Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quý Sanh phía sau âm thầm bĩu môi.

Trên thế gian này, những người khác đều có thể xảy ra chuyện, chỉ có cái tên

này là đi gieo vạ ngàn năm.

Mà những cao thủ đến từ các đạo trường khác, cũng đang chú ý tới Khương

chưởng môn.

“Người này là ai?”

“Đại chủ quan và Khê Vũ Chí Tôn lại coi trọng người này như vậy?”

“Lạ mặt quá.”

Hết cách rồi, Thành ca xưng danh ở chiến khu Vân Chiêu.

Nhưng trở về hậu phương, mức độ nổi tiếng không cao.

Chấp sự và Tiên Nhân của đạo trường vội vàng giới thiệu.

“Hắn là Khương Thành, cũng là Thượng Đình thiên tài của Gia Vương Đạo

Trường bọn ta.”

“Hóa ra chỉ là Thượng Đình thiên tài.”

Các cao thủ đến từ các đạo trường khác lại ngồi xuống.

Những người này hoặc là đến từ Vương cấp đạo trường, hoặc là đến từ Đế cấp

đạo trường.

Thượng Đình thiên tài mỗi đạo trường đều có, ở trong mắt bọn họ cũng là

chuyện bình thường.

Chỉ có cấp độ yêu nghiệt như Thu Vũ Tuyền, mới có thể khiến cho bọn họ coi

trọng.

Thành ca cũng không quá để ý tới những người này, hắn lúc này, đã chính thức

đối mặt với Thu Vũ Tuyền.

Bốn mắt nhìn nhau, không có chút tình cảm nào, ngược lại hai bên vô cùng khó

chịu.

“Ô, trở về nhanh như vậy sao?”

Thu Vũ Tuyền phá vỡ sự yên lặng trước.

Cặp mắt giống như thần tinh của nàng tràn đầy vẻ cân nhắc.

Hôm này, nàng vẫn ngồi ngay ngắn ở chính giữa, không coi bất kì ai ra gì.

Tự phụ cao ngạo trong xương cốt, đã mang theo từ lúc sinh ra, xưa nay nàng

vốn không coi trọng bất cứ ai.

Mà lần này, người khác cũng không bất mãn.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Đạo Tôn tương lai vốn có tư cách làm như vậy.

Những cao thủ ở ở xa tới, lúc này mới là lần đầu tiên nghe được giọng nói uyển

chuyển tươi đẹp của Thu Vũ Tuyền.

Có thể khai mở bí cảnh Đăng Thiên, nữ tử này sớm đã là thần nữ mà bọn hắn

ngước nhìn rồi.

Nghe được giọng nói của nàng, một vài thiên tài tuổi trẻ của các Vương cấp đạo

trường cấp Đế bỗng lộ ra vẻ mê luyến.

Có điều, Thành ca không như vậy.

Ở trong mắt hắn, đây là “Tiên Mẫu chuyển thế”, là kẻ thù cũ, là nữ nhân nhất

định phải áp chế.

“Đúng rồi, ca đã trở về, rất vui mừng đúng không?”

“Quá vui mừng quá kích động.”

Bây giờ Thu Vũ Tuyền cũng không lén lút truyền âm, có sao nói vậy.

Bởi vì nàng đã có năng lực để bảo vệ chính mình, không cần phải cẩn thận từng

li từng tí.

Sau khi trở thành người thứ tư được toàn bộ Nguyên Tiên Giới chú ý, địa vị của

nàng đã khác xa trước đây.

Còn ai dám động vào nàng?

Bây giờ dù cho con cháu của Đạo Tôn Văn Nhân Tư Hải đứng trước mặt của

nàng, cũng phải kính ba phần.

“Trong lúc ta sắp trở thành Tiên quan, ngươi cố ý chạy về để chúc mừng, thật là

có lòng.”

Khương Thành biết lời này của nàng là đang sỉ nhục mình.

“Vậy ngươi đã hiểu lầm rồi, ta trở về là bởi vì ta cũng muốn làm Tiên quan.”

“Ngươi?”

Sóng mắt của Thu Vũ Tuyền chuyển động, ngay sau đó sự nghiêm nghị trên

khuôn mặt tuyệt mỹ tan biến, cười ra tiếng.

“Hừ, dựa vào ngươi?”

“Ừ, ta biết rõ…”

Nàng bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“Lại là dựa gian lận để đạt được sao?”

Nàng dĩ nhiên liên tưởng đến Thương La Chí Tôn lúc trước.

Lần đó Thành ca ở ngay trước mặt nàng, bảo Thương La Chí Tôn trở về “nghĩ

cách”.

Dưới cái nhìn của nàng, Khương Thành bỗng nhiên trở thành Tiên quan, nhất

định là dựa vào “đường tắt” không thấy được ánh sáng rồi.

“Chà chà, ngươi ngoại trừ đầu cơ trục lợi còn có thể làm gì?”

Nàng không hề che giấu vẻ xem thường chút nào, luôn có dáng vẻ người khiến

ta cảm thấy mất mặt.

“Ta cảm thấy xấu hổ khi nói với người khác ta quen biết ngươi.”

Nàng ở trước mặt người khác một chữ một chữ đều lười nói chuyện, cao lạnh

đến mức không chịu đựng được.

Nhưng ở trước mặt Khương Thành, mỗi lần đều có chuyện nói không hết.

Tuy nhiên, lời nói không hề êm tai tí nào.

Thành ca cũng không tức giận.

Dưới cái nhìn của hắn, Thu Vũ Tuyền thích đối nghịch với mình là bởi vì số

mệnh “Tiên Mẫu chuyển thế”, chuyện đương nhiên.

“Không sao, sau này ngươi sẽ cảm thấy vinh quanh vì ta.” Hắn cười híp mắt

nói.

“Ta khinh!”

Thu Vũ Tuyền hết sức xem thường.

Nàng cố ý bày ra vẻ đồng tình lắc lắc đầu: “Ngươi chừng nào mới có thể học

cách làm việc tốt một chút? Nhìn dáng dấp ngươi bây giờ, tu vi sắp bị ta vượt

qua, không cảm thấy mất mặt sao?”

Thành ca suy nghĩ, lời này khá quái lạ.

Bản thân mình lúc nào đã đến phiên nàng giáo dục?

“Chỉ là vượt qua bí cảnh, ngươi đã liền cảm thấy ngươi tốt rồi sao? Có thể sóng

vai với trời rồi hả?”

Hai người bọn họ vừa thấy mặt, đã coi như giữa chốn không người bắt đầu đối

thoại.

Tiên Nhân nội bộ Gia Vương Đạo Trường ngược lại đã biết có chuyện gì xảy ra.

Các đạo trường khác ở bên ngoài, đang vô cùng kinh ngạc.

Tình hình gì vậy?

Cái tên này chỉ là Thượng Đình thiên tài, lấy đâu ra tư cách nói chuyện với Thu

Vũ Tuyền như vậy?

Lẽ nào có lí đó!

Hơn nữa bọn họ cũng nghe ra được, hai người này quan hệ tuy rất xấu, nhưng

lại rất quen thuộc.

Điều này làm cho rất nhiều thiên tài trẻ tuổi của các đạo trường cái khác cực kỳ

đố kị.

Dựa vào cái gì ngươi có thể trở thành “trọng điểm chăm sóc”, “ân trạch” độc

chiếm Vũ Tuyền tiên tử.

Lập tức đã có người nhảy ra ngoài.

Chỉ vào Thành ca tức giận nói: “Ngươi là thứ gì, sao dám ngang nhiên nói

chuyện với Vũ Tuyền tiên tử?”

“Thu cô nương đúng là Đạo Tôn tương lai, ngươi hãy tôn trọng một chút cho

ta?”

“Còn không mau quỳ xuống xin lỗi, cầu xin nàng khoan dung tha thứ?”

“Đúng là không ra gì, ngươi cho rằng nàng vẫn là Thượng Đình Tiên Nhân

ngang bằng ngươi sao?”

“Nàng và ngươi đã không còn là người của một thế giới, chênh lệch vài cấp độ,

vui lòng soi bản thân trong gương đi!”

Thành ca vẫn không nói gì.

Đám người này sao lại giống đám người lúc trước cùng sát hạch đạo trường

vậy.

Từng người từng người vội vàng ra mặt trước mặt mỹ nữ.

Mị lực của Thu Vũ Tuyền thật sự lớn như vậy sao?

Khiến cho nhóm Thiên Tôn này nhộn nhạo hẳn lên?

Thu thần nữ nhìn thấy vẻ giật mình của hắn, trong lòng mừng thầm.

Khóe miệng nàng khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười chế nhạo.

“Thật tiếc, ngươi cũng nghe rồi, bây giờ ta muốn chà đạp ngươi cũng không cần

tự mình nhấc chân lên…”

“Ôi!”

Thành ca tiếc nuối thở dài.

“Hôm nay là ngày vui của ngươi, vốn định giữ thể diện cho ngươi trước mặt

mọi người, ngươi lại muốn chọc ta, buộc ta phải dùng tuyệt chiêu.”

Lời kia vừa thốt ra, Thu Vũ Tuyền nghĩ ra được cái gì đó, sắc mặt biến đổi.

Ngay sau đó, chỉ thấy Thành ca biến ra một cái ghế nằm, ung dung nằm

nghiêng bên cạnh nàng.

“Thu nha hoàn, lão gia ta mệt rồi, đấm bóp chân cho ta.”

Những tiên nhân trong nội bộ Gia Vương Đạo Trường thấy cảnh này, từng

người từng người lấy tay che mặt không đành lòng tận mắt chứng kiến.

Giống như tiết mục quen thuộc lại tới nữa rồi…

Quý Sanh vội vàng truyền âm cho Khương Thành.

“Ngươi làm cái gì vậy, bắt nàng đấm chân cho ngươi trong trường hợp này,

chuyện này truyền đi, đạo trường chúng ta đều trở thành trò cười!”

Thành ca nhướng mày: “Nghiêm trọng như vậy sao?”

“Đương nhiên! Huống hồ nàng đã vượt qua bí cảnh Đăng Thiên, tương lai nhất

định không cùng một đẳng cấp với ngươi rồi.”

“Ngươi cho rằng sau khi nàng trở thành Tiên quan, ta chỉ là một Tiên quan bình

thường sao?”

Quý Sanh tận tình khuyên nhủ nói: “ Coi như ngươi cho mình một đường lui có

được hay không? Bằng không sau này nàng trở thành Đạo Tôn thậm chí có thể

càng mạnh hơn, ngươi sẽ bị tiêu diệt!”

“Cho dù nàng không động vào ngươi, chỉ cần một câu nói của nàng, sau này sẽ

có vô số người muốn đối địch với ngươi.”

“Ngươi tuyệt đối không nên đắc tội với Thu Vũ Tuyền nữa, bây giờ nên lấy

lòng nàng, tu bổ quan hệ lão đại của ta với nàng…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK