đập vào mặt kia, đủ để Yêu tộc dưới Chuẩn đế tại hiện trường không thở nổi.
Trên trời cao, tối om không thể nhìn thấy.
Ánh sáng của Tiên trận tiên bảo như trăm hoa đua nở.
Vô số Tiên quốc hòa lẫn vào nhau, tản ra từng đạo khí tức hủy thiên diệt địa.
Trên trăm đạo uy áp đế cảnh quét qua toàn trường, đủ để khiến vô số sinh linh
run rẩy.
Đội hình chiến đấu của Yêu giới đã đủ lớn.
Nhưng so sánh với Tiên giới, thì hoàn toàn không lớn chút nào.
Tiên cung tầng tầng lớp lớp xếp thành một hàng, giống như một bức tường
thành lộng lẫy hoa lệ.
Thấy cảnh này Thành Ca có chút khó chịu, mình bên này thanh thế không đủ.
“Bố cục của chúng ta có chút không hợp lý.”
Nghe hắn vừa nói như vậy, Bạch Hổ, Côn Bằng, Cổ Viên cùng những Đại Đế
khác còn tưởng rằng là trận hình có cái gì sơ suất, vội vàng bu lại.
“Xin Yêu chủ chỉ điểm!”
Đối mặt với thái độ thành khẩn mấy vị Yêu Đế, Thành Ca chỉ chỉ phía đối diện,
lại chỉ chỉ bên mình.
“Nhìn xem có gì khác biệt không?”
Bạch Hổ Đại Đế rất thành thật đáp: “Chúng ta cho dù là số lượng Đế Cảnh hay
Kim Tiên, Yêu Tôn tầng dưới, cũng không đủ.”
“Ta không phải nói cái này, ta nói là… thanh thế của chúng ta!”
“Thanh thế?”
Cổ Viên Đại Đế vẫn chưa phản ứng kịp: “Yêu tộc của chúng ta không đông
bằng bọn hắn, thanh thế chưa đủ cũng rất bình thường.”
Thành Ca chỉ có thể nói rõ: “Các ngươi không biết sắp xếp mấy tay cổ nhạc và
đội nhảy sao?”
À cái này…
Mấy vị Yêu Đế mặt như bị táo bón, sau đó yên lặng bay sang một bên.
Nếu không phải Thành Ca chiến lực mạnh mẽ, hơn nữa còn là Yêu chủ cao quý,
bọn họ vừa rồi đều đã tức giận rồi.
Còn tưởng rằng ngươi muốn nói ra cao kiến gì chứ.
Những thứ lòe loẹt kia, có giúp ích gì cho cuộc chiến không?
“Này này, đừng đi, đây cũng là để nâng cao tinh thần của chúng ta mà…”
Thành Ca còn muốn cố gắng một chút nữa, lúc này, cửa cung đối diện mở ra,
một Tôn Tiên Đế với tiên âm lượn lờ lóe sáng ra sân.
Vị ở giữa kia, dĩ nhiên là Minh chủ Tiên Minh kiêm Điện chủ Trường Minh
điện, Cửu Tuyệt Tiên Đế.
Khi nhìn thấy hắn, đại quân Yêu tộc một mảnh xôn xao.
Không phải là bởi vì Cửu Tuyệt quá mạnh mẽ, mà là bởi vì hắn vật cưỡi hắn
ngồi lên kia - lại là chuẩn đế hậu kỳ của kỳ lân tộc Kỳ Vật.
Thực lực của Kỳ Vật, cùng Kỳ Uyên, Kỳ Vọng năm đó không chênh lệch biệt
lắm.
Trong lịch sử hắn cũng đã làm chủ Địa Bộ chủ.
Địa vị ở Kỳ lân tộc, cũng tương tự như Thương Tật.
Sau khi Mặc Lân, Ngọc Lân bị giết, coi như hắn cầm đầu Kỳ lân tộc.
Mà bây giờ, hắn lại bị người cưỡi!
Đối với Yêu tộc mà nói, làm vật để cưỡi là một chuyện vô cùng nhục nhã.
Trừ phi cùng đối phương hết sức thân thiết, quan hệ tốt đến mức tình nguyện
chủ động cõng trên lưng. Nếu không nhiều Yêu tộc thậm chí thà bị giết, cũng
không làm vật cưỡi cho kẻ khác.
Kỳ Vật và Cửu Tuyệt Tiên Đế trước kia cũng không quen biết, đương nhiên
quan hệ sẽ không tốt đến mức đó.
Huống chi là chuẩn đế hậu kỳ, Yêu tộc cấp bậc này làm vật cưỡi, hắn vẫn là đầu
tiên.
Mà trên thực tế há chỉ có hắn?
Rồi thấy cách đó không xa, Lưu Ly Tiên Đế cũng cưỡi Kỳ Trù, chuẩn đế hậu kỳ
khác của Kỳ Lân tộc.
Mà trong trận Trường Minh Điện bên cạnh, Ngự Tâm Tiên Đế và Ngự Thuật
Tiên Đế lại cưỡi chuẩn đế của Khổng Tước tộc ra sân.
Lại nhìn những Tiên Đế khác, không cưỡi Hồ tộc thì cũng là Hùng tộc.
Những vật cưỡi kia thấp nhất cũng là Cửu Phẩm Yêu Vương, có thể nói cực kỳ
xa xỉ.
Cảnh tượng này khiến Yêu giới bên này vô cùng khó chịu, cảm giác nhục nhã
nồng nặc kéo dài.
Bạch Hổ Đại Đế tức giận vô cùng, cả người huyết sắc sát khí bốc lên tận trời.
“Kỳ vật, các ngươi thật làm mất hết mặt mũi của Kỳ Lân tộc!”
“Các ngươi phản bội rời Yêu giới thì thôi, lại đắm mình trong trụy lạc, nhận
giặc làm cha!”
Bọn hắn không cần nhìn cũng biết, Kỳ Vật, Kỳ Trù, bọn họ đều là chủ động làm
vật cưỡi.
Bằng không dựa vào thực lực của Chuẩn đế hậu kỳ, cho dù không địch lại cũng
có thể chạy thoát.
“Nếu ta là các ngươi, cho dù chết, cũng sẽ không thiếu tự trọng đi làm vật cưỡi
cho người!”
“Phì!”
Kỳ Vật ở đối diện không hề cho là nhục nhà, ngược lại cười giễu nói: “Chim
khôn chọn cành mà đậu, các ngươi thua tới nơi rồi, thật đáng buồn cười!”
“Ta cho bọn họ cưỡi không vì mục đích gì khác ngoài việc đích thân tiêu diệt
những kẻ thù đã bức hại Kỳ Lân tộc ta!”
“Bức hại?”
Côn Bằng Đại Đế lạnh lùng nói: “E rằng không ai có thể so được với Kỳ Lân
tộc các ngươi về việc bức hại năm đó.”
“Các ngươi giết hại Đại Đế tộc ta, người và thần đều tức giận…”
“Được rồi, được rồi!”
Thành Ca cũng không muốn nghe bọn họ đánh võ mồm nữa, nó sẽ không có hồi
kết.
Chẳng lẽ phải tranh luận một chút xem ai hợp lý hơn, ai chính nghĩa hơn?
Nếu như Yêu giới bên này chiếm lý, Tiên giới sẽ rút đi sao?
“Các ngươi hẳn đều tới đông đủ rồi chứ?”
Hắn tính toán làm như thế nào mới có thể loại bỏ nhiều hơn chút.
“Hừ, Khương Thành, thật đúng là ngươi!”
“Ngươi xuất hiện thì tốt!”
“Năm đó để cho ngươi may mắn chạy mất, lần này nhất định phải bằm thây
người ra vạn đoạn!”
Theo một nghĩa nào đó, Thành Ca vẫn rất có thể diện.
Hắn vừa ra sân, đám Tiên Đế đối diện bên kia đồng thời mất bình tĩnh, tất cả
đều trở nên hổn hà hổn hển kêu la như sấm, hoàn toàn mất hết phong độ cao
nhân trước đây.
Không có cách nào khác, cảnh tượng sức đầu mẻ trán năm đó bọn họ đến nay
vẫn khó mà quên.
“Năm đó ngươi ỷ vào thân phận Kiếp Tâm muốn làm gì thì làm, độc hại lục
giới, cả người và thần đều phẫn nộ!”
“Hôm nay đại kiếp đã qua, ngươi đã không còn Tru Tà Sách hộ thể, ngược lại ta
muốn xem thử ngươi sẽ bị tiêu diệt như thế nào!”
“Lục giới rất lớn, nhưng ngươi chỉ có thể làm đồng bọn cùng đám Yêu vật
này…”
“Kẻ thù của thế giới, trừ Yêu giới ra lại không có chỗ đứng, thật đáng buồn thật
đáng tiếc…”
Thành Ca nghe mà cả người cũng sắp héo úa.
Đám Tiên Đế này trước khi đánh giặc, còn phải đọc một đoạn hịch văn hay gì
đó hay sao?
Mình bây giờ trực tiếp xuất thủ, có phạm quy củ đã ước định trước hay không?
Coi như đường đường là Yêu chủ, hắn cũng không muốn bị người chỉ trích quá
không chuyên nghiệp.
Mà đang lúc này, trên cao của hai quân, bỗng nhiên truyền tới một tiếng hú dài.
“Kẻ nào nói Khương chưởng môn là kẻ thù của thế giới?”
Thanh âm này vang dội, ẩn chứa uy năng quy tắc vô biên, làm cho cấp cao hai
bên đồng thời chấn động.
Mọi người rối rít nhìn lại, chỉ thấy một đạo quân đông đảo đột nhiên xông ra
đâm chém.
Có chừng trăm ngàn người!
Thanh thế này đương nhiên kém xa Tiên giới, thậm chí so với Yêu giới cũng
không bằng.
Nhưng mà song phương giao chiến đồng loạt biến sắc, hoàn toàn không dám coi
thường.
Nhưng nhìn đại quân này, phần lớn cũng không phải là Yêu tộc, cũng không
phải là loài người, mà là các loại linh thể hình thù kỳ lạ.
Người cầm đầu kia, không phải Thương Hư Đại Đế thì là người nào nữa chứ?
Ở sau lưng hắn, chín vị Đại Đế của Linh giới cùng hơn hai mươi vị Quy lai tiên
xếp thành một hàng, đằng đằng sát khí!
Linh giới phía sau Chuẩn đế, Tiên Vương, Tiên Tôn, nhiều không đếm xuể.
Những người khác thì thôi đi, thấy Thương Hư Đại Đế, Cửu Tuyệt, Ngự Tâm,
Ngự Thuật cùng những đầu não Tiên giới ánh mắt nghiêm trọng, vô cùng kiêng
kỵ.
Vị này chính là cường giả đứng đầu trong Quy lai tiên, bọn họ có đấu cũng
không có phần thắng chút nào.
“Thương Hư đạo hữu, ngươi vì sao lại tới đây?”
“Trận chiến này không liên quan gì với Linh giới ngươi, cần gì phải nhúng
tay?”
“Chẳng lẽ ngươi muốn cùng bọn ta diệt trừ ma đầu Khương Thành kia sao?”
“Cùng nhau diệt trừ Khương chưởng môn?”
Thương Hư Đại Đế và những vị Quy lai tiên bên cạnh nhìn nhau, đồng thời ha
ha cười to.
“Các ngươi nói mớ cái gì vậy?”
“Hôm nay bọn ta tới, chính là vì Khương chưởng môn trợ chiến!”