thể diện, kết hợp với nhau đánh Thương Linh.
Cùng lúc đó, cũng không quên hạ lệnh cho các Yêu Đế khác.
“Các ngươi ngăn Khương Thành, Huyền Minh lại, không được để cho bọn họ
quấy nhiễu trận chiến của bọn ta được!”
Mặc dù cách bày binh bố trận không giống như cách bọn họ đoán trước, nhưng
trước tiên tập trung lực lượng để giải quyết được Thương Linh đã, hiệu quả
cũng giống như nhau.
Ba vị Viễn Cổ Đại Đế nhanh chóng giao chiến.
Thành Ca cảm thấy vô cùng đau lòng.
Thương Linh đại tỷ, việc ngươi muốn phân chia sức ép cho ta không phải là
không thể thương lượng, nhưng ngươi lựa chọn Khổng Tước hay Cửu Vĩ gì đó
cũng được mà.
Lại còn chọn Kỳ Lân tộc mạnh nhất.
Vậy thì thôi đi, còn một vố hai tên.
Thế này còn để ca làm màu gì nữa chứ?
Những vị Đại Đế khác, lại không thể giải thích được tâm tính kiểu này của hắn.
Ba vị Viễn Cổ Đại Đế kịch chiến đủ để làm cho tất cả sinh linh có mặt ở đó phải
run sợ.
Mà ba pháp tắc ở bên trong không gian đó, hai quy tắc lớn là phúc họa cũng
giống như ánh sáng của âm dương vậy, che khuất cả bầu trời ở trên đầu.
Thậm chí ngay cả những nơi khác ở Yêu giới cũng có thể cảm nhận được dư âm
của trận chiến này.
Mà khi hai đại quy tắc đang bị tàn phá ở giữa nơi đó, phần lớn Yêu tộc căn bản
không thể nhìn thấy được bóng dáng của Thương Linh.
Người có thể thấy rõ một phần chỉ có thể là Đế Cảnh!
Quá nhanh!
Rõ ràng cơ thể thật sự vô cùng to lớn của Thương Long, lại đã trở thành sương
mù, giống như vô hình không hề tồn tại vậy.
Thậm chí ngay cả pháp cảnh của nàng cũng không có ranh giới cụ thể, biến hóa
trong từng thời khắc khác nhau.
Cuộc chiến của Tam Đại Viễn Cổ sinh linh đã làm cho cả bầu trời Yêu giới rung
chuyển.
Không chỉ còn là một đám yêu vay quanh để xem mà lúc này vô số Yêu tộc ở
các nơi trên Yêu giới cũng lập tức ngẩng đầu, ngước nhìn lên bầu không khí
phúc họa trên bầu trời như tầng tầng đám mây, bị dọa cho sợ đến mức không
dám thở mạnh nữa.
Nhất là luồng khí tai họa kia, chỉ cần bị dính nhẹ vào một chút thôi là đủ để cho
nửa đời sau của bọn họ không cách nào thoát khỏi được rồi.
Nhìn thấy cuộc chiến kia, Cổ Viên, Côn Bằng và Bạch Hổ đều có sắc mắt vô
cùng nghiêm trọng.
Bọn họ biết rằng những viễn cổ sinh linh được sinh ra vào lúc Tiên giới mở ra
sẽ được trời ban cho ưu đãi, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng rốt cuộc mạnh đến mức nào thì sự hiểu biết của bọn họ cũng không sâu
sắc như vậy.
Nhưng lúc này, cuối cùng bọn họ cũng thấy được.
Đó là mức độ hợp nhất quy tắc cao hơn của bọn họ.
Tâm quy tắc đối với ba vị kia mà nói, càng giống như đã là công cụ thuộc về
mình chứ không không phải là mượn của Đế Cảnh mà dùng vậy.
“Đúng là không ngờ bọn họ lại có thể mạnh tới mức này…”
“Những năm nay Kỳ Lân tộc kiên cường như vậy, đúng thật là có lý do.”
“Nhưng Thương Linh cũng là không thể tin nổi mà, lấy một chọi hai, vậy mà
nàng lại không hề bị sa sút ngay lập tức.”
Viễn Cổ Đại Đế chăm chú nhìn làn sương mù đang nhanh chóng lướt qua ở giữ
mây phúc họa, trong mắt liên tục ánh lên những tia sáng kỳ lạ.
“Chẳng lẽ thực lực của nàng đã tiến bộ nhiều như vậy sao?”
Nhưng mà dù cũng là một viễn cổ sinh linh, Băng Phượng Đại Đế lại lắc đầu
một cái.
“Không, đây chẳng qua cũng chỉ là phong cách chiến đấu bình thường của
Thương Linh, quy tắc tốc độ cho phép nàng có thể giành được tiên cơ ngay từ
lúc đầu…”
“Nhưng loại tiên cơ như thế này cũng không kéo dài được quá lâu.”
Lời của nàng vừa mới nói ra thì, hai quy tắc phúc họa được phân biệt rõ ràng đã
hòa vào nhau rất nhanh.
Vốn dĩ sương mù hòa lẫn vào giữa hai người, nên dần dần càng lúc càng khó
tìm được một khe hở.
Thanh Long Đại Đế không ngừng rồi lắc đầu liên tục.
“Quá điên cuồng!”
“Kiêu ngạo một cách điên cuồng như vậy sao, Thương Linh nghĩ mình là ai
chứ, vậy mà lại dám một chọi hai?”
“Có phải là nàng đã ngủ say mấy chục tỉ năm nên giờ đầu óc của nàng hỏng
luôn rồi hay không?”
“Không được, không thể tiếp tục như vậy!”
Mặc dù hắn cảm thấy rất tức giận đối với hành động khác người của Thương
Linh hôm nay, nhưng Đại Đế là người phải suy nghĩ cho tình hình chung.
Không thể chỉ ngồi yên nhìn Thương Linh bị giết, mình nhất định phải làm cái
gì đó!
Nhưng mà hắn mới vừa mở yêu lực, thì Khổng Tước, Cửu Vĩ, Vạn Phế, và
Hùng Bì ở đối diện đã lập tức vây quanh hắn.
“Đừng nghĩ đến việc xen vào!”
“Huyền Minh, tốt nhất ngươi vẫn nên ngoan ngoãn xem cuộc vui, trận chiến
này vốn không liên quan đến ngươi!”
Thanh Long đại đế nóng nảy, vội vàng hướng về phía Khương chưởng môn nói.
“Chúng ta kết hợp cùng nhau phá vỡ phòng thủ của bọn họ, cứu Thương Linh
ra!”
Đáng tiếc là Thành Ca đã cắt đứt truyền âm, không còn nghe được gì nữa.
Vì vậy Đại Đế không còn cách nào, chỉ có thể nói lại thêm một lần nữa.
“Hả?”
Thành Ca mặt khó hiểu nhìn về phía hắn.
“Tại sao ngươi muốn làm như vậy?”
Đại Đế suýt chút nữa đã bị hắn làm cho nghẹn chết.
“Ngươi thật ngu ngốc, rõ ràng lúc này đối phương ở trong tình thế bị đánh bại,
chúng ta không thể tiếp tục xem cuộc chiến nữa, nếu không chiến thuật của kẻ
thù sẽ thành công.
Thành Ca nhún vai một cái, đối với sự nóng nảy của hắn thì hoàn toàn thờ ơ.
“Không cần phải đi, Thương Linh đại tỷ sẽ thắng.”
Người đàn bà đó lúc này còn chưa sử dụng Huyền Văn tốc độ của mình đâu.
“Thắng cái đầu ngươi, nàng đã có biểu hiện thua trận rồi, nếu cứ tiếp tục thì sẽ
khó mà giữ được mạng sống.”
“Bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để chúng ta nhúng tay vào.”
Lý do Thành Ca không ra tay vô cùng đơn giản, Thương Linh chắc chắn sẽ
thắng, không cần phải phá vỡ màn làm màu của nàng.
Hắn ta hiểu rất rõ, để làm màu được thì cần phải chú ý đến thời cơ.
Lão Thanh Long vô cùng nôn nóng, hắn liên tục thúc giục: “Bây giờ chính là
thời cơ quan trọng nhất!”
Thành Ca không thể không lên lớp hắn một cách chuyên nghiệp.
“Đồng đội còn đang làm màu, sao có thể phá hỏng được?”
“Thương Linh đại tỷ bây giờ đang trong lúc hứng làm màu lên cao, chúng ta
không nên chen vào khi nàng ấy đang đi được nửa đường, cướp lấy sự đắc ý của
người ta, đó gọi là cái gì chứ?”
“Gọi là cái gì?”
Đừng nói lão Thanh Long, ngay cả những Đại Đế như Khổng Tước, Cửu Vĩ,
Vạn Phệ cũng vểnh tai lên, tò mò xem hắn chuẩn bị nói cái gì.
“Nói nhỏ thì đúng là không biết điều, nói lớn thì là phá vỡ quy tắc, không có
đạo đức nghề nghiệp.”
Thành Ca vẫy vẫy cánh tay, càng lúc nói càng to, khiến cho người khác cảm
thấy muốn điếc cái lỗ tai.
“Nếu mọi thứ cứ mãi như trước đây, trật tự của làm màu giới sẽ vô cùng hỗn
loạn, hết thế hệ này đến thế hệ khác phẩm chất con người sẽ không già đi
được.”
“Với tư cách là vua làm màu, ta không làm chuyện đê tiện này đối với người
đồng hành của mình.” Hắn rất nghiêm túc bày tỏ mong muốn được giữ cho bản
thân trong sạch.
Tước Mị ở phía sau là người đầu tiên vỗ tay ủng hộ.
“Được!”
“Xứng đáng là Thương Thành Đại Đế có đức độ cao.
“Điều đó đã trở thành một tấm gương hoàn hảo cho chúng ta, chẳng những là
xua được mây đi và thấy sương mù, còn chỉ dẫn phương hướng để cho chúng ta
học tập theo.”
Đám Tước yêu cứ thổi rồi lại đánh, làm cho bầu không khí sôi nổi hẳn lên.
Vẻ mặt của các vị Đại Đế cứ đờ đẫn cả ra.
Vừa nãy mỗi một chữ hắn nói mình đều biết, nhưng vì sao liên kết lại thì mình
lại không hiểu chứ?
Rốt cuộc thì trong đầu người này đang suy nghĩ gì vậy?
Ngay cả kẻ thù của Đại Đế là Khổng Tước và Cửu Vĩ cũng cảm thấy mơ hồ một
lúc lâu.
Mà Thanh Long Đại Đế thì đang vô cùng không vui, hắn cảm giác chỉ số thông
minh của mình đang bị sỉ nhục.
“Ngươi đang nói lung tung cái gì vậy, Thương Linh đã bị như vậy, mà ngươi lại
còn thờ ơ…”
Thành Ca ngắt lời hắn: “Dù sao thì ta cũng sẽ không ra tay, ngươi muốn xen vào
thì tự mình đi đi.”
Hắn không hành động, lão Thanh Long cũng không thể một mình đánh bại được
mấy vị Yêu Đế gây trở ngại, càng không có cách nào có thể mau chóng hỗ trợ
được cho Thương Linh.
“Ngươi làm sao vậy, không phải bình thường rất thích ngang ngược làm liều
sao? Không phải ai ngươi cũng dám giết sao, làm sao bây giờ lại đột nhiên bảo
thủ như vậy?”
“Bình tĩnh bình tĩnh, không phải cái này đều là ta học tập theo ngươi sao?”
Thành Ca xua tay một cái, biểu hiện là vấn đề này không hề lớn.
Thanh Long Đại Đế suýt chút nữa bị chọc cho tức đến hộc cả máu.
Những cũng vào lúc này, có một sự thay đổi bất ngờ xảy ra ở trên chiến trường!
Rốt cuộc thì Thương Linh cũng bắt đầu nhờ đến lực Huyền Văn.
Mà Thành Ca ở phía bên này đương nhiên đã nới lỏng sự kiểm soát của Huyền
Văn tốc độ và cho nàng tất cả sự hỗ trợ.
Lần này, tình thế trên chiến trường đã lập tức đảo ngược.