Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Khương Thành đuổi đến Tịnh Trúc Tiên Phủ, môn đồ nơi này vẫn đang mơ

mộng đẹp.

Mặc dù đạo khí bát giai chắc chắn là Đạo Thánh cấp cao chia cắt, nhưng bọn họ

cũng có thể húp chút canh theo.

Đợt gom góp vật liệu này bọn họ cũng bỏ ra nhiều công sức đấy.

Cấp cao cũng đã hứa rồi, giai đoạn sau khi trả vật liệu lại cho bọn họ sẽ trả

nhiều hơn hai ba phần.

“Mối làm ăn lần này thật là có lời mà!”

“Chúng ta chẳng phải làm gì cả, ở nhà chờ đợi liền có thể có không một đống

lớn thiên tài địa bảo, đã quá đi.”

“Đó không phải là phải đa tạ cừu béo dâng đến cửa sao?”

Bọn họ vẫn không biết tình hình chiến đấu của Tịnh Trúc Bảo Điện bên kia,

càng không biết con cừu béo kia là Khương Thành.

Chỉ coi tám vị Đạo Thánh ra tay chắc chắn là dễ như trở bàn tay, kiếm được đầy

bồn đầy bát.

Mà “đồ xui xẻo” giao dịch với thương hội chắc hẳn là số trời định sẵn đến khen

thưởng bọn họ nhỉ?

“Xử lí một mình hắn lại làm no nhiều người chúng ta như thế.”

“Làm ăn như vậy, nếu như đến nhiều thêm mấy lần thì tốt rồi, chúng ta cũng

chia được không ít theo.”

“Lúc nào có thể cướp được Phi Tiên Môn một đợt nhỉ?”

“Đúng đúng đúng, Phi Tiên Môn mới là cái chính đấy!”

“Mấy vị Đạo Thánh với hơn nghìn Đạo Tôn bên kia, của cải tuyệt đối dồi dào

đến khiến người ta nghẹt thở. Xử lí bọn họ, tài nguyên của chúng ta rất có thể

tăng gấp đôi trở lên!”

“Ta sắp không đợi được nữa rồi.”

Chúng đệ tử tràn đầy phấn khởi, xoa tay xắn áo.

Toàn bộ tông môn đều tràn đầy bầu không khí mừng rỡ sắp bội thu.

Có điều cũng có người phải hơi bình tĩnh chút.

“Thực lực cứng của Phi Tiên Môn mạnh quá nhiều, trừ phi Đạo Thần tự mình ra

tay, bằng không không hạ gục được đâu.”

“Đạo Thánh còn dễ nói, tám vị Đạo Thánh của chúng ta chắc chắn không thua

bọn họ, nhưng cấp bậc Đạo Tôn kém nhiều quá.”

“Đúng, bọn họ vẫn còn một Khương Thành chưa trở về nữa đấy.”

“Sợ cái gì? Đợi đến khi Tịnh Trúc Đạo Thần xuất quan, Khương Thành cỏn con

búng ngón tay đã có thể diệt!”

“Ngày Đạo Thần xuất quan chính là lúc chúng ta thu hoạch!”

Bọn họ đang mặc sức tưởng tượng tương lai tốt đẹp, bầu trời trên đỉnh đầu đột

nhiên truyền đến một tiếng cười hài hước.

“Ha, ta thấy không cần đợi đến ngày đó nữa đâu nhỉ?”

“Chọn ngày không bằng gặp ngày, đưa ngày thu hoạch đến hôm nay trước đi, để

tránh các ngươi không đợi nổi.”

“Người nào?”

“To gan, vậy mà dám phách lối ở trước mặt Tịnh Trúc Tiên Phủ bọn ta?”

Môn đồ phía dưới nhao nhao ngẩng đầu lên, rất nhiều đệ tử thậm chí trực tiếp

bay lên trời cao.

Còn chưa nghe ngóng người đến chút nào đã dứt khoát quyết đoán ra tay.

Nóng lòng lập công mà!

Sau đó, trong không trung một làn sóng gợn vô hình giống như gió bão đột

nhiên thổi đến.

Ngay sau đó, không trung sơn môn của Tịnh Trúc Tiên Phủ đã rơi xuống cơn

mưa sủi cảo.

Ít nhất có hơn nghìn tên đệ tử không biết sống chết rơi xuống, cũng chẳng còn

tiếng động nào nữa.

Hết cách rồi, những môn đồ này phổ biến đều vẫn chỉ là Thiên Tôn.

Đối mặt với Khương Thành hoàn toàn không có chút lưc phản kháng nào.

“Khương Thành!”

“Là hắn! Là Khương Thành kia!”

Mãi cho đến lúc này cuối cùng mới có người nhận ra Thành ca.

Tiếng kinh hô nhất thời liên tục không ngừng.

“Không tốt!”

“Sao lại là hắn chứ?”

“Toàn bộ mấy vị trưởng lão hộ pháp đều không ở đây, phải làm sao đây?”

“Nhanh nhanh nhanh, mở hộ tông đại trận ra!”

Mặc dù vừa rồi khi bọn họ nhắc đến Khương Thành vẫn là một tư thái lúc nói

cười cũng có thể nghiền nát, nhưng tư thái kia được xây dựng trên cơ sở Tịnh

Trúc Đạo Thần ra mặt.

Không có Đạo Thần ở hiện trường, không có tám vị Đạo Thánh kia, để bọn họ

đối mặt với Khương Thành vậy thì chỉ có hoảng sợ.

“Sao hắn lại đột nhiên trở về?”

“Hơn nữa còn không chút dấu hiệu nào giết đến trong tông môn?”

Hơn một trăm tên Đạo Tôn đóng giữ ở Tịnh Trúc Tiên Phủ vô cùng lo lắng bay

ra.

“Khương Thành! Ngươi đột nhiên đến nơi này làm gì?”

“Cả gan dám tàn sát môn đồ của Tiên Phủ ta, ngươi điên rồi sao?”

“Ai không biết thần uy của Tịnh Trúc Đạo Thần?”

“Phi Tiên Môn của ngươi đã bấp bênh nguy hiểm, không nghĩ cách tự bảo vệ,

vậy mà dám chủ động xâm phạm, ta thấy ngươi là chủ động tìm chết!”

Thành ca ở trên bầu trời cao nhìn hộ tông đại trận đã mở ra bên dưới cũng

không hề có ý định phát động đột kích.

Bởi vì đại trận bát giai đối với loại tuyển thủ thực lực cực mạnh, đồng thời còn

tinh thông trận pháp mà nói, quả thực không tính là thử thách khó khăn.

“Cái tên xui xẻo cừu béo trong miệng các ngươi kia chính là ta.”

“Ta không đến làm sao xứng đáng với một phen tình cảm nồng nàn của các

ngươi chứ?”

“Cái gì?”

Rất nhiều môn đồ Tiên Phủ phía dưới mơ hồ ý thức được chút gì đó, sắc mặt

trong nháy mặt kịch biến.

“Cái người giao dịch với Tịnh Trúc Bảo Điện chính là ngươi?”

“Đúng thế, ngươi thấy ta đủ thành ý cỡ nào? Còn đặc biệt chăm sóc đến việc

làm ăn của các ngươi.”

Trong lòng của tất cả mọi người phía dưới đều trầm xuống.

Vừa rồi bọn họ đã âm thầm phái hai người đi đường.

Một đường đi thông báo cho Tịnh Trúc Đạo Thần đang bế quan, một đường

đuổi đến Tịnh Trúc Bảo Điện bên kia, thông báo cho đám người Mông Đoan

Đạo Thánh.

Định dựa vào đại trận kéo dài thời gian, chờ đợi cao thủ đỉnh cấp trở về.

Mà hiện tại nhìn vẻ mặt cười rạng rỡ kia của Khương Thành, bọn họ có một dự

cảm cực kì không tốt.

Lẽ nào…

“Khương Thành! Ngươi đã làm gì với các trưởng lão hộ pháp phái ta rồi?”

“Các ngươi muốn biết à?”

“Đương nhiên!”

“Vậy thì chính miệng đi hỏi bọn họ đi.”

Ném xuống câu nói này, Thành ca trực tiếp đánh xuống.

Ngay từ đầu, hắn quả thực bị hộ tông đại trận cản lại.

Vì để phá trận, chỉ có thể lang thang ở xung quanh Tịnh Trúc Tiên Phủ, không

hề trực tiếp ra tay với những người khác.

Điều này cho những Đạo Tôn của Tiên Phủ kia một ảo giác, đó chính là

Khương Thành đang bị đại trận đánh đến chạy trốn khắp nơi, căn bản vô lực

đánh trả.

Đám Tiên mừng rỡ, nhao nhao đánh đến.

“Hắn chỉ có hai người, không cần sợ!”

“Chỉ cần kéo dài đến khi Tịnh Trúc Đạo Thần ra mặt, chúng ta sẽ không cần sợ

nữa.”

“Hà tất phải Đạo Thần ra sân, có trận pháp giam chân, chúng ta tự có phần

thắng.”

“Cùng nhau lên!”

“Đồng đội kia của hắn cũng không ra tay, vừa nhìn đã biết là không ổn, bắt lấy

đồng đội của hắn, ép hắn thỏa hiệp!”

Có vài người tự cho mình thông minh đánh đến.

Sau đó đã bị hiện thực mạnh mẽ dạy dỗ một trận.

Thương Linh không ra tay là bởi vì không cần thiết.

Nhưng những người không biết sống chết này đánh đến, nàng tự nhiên sẽ không

không đánh trả.

Khi chân thân Thương Long to lớn giống như mây đen che đậy sắc trời, sắc mặt

của tất cả mọi người đại biến, mà chỉ trọn vẹn mấy giây sau đã có mười mấy tên

Đạo Tôn ngã xuống.

Lúc này, Khương Thành cũng đã thuận lợi phá vỡ mấy nút mấu chốt của hộ

tông đại trận, còn phá hủy trận nhãn.

Khi đại trận dừng lại, ngày tận thế của môn đồ Tiên Phủ cũng đã đến rồi.

Đối mặt với pháp cảnh có Thần đài kia của hắn, những môn đồ phần lớn chỉ là

Thiên Tôn, Chí Tôn kia làm sao cản lại được?

Khương Thành căn bản cũng không cần dùng ra lực Hám Thiên vầ lực trọc đã

cũng gặt hái từng mảnh lớn bao phủ rồi.

“Không…”

“Dừng tay!”

“Bọn ta nhận thua!”

“Đạo Thần! Đạo Thần ở đâu? Tại sao vẫn chưa hiện thân?”

Đã đến giờ phút này, người duy nhất bọn họ có thể trông mong vào chỉ là Tịnh

Trúc Đạo Thần thôi.

Tuy nhiên đến khi bọn họ mất đi ý thức cuối cùng, Tịnh Trúc Đạo Thần vẫn như

cũ chưa hiện thân.

Ở trong những tiếng kêu la, Thành Ca - chuyên gia diệt phái, thành thạo một

chút thủ nghệ cũ của mình sau lâu ngày không làm.

Hoàn toàn tiêu diệt sạch Tịnh Trúc Tiên Phủ này.

Ngay sau đó, hắn không dừng lại chút nào thu lại hơn trăm sợi tàn hồn, lại thu

thêm một vài chiến lợi phẩm còn sót lại ở hiện trường.

Lúc này mới tiếp tục thâm nhập đến nội bộ của Tịnh Trúc Tiên Phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK