Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các ngươi có ý gì hả?”

Khương Thành cố tỏ ra sửng sốt.

“Dù sao mọi người đều trong sạch cả mà, vàng thật không sợ lửa, tra một chút

thì có làm sao?”

“Ta tin các ngươi hẳn là sẽ không lừa ta đâu.”

Hơn trăm Hoàng tộc quỳ đầy trên mặt đất, trong lòng đều đã chửi ầm lên.

Ngươi là đang cố sức muốn chơi chết từng người từng người bọn ta à!

Nhưng hiện tại bọn chúng cũng đã cưỡi lên lưng cọp khó xuống rồi.

Ai bảo lúc trước nói hay quá làm chi, bây giờ nếu không chữa lại vậy cứ tiếp tục

tra, tra ra được thì chết.

Mà nếu chữa lại, vậy vẫn là “tội khi quân”.

Trái phải ngang dọc đều là chết.

“Long Đế tha mạng, thật ra trong phủ của bọn ta đều có Long tộc.”

Lời tự khai này của Ngự Minh Đạo Thánh, dọa cho những Bán Long Hoàng tộc

khác ở kế bên suýt nữa chạy trốn tại chỗ.

Khương Thành lập tức sa sầm mặt.

“Các ngươi nên biết, ta đến từ Cổ Tiên giới, ba Long tộc cấp cao hoàn toàn

chính là dòng chính của ta.”

“Vậy mà các ngươi dám nhốt bọn họ lại để hành hạ, các ngươi to gan thật!”

Mắt thấy tay của hắn lại sờ lên chuôi kiếm, Ngự Minh Đạo Thánh một bên dập

đầu, một bên lớn tiếng gào thét.

“Không phải đâu, không phải như vậy đâu, bọn ta cũng là có nỗi khổ mà!”

“Ha?”

Thành ca cũng bị hắn làm cho mơ hồ.

Hắn hành hạ những Long tộc kia đến như vậy, còn bảo là có nỗi khổ? Có phải ta

còn phải phát cho ngươi một giải thưởng hay không?

“Ngươi tốt nhất nói có lý một chút cho ta, bằng không ta sẽ để ngươi chết rất

đặc sắc đó!”

“Thật ra…”

Trước mặt sát khí có thể ngưng tụ thành thực thể của hắn, Ngự Minh Đạo

Thánh đầu đầy mồ hôi hột, suýt nữa quên mất cả lời thoại.

“Thật ra là Long Tổ bức ép bọn ta!”

Khương Thành nhíu mày: “Bức ép?”

“Đúng vậy!”

Ngự Minh Đạo Thánh cố gắng ổn định tinh thần, nhanh chóng giải thích.

“Những Long tộc đó đều là hắn ép bọn ta lừa tới, cũng là hắn ép bọn ta nhận

lấy.”

Hắn vừa nói ra lời này, những Hoàng tộc khác cũng lập tức nhận được gợi ý.

Toàn bộ đều phụ họa theo.

“Đúng đúng đúng, đều là do ý của Long Tổ hết!”

“Nếu bọn ta mà không làm theo, hắn sẽ giết chết bọn ta, bọn ta cũng là thân bất

do kỷ.”

“Ngay trước khi ngươi nói nói đến ba Long tộc, bọn ta thậm chí còn không biết

bọn họ là Long tộc cấp cao.”

“Tất cả những điều này đều là do Long Tổ sắp xếp cả, bọn ta căn bản không

làm trái được hắn.”

Có Hoàng tộc thậm chí như là ảnh đế nhập vào vậy.

Một bên đấm lồng ngực của bản thân, một bên rơi nước mắt khóc rống.

“Thật ra bọn ta rất đồng cảm với những Long tộc đó, chỉ là dưới sự cưỡng bức

của hắn, không thể không làm trái với lòng mà hành hạ những Long tộc đó,

trong lòng bọn ta quả thật vô cùng đau khổ.”

“Những năm này, ngươi có biết bọn ta trải qua như thế nào hay không?”

“Dưới mí mắt của Long Tổ, mỗi ngày bọn ta đều phải sống trong đau khổ!”

“Đánh trên thân rồng, đau trong lòng ta…”

“Nghìn sai vạn sai tất cả đều là Long Tổ sai!”

Có vài tên diễn xuất bậc thầy, thậm chí ho ra vài giọt máu đau khổ ngay tại chỗ.

Thành ca nghi ngờ nếu cứ để bọn chúng diễn tiếp, bọn chúng sẽ tự hình dung

bản thân mình thành người vĩ đại nhất Thiên Long giới này, thậm chí nói đến

ngay cả bản thân bọn chúng cũng tin ấy chứ.

Chỉ là không biết nếu Long Tổ nhìn thấy cảnh này sẽ có cảm nhận gì đây.

“Nói như thế, đầu sỏ gây tội chính là Long Tổ rồi?”

Vì được sống, cả một đám Hoàng tộc cũng không còn lo được gì nữa.

Lập tức nối nhau lớn tiếng phê phán.

“Nào chỉ là đầu sỏ gây tội, hắn chính là hóa thân của tội nghiệt và tà ác!”

“Bọn ta với hắn căn bản không cùng một đường, bọn ta cũng là người bị hại

thôi!”

“Đúng vậy, ta và Long Tổ không đội trời chung, chỉ cần có cơ hội, tương lai

nhất định sẽ giết hắn!”

“Ta hận không thể ăn thịt của hắn, uống máu của hắn!”

“Tương lai nếu Long Đế bệ hạ ngươi có đụng phải hắn, khai chiến với hắn, nhất

định đừng quên gọi luôn bọn ta…”

Thành ca gật gật đầu, sau đó hài lòng thu lại tiên khí Lưu ảnh.

“Không tệ không tệ, xem ra trước đây ta hiểu lầm các ngươi khá sâu nhỉ.”

Cả đám Hoàng tộc nghe thấy câu này, cứ như mơ hồ được đại xá vậy.

Ngay sau đó liền nhìn thấy cái tiên khí Lưu ảnh kia, lập tức cả khuôn mặt suýt

nữa xanh lè.

Tên này cũng quá âm hiểm rồi nhỉ?

Vậy mà ghi lại hết những lời chửi bới Long Tổ vừa nãy?

Cái thứ này nếu tương lai rơi vào trong tay của Long Tổ, vậy đúng thật là hay

rồi đây…

Nhưng mà bọn chúng lại không dám cướp, chỉ có thể mở to mắt mà nhìn.

Còn chưa đợi bọn chúng đứng dậy, Khương Thành lại lần nữa sa sầm mặt.

“Niệm tình các ngươi bị bức ép, tạm thời miễn tội chết vậy.”

“Nhưng thương tổn mà các ngươi gây ra cho ba Long tộc cũng là sự thật, tội

sống khó thoát!”

“Bây giờ cho các ngươi hai lựa chọn.”

“Hoặc là bị ta phế đi tu vi, hoặc là tất cả những thứ trong phủ đệ của các ngươi,

toàn bộ đều thuộc về những Long tộc trước đây bị các ngươi giam giữ!”

“Và vì để bù đắp cho những tội nghiệt mà các ngươi đã phạm, từ nay về sau

Long tộc trong phủ đệ của các ngươi chính là chủ nhân của các ngươi, các

ngươi bắt buộc phải tận tâm hầu hạ, tranh thủ sớm ngày bù đắp tội lỗi.”

Cái này…

Hoàng tộc đầy dưới đất lại một lần nữa chửi ầm lên.

Ngươi đây mà cũng gọi là hai lựa chọn sao hả?

Bọn ta có thể cả hai đều không chọn không hả?

“Cái này cũng quá hà khắc rồi nhỉ?”

Cuối cùng, một Chí Tôn Hoàng tộc mặt đầy giận dữ đứng lên.

Hắn diễn không nổi nữa rồi.

“Vậy mà còn muốn lấy hết tất cả sản nghiệp trong phủ đệ giao cho bọn chúng?

Ngươi có biết cái đó có nghĩa là gì không hả?”

Trong lòng Khương Thành nói tinh thần chuyên nghiệp của ngươi không đủ,

tiếp tục diễn đi chứ, ca đây còn chưa chơi đủ mà.

“Ta không biết, nhưng ta biết được là ngươi chọn con đường thứ nhất.”

Còn chưa đợi Chí Tôn kia phản ứng lại, lực Long mạch của hắn đã bao trùm

qua đó rồi.

Bỗng nhiên phát hiện, lần này chỉ dùng một trăm điểm tiên nguyên đã áp chế

được người này rồi.

Lẽ nào Chí Tôn rẻ hơn một chút?

Hắn cũng lười nghĩ nhiều, tiên lực cuồn cuộn xông đến trong cơ thể của tên Chí

Tôn kia, dập cho kinh mạch khí hải của hắn nhão nhoẹt, thuận tiện còn đảo cho

hồn hải của hắn vỡ nát.

Sau đó, mới tùy tiện vứt trên mặt đất.

Tên Chí Tôn đó cũng không còn nói nên lời được nữa.

Kinh mạch khí hải bị hủy, một thân tu vi của hắn cũng cuốn trôi theo dòng

nước.

Mà hồn hải bị hủy, càng làm bị thương đến chủ hồn và ý thức của hắn, dẫn đến

hiện tại hắn đã mất đi năng lực suy nghĩ.

Bị phế đến triệt triệt để để.

“Còn có ai muốn chọn con đường như hắn nữa không?”

Hoàng tộc đang có mặt, trong lòng đều lạnh thấu.

Cái này còn được chọn hay sao?

“Chọn cái thứ hai.”

Kế Quân Đạo Thánh âm thầm truyền âm.

“Long mạch của hắn quá cao, xé rách mặt cứng đối cứng thì chúng ta chết

không nghi ngờ gì, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại, tiếp tục lá mặt lá trái với hắn.”

“Phủ đệ giao cho đám nghiệt long đó, chịu đựng đến khi Long Tổ trở về, còn có

thể lấy lại được.”

“Còn nếu tu vi mà bị phế mất, vậy đúng là tất cả đều không thể vãn hồi được…”

Những Hoàng tộc có mặt vừa nghe thì cũng chỉ có thể như thế thôi.

Sau đó, Khương Thành hạ lệnh một tiếng, tất cả Hoàng tộc đang có mặt nhanh

chóng chạy trở về phủ đệ của chính mình, thả hết những Thương Long, Kim

Long và Thanh Long bị nhốt ra.

Lúc những Long tộc này được thả ra, đa số đều có dáng vẻ tiêu điều tinh thần uể

oải, suy cho cùng từ trước đến này đều bị dùng như cái máy rút máu mà.

Đám cao tầng của Long cốc như Thương Tật Thương Khung và Ngao Dương,

đột nhiên nhìn thấy lại mặt trời, chỉ cảm thấy tất cả đều có hơi không chân thật.

“Các ngươi lại có âm mưu quỷ kế gì, đều giở ra hết đi!”

“Đừng tưởng rằng hiện tại thả bọn ta ra thì bọn ta sẽ khuất phục đám tạp nham

các ngươi!”

Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy cừu hận của bọn họ, ba Thiên Long Vương đều

thầm kêu khổ trong lòng.

Trong khoảng thời gian sau này, còn phải phụng hầu những Long tộc này như

chủ nhân đấy.

Vậy còn có thể tốt được hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK