Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không có Côn Lưu Chí Tôn, thì Yên Dĩ có thể giống như những Thiên Tôn

khác, hoàn toàn không coi những người trước mặt này ra gì.

Nhưng có thêm một Chí Tôn, vậy thì phải xem xét nó một cách nghiêm túc.

Yên Dĩ và Cô Phàm liếc nhìn nhau, sau đó bí mật truyền âm.

“Vậy thì tiếp theo, ai sẽ đối phó với Côn Lưu?”

“Nếu chỉ có một người lên thì sợ rằng sẽ không thể giữ được hắn.”

Tình hình này trong mắt bọn họ vẫn rất rõ ràng.

Một mình Côn Lưu được tính là một nhóm, mấy tên yếu ớt còn lại được tính là

một nhóm.

Cô Phàm quay sang nhìn Tam Nhãn Hổ một cách ác ý.

“Nên nghĩ ra cách để cho tên Hổ Yêu kia bỏ ra thêm một ít sức mạnh, tốt hơn là

để hắn cùng đối phó với Côn Lưu khó chơi nhất kia…”

Đối phó với đám yết ớt còn lại chắc chắc là rất nhẹ nhàng và an toàn.

Yên Dĩ lạnh lùng nói: “Với tính bại hoại thích chiếm đồ hời của anh hắn, chắc

chắn là sẽ không đồng ý.”

Tam Nhãn Hổ ở bên giống như đã nghe thấy bọn họ truyền âm, thế nên đưa ra

một cọng rơm.

“Mỹ nữ, tiếp theo phải chiến đấu như thế nào?”

Yên Dĩ thử thăm dò một chút: “Ngươi muốn chiến đấu như thế nào?”

“Hai người chúng ta sắp thành người một nhà rồi, có muốn cả hai cùng nhau

nắm tay giải quyết Chí Tôn kia, để lại một giai thoại hay không?

“Còn mấy tên yếu ớt còn lại thì giao cho Cô Phàm Chí Tôn đi.”

Ngay khi hắn vừa nói ra những lời này, mặt Côn Lưu Chí Tôn ở phía đối diện

đã tái xanh.

Bản mình thực sự được “chăm sóc” đặc biệt rồi.

Mà Yên Dĩ và Cô Phàm ở bên này thì lại rất ngạc nhiên.

Vừa rồi mới nghe thấy cái gì vậy?

Vậy mà con Hổ Yêu kia lại chủ động chiến đấu với Côn Lưu Chí Tôn?

Tuy vẫn hắn vẫn còn ba hoa như trước, nhưng thế mà lại không hề chiếm chút

tiện nghi nào, thay vào đó là để mấy tên yếu đuối cho Cô Phàm Chí Tôn.

Điều này đúng là quá ly kỳ rồi?

Là do tính cách của hắn thay đổi hay mặt trời mọc từ phía tây vậy?

“Ngươi có chắc không?”

Bản thân Cô Phàm Chí Tôn cũng có chút nghi ngờ rằng đây là giả.

“Tất nhiên là thật rồi.”

Tam Nhãn Hổ hất cằm: “Ông đây làm việc toàn là tiêu điểm, đương nhiên là

phải đánh một trận được chú ý nhiều nhất, mấy tên yếu ớt thì tính là gì chứ,

cũng xứng đáng để ta ra tay sao?”

“Cứ để một tiểu nhân vật như Cô Phàm đi xử lý là được rồi.”

Khóe miệng của Cô Phàm Chí Tôn giật giật.

Con mẹ nó, ngươi lại lên mặt rồi.

Theo như hắn thấy thì tên Hổ Yêu này đắc ý đến quên bản thân mình rồi.

Không có bất cứ một vị Chí Tôn nào dễ đối phó, ngay cả khi hai đánh một thì

nói không chừng đối phương còn có thủ đoạn đặc biệt.

Rất có thể sẽ có một đợt phản công khác trước khi chết, đây đều là một rủi ro

cần được xem xét.

Yên Dĩ thì ngược lại cực kỳ vui mừng.

Nàng chỉ sợ là Tam Nhãn Hổ không chịu ra tay.

Bây giờ hắn chủ động làm việc như vậy, tất nhiên cầu còn không được.

“Vậy thì được, ta sẽ liên thủ với ngươi để đối phó với Côn Lưu Chí Tôn. Cô

Phàm, những người khác thì giao cho ngươi.”

Mặc dù Cô Phàm Chí Tôn là một tên có thể làm tất cả vì người mình yêu,

nhưng cũng là một Tà Tiên, hắn cũng biết rõ đạo lý có hời mà không đụng tới

thì đúng là tên ngu.

Lập tức vỗ ngực và tiếp nhận nhiệm vụ này.

“Công chúa yên tâm, ta chắc chắn sẽ khiến cho thứ cặn bã không có giá này

chết sạch!”

Tam Nhãn Hổ ở bên cạnh còn bổ sung thêm vài lời hướng dẫn.

“Vậy thì ngươi cần phải làm cố gắng hơn nữa.”

“Ta cùng với cô ấy đã phải gánh vác phần khó khăn nhất, nếu như ngươi thậm

chí không thể làm được cái đơn giản nhất, thì đó là mất mặt bọn ta.”

Cô Phàm Chí Tôn trừng mắt: “Tên Hổ Yêu nhà ngươi coi thường ai đấy hả?”

“Nếu như không đối phó được với lũ gà mờ yếu ớt này thì ta thà tự tử trước mặt

công chúa còn hơn.”

Hắn còn không quên thể hiện bản thân.

“Công chúa, chỉ cần đợi ta tiêu diệt xong bọn chúng thì sẽ đến hỗ trợ ngươi!”

“Được, có chí khí lắm!

Tam Nhãn Hổ mặt mày hớn hở, cuối cùng hắn lại thêm đổ thêm dầu.

“Chúc ngươi chiến thắng ngay từ trận đầu!”

Nhóc con, nói không chừng khi chúng ta kết thúc trận chiến, ngươi đã tắt thở

rồi.

Sau khi nói xong, hắn cũng không dừng lại.

“Giết!”

Trực tiếp chào hắn một tiếng, sau đó cực kỳ phóng khoáng xông về phía Côn

Lưu Chí Tôn.

Đây là kế hoạch mà hắn đã bí mật cùng Khương Thành truyền âm với nhau

trước đó.

Côn Lưu Chí Tôn có chết hay không, Khương chưởng môn thật sự không quan

tâm chút nào.

Dù sao thì lúc trước khi cái tên này giao nhiệm vụ, vì để khoe khoang nên đã

không cho Đệ Nhất Soái đội làm người của mình.

Đằng sau đó cũng không hỗ trợ và không bảo vệ gì cả…

Vì vậy, Thành Ca sẽ không coi hắn là đồng đội.

Nếu như Tam Nhãn Hổ có giết hắn, vậy thì cứ giết thôi, không giết được cũng

không thành vấn đề.

Theo kế hoạch ban đầu, Khương Thành định giết cả Yên Dĩ và Cô Phàm.

Giết một Chí Tôn, có thể nhận được năm trăm ngàn điểm Thiên Đạo đó!

Nhưng Tam Nhãn Hổ lại bí mật cầu xin, nhất định phải giữ mạng sống của mỹ

nhân, giết thì đúng là phí phạm của trời.

Thành Ca không thể chịu được sự quấy rầy đòi hỏi của bạn nối khố làm màu,

cuối cùng vẫn chừa lại mặt mũi cho hắn.

Cũng là vì Tam Nhãn Hổ, chứ nếu đổi thành người khác, thật sự không thể

khiến hắn từ bỏ sự cám dỗ của năm trăm ngàn điểm Thiên Đạo.

Vì vậy, cuối cùng mới có cái sự sắp xếp kỳ lạ là Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ hợp

lực để đối phó với Côn Lưu, còn Khương Thành đối phó với Cô Phàm.

Yên Dĩ và Cô Phàm cảm thấy bản thân mình đang chiếm được lợi.

Tam Nhãn Hổ cũng cảm thấy rằng mình đang chiếm được lợi.

Trận đại chiến này bắt đầu trong bầu không khí kỳ dị như vậy.

Không có gì ngạc nhiên khi Côn Lưu Chí Tôn bị chế trụ hoàn toàn ngay từ khi

xông lên.

Năng lực chiến đấu của hắn cũng không nổi bật trong cấp Chí Tôn, nếu không

bình thường cũng sẽ không được bố trí để điều động các đội trong pháo đài.

Mà Yên Dĩ và Tam Nhãn Hổ đối diện với hắn lại rất lợi hại.

Thiên Tôn có thể dùng được một loại căn nguyên.

Tiêu chí của Chí Tôn là có thể mượn dùng từ hai loại căn nguyên trở lên.

Côn Lưu Chí Tôn lại vừa hay là giới hạn thấp nhất của Chí Tôn – hai loại căn

nguyên.

Hai đối thủ của hắn trong trận chiến này, Yên Dĩ có thể mượn dùng ba loại căn

nguyên khác nhau, Tam Nhãn Hổ lại có bốn.

Nói một cách trực quan thì hắn có thể xem là Chí Tôn nhị trọng, hai đối thủ của

hắn lần lượt là Chí Tôn tam trọng và tứ trọng.

Trận chiến này đánh thế nào chứ?

Đây là lần đầu tiên hai bên đối đầu nhau, Côn Lưu Chí Tôn như bị sét đánh, rơi

vào thế bị động mà đánh.

“Không hay rồi, hai tên Tà Tiên này quá mạnh!”

Hắn lập tức muốn chạy trốn.

Lo cái gì mà Khương Thành với không Khương Thành, sự sống còn của bản

thân mới là điều quan trọng nhất.

Hắn cũng không coi Đệ Nhất Soái đội là đồng đội của mình.

Chỉ tiếc là, bây giờ có muốn trốn thì cũng đã quá muộn.

Bị cả Yên Dĩ và Tam Nhãn Hổ vây đánh cùng một lúc, hắn căn bản là không có

cơ hội nào cả.

Lúc này, hắn đã hận Khương chương môn đến tận xương tủy.

Nếu không phải vì “con thiêu thân” mà đội của bọn họ tạo ra, thì hiện tai ta

đang ở trong pháo đài tận hưởng sự nhàn nhã, sao có thể đến đây để nộp mạng.

Theo như hắn thấy thì, Khương Thành bị Cô Phàm Chí Tôn để mắt đến sẽ chết

chắc.

Bản thân mình chính là xui xẻo bị hắn kéo xuống nước.

Trong trận chiến ác liệt, hắn căn bản là không có thời gian để ý đến tình hình ở

chỗ khác.

Ban đầu, Cô Phàm Chí Tôn nghĩ rằng việc giết những người còn lại chỉ cần một

cú Trùng Kích Thần hồn của mình là được.

Nhẹ nhàng mà rất thú vị.

Sau đó chính mình có thể sánh vai chiến đấu cùng với nữ thần.

Tuy nhiên, sau khi Trùng Kích Thần hồn của hắn được phát động, tuyến phòng

thủ đầu tiên lại không thể bị phá vỡ.

“Tử Hồn!”

Cô Phàm Chí Tôn cực kỳ kinh ngạc.

Có nằm mơ hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến, vậy mà cảnh giới Thần hồn của

một Đế cảnh bát trọng lại có thể ngang bằng với mình.

“Làm sao có thể chứ…”

Ngay sau đó, hắn đã phản ứng lại.

Đây chính là chính chủ.

Đây chính là đội ngũ bí ẩn mạnh mẽ kia!

Bởi vì mặt ngoài cảnh giới thấp nên đã che giấu được cấm chế của trận pháp,

nhưng trên thực tế còn mạnh hơn Thiên Tôn.

Bản thân mình không hề tìm sai!

“Chính là bọn họ!”

Hắn giống như đã giành được giải thưởng, thúc giục bốn loại căn nguyên đánh

thẳng về phía Khương chưởng môn.

Mặc dù Khương Thành ở phía đối diện muốn bị giết, nhưng hắn không thể

không đánh trả.

Vì vậy cũng phỉ huy động Căn nguyên băng của mình để nghênh đón hắn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK