định, nhưng đó là chỉ sau tầng bảy hoặc tầng tám.
Còn tầng thứ nhất đừng nói là cao thủ Huyền Thánh bát trọng, ngay cả tộc nhân
Huyền tộc ngũ trọng hoặc lục trọng cũng đều có thể dễ dàng vượt qua.
Hiện tại sau khi mở màn chưa đầy ba phút, Ôn Trì và Lịch Đường đều đã lên
đến tầng thứ mười một, cũng coi như đã vượt qua được mười kiếp nạn rồi.
Còn Thu Vũ Tuyền, tuyệt thế thiên tài mà nhiều người không quen thuộc, hiện
tại cũng đã đến được tầng thứ năm.
Là một người mới lần đầu bước vào tháp, màn thể hiện này cũng đã xuất sắc
lắm rồi.
Nếu đem so sánh với vị trí tầng thứ nhất hiện tại của Khương Thành, rõ ràng là
vô cùng khập khiễng.
“Khương hiền giả bị làm sao vậy?”
Đám người Bạch La Chân và Ngân Trí vẻ mặt đầy nghi ngờ.
“Đây không phù hợp với phong cách trước đây của hắn.”
“Tầng thứ nhất làm sao có thể cản nổi hắn chứ?”
Tân Linh nhíu chặt mày và bắt đầu suy đoán.
“Lẽ nào hắn đang thích ứng với quy tắc của khảo nghiệm Luyện Văn tháp và
muốn tìm ra quy luật sao?”
Kim Bột và Hắc Nhạc gật đầu lia lịa, thể hiện sự tán thành.
“Nhất định là vậy rồi, Khương hiền giả làm bất cứ việc gì cũng đều có hàm ý
sâu xa cả.”
Xem trọng Khương Thành giống như bọn họ còn có những lão nhân của năm
đó, những người này đến bây giờ vẫn tràn đầy lòng tin đối với hắn.
“Ở tầng thứ nhất này, hắn chỉ đang làm quen với môi trường mà thôi.”
“Đợi hắn quen rồi nhất định sẽ vượt qua mười mấy kiếp nạn dễ như trở bàn
tay.”
Những người mới không hiểu rõ về Khương Thành, khi nghe thấy lời giải thích
này cũng không khỏi bán tín bán nghi.
Vào lúc họ đang bàn luận về Khương Thành thì Ôn Trì và Lịch Đường đã vượt
qua được mười ba kiếp.
Thành tích này cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả, suy cho cùng hai người
bọn họ trong hàng chục tỷ năm trước đã vượt qua được mười sáu kiếp, nên giai
đoạn trước đó đối với họ mà nói cũng chỉ là làm cho có hình thức mà thôi.
Tuy nhiên, tốc độ thăng cấp này vẫn là khiến đám người kia phải kinh ngạc.
“Đây có phải quá nhanh rồi không?”
“Chưa được bao lâu mà đã lên đến tầng mười bốn rồi.”
“Thật không thể tin được, cả đời này của ta cũng khó mà đạt đến độ cao đó
nữa.”
“Không hổ danh là con của thần mà!”
“Các ngươi đoán xem, lần này hai vị thần tử đó có thể đến được tầng mười tám
không?”
“Chắc chắc là có thể, so với lần trước, thực lực của họ bây giờ đã tăng lên rất
nhiều.”
“Tên Khương hiền giả đó sao vẫn ở tầng thứ nhất vậy?”
“Trận so tài này có phải là quá thê thảm rồi không?”
“Sự chênh lệch lớn như vậy, không cần phải so sánh làm gì nữa.”
Không sai, Khương Thành lúc này vẫn đang ở tầng thứ nhất.
Bởi vì ba nghìn Huyền văn đồng thời chấn động nên hắn cần trấn tĩnh chúng lại,
độ khó này thật sự quá lớn.
Cường độ công kích của mỗi một Huyền văn đều không cao.
Nhưng hễ trấn tĩnh được cái này thì bên kia lại xuất hiện vấn đề mới.
Đối mặt với tình huống chúng liên tiếp xuất hiện, hắn chỉ có thể không ngừng
thử nhiều cách mới.
Trong quá trình này, hắn đối với Huyền văn cũng có thêm không ít lĩnh ngộ
mới.
Còn Huyền văn và thế giới bên trong cơ thể của hắn cũng dần dần xuất hiện mối
liên hệ có như không có.
Cũng không biết mất bao lâu nữa, hắn mới dẹp yên hết ba nghìn Huyền văn này.
Hắn không hề biết những người ở bên ngoài sớm đã không còn ôm hi vọng gì
với hắn nữa rồi.
“Qua rồi!”
“Trải qua ba tháng, Ôn Trì thần tử cuối cùng cũng vượt qua được mười tám kiếp
và bước vào tầng thứ mười chín!”
“Lợi hại quá vậy, đây chính là cùng một lúc điểu chỉnh mười mấy môn Huyền
văn.”
“Nếu như lên được tầng hai mươi thì đã gần giống như mấy vị Lão tổ rồi.”
“Đến lúc đó, họ cũng đã có tư tách bước ra ngoài.”
“Lịch Đường thần tử cũng vượt qua rồi!”
“Lợi hại quá….’
Lúc này, đa số sự chú ý mọi người đều đổ dồn vào hai vị thần tử kia.
Còn cuộc so tài giữa Khương Thành và hai vị thần tử ấy sớm đã không còn kịch
tính và gần như không còn ai thảo luận về vấn đề đó nữa.
Cho đến khi Luyện Văn tháp hơi sáng lên, chứng tỏ Khương Thành cuối cùng
đã lên được tầng thứ hai, mọi người lần nữa mới nhớ đến sự tồn tại của hắn.
“Tầng thứ hai.”
“Hắn cuối cùng cũng bắt đầu di chuyển rồi.”
“Tốc độ này cũng quá chậm rồi, tưởng chừng như có thể lập kỷ lục chậm nhất
mới rồi đấy.”
“Nếu không phải hắn cuối cùng đã thay đổi vị trí, ta suýt chút nữa còn tưởng
rằng hắn sẽ ở lại tầng một cả đời ấy chứ.”
Đám người Bạch La Chân và Kim Bột đều rất phấn khởi.
“Đến rồi!”
“Khương hiền giả sắp bắt đầu phản công rồi!”
“Không bao lâu nữa nhất định sẽ đuổi kịp Ôn Trì và Lịch Đường thôi, đợi đấy
mà xem!”
Chỉ tiếc là, nguyện vọng này của bọn họ quá đẹp đẽ nhưng thực tế thì lại rất phũ
phàng.
Khương Thành ở tầng thứ hai gặp phải sự công kích còn mãnh liệt hơn cả tầng
thứ nhất nữa, tuy rằng cường độ chưa đến mức Huyền văn thập trọng, nhưng ba
nghìn Huyền văn và đạo tâm đồng thời rơi vào hỗn loạn, đâu có dễ mà nhanh
chóng dẹp yên được chúng.
Hắn chỉ có thể một lần nữa bước vào sự điều chỉnh và ứng phó dài đằng đẵng.
Thời gian cũng cứ thế chầm chậm trôi qua.
Cả hiện trường cuộc thi đấu cũng dần dần trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Ôn Trì và Lịch Đường gần như cũng đã đến cực hạn rồi, còn Khương Thành có
vẻ như vẫn phải an cư lâu dài ở tầng hai, mãi không thấy sự thay đổi nào cả.
Dần dần, những người trong đám đông ấy đã hoàn toàn mất đi lòng tin đối với
hắn.
“Không phải nói hắn sắp phát huy công lực rồi sao?”
“Sao lại bị chặn ở tầng hai nữa rồi?”
Lúc này, có người đột nhiên chỉ vào Luyện Văn tháp rồi hét lên một tiếng.
“Di chuyển rồi!”
Những người khác cùng ngước lên nhìn.
“Di chuyển đâu? Sao ta không nhìn thấy vậy?”
Thu Vũ Tuyền, Thu Vũ Tuyền đã đến tầng thứ bảy rồi.”
Lúc này, đám đông mới chuyển sự chú ý qua nữ tử này.
Biểu hiện trước đây của nàng phù hợp quy cũ, không có gì quá nổi bật, cũng
không có gì đặc sắc, vì vậy không được bàn luận nhiều.
Hiện tại Khương Thành và hai vị thần tử đã một tiếng rưỡi rồi vẫn chưa có dấu
hiệu di chuyển vị trí, vì vậy người mà đám đông duy nhất có thể hóng lúc này
chỉ có nàng mà thôi.
“Tầng thứ bảy đối với người mới lần đầu nhập môn mà nói đã rất tốt rồi.”
“Cường độ công kích ở đó đã xấp xỉ bằng Huyền văn thập nhị trọng rồi nhỉ?”
“Không sai, muốn dẹp yên Huyền văn đâu có dễ.”
Đám đông vừa mới nói vài câu, Thu Vũ Tuyền đã lên được tầng cao hơn.
“Lại di chuyển rồi!”
“Tầng thứ tám rồi!”
“Không tệ nha, xem ra nàng ta đã nắm được bí quyết….”
Vừa nói đến đây, Luyện Văn tháp lại một lần nữa sáng lên.
“Ơ, Thu Vũ Tuyền đã lên được tầng thứ chín rồi sao?”
“Nàng ta lên được tầng thứ chín nhanh như vậy sao?”
“Tầng thứ mười rồi!”
“Ôi mẹ ơi, đây là tốc độ gì thế?”
“Quả là ngang tài ngang sức với hai vị thần tử trước đây!”
Sự thán phục của đám đông có vẻ như quá sớm rồi, bởi vì Tuyền muội chỉ dừng
lại ở tầng thứ mười có mười mấy giây.
“Tầng mười một rồi!”
“Nàng ấy thật sự lên đến tầng mười một rồi!”
Đám đông cuối cùng cũng bắt đầu nhốn nhao.
Tầng mười một, thành tích này vốn dĩ không có gì đáng ngạc nhiên, hầu hết các
phân điện chủ của Huyền tộc đều đã đạt được rồi.
Nhưng đối với Thu Vũ Tuyền - người mới lần đầu vào sân thì điều này quả thật
rất thần kỳ.
Thu hoạch cảm ngộ mà Luyện Văn tháp đạt được thường cần đến mấy trăm
triệu thậm chí là mấy tỷ năm để lắng xuống mới có thể thật sự chuyển hóa thành
thực lực.
Hầu hết thiên tài trong lần đầu thí luyện thành tích đều là ở con số hàng đơn vị.
“Tầng mười hai!”
“Nàng ấy đã đến tầng mười hai rồi!”
“Trời má, đây cũng quá nhanh rồi đấy?”
“Từ tầng sáu đến tầng mười hai, nàng ấy tổng cộng đã mất bao lâu chứ?”
Chả trách bọn họ lại có phản ứng mạnh mẽ đến vậy.
Lúc trước Thu Vũ Tuyền đã dừng lại ở tầng thứ năm và thứ sáu ba tháng.
Tưởng chừng như nàng rất kém cỏi.
Thậm chí rất nhiều người còn cho rằng nàng đã đến mức cực hạn rồi.
Nhưng không ai có thể ngờ, nàng giống như ngồi trên máy bay vậy, đột nhiên
lao thẳng đến tầng mười hai.