Hắn cố tình chậm rãi vung hai tay, bày ra dáng vẻ đang làm phép.
Trên thực tế, chẳng qua hắn chỉ kích hoạt “bộ phận của Thần cấp hai” hệ thống
cấp cho mà thôi, hoàn toàn không cần hắn chủ động thao tác gì cả.
Vật này giống như lực thiên địa, ý thức có thể điều động được.
Sau khi thành công trấn áp Dịch Sơn, ca âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hoàn hảo, phương án của hệ thống vẫn hiệu quả giống như trước đây.
Hắn cố ý nhìn đối phương với vẻ kinh ngạc.
“Ta cũng đã ra tay với ngươi rồi, tại sao ngươi còn không đánh trả?”
“Chẳng lẽ ngươi cảm thấy thực lực của ta không xứng đáng để ngươi đánh trả
lại sao?”
Dịch Sơn suýt nữa bị hắn làm cho tức chết.
Nếu như có thể đánh trả thì ta đã băm ngươi ra thành hàng vạn mảnh từ lâu rồi,
còn đến lượt ngươi ở đây rẻ rúng khoe tài sao?
Hắn ra sức giãy giụa, muốn thoát khỏi áp chế của bàn tay vô hình kia, nhưng
cho dù đã đỏ mặt tía tai, tròng mắt đã đỏ ngầu thì cũng không thể thoát khỏi trấn
áp.
Không còn cách nào, trong phán đoán của hệ thống, chân phải Thần và trái tim
Thần của Dịch Sơn cũng chỉ là bộ phận của Thần bình thường.
Tiến độ vẫn còn chưa cao, chỉ có khoảng mười lăm phần trăm.
Giống như một viên đá quý được gắn ở trên người mà thôi.
Khương Thành thì khác.
Hệ thống đã cải tạo trái tim ban đầu của hắn, biến thành thành phiên bản “trái
tim của Thần” đầy đủ, chính là một bộ phận trong thân thể của hắn.
Hai người vốn đã có sự chênh lệch rồi.
Để chắc chắn chiến thắng, hệ thống còn cố ý sáng tạo ra hiệu ứng trấn áp mức
độ “cấp hai”.
Cái gọi là cấp hai cũng không làm cho thực lực tiến thêm một bước.
Nhưng có thêm được một thiên phú đặc biệt, chuyên khống chế những kẻ có
được bộ phận của Thần thông thường.
Loại kiểm soát này là toàn diện, hoàn toàn không nói đạo lý.
Tương tự với việc lần trước hắn đạt được hệ thống Long mạch, có thể hoàn toàn
áp chế những Long tộc khác nhau.
“Trái tim của Thần cấp hai” này cũng chỉ có thể áp chế được kẻ có được những
bộ phận của Thần khác.
Thoạt nhìn rất yếu, nhưng đúng lúc lại khống chế được Dịch Sơn ở trước mặt.
Bây giờ Dịch Sơn muốn thoát khỏi cũng không phải khó, chỉ cần hắn chủ động
rút hai bộ phận Thần trên người hắn ra là đủ.
Chẳng qua, lúc này hắn hoàn toàn không ý thức được vấn đề xuất phát từ đâu.
Đối với hắn, chuyện xảy ra ở trên người mình thật sự quá hoang đường.
Nỗi sợ hãi và khuất phục đã đánh vào trong xương, làm cho hắn vô cùng tức
giận và không cam lòng, nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi.
“Ta không tin!”
“Trên đời không nên tồn tại sức mạnh như thế này!”
Hắn vẫn đang giãy giụa, nhưng vẫn chỉ phí công như cũ.
“Không nên!”
“Cái này không phù hợp với quy tắc của Thiên Địa…”
Chỉ Dư ở bên cạnh thấy vậy thì đôi mắt xinh đẹp liên tục ánh lên tia sáng kỳ lạ.
Lúc đầu nàng còn tưởng rằng “tuyệt chiêu” lần này của Khương Thành cũng chỉ
là đùa cợt, không ngờ lại là thật.
Hơn nữa còn mạnh như vậy!
Nhìn thấy dáng vẻ dường như không phí chút sức lực nào của Thành ca, nàng
thực sự không kìm nén nổi tò mò rồi.
“Khương Thành, ngươi làm như thế nào được vậy?”
“Cái này cũng thật sự không thể tưởng tượng nổi đúng không?”
Sự dao động của muội tử khiến cho Thành ca rửa sạch sự ấm ức vừa bị giết lúc
nãy, lòng làm màu của hắn lại rục rịch ngóc đầu dậy.
Ca khẽ mỉm cười, hời hợt nói: “Thật ra ta không làm gì cả, chẳng qua là Dịch
Sơn bị nhân cách quyến rũ của ta tác động, đã hoàn toàn nhận ra việc ra tay với
ta lúc nãy sai lầm đến mức nào, hắn đang tự kiểm điểm lại thôi.”
Mặc dù Chỉ Dư ngây thơ nhưng nàng cũng không ngu.
“Ngươi lại nói đùa rồi, ta không tin đâu.”
Rõ ràng Dịch Sơn đang mắng chửi ngươi ầm lên được không hả, lại còn nhận ra
sai lầm sao?
Có hối lỗi như vậy sao?
“Không tin?”
Thành ca búng tay thành tiếng.
Âm thầm điều động trái tim Thần của mình, gia tăng độ cường độ của áp chế.
Phù phù!
Dịch Sơn ở đối diện đang giãy giụa bỗng nhiên quỳ xuống thẳng tắp.
Lực khổng lồ đánh vào làm cho mặt đất cũng khẽ rung chuyển, đập ra một cái
miệng hố.
Bởi vì, chân phải Thần của hắn không nghe sai khiến rồi.
Thành ca dương dương tự đắc nghiêng đầu.
“Nhìn thấy chưa?”
“Để xem một người có phải đã biết lỗi hay chưa, đừng chỉ nhìn xem họ nói gì
mà phải nhìn hành động.”
“A này…”
Trong mắt Chỉ Dư tràn ngập vẻ khiếp sợ, bàn tay nhỏ bé che miệng, khó có thể
tin nổi nhìn về phía đối diện.
Đừng nói là cường giả đứng đầu như Dịch Sơn, cho dù chỉ là Địa giai của Thiên
tộc cũng không sẽ không có đại lễ khuất nhục với người khác như thế này đúng
không?
Chẳng lẽ thật sự Dịch Sơn đã chủ động nhận lỗi rồi sao?
Nhưng tại sao hắn còn chưa cất đạo hải và Linh ý đi, hơn nữa còn đang đau khổ
giãy giụa mắng chửi người chứ?
“Khương Thành, ta nhất định phải nghiền nát ngươi thành tro bụi!”
“Ngươi dám đối xử với ta như thế, ta nhất định phải cho ngươi sống không bằng
chết!”
“Ngươi bày ra tà thuật gì, ta tuyệt đối không tin đây là thật…”
Dịch Sơn đang quỳ trên mặt đất oán hận muốn phát điên, hai tròng mắt đều
muốn đổ máu, thoạt nhìn cực kỳ ghê người.
Trong lòng hắn cực kỳ căm phẫn và không cam lòng.
Thực lực thông thiên triệt địa toàn thân hoàn toàn không thể nào thi triển ra
được, kìm nén hắn đến sắp nổ tung rồi.
“Ôi, đường có miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo nữa!”
Khương Thành gia tăng cường độ lần cuối cùng, dùng trái tim Thần áp chế
xuống dưới.
Thế là, Dịch Sơn từ quỳ biến thành nằm sấp.
“Con mẹ nó, có cần phải như vậy hay không chứ?”
Thành ca còn cố ý lùi về phía sau một bước.
“Cho dù ngươi muốn nhận lỗi thì cũng không cần đại lễ rạp đầu xuống đất như
vậy với bọn ta đúng không?”
“Điều này làm ta xấu hổ biết bao chứ?”
Chỉ Dư tỏ vẻ bản thân mình bị làm cho sợ hãi đến ngây người.
Ngày hôm nay, nàng đã được đổi mới nhận thức vô số lần.
Nhưng cộng dồn lại cũng không bằng được cảnh tượng mãnh liệt ở trước mắt
lúc này.
Bởi vì hoàn toàn không thể nào dùng lẽ thường để giải thích.
Nàng cũng giống như Dịch Sơn, bắt đầu nghi ngờ có phải Khương Thành dùng
“tà thuật” đặc biệt gì đó hay không.
Nhưng trên đời thật sự tồn tại loại tà thuật này sao?
Dịch Sơn gục trên mặt đất mặt xám mày tro, trở nên yên tĩnh một cách lạ
thường.
Hắn không giãy giụa nữa.
Hắn chỉ sâu xa nhìn Khương Thành, khóe miệng nhuốm máu chậm rãi nhếch
lên.
“Ta biết rồi.”
“Nhất định là ngươi đã động tay động chân ở trái tim của Thần, hại ta trúng
độc.”
Hai lần quỳ xuống và gục xuống này làm cho hắn cảm nhận rõ ràng sự không
thể khống chế được của bộ phận Thần.
Mặc dù có đoán chân tướng hay không, nhưng coi như hắn đã tìm được gốc rễ
của vấn đề.
Ngay sau đó, hắn cắn chặt hàm răng, mạnh mẽ cắt đứt cổ tay.
Cứng rắn rút trái tim của Thần trong cơ thể mình ra ngoài.
Lúc hào quang trái tim của Thần xuất hiện trở lại ở thế giới bên ngoài, thực lực
của hắn đã giảm xuống một chút, ngay cả Linh ý cũng thiếu một mảnh.
Trạng thái đã giảm đi không ít, cũng tương đương với một lần bị thương nặng.
Nhưng áp lực toàn thân hắn cũng được giảm bớt rất nhiều.
“Quả nhiên vấn đề nằm ở trên người nó!”
Hắn giống như con thú dữ sắp nhằm người mà cắn, dục vọng hủy diệt điên
cuồng dữ dội nhấp nháy trong mắt hắn.
Khác hoàn toàn với Dịch Sơn trước đây!
“Ngươi xong rồi!”
Hiệu quả áp chế cấp hai được căn cứ theo số lượng bộ phận Thần của đối
phương để quyết định.
Dịch Sơn đã loại bỏ bộ phận tiếp theo, hiệu quả của áp chế đó cũng lập tức yếu
đi một nửa.
Lúc này hắn còn tưởng rằng chỉ có trái tim của Thần là giở trò.
Một khi hắn ý thức được chân phải của Thần cũng có vấn đề, lấy cái chân phải
đó ra, vậy Khương Thành sẽ thật sự thất bại rồi.
“Xem ra ngươi tự kiểm điểm chưa đủ rồi, chỉ có thể kết liễu ngươi thôi.”
Thành ca lại rút Kỵ Khuyết kiếm ra, thúc giục Linh ý lao tới.
Nhân lúc hiệu quả trấn áp của chân phải Thần vân còn, hắn gắt gao áp chế bản
năng của Dịch Sơn, hung hăng cho hắn một buff.
Đối mặt với một kẻ địch không thể nào phản kích được, Khương Thành cũng
không có áp lực gì cả.
Kỵ Khuyết kiếm dễ dàng xuyên qua cổ Dịch Sơn.
Cùng lúc đó, Linh ý của hắn cũng bị nghiền nát, hoàn toàn tan thành mây khói