Tam Nhãn Hổ là nói với Khương chưởng môn rồi, coi như là đã được chủ soái
cho phép.
Ngươi chưa xin ý kiến, đã tự ý hành động, hoàn toàn là làm liều.
Nhìn vẻ mặt lo lắng và khó chịu của họ, Thành ca xua tay, cười cười.
“Được rồi, cứ như vậy đi.”
“Những người khác không được tùy tiện hành động, đợi đến khi phá xong trận,
rồi mới tấn công!”
Đây là ca có hack, một mình có thể thu phục tất cả, cũng không quá để ý đến kỷ
luật chiến trường gì đó.
Sau đó, hắn cũng bay vào trong đại trận kia.
Ngay khi bọn họ đang phá trận, Bạch Kỳ trong số bốn vị Chuẩn Đế từ phía sau,
cũng gặp được năm vị quân chủ trên chiến trường cánh trái.
Cầm đầu chính là Kỳ Vọng của Mặc Lân tộc, thực lực Chuẩn Đế hậu kỳ, 30
triệu năm trước còn đã từng làm chủ Địa Bộ.
Mà bốn vị quân chủ khác bên cạnh hắn, lần lượt đến từ Hạc tộc, Hùng tộc,
Khổng Tước tộc và Xà tộc.
Tất cả đều là đồng minh hoặc là tộc quy thuộc của Kỳ Lân tộc.
“Ngươi nói cái gì, bọn họ tấn công Liên Phong cảnh rồi?”
“Đúng vậy, tin tức thăm dò được từ tiền tuyến là thật, bọn họ đúng là tiến binh
tới Liên Phong cảnh!”
Khi Bạch Kỳ Chuẩn Đế lần đầu tiên nghe thấy tin tức này, cũng cảm thấy khó
tin.
Thế này thì cũng quá to gan rồi?
Thật sự, khi tiên giới không còn cách nào khác, nếu lại đánh tiếp, sớm hay
muộn thì phe đối diện cũng sẽ phái Tiên Đế tới.
Hơn nữa, chắc chắn, đối phương cũng có chuẩn bị trước cho trận chiến này.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đội hình Chuẩn Đế hậu kỳ lần này, sẽ cực kỳ
mạnh.
Đụng phải nó, thật sự là không biết sống chết.
Kỳ Thăng bị loại khi trước là người của Mặc Lân tộc, vì thế mà Kỳ Vọng hận
Thành ca thấu xương.
Cũng không kiêng dè, còn có những Chuẩn Đế, Yêu Vương khác ở đây, trực
tiếp bắt đầu vẽ vòng tròn nguyền rủa.
“Huyễn trận của Liên Phong cảnh, ngay cả ta cũng không dám tùy tiện bước
vào, vào thì chắc chắn phải chết!”
“Hắn xong đời rồi!”
“Lần này chắc chắn chết không có chỗ chôn!”
“Thương Long cốc và Phi Tiên môn cũng sẽ bị diệt toàn quân!”
Cùng với lời nói của hắn, có bao nhiêu hơi thở tai họa màu đen cuồn cuộn, tản
về phía xa xa.
Một vài Yêu Vương và Chuẩn Đế ở bên cạnh, cũng không phải phe Kỳ Lân,
nhìn thấy cảnh này, lòng muốn bóc phốt mà vô lực.
Tuy rằng ngươi và Thương Long Đại Đế có thù, nhưng ngươi cũng là chủ soái
của chiến trường cánh trái!
Trắng trợn rủa “phe mình” chiến bại như vậy, cũng chẳng tốt đẹp gì?
Một vài vị quân chủ khác cũng lớn tiếng hùa theo.
“Đúng vậy, hắn sẽ dừng ở đây!”
“Nếu như lần này vẫn có thể thắng, ta thấy mặt sẽ gọi hắn là ông nội!”
“Từ nay về sau, ta đi đường không dùng chân, mà dùng miệng!”
Kỳ Vọng vừa thấy bọn họ hung hăng như vậy, bản thân là chủ soái cũng không
thể rớt lại phía sau.
Nghiến răng nghiến lợi, nói một cái: “Nếu hắn còn sống trở về, sau này ta tu
luyện không nuốt vào nhả ra tinh hoa của đất trời nữa, mà đổi thành nuốt rắm!”
Lũ yêu vừa nghe đều thán phục.
Quả nhiên vẫn là chủ soái quyết đoán nhất.
Thành ca, người ở rất xa trong đại trận, cũng không biết, còn có một đám yêu và
mình đang đánh bạc theo một cách nào đó.
Hắn tay cầm Loạn Trận lệnh, ngay khi bước vào, hắn phát hiện bản thân đã rơi
vào trong ảo cảnh.
Xung quanh khi thì mỹ nữ như mây, khi thì đao thương kiếm như rừng, khi thì
lửa cháy gay gắt, khi thì sao trời vô tận…
Thật sự là kỳ quái, vạn vật xuất hiện.
Nhưng mà, rất nhanh, hắn đã phát hiện ra điểm khác biệt.
Bản thân hắn không trầm luân trong đó, hơn nữa cũng không bị lạc ở nơi nào đó
bên trong ảo cảnh.
Hơn một ngàn ảo cảnh khác nhau, giống như đèn kéo quân, lấp lánh bay nhanh
ở trước mắt hắn, dường như, hầu hết những việc hệ trọng, liên tiếp được bày ra.
Mà từ đầu đến cuối, hắn luôn duy trì được sự tỉnh táo.
“Đây là tình huống gì thế này?”
Hắn cũng không biết, khi hắn vào trận một khắc kia, mười vị quân chủ của tiên
giới bên trong mắt trận, cũng không tìm thấy tung tích của hắn.
Điều này với bọn họ mà nói, là chuyện vô cùng khó tin.
Trong phạm vi đại trận, có thể nói, bọn họ chính là chúa tể một phương.
Tam Nhãn Hổ và Huyền Hải vừa mới xông vào, lúc này đã rơi vào ảo cảnh, bị
bọn họ đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Vốn tưởng rằng, Khương Thành cũng sẽ không ngoại lệ.
Chỉ đợi hắn tiến vào, là bắt đầu phát động công kích hắn.
Kết quả, vậy mà lại tìm không thấy người?
Hắn đi đâu?
“Lừa gạt thành công, đã gây ra lỗi nhận thức cho Thiên Huyễn Tiên Liên trận.”
Thành ca nghe được lời nhắc nhở này.
Mà ở bên ngoài, Thương Tật, Thương Khung và Ngao Dương, Kỷ Linh Hàm và
những người còn lại, đều là vẻ mặt không nói nên lời.
Thiên Huyễn Tiên Liên trận này, ảo giác sẽ cùng phát một lúc sau khi tiến vào.
Nhưng nhìn từ bên ngoài, cũng có thể nhìn thấy động tĩnh của người phá trận.
Chỉ thấy dưới hoa sen hư ảo khổng lồ kia, Tam Nhãn Hổ, Huyền Hải, Khương
chưởng môn, thân hình ba người vô cùng nổi bật.
Tam Nhãn Hổ lúc này, cũng không biết đã trải qua cái gì, đang lăn lộn trên đất.
Khi thì có biểu hiện say xỉn, hung hăng gặm bùn đầy miệng hai lần, khi thì làm
những động tác cường độ cao trên mặt đất cứng rắn, đó gọi là khoe tài.
Rất nhiều nữ đệ tử và nữ yêu đều lộ vẻ khinh thường.
Thế này cũng quá mất mặt.
Mà Huyền Hải bên kia còn khoa trương hơn.
Hắn vừa khóc lóc, chảy nước mắt, vừa hung hăng vả miệng mình, không bao
lâu đã vả miệng mình sưng lên.
“Ba, ta sai rồi….. ba!”
“Ta chỉ là muốn làm Đại Đế sớm một chút, không phải cố ý…”
Mọi người rất muốn hỏi, đến tột cùng ngươi làm gì trong ảo cảnh?
Không biết sau khi Thanh Long Đại Đế nhìn thấy cảnh này của ngươi sẽ cảm
thấy thế nào?
Hẳn là Khương chưởng môn vẫn tự nhiên hơn.
Cự long lơ lửng ở giữa không trung, không bị quấy nhiễu, toát ra vẻ điềm tĩnh
thong dong, nguyên khí toàn thân sâu hiểm khó dò.
Trên thực tế, hiện tại, Thành ca đang trong trạng thái ngây người.
Thân ở trong huyễn trận, hắn không thấy được những kẻ địch khác, cũng không
tìm thấy mục tiêu công kích.
Càng không biết, nên phá bỏ đại trận này như thế nào.
Hoàn toàn không có manh mối gì?
Hai thứ duy nhất hắn có thể nhìn được, cũng chỉ có Tam Nhãn Hổ và Huyền
Hải.
Hắn giả vờ như không thấy trò hề của hai tên này.
Hãy tận hưởng đi.
Chia điểm công lao cũng thôi đi, còn muốn đoạt bức cách trước ta, đây chính là
kết cục!
Phải để cho bọn họ biết tầm quan trọng của Thành ca!
Để không mất mặt, làm ra cái trò hề gì đó, hắn chỉ có thể chầm chậm bay dọc
theo đại trận, thoạt nhìn thật như là thành thạo lắm.
Trên thực tế, cũng không cần hắn phải chủ động gì đó, hiệu quả lừa gạt của
Loạn Trận lệnh, đã bắt đầu có tác dụng.
Trong mỗi ảo cảnh, nhanh chóng xuất hiện một vị Thương Long Đại Đế.
“Hắn tới rồi!”
“Tìm được rồi!”
“Giết!”
Sào Dậu Chuẩn Đế và những chủ quân của tiên giới bên trong mắt trận, lập tức
phát động tấn công như vũ bão.
Bọn họ đã sắp không chờ nổi rồi.
Dù sao “Thương Long Đại Đế” rơi vào trong ảo cảnh, trạng thái hẳn là ngã
xuống nhiều lần.
Đây là cơ hội ngàn năm có một để giết hắn.
Nhỡ đến lúc hắn “tỉnh táo” lại, vậy thì bỏ lỡ mất rồi.
Nhưng mà, đến lúc bọn họ đánh một trận, mới phát hiện Thương Long Đại Đế
kia, đã biến mất trong ảo cảnh vừa rồi.
Sau đó, bọn họ lại một lần nữa, phát hiện ra tung tích của hắn ở ảo cảnh khác.
“Ở trong này!”
“Giết!”
“Giết hắn!”
11 vị Chuẩn Đế hậu kỳ lại tụ hỏa tấn công.
Mà lần này, bọn họ lại còn bị phản công.
Cường độ phản công kia, cũng đạt tới cấp độ Chuẩn Đế.
Điều này khiến bọn họ càng chắc chắn hơn, Thương Long Đại Đế sắp không
xong.
Sau làn sóng tấn công, Thương Long Đại Đế lại “chạy tán loạn”.
Mà một lát sau, bọn họ lại phát hiện hắn đang ở dưới một ảo cảnh.
Vì thế, 11 vị Chuẩn Đế hậu kỳ ở vị trí tim sen, lại phát động tấn công.
Cứ như vậy, bọn họ liên tiếp “đuổi giết”.
Từ ảo cảnh này đuổi tới ảo cảnh kế tiếp, hoàn toàn chính là đuổi tận giết tuyệt,
nhịp nhàng, không để lại đường sống nào.