Thiên tâm đẳng cấp của Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ đang ở cấp thấp, đều là hạ
phẩm, không hề trung thành với Thiên Cung.
Nhưng vì vụ đánh cược kia, bọn họ lại cần tiến vào Thiên Cung.
Cho nên phải sắp xếp, cấp ký hiệu thân phận đặc biệt cho bọn họ.
Cuộc tranh chấp ở pháo đài bên này, mặc dù hắn chỉ nghe được mấy câu cuối
cùng, nhưng hắn hiểu được, đã xảy ra chuyện gì.
Nói thật, nếu không tận mắt nhìn thấy xác của Cô Phàm Chí Tôn, tận mắt nhìn
thấy Khương Thành ép Yên Dĩ, hắn cũng sẽ không tin chiến tích này.
Nhưng mà sự thật lại sờ sờ trước mắt hắn.
“Chiến tích của Đệ Nhất Soái đội là thật.”
“Tỉ số của pháo đài cũng không sai!”
Đích thân Đạo Tôn chứng thực, lập tức hầu hết Tiên nhân đều không còn lời
nào để nói.
Nhưng mà Quyển Lăng Thiên Tôn và Hỏa Văn Thiên Tôn, vẫn không có cách
nào chấp nhận được chuyện này như trước.
“Điều này sao có thể chứ?”
Hai người chỉ tay vào Khương Thành, khinh thường nói: “Chỉ dựa vào chút
thực lực kia của hắn, có thể chém giết Thiên Tôn?”
Ngọc Tấn Đạo Tôn sầm lại liếc mắt nhìn hai người một cái, ánh mắt kia thâm
trầm mà lại uy nghiêm.
“Chỉ dựa vào chút thực lực đó của hắn?”
Hắn hỏi lại một câu.
“Hai người các ngươi đã giao đấu với hắn sao?”
Vẻ mặt của Quyển Lăng Thiên Tôn và Hỏa Văn Thiên Tôn đều cứng lại, đồng
thời lắc đầu.
“Chưa từng.”
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng mà.”
Ngọc Tấn Đạo Tôn không kiên nhẫn, ngắt lời bọn họ.
“Các ngươi đều chưa từng giao đấu với hắn, đã khăng khăng cho rằng hắn
không làm được? Ngươi có tư cách đó sao?”
Mặt của Quyển Lăng Thiên Tôn lại đỏ hơn nữa.
Nếu người khác nói hắn như vậy, chắc chắn hắn sẽ nổi trận lôi đình, rồi phản
bác lại.
Nhưng mà Đạo Tôn nói như vậy, hắn chỉ có thể chấp nhận, thậm chí cũng
không thể phản bác lại.
“Nói thật cho các ngươi biết, đích thân Khương Thành chém giết Cô Phàm Chí
Tôn của Tà Tiên giới, còn bắt Yên Dĩ Chí Tôn!”
“Đây là bổn tọa tận mắt nhìn thấy, đúng là chiến tích thật!”
“Lẽ nào, bổn tọa cũng sẽ vì hắn mà nói dối?”
Xôn xao!
Trong nháy mắt toàn trường bùng nổ!
“Giết Chí Tôn!”
“Trời ơi, vậy mà hắn đã giết một vị Chí Tôn?”
“Ta biết Cô Phàm Chí Tôn, đó là một vị Chí Tôn của Yêu tộc, không chỉ có
thực lực rất mạnh, mà ra tay cũng vô cùng tàn nhẫn!”
“Thiên Nhạc Quân chúng ta cũng rất sợ hắn…”
“Vậy mà hắn chết rồi? Chết trong tay Khương Thành?”
Tin tức hào hùng này, làm rung chuyển cả pháo đài.
Tuy chiến sự ở tiền tuyến rất khốc liệt, song phương bỏ mình cũng không phải
là ít, nhưng Chí Tôn bỏ mình thì hiếm như lông phượng sừng lân.
Thường thì hàng trăm triệu năm cũng không có ai ngã xuống.
Nhưng mà, chiến tích này lại được chính miệng Đạo Tôn nói ra, hơn nữa, Tà
Tiên bên kia cũng sẽ nhanh chóng truyền tin tới, vậy chắc chắn không thể sai
được.
“Ta hiểu rồi!”
Có người chợt nhận ra.
“Ta hiểu vì sao điểm tích lũy cuối cùng của bọn họ lại đột nhiên tăng từ 1,26
triệu lên 1,76 triệu rồi!”
“Hóa ra chính là lần đó!”
“Đúng, mạng một Chí Tôn tương ứng 500 ngàn điểm Thiên Đạo, vừa đúng
luôn!”
“Hóa ra Khương Thành mạnh như vậy?”
“Trời ơi, có thể chém giết Chí Tôn, vậy bản thân hắn chắc chắn cũng là Chí
Tôn!”
“Còn là cường giả trong Chí Tôn, Cô Phàm Chí Tôn cũng không dễ giết!”
Giờ khắc này, cuối cùng không ai dám xem Thành Ca là Đế Cảnh bát trọng nữa.
Đứng ở trước mặt bọn họ, là một vị “Chí Tôn không thể giả được”.
Nhưng mà bọn họ cũng không dám đoán Khương Thành là Đạo Tôn.
Dù sao nếu hắn ở cấp độ đó, thì đã nổi tiếng ở Nguyên Tiên Giới từ lâu rồi, ít
nhất cũng là Tiên quan tam tứ phẩm, không thể vẫn là một Vương cấp đạo
trường.
Toàn Bá Vân chiến đội đều há miệng kinh ngạc.
Có người nói lắp, nói: “Cho nên… tiểu tử kia, thật ra, hắn là một vị Chí Tôn?”
“Tiểu tử kia gì chứ, đó là tiền bối!”
“Trời ơi, rốt cuộc, ngày hôm đó, chúng ta đã bỏ lỡ cái gì?”
“Một vị Chí Tôn dẫn dắt đội, vậy mà chúng ta không biết nắm lấy…”
“Chẳng trách hắn bằng lòng dẫn dắt mấy tên gà mờ kia, đối với hắn mà nói, có
gì khác nhau giữa Đế Cảnh nhất trọng và cửu trọng đâu chứ?”
“Đã bỏ lỡ mất rồi, thật sự đã bỏ lỡ mất rồi!”
Lần này, bọn họ lại càng thêm hâm mộ, ghen tị đối với đám người Lại Bình và
Biện Tu.
Mấy tên gà mờ này, không chỉ giành được phần thưởng của tổ đội, mà còn luôn
được ở chung với một vị Chí Tôn tận năm ngày liền, tạo nên một đoạn thiện
duyên!
Đây là chuyện tốt biết mấy…
Chỉ dựa vào đều này, tương lai, sẽ chẳng có ai dám chọc vào bọn họ.
Thậm chí, sẽ có người sẽ vì Khương Thành mà kết giao với bọn họ, ra sức ủng
hộ bọn họ.
Quyển Lăng Thiên Tôn mở to mắt kinh ngạc.
Đạo Tôn cũng tận mắt nhìn thấy chiến tích của Khương Thành, vậy còn có thể
nghi ngờ gì nữa?
Hắn giết Tôn Giả trong chớp mắt, nghiền ép Thiên Tôn, thậm chí còn chém giết
Chí Tôn - người mà hắn còn phải ngước mắt nhìn lên.
“Điều này, điều này sao có thể…”
Hắn cứng họng, trong lúc nhất thời, hắn cũng không biết nên nói gì.
Mà ánh mắt của những người khác nhìn hắn và Hỏa Văn Thiên Tôn, cũng lộ vẻ
ý nhị.
Vừa nãy còn khăng khăng nói như vậy, giờ bị vả mặt rồi.
Thậm chí, hắn còn nghe thấy lời thì thầm bàn tán của rất nhiều người.
“Suýt nữa thì lầm đường lạc lối vì bọn họ…”
“Đúng vậy, nếu Đạo Tôn không xuất hiện, vậy trừ khi Khương Thành ra tay thể
hiện thực lực, nếu không tất cả chúng ta đều sẽ cho rằng thực lực của hắn cũng
chỉ ở mức thường thôi.”
“Nguyên Đế Chiến đội này, lòng dạ hẹp hòi!”
“Chứ còn gì nữa, bọn họ liều mạng xông ra chất vấn, chẳng phải là vì thể diện
của Đế cấp đạo trường sao?”
“Đúng vậy, bọn họ bị mất thể diện khi bị một tên Vương cấp đạo trường vượt
qua, cho nên không nén được lửa giận.”
“Lần này, bọn họ đã không vớt vát được gì lại còn mất hết cả thể diện…”
Nghe thấy những lời bàn tán này, Quyển Lăng Thiên Tôn vừa tức vừa lo.
Hận không thể gào thét ngay tại chỗ, khiến những tên Tiên nhân bình thường
này phải khiếp sợ.
Nhưng mà Đạo Tôn đang ở đây, hắn lấy đâu ra tư cách và dũng khí này chứ.
Vô Cẩn Thiên Tôn và Phong Thần Chí Tôn liếc nhìn nhau, cùng thở dài.
Vốn Nguyên Đế Chiến đội và Đệ Nhất Soái đội chưa từng đụng chạm đến nhau,
cũng chưa từng có bất kỳ vấn đề gì.
Nói trắng ra, quả thật là đám người Quyển Lăng Thiên Tôn đã quá nóng vội khi
muốn hạ thấp đối phương.
Hiện tại, còn liên lụy tới Nguyên Đế đạo trường, khiến mọi người đánh giá thấp
Nguyên Đế đạo trường, muốn gỡ cũng không gỡ lại được…
Thành Ca vui vẻ xem cảnh này, sẵn tiện bấm mở giao diện hệ thống xem thử, lại
có thêm một loạt giá trị thanh danh được thêm vào, nhìn rất đẹp mắt.
Xem như chiến lợi phẩm và điểm Thiên Đạo của lần xuất chiến này, đều rất
xứng đáng.
Hơn nữa, còn xử được hai tên Đạo Tôn một lúc!
“Tài nguyên tích lũy được ở lần này, chắc cũng đủ để ca đột phá đến Đế Cảnh
cửu trọng rồi nhỉ?”
“Đợi tới cửu trọng, căn nguyên băng từ căn nguyên trung tâm sẽ mạnh hơn
nhiều.”
Hắn còn đang tính toán, thì đã có vài vị Chí Tôn của Thiên Nhạc Quân chủ
động đi tới chào hỏi hắn.
“Khương đạo hữu, chúc mừng, chúc mừng!”
“Bọn ta đã thất lễ rồi, không ngờ Khương đạo hữu lại mạnh như vậy!”
“Sau này chúng ta cần phải thân thiết hơn nữa…”
Đám Chí Tôn này cũng không biết về vụ đánh cược kia, nhưng bọn họ biết,
chắc chắn thực lực của Khương Thành rất mạnh, hơn nữa tiền đồ cũng vô cùng
tươi sáng.
Hiện tại, kết giao một chút cũng chẳng thiệt.
“Đâu có, đâu có!”
Thành Ca vừa trả lời cho có lệ, vừa âm thầm truyền âm tới Ngọc Tấn Đạo Tôn.
“Lão đầu, lần này Thiên Cung định cho ta vị trí gì?”
Thật ra, hắn không thích vị trí Tiên quan lắm.
Nhưng điều quan trọng là, những người khác lại rất thích vị trí này.
Hơn nữa, nhanh như vậy đã có được vị trí Tiên quan, trở về Gia Vương đạo
trường, hắn đã có thể thể hiện ở trước mặt của Thu Vũ Tuyền – vị “Tiên Mẫu
chuyển thế” này, đả kích lòng tự tin của nàng một chút.
Nghĩ như vậy đúng là vui thật!
Nghe thấy hắn gọi mình là lão đầu, Ngọc Tấn Đạo Tôn không nhịn được mà
nhíu mày