hưởng gì với Khương Thành.
Hắn chỉ cần chờ pháp tắc nghịch tuần hoàn từ từ dọn dẹp chúng nó ra ngoài là
được.
Mà trong quá trình này, có vẻ như gió bão pháp tắc bên ngoài cảm nhận được sự
tồn tại ‘kẻ địch ngoan cố’ như Khương Thành, vòng xoáy trở nên khổng lồ và
cuộn trào mãnh liệt hơn.
Lạc Tiên đảo sớm đã không còn là mục tiêu tiến công của pháp tắc nữa.
Nhưng chỉ là dư âm do lốc xoáy kia dẫn đến thì đã khiến hòn đảo to này bắt đầu
không ngừng rung động.
Kèm theo đó, sáu sợi xiềng xích Thông Thiên kia cũng đong đưa dữ dội theo.
Xiềng xích màu xám giống như cành liễu trong cơn gió mạnh, mặc ý tung bay
phấp phới.
Khương Thành không biết rằng thật ra hắn đã đoán đúng.
Sáu xiềng xích không phải thật chẳng phải giả đó, thật sự nối tiếpsáu suối
nguồn.
Mà lần này Lạc Tiên đảo rung động kịch liệt, xiềng xích lung lay dữ dội cũng
dẫn đến hàng loạt phản ứng dây chuyền.
Lúc này sáu suối nguồn của Nguyên Tiên giới, đều giống như Lưu Tinh chùy bị
xiềng xích hất ra ngoài, hoàn toàn không chịu sự kiểm soát của chính các Hư
Đế và chúa tể.
Thậm chí bọn họ đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau đó bọn họ ngồi lên ‘phi thuyền’ la n man không mục tiêu, bắt đầu phiêu bạt
khắp cả Nguyên Tiên giới.
“Chuyện gì thế này!”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Chúa tể, là ngươi đang thao túng vị trí phụ của bọn ta sao?”
“Đây là muốn đi đâu?”
“Không phải bổn tọa! Rốt cuộc là người nào đang đụng vào Pháp Tắc chi nhãn
của ta!”
Khương Thành nằm mơ cũng sẽ không ngờ tới, lần này hắn đã biến tướng thay
đổi thế cuộc của Nguyên Tiên giới.
Trước đây, bảy mươi mấy vị Chính Thần và chúa tể, Hư Đế của sáu suối nguồn
đều giữ sự khắc chế hiểu ngầm.
Ai cũng không có ý chủ động tiến đánh đối phương.
Nguyên nhân hết sức đơn giản, bọn họ không thể tiến vào địa bàn của đối
phương.
Chính Thần bước vào phạm vi Suối nguồn sẽ bị pháp tắc thiên địa ảnh hưởng
nghiêm trọng, tự nhiên dâng sẽ áp chế người khác.
Mà nếu chúa tể rời khỏi suối nguồn, chủ động giết vào các thần điện lớn, đó
cũng là không việc gì tự tìm phiền phức.
Dù sao có một số chúa tể rời khỏi suối nguồn chỉ có thể phát huy ra lực chiến
đấu Cổ Thánh bình thường, đối mặt Chính Thần hoàn toàn không có ưu thế.
Vì giữa bọn họ đều không còn cách nào với đối phương, cho nên chỉ đành lựa
chọn giằng co với nhau.
Mọi khi bọn họ đi khắp nơi lôi kéo người, mở rộng chính mình, từ từ tích lũy
sức mạnh, chờ đợi pháp tắc giao phong của tương lai xuất hiện biến cố.
Ai cũng không ngờ rằng lần biến cố này thật sự đã đến.
Hơn nữa còn tới một cách đột ngột, nhanh như vậy.
Cuối cùng sau khi pháp tắc nghịch tuần hoàn cũng đuổi hai pháp tắc đó ra khỏi
thế giới trong cơ thể của Khương Thành thì Lạc Tiên đảo đã dần dần hồi phục
lại bình lặng.
Vòng xoáy trên bầu trời từ từ mờ nhạt, gió bão pháp tắc cũng dần dần rút đi.
Sáu sợi xiềng xích màu xám tung bay cũng dừng lại, sau đó biến mất trong hư
không, không hề còn trông thấy vết tích.
Sự bình lặng của chúng nó cũng khiến sáu suối nguồn di chuyển khắp nơi ở
Nguyên Tiên giới cố định lại vị trí.
Tuy nhiên, vị trí mới đó có phần khiến người ta không thể bình tĩnh.
Ngoài suối nguồn thứ sáu may mắn cách không xa chỗ cũ ra, năm suối nguồn
còn lại lại đều bị đưa tới địa bàn nòng cốt của Tu Thần lưu.
Trước đây suối nguồn đóng quân tại các châu bên ngoài, các Chính Thần còn có
thể nhịn.
Hiện nay xuất hiện trong thần điện của mình, điều đó chẳng phải có nghĩa là địa
bàn mà mình kinh doanh nhiều năm rất nhanh thì sẽ bị mất đi, trở thành địa bàn
của chúa tể suối nguồn sao?
Việc này làm sao có thể nhịn?
Mà tiên nhân ở các châu của suối nguồn trước đó, đều không đồng ý Tu Thần.
Trước khi một số người gia nhập còn từng đắc tội mấy Chính Thần và Thiên
Thần.
Bây giờ vì Suối nguồn chuyển dời vị trí, những nơi này mất đi hiệu quả che phủ
của pháp tắc thứ nhất và thứ hai.
Chính Thần và Thiên Thần có thể hoàn toàn không kiêng nể tấn công sang đó.
Ví dụ như Đông Trúc đảo mà Phi Tiên môn đang tồn tại, trước kia là vùng trung
bộ của Ngọc Nhai chi nhãn, có Thánh Hoàng và một đám Hư Đế trấn giữ, tất
nhiên là vô cùng kiên cố.
Hiện nay Thánh Hoàng đều được đưa tới Tả Tuyên cung của Vô Đào Chính
Thần cùng Suối nguồn, cho dù muốn bao trùm lấy Phi Tiên môn, cũng là ngoài
tầm tay với.
Trên dưới Nguyên Tiên giới đối mặt bố cục biến đổi đột ngột này đều sa vào sự
ngạc nhiên và hỗn loạn ngắn ngủn.
Nhưng chỉ chốc lát thì đã có người bắt đầu hành động.
Một số chúa tể bắt đầu mở rộng trên địa bàn mới, còn một số thì bắt đầu tiến
đánh địa bàn từng bị suối nguồn che phủ trước kia.
Khói lửa chiến tranh rất nhanh đốt cháy khắp Nguyên Tiên giới.
Mà Khương Thành không hề biết tới việc này.
Sau khi gió bão pháp tắc rút đi, hắn cũng không tức khắc trở về đảo.
Mà là nhìn thế giới trong cơ thể của mình.
Mặc cho là khu vực xung quanh hồn hải kinh mạch hay ngộ đạo Tiên Thụ, toàn
bộ giống như được mạ lên một tầng quầng sáng rực rỡ.
Không sai, lần này pháp tắc tuần hoàn Thiên Địa lại để lại lượng lớn Cửu Bảo
tiên châu trong cơ thể của hắn.
Lần trước hắn có từng trải giống như thế tại suối nguồn thứ nhất của Khư giới.
Lần đó khiến thế giới trong cơ thể của hắn nhận được sự thăng hoa xưa chưa
từng có, độ mạnh thánh giới nâng lên gấp mấy lần, hơn nữa còn có hình mẫu
của nguyên.
Mà lần này, quy mô của pháp tắc giao phong lớn hơn, thời gian dài hơn.
Số Cửu Bảo tiên châu có được cũng nhiều hơn lần đó gấp mấy lần.
Tuy nhiên, luyện hóa Cửu Bảo tiên châu cũng không dễ dàng.
Cho dù hắn sở hữu Thiên Hoang Bất Diệt Thể, lần trước cũng đã trải qua quãng
thời gian dài đằng đẵng.
“Hiện giờ Nguyên Tiên giới mỗi ngày một dáng vẻ, biến hóa vô cùng nhanh.”
“Nếu ta ở lại đây từ từ luyện hóa, đợi khi ta xuất quan thì hoa cải vàng cũng
nguội lạnh rồi.”
Thành ca ngẫm nghĩ sơ một lúc, sau cùng vẫn quyết định không bế quan luyện
hóa, cứ để thân thể thần của mình từ từ tự động chuyển hóa được rồi.
Khi hắn trở về Lạc Tiên đảo tan hoang xơ xác, thì thái độ của ba nghìn mấy
người trước đó đã khác hẳn.
Đám người Bạch Kiểu và Khúc Vọng nở nụ cười tươi rói bước lên nghênh đón.
“Khương đạo hữu, ngươi vẫn ổn chứ?”
“Đạo hữu, vừa rồi ngươi làm được bằng cách nào vậy?”
“Trước đây đúng là bọn ta có mắt không tròng, đã mạo phạm, vẫn mong ngươi
thông cảm!”
“Đúng rồi, rốt cuộc ban nãy đã xảy ra chuyện gì thế, sao những cột đá của Lạc
Tiên trì đều không còn nhìn thấy nữa?”
Sự biến mất của các cột đá đó có ảnh hưởng vô cùng lớn với bọn họ.
Đổi thành một người khác, cho dù chỉ làm mất một cột đều sẽ hứng lấy công
kích.
Nhưng vừa rồi Khương Thành mạnh mẽ đánh lui hai pháp tắc thiên địa, dùng
sức mạnh một mình chống đỡ một vùng trời của Lạc Tiên đảo.
Trước đó bọn họ cũng không hề dám nghĩ tới hành động vĩ đại này.
Nói toạc ra, Khương Thành đã cứu bọn họ một lần.
Không có Khương Thành, có lẽ bây giờ bọn họ đã chết hết.
“Liệu lần sau gió bão pháp tắc còn đến không?”
“Lần tiếp theo ngươi còn có thể đánh lui chúng nó không?”
Trong chớp mắt, Khương chưởng môn trở thành ngôi sao sáng nhất Lạc Tiên
đảo, bị vây chặt đến nỗi con kiến không chui lọt.
“Ta sẽ không ở mãi trên Lạc Tiên đảo đâu, chắc chắn phải ra ngoài.”
Tuy thỉnh thoảng có thể tìm được cơ duyên ở Lí Thế giới, nhưng cuối cùng nơi
này cũng quá mức nhàm chán.
Hơn nữa hắn còn có rất nhiều người quen ở bên ngoài.
Cho dù tương lai hắn sẽ quay về, cũng sẽ dẫn theo những đệ tử khác của Phi
Tiên môn cùng trở về.
“Hả, ngươi muốn rời khỏi, thế bọn ta phải làm sao đây?”
Đám người Hoàn Thần, Bạch Kiểu và Khúc Vọng đều trở nên sốt ruột.
“Nếu ngươi đi mất, lần sau Lạc Tiên đảo lại bị pháp tắc tấn công thì nên làm
như thế nào mới tốt?”
Đan Thái đứng bên cạnh bật cười hô hô nói: “Vậy thì các ngươi đi cùng bọn ta
đi.”
“Dù sao bây giờ những cột đá đó cũng không còn nữa, ở lại Lạc Tiên đảo cũng
không tác dụng gì.”
Mọi người suy nghĩ lại thấy cũng phải.
Nhưng lại xuất hiện vấn đề mới.
“Chúng ta làm sao mới có thể đi ra ngoài?”