính là có thể phá vỡ lẽ thường, làm được chuyện không thể nào.