Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tránh ra hết, để đó ta!”

Vì sợ sẽ ngộ thương hữu quân, Thành ca vẫn rất có lòng hét lên một tiếng.

Tiếng hét này suýt chút làm Trường Linh trức đến lệch mũi.

Ôi mẹ nói, sao ngươi còn không chạy?

Lẽ nào ngươi không biết chỉ cần ngươi ở hiện trường thì trận chiến sẽ mãi tiếp

tục đến khi cá chết lưới rách sao?

“Cái đồ ngốc nhà ngươi…”

Vì sốt ruột, nàng cũng nhịn không được cáu lên.

Ở chiến trường, thời cơ qua là hết.

Lúc này, mười Hư Thần kia đã đột phá khỏi sự trở ngại của hai đệ tử Thê Vũ

quán, giết đến sau Trường Dương và Trường Linh.

Hai người không thể không trở mình lại ứng phó.

Thế là Minh Khánh Giới Thần vốn đang bị bọn họ quấn lấy cũng thoát thân

được.

Hắn vốn không nhân cơ hội ra tay với Trường Dương và Trường Linh ở đằng

sau, mà phi thẳng về phía Khương Thành.

“Ha ha ha ha!”

“Lần này ngươi xong rồi!”

Đồng thời, mười Hư Thần kia cũng bố trí kết giới ngăn cách, nhốt Trường

Dương và Trường Linh ở bên trong.

Tuy chiếm ưu thế tuyệt đối về số người, nhưng đánh bại dễ chứ đánh chết khó.

Mục tiêu chủ yếu của bọn họ vẫn là kéo dài thời gian, để Minh Khánh Giới

Thần thuận lợi xử lí Khương Thành.

“Ta xem lần này ai có thể đến cứu ngươi!”

Sự tức giận của Minh Khánh cũng rất dữ dội.

Khai người giáp mặt còn xa, Khương Thành cũng không gấp khai chiến.

Mà nhếch mày thỏa mãn.

“Thần thuật bảo quý như vậy sao ngươi không mang theo nhiều cao thủ đến một

chút?”

“Không nói đến Cẩn Võ Chính Thần gì đó, tốt xấu gì cũng phải mang theo vài

Thiên Thần sang đây chứ.”

Cao thủ đến nhiều thì mới kiếm nhiều chiến lợi phẩm hơn mà.

“Vẫn là đội hình trước kia, có phải có hơi coi thường ca không?”

Nhất thời Minh Khánh không phân rõ được mạch não của hắn nữa rồi.

Phản ứng hoảng sợ kinh hoàng sợ hãi v.v trong tưởng tượng kia không xuất

hiện, Khương Thành lại trở tay cho hắn một đánh giá kém.

Chuyện này tính là sao đây chứ?

Nhưng mà lần này hắn vẫn chưa thông qua tổng bộ bên đó, quả thực cũng có

nguyên nhân.

Trận đấu pháp thất bại, một tỷ năm không thể vào Thường Lục châu truyền đạo,

đây là đại sự tổn hại nghiêm trọng của Thương Môn cung.

Là người dẫn đội, hắn khó tránh bị trách phạt.

Nếu cứ vậy mà trở về Thương Môn cung, Cẩn Võ Chính Thần tức giận, hắn

nhất định sẽ chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.

Tuy không đến mức chết, nhưn rất có khả năng sẽ bị tước đoạt đạo phụ thêm mà

hắn khổ sở tu luyện mấy tỷ năm mới có, khiến thực lực của hắn tụt dốc.

Vậy nên hắn nghĩ đến cách lấy công chuộc tội.

Chỉ cần bắt được Khương Thành trở về, có được thần thuật giam cầm căn

nguyên thì đã là lập nên đại công.

Đến lúc đó sai lầm trong việc thất bại ở đấu pháp sẽ được bù đắp, không chừng

còn có thể có được khen thưởng nữa.

“Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!”

Cuối cùng hắn cũng nhịn không được phóng ra thánh giới.

Trận đại chiến giữa hai người đã bộc phát ra như vậy.

Theo như Minh Khánh thấy, chẳng qua Khương Thành cũng chỉ là Đạo Thánh

có chút thần kì mà thôi.

Bản thân đường đường là một Giới Thần, cao hơn mấy cảnh giới, tóm lên hắn

chỉ là chuyện trong mấy giây.

Sau đó hắn nhìn thấy cường độ vượt mức của đạo hải của Khương Thành, và…

một trăm hai mươi căn nguyên thần đài phân bố trong đạo hải của hắn.

“Đây, đây là chuyện quái quỷ gì vậy?”

Hắn suýt chút kinh ngạc đến mức buông tay tại chỗ.

Trước đó, Đạo Thần mạnh nhất mà Minh Khánh Giới Thần gặp qua cũng chỉ có

mười lăm căn nguyên thần đài.

Đó đã được hắn kinh ngạc xem là thiên nhân rồi.

Suy cho cùng thì mỗi một môn quy tắc lên được đến cấp bậc thần đài cũng cầ

thời gian cảm ngộ dài đằng đẵng và cơ duyên nhất định.

Rất nhiều Đạo Thần hoặc là cả đời đều cảm ngộ không ra mười lăm căn nguyên

thần đài, hoặc trước khi đạt được con số này đã tấn nhập đến Thánh Chủ hoặc

Giới Thần rồi.

Một trăm hai mươi tòa, đúng là tăng cực hạng nhận thức của hắn lên tám lần.

Nếu không phải Khương Thành thôi động đạo hải siêu cấp, giết vào thánh giới

của hắn, vậy hắn sẽ còn nghi ngờ những căn nguyên thần đài kia đều là ảo giác

rồi.

Sau khi chính thức giao phong, toàn thân Minh Khánh Giới Thần đã trải nghiệm

được sự mạnh mẽ của đạo hải siêu cấp này.

Nếu đổi thành những Đạo Thần cao giai bình thường khác, vậy đạo hải hiện tại

sớm đã bị thánh giới của hắn đè bẹp rồi.

Sau đó là thời khắc hắn muốn làm gì thì làm.

Hắn có thể tùy ý đặc ra quy tắc của thánh giới, có thể ngăn cách tiên lực.

Đối phương chính là miếng thịt trên thớt của hắn.

Nhưng lúc này, thánh giới của hắn không những không thể áp chế đạo hải của

Khương Thành, thậm chí đến cả bên rìa cũng không thể ngấm vào.

Chỉ là tạo ra chút dao động khẽ cho đạo hải kia của hắn mà thôi.

Phải, chỉ khe khẽ thôi.

Chuyện này khiến Minh Khánh hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Hắn vừa thúc động căn nguyên tổ hợp nguyên thuật, vừa hét len chỉ trích.

“Hóa ra ngươi là một Đạo Thần.”

“Ta biết ngay mà, ngươi đã gian lận trong trận đấu pháp, che giấu tu vi.”

“Trận đấu pháp đó vẫn là Thương Môn cung bọn ta thắng.”

Khương Thành đang trong trận chiến kịch liệt không thể không giải thích một

chút.

“Trước đó ta thật sự là Đạo Thánh, Đạo Thần là hôm nay mới đột phá.”

“Ngươi lừa quỷ à?”

“Đồ đê tiện vô sỉ, ngươi tưởng ta là kẻ ngốc chắc?”

Minh Khánh to tiếng mắng chửi.

Hắn cảm thấy Khương Thành đang sỉ nhục chỉ số thông minh của mình.

Ôi mẹ nó, đã là một trăm hai mươi căn nguyên thần đào rồi mà còn dám làm

như có lương tâm lắm, nói hôm nay mới đột phá lên Đạo Thần?

“Đi chết đi!”

Hắn ngang nhiên dùng công kích thần hồn, hòng trấn áp thần hồn của Khương

Thành, quấy nhiễu sự liên kết giữa hắn và căn nguyên.

Thần hồn của Thánh Chủ đã đạt đến tầng lớp nguyên hồn rồi, cao cấp hơn cả đế

hồn.

Nhưng thật đáng tiếc, đế hồn của Thành ca là thiên hồn.

Khi nguyên hồn của Minh Khánh giết vào trong hồn hải của Khương Thành,

nhìn thấy tòa hồn điện, hắn lại lần nữa ngây ra.

Đây lại là cái gì đây?

Dưới sự liều mạng trong hồn hải, hao phí sức mạnh kinh khủng, Minh Khánh

thành công bỏ lại một sợi tàn hồn chạy về.

Thần hồn bị tổn thương dẫn đến uy năng thánh giới của hắn đã yếu đi rất nhiều.

Bởi vì bản chất của thánh giới cũng lấy quy tắc căn nguyên làm khung xương.

Thần hồn bị tổn thương khiến việc liên kết với căn nguyên của hắn cũng gặp

phải vài ảnh hưởng.

“Thứ đáng chết!”

“Là ngươi ép ta phải dùng tuyệt chiêu đấy!”

Minh Khánh Giới Thần chưa bao giờ nghĩ đến có một ngày bản thân mình lại sự

dụng cách cao cấp như nguyên thuật để đối phó với một Đạo Thần sơ giai.

Nguyên thuật của hắn do 32 căn nguyên tổ hợp thành, trong đó có bốn đạo căn

nguyên cấp bậc Thánh Chủ.

Trước đó vì để bắt sống Khương Thành, hắn vẫn luôn giữ kiểm soát.

Bây giờ trước mắt mà còn không sử dụng toàn lực nữa thì e là sẽ lật xe, hắn chỉ

có thể thay đổi chiến lược.

“Chết đi!”

Theo tiếng hét của hắn, Khương Thành không hề do dự dùng nguyên thuật bách

nhị thập trọng của hệ thống.

Minh Khánh lại lại lại lần nữa đơ ra.

Nhìn cái búa lớn màu xanh do một trăm hai mươi căn nguyên thần đài hoá

thành đang nhanh chóng kéo đến, hắn hô lên thất kinh.

“Không phải ngươi không biết nguyên thuật sao?”

Bây giờ hắn đã có cảm giác như bản thân đã bị lừa vậy.

Nguyên thuật do năm mươi căn nguyên tổ hợp lại được đã được tính là cao giai

rồi.

Nguyên thuật do một trăm hai mươi căn nguyên tổ hợp thành thì gọi là cấp bậc

gì nhỉ?

Minh Khánh cơ bản chưa bao giờ gặp qua.

Thời khắc nguyên thuật của hai người va phải nhau, thánh giới và đạo hải đồng

thời điên cuồng công kích ra.

Sau khi nhiều căm nguyên như vậy đụng phải nhau, nó bộc phát ra uy năng làm

hủy diệt thiên địa.

Đạo hải của Khương Thành cuối cùng cũng bị mất đi một mảng lớn.

Chấn động kịch liệt khiến đạo tâm của hắn cũng không thể ổn định được.

Cả người giống như bị một bàn tay to lớn tóm lấy điên cuồng múa may, dù là

thời gian hay không gian cũng đều bị loạn xạ.

Nhưng trạng thái lúc này của Minh Khánh còn tệ hơn hắn nhiều.

Thánh giới của hắn cũng đã bị hủy ra một cái động trống ngay trung tâm.

Đối với Giới Thần mà nói, đây đã xem như là trọng thương rồi.

Từ sâu trong tâm, hắn đã kinh ngạc đến cực điểm rồi.

Uy năng nguyên thuật của Khương Thành đáng sợ hơn hắn nghĩ rất nhiều.

Nếu như không phải thánh giới chiếm ưu thế tự nhiên về tầng lớp thì cái búa lớn

màu xanh của tổ hợp một trăm hai mươi căn nguyên kia kích một cú đầu tiên đã

đủ hủy diệt hắn rồi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK