Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ trong chốc lát, gần một nghìn tên Ma tu xuất hiện phía trước mấy người.

Sức mạnh của những Ma tu này gần như không cân bằng, có kẻ đã đến Đạo

Tôn, có

kẻ mới Đế cảnh cửu trọng.

Kỳ Ngô Đạo tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn cảm thấy có áp lực rồi.

Cho dù Hổ Yêu này vừa mới đi ra một vòng đắc tội nhiều người rồi bị truy sát,

thế nhưng truy binh ở phía sau cũng có phần hơi nhiều rồi nhỉ?

Nhiều người như thế này, bản thân lát nữa muốn đi ra giết, chỉ sợ cũng phải

trả gi.

Nhưng mà đó là đáng giá.

Hai người không hẹn mà đồng thời nhìn bóng lưng của Khương Thành.

Đối mặt với chiến trận, tên tiểu tử này chết chắc rồi!

Nhiệm vụ bên trên giao cho cũng coi như là hoàn thành viên mãn.

Nghĩ tới đây, hai người lại thấy nhiệm vụ này dễ dàng quá rồi.

Vốn còn cho là phải ở Đạo Tuyệt Chi Địa bên này thi triển đủ loại thủ đoạn

khích bác, vu oan giá họa, ly gián mới có thể giết chết tên tiểu tử này cơ.

Không ngờ rằng đến đây ngày đầu tiên mà đã ổn thỏa rồi.

Hơn nữa cũng không cần bản thân ra tay, Tam Nhãn Hổ kia đã tự gây nghiệp

chướng.

“Chính là Hổ Yêu kia à?”

Trong đám Ma tu đuổi tới, hai tên Đạo Tôn dẫn đầu cười như không cười mà

bay

ra.

“Chính là hắn!”

“Hắn còn có nhiều đồng bọn như thế sao?”

“Ba tên Đạo Tôn, hèn gì mà ngông cuồng như thế, lại dám giết người của Khô

Liên Môn và Liệt Xà Cốc chúng ta.”

Trong mắt hai tên Đạo Tôn hiện lên tia ảm đạm.

“Thật gan dạ!”

“Đã rất lâu rồi chưa từng gặp người có gan dạ như thế, xem ra hôm nay phải

giải trí một phen.”

Bọn họ hoàn toàn không quan tâm đến việc Đạo Tôn ở đối diện nhiều hơn một

người.

Hoàn toàn chính là tư thế định săn tươi nuốt sống hết toàn bộ.

Đối với trận chiến này, đến giờ Thành Ca cũng chẳng để ý tới.

Vì vậy sự chú ý của hắn vẫn còn đang ở bên chỗ Tam Nhãn Hổ.

“Không phải ngươi nói tìm người chào đón ta sao, sao mà ta nhìn không giống

vậy?”

Tam Nhãn Hổ còn đang cười đùa cợt nhả.

“Đây là phong tục của Huyết sát Đạo bọn họ, bọn họ chào đón người khác là

như

thế này.”

Dù sao Thành Ca cũng đã nói mình vô song, cho dù xảy ra chuyện gì cũng có

thể

giải quyết được.

Nếu mà nói lời này cho người khác, vậy chắc chắn là không tin, chỉ xem là

thuận miệng nói khoác.

Nhưng từ những ngày đầu lăn lộn cùng với Thành Ca, nhìn quen hắn vượt cấp

nghiền ép toàn trường, Tam Nhãn Hổ lại tin.

Vì vậy cho dù là có bao nhiêu kẻ địch, mạnh tới cỡ nào thì hắn cũng không lo

sợ gì cả.

Bọn họ vẫn đang nói chuyện phiếm, hai tên Ma tu Đạo Tôn đối diện kia lại ngạc

nhiên nghi ngờ.

Mấy kẻ ngoại lai này, sức mạnh quá dồi dào rồi.

Chẳng lẽ có chỗ dựa nào rồi?

Ma tu cũng không phải là cỗ máy không có đầu óc chỉ biết giết chóc, lòng dạ

mỗi một người bọn họ đều phức tạp hơn ai hết, bằng không cũng không có cách

nào sống trong cảnh ngươi mưu ta mô trong tinh vân huyết vũ hằng ngày sống

đến

bây giờ.

Nhất thời bọn họ chỉ có thể từ từ chậm rãi vây quanh, cũng không lập tức ra

tay.

Mà cũng vào lúc này, vài người ở phái sau đã giết một lượng lớn Ma tu.

Chỉ cảm giác một chút lại có chừng hơn ba nghìn người.

Mà trong đám người kia lại có bốn tên Đạo Tôn!

“Tên Hổ Yêu kia, ngươi thật gan dạ, vậy mà lại dám giết hậu bối môn ta!”

“Ôi chao, Khô Liên Môn tới trước một bước rồi?”

“Mục tiêu quá ít ỏi, không dễ để chia ra!”

“Hừ hừ hừ, ranh giới thấp nhất của bổn tọa là một Đạo Tôn, ai cũng đừng hòng

giành được!”

“Vậy mà dám đến Huyết Sát Đạo bọn ta quát tháo dở thói ngang ngược, đúng

thật

là kỳ quặc!”

Lúc lời nói chưa dứt, bốn tên Đạo Tôn đã phong tỏa đường lui của mấy người.

Lúc này Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn hoảng sợ.

Không phải là nhiều người thêm một chút mà là nhiều hơn một trăm triệu một

chút nhỉ?

Chưa nói đến số lượng một nghìn so với một, chỉ riêng Đạo tôn bên phía đối

diện đã nhiều gấp đôi bên này!

Thế này còn chơi gì nữa?

Vốn là bọn họ bàn tính đánh rất tốt.

Tam Nhãn Hổ gây chuyện ở đây, mọi người bị vây giết, Khương Thành thuận

lợi bị

giết chết.

Bọn họ có thể nhờ vào thực lực mãnh mẽ của cấp bậc Đạo Tôn để phá vòng vây

thoát ra, sau đó ung dung trở lại Thiên Cung phục mệnh.

Nhưng bây giờ bọn họ phát hiện… hình như bản thân không thoát nổi.

Đối mặt với sự chênh lệch sức mạnh quá lớn này, hai người cũng không đảm

bảo

được mạng sống của mình.

Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn nhìn nhau một cái rồi sau đó đống loạt

đứng

ra.

“Các vị, chuyện này không liên quan tới bọn ta!”

“Hai người bọn ta phụng mệnh của Thiên Cung hộ tống một đám đan sư của

Thiên

Đan Tư đi đến Phạm Họa Sơn tham gia đại hội giao lưu Đan Đạo kia.”

“Chỉ là không cẩn thận bị gió mạnh thổi tới nơi này, quấy rầy tới chỗ này, vẫn

mong các vị bỏ qua cho.”

Bọn họ một người chỉ Tam Nhãn Hổ, một người thì chỉ vào Khương Thành.

“Bọn ta hoàn toàn không có bất cứ quan hệ gì với Hổ Yêu này cùng với người

xúi

giục đằng sau của hắn.”

“Vẫn mong các vị nể mặt để cho hai người bọn ta rời khỏi đây.”

“Còn về hai mấy tên không hiểu quy tắc bọn hắn, bọn ta cũng chỉ mong sao lập

tức bị giết chết!”

Bọn họ đang bán rẻ đồng đội, quả thực quá mức điêu luyện rồi, tới mức Thành

Ca

không nói nên lời.

Bọn họ cũng quá chân thực rồi đó?

Mà Tam Nhãn Hổ không nhịn được nhảy cẫng lên.

“Hai lão tạp chủng các ngươi cũng trơ tráo quá rồi?”

“Rõ ràng chúng ta là một phe, giờ giả bộ không quen biết nữa hả?”

Kỳ Ngô Đạo Tôn cười lạnh một tiếng.

“Hổ Yêu ngươi kỳ lạ biết bao, ta đường đường là một Đạo Tôn của Thiên Cung,

làm sao lại có thể cùng một phe với Hổ Yêu của Đạo Tuyệt Chi Địa chứ?”

“Chẳng qua là vô tình bị cuốn vào, đụng phải mặt nháu, đừng có mà lôi kéo

quan

hệ lung tung!”

“Đúng thế, hai người bọn ta không có chút quan hệ gì với các ngươi cả.”

Lời này của bọn họ làm cho Phạm Lôi Đạo Tôn phát bực.

Con mẹ nó chứ, hai người các ngươi muốn bán rẻ đồng đội có thể đưa cả ta theo

không?

Cảm thấy ngay cả ta cũng bị bán đi rồi sao?

Cuộc đối thoại này của bọn họ làm cho sáu tên Ma tu Đạo Tôn đối diện kia có

hơi sửng sốt.

Quả thực là nhìn Tam Nhãn hổ, Khương Thành cùng với Yên Dĩ không giống

người

chung đường với Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn kia.

Cho dù là là tu vi bên ngoài hay là khí chất bề ngoài cũng đều có vẻ khác biệt

rõ ràng.

Mà bọn hắn cũng biết đại hội giao lưu Đan Đạo kia.

Dù gì thì phần lớn Ma tu cũng có nhu cầu về đan dược.

Nếu thật sự đổi thành Thiên Lâm với Thái Hành cùng các Đế đan sư đến đây,

không chừng đám người hung dữ bọn họ sẽ còn mời làm khách rồi tiếp đón

nồng

nhiệt nữa.

“Các ngươi là người của Thiên Cung đến à?”

“Đúng vậy!”

“Làm thế nào để chứng minh các ngươi hộ tống Thiên Đan Tư tới đây?”

Dường như Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn đã sớm có chuẩn bị.

Hai người vội vàng tế hai miếng ngọc mỏng ra.

Sau khi sáu tên đối diện đón lấy, tỉ mỉ nhìn một cái, phía bên trên còn ghi

công văn nhiệm vụ của Thiên Cung.

“Đúng thật là hộ tống Thiên Đan Tư.”

“Làm sao đây? Thật sự phải thả bọn họ à?”

“Không dễ gì mới bắt được hai tên Đạo tôn, giết chết bọn họ chắc chắn có thể

có được rất nhiều cảm ngộ quy tắc máu, chỉ như vậy mà thả ra thì thật đáng

tiếc.”

“Theo ta nghĩ, không bằng giết sạch, dù sao thì Thiên Cũng cũng là kẻ địch của

chúng ta!”

Kỳ Ngô Đạo Tôn và Vàn Ngôn Đạo Tôn cũng không nghe thấy truyền âm này

của bọn

họ.

Nhưng nhìn vẻ mặt u ám khó hiểu của sáu tên Đạo Tôn kia cũng biết rằng có

chuyện không hay.

Hai người vội vàng tìm lý do để cứu mạng.

“Nếu như hai người bọn ta chết thì Thiên Cung chắc chắn sẽ biết được, Thiên

Đan Tư cũng sẽ biết hộ vệ bị giết.”

“Đến lúc đó, Thiên Đan Tư có thể sẽ báo cho các đồng đạo của Đan giới biết,

vậy hậu quả kia hẳn là các vị cũng không muốn gánh vác nhỉ…”

Lời này của hai người bọn họ còn chưa nói xong, đột nhiên có một người từ

phía

trên bay xuống.

Người này vừa xuất hiện làm cho các Ma tu có mặt đống loạt lui về phía sau

mấy

bước, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK