Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đã nói gần đây ta thắng quá nhiều, không nỡ nhẫn tâm lắm.”

Thành Ca cũng càn rỡ.

Thẳng tay thò lên sờ gương mặt non nớt búng ra sữa của nàng.

Vừa cảm thán cảm giác trên tay thật tuyệt, vừa tiếp tục thuận tiện khoe mã.

“Kết quả ngươi không nghe, cứ khăng khăng cứng đầu động vào.”

Thu Vũ Tuyền cũng không biết có phải do bị tấn công quá mạnh mẽ không,

thậm chí quên gạt tay hắn.

“Lần này đúng là ngươi dâng tận cửa rồi.”

Thành Ca buông tay, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lắc lắc đầu.

“Ta không dồn ép ngươi đâu nhỉ?”

“Trong đó đã cho ngươi vô số cơ hội hối hận, cuối cùng ngươi nói thế nào?”

“Điều kiện đó, bản thân ta cũng cảm thấy quá đáng, đã nói không đánh cược

rồi.”

“Ngươi vẫn không nghe, cái này gọi là gì…”

“Tự tạo nghiệp thì không thể sống!”

“Thảm thương, thảm thương quá đi!”

Ai cũng biết Ca này đang khoác lác, Thu Vũ Tuyền cũng biết.

Nhưng bây giờ nàng không thể phản bác.

Nàng lúc này chỉ liên tục nhớ đến tình tiết ban nãy.

Suy nghĩ kỹ lưỡng thì cái tên này từ đầu phải có mẹo thắng rồi!

Cái gọi là không muốn cá cược, thực ra chỉ là đang cố ý tỏ ra yếu thế, để mình

nghĩ thắng chắc rồi.

Gì mà “cho ngươi cơ hội hối hận một lần”, gì mà “không cá cược thì thôi”, đều

là chiến tâm lý.

Chính là cho mình thêm lòng tin.

Dù cá cược là mình đề ra, nhưng trên thực tế, hắn đã tỉ mỉ sắp đặt bẫy trong

toàn bộ hành trình, khiến mình càng lún càng sâu, mãi đến khi đồng ý điều kiện

vô lí đó!

“Đủ rồi!”

Cuối cùng nàng cũng hất tay trái của Thành Ca đang vò đầu nàng.

“Ngươi thắng cũng thắng rồi, ta cũng không phải người thua không nhận!”

Nàng liếc mắt nhìn Khương chưởng môn rất hung dữ, khí thế tăng lại lần nữa

trở nên ngang ngửa.

“Tình nguyện cá cược thì chịu thua, ngươi muốn ta làm gì, cứ nói thẳng!”

“Được!”

Thành Ca không tiếc giơ ngón cái, tặng nàng một lượt like ngay và luôn.

“Không hổ là tỳ nữ của ta, cầm lên được bỏ xuống được, cũng là anh hùng chân

chính có ý chí kiên cường và lòng hi sinh.”

Thu Vũ Tuyền được hắn “khen ngợi” thành anh hùng, cũng không biết phải vui

vẻ an tâm, hay phải hủy diệt nhân đạo hắn.

Hắn còn cố ý nhìn Dao Lang Đạo Tôn và mấy cao thủ khác trên sân.

“Không giống mấy người nào đó, lúc đánh cược tùy tiện nói toạc móng heo, lúc

thua chơi xấu đủ kiểu, làm người ta xem thường.”

Cái này gần như là trực tiếp gọi tên rồi.

Mặt Dao Lang Đạo Tôn đầy vẻ bực bội xấu hổ, nhưng nghĩ đến hiện trường còn

có năm vị Thần Quân, lại nghĩ đến thân phận “Ẩn Hoàng” của Khương Thành,

không dám cãi vã với hắn ngay tại chỗ.

Chỉ có thể ở đó mà im lặng ghi thù.

“Chuyện đầu tiên ta muốn ngươi làm…”

Khương Thành cố ý ngừng lại, còn xấu xa ngắm Thu Vũ Tuyền từ trên xuống

dưới, làm nàng tăng thêm cảm giác căng thẳng.

Lúc này, tim Thu Vũ Tuyền muốn lên tới cổ họng.

Nàng đã nghĩ đến một vài hình tượng đáng sợ khó coi.

Mà các vị cao thủ đứng một bên cũng âm thầm nghiến răng nghiến lợi.

Vài gương mặt bộc lộ vẻ giận dữ, có người trưng ra vẻ mặt đồng cảm.

Nghĩ đến điều kiện đánh cược của Khương Thành lúc nãy, dù là chuyện gì, Thu

Vũ Tuyền cũng phải làm theo vô điều kiện.

Dù là đi ngược lại sự kiên trì và niềm tin của nàng, dù là để người khác khinh

bỉ, dù là có hại với nàng.

Nói thẳng thì dù bảo nàng tự sát nàng cũng phải làm theo.

Đây là điểm khiến người khác khó chấp nhận nhất của ván cá cược này.

Khương Thành đã đề ra loại điều kiện vô cùng hà khắc, vậy chắc chắn sẽ không

để Thu Vũ Tuyền dễ chịu.

Chuyện đầu tiên chắc chắn sẽ khiến Thu Vũ Tuyền sống không bằng chết.

Thậm chí Tam Nhãn Hổ cũng thấy kích thích.

Hắn xoa xoa tay, mặt thì cười nham hiểm như nhân vật phản diện.

“Ca, ngươi tính để nàng làm gì, hay là nghe ý kiến của ta này! Ta đã nghĩ ra

mấy phương án, ngươi sẽ hài lòng…”

“Né sang một bên!”

Thành Ca đạp hắn sang một bên.

Sau đó mới hít sâu một hơi, nghênh đón trái tim đang bảy chìm tám nổi của Thu

Vũ Tuyền, trầm giọng tuyên bố: “Từ nay về sau ngoài việc bế tử quan, chuyện

ngươi làm đầu tiên mỗi ngày chính là hô to ba lần: Ta tôn sùng Khương

Thành!”

“Dù ta không có bên cạnh cũng không được qua loa!”

Biểu cảm của tất cả mọi người đều đờ ra, kể cả năm vị Thần Quân coi nó như

trò trẻ con cũng kinh ngạc.

Hoàn toàn không ngờ được, hắn lại đưa ra thứ điều kiện như trò đùa trẻ con vậy.

Chỉ vậy thôi hả?

Không phải bảo Thu Vũ Tuyền tự sát, cũng không muốn binh khí hay bảo vật

của nàng, càng không cởi bỏ y phục hay bán thân gì.

Mỗi ngày hô to ba lần là xong?

Bản thân Thu Vũ Tuyền cũng không biết phải phản ứng thế nào.

Thậm chí nàng đã chuẩn bị tâm lý rơi vào vực sâu, bây giờ nghe điều kiện này,

thoáng chốc không biết phải phản ứng như thế nào.

Người đầu tiên nhảy dựng lên là Tam Nhãn Hổ.

“Mẹ nó chứ, ca, ngươi bị ngáo rồi hả?”

Hắn chỉ chỉ Thành Ca rồi lại chỉ chỉ Thu Vũ Tuyền.

Vừa khua tay múa chân, muốn bao nhiêu biểu cảm đau đớn tột cùng là có bấy

nhiêu.

“Cơ hội tốt như thế này!”

“Ngươi đưa ra cái gì thực tế không được sao?”

“Sao lại là cái này?”

“Để nàng hô to ba câu mỗi ngày, cái này có gì đâu?”

Hắn hoàn toàn không thể giải thích được, thậm chí không thể chấp nhận nổi.

Làm như Khương Thành không chiếm được tiện nghi to, hắn cũng mất mát thứ

gì to lớn.

Những người khác cũng thở phào một hơi.

Ưng Trì Đạo Tôn nhảy ra đầu tiên.

“Điều kiện đã nói ra, không được thay đổi nữa!”

“Điều kiện thoải mái như vậy, không đau không ngứa, theo hắn thì chẳng đáng

là gì.”

Thu Vũ Tuyền chiếm được lợi!

Hắn còn sợ Khương Thành hối hận thay đổi.

Mấy Đạo Tôn và Chí Tôn khác cũng nhao nhao phụ họa, mau chóng chắc chắn

chuyện này.

“Đúng vậy, không thể sửa lại!”

“Có năm vị Thần Quân đang làm chứng trên sân, ai nuốt lời thì chính là người

phá vỡ quy củ, là kẻ phản nghịch của Thiên Cung!”

“Chuyện đầu tiên là vậy thôi.”

“Ha ha, ta nghĩ điều kiện này Vũ Tuyền Tiên tử vẫn có thể làm được chứ?”

“Đương nhiên, mỗi ngày ba câu mà thôi, cũng giống như không thua nhỉ?”

Trái tim treo lơ lửng của Thu Vũ Tuyền cũng hơi thả lỏng.

“Đây là điều kiện bản thân ngươi đề ra.”

Nàng cứng nhắc nhìn Khương Thành, hình như muốn nhìn xem cuối cùng hắn

có ý đồ gì, sao lại “tốt bụng” như vậy.

“Đúng rồi, đã nói sẽ không đổi.”

Thành Ca cười tươi như hoa, gật đầu.

Trong mắt người khác, điều kiện này vốn chẳng có gì, hắn chẳng chiếm được

chút lợi nào.

Nhưng trên thực tế lại có ý nghĩa rất lớn với hắn.

Thu Vũ Tuyền là “Tiên Mẫu chuyển thế” đấy!

Thân phận của Tiên Mẫu là sao?

Nói nàng mới là sự tồn tại đỉnh cao nhất trong cả Nguyên Tiên giới sừng sững

cũng không cường điệu lắm.

Thập Thiên Đế đều do nàng bồi dưỡng!

Sau này mỗi ngày Thu Vũ Tuyền đều lạc trong vô số câu “Ta tôn sùng Khương

Thành nhất”, vậy có hiệu quả gì.

Dù đây chỉ đọc trên miệng, trong lòng vẫn căm thù bản thân cũng không sao cả.

Dễ chịu là được rồi!

Sau này nàng khôi phục ký ức của Tiên Mẫu, chắc chắn sẽ nổ tung!

Nghĩ đến cảnh đó, Thành Ca cảm thấy đợi không nổi, kích động làm sao?

Nhưng trên miệng hắn vẫn cố ý khoe mã.

“Ca rất khoan dung mà? Đừng nghĩ xấu ta như vậy!”

“Thật ra sao ta có thể nhẫn tâm hủy hoại ngươi được, lúc đầu Thu bà còn bảo ta

phải bảo vệ ngươi thật tốt, không phải sao?”

Lời nói của hắn mang tình ý sâu xa: “Hai lần cá cược trước ta cũng vì tốt cho

ngươi, thấy ngươi còn quá trẻ bộp chộp, giáo dục ngươi một chút, để ngươi

quay về chính đạo…”

“Ngươi im miệng đi!”

Đương nhiên Thu Vũ Tuyền sẽ không tin mấy lời nói bậy này.

Nếu tên này vì mình, e rằng Nguyên Tiên giới đều sắp tiêu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK