Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau một hồi chờ đợi trong đám đông, Khương Thành cuối cùng cũng được gặp

lại Tông Phiêu Vương.

Thì ra hẳn đã bước vào đại điện của hoàng cung.

Lúc này, cùng với hơn mười vị thân vương và một nhóm cao thủ cung đình

cùng với Tinh Diệu Hoàng chậm rãi bay ra khỏi điện môn.

Còn phía sau họ có hơn ba trăm tử đệ hoàng thất cũng đi theo.

Đám Vương công đệ tử đang đợi ở quảng trường vội vàng hành lễ.

“Bái kiến bệ hạ”

“Miễn lễ”

Tinh Diệu Hoàng dang tay bình thân, hàng trăm nghìn người trong quảng

trường cảm thấy có một đôi bàn tay vô hình đang nâng họ đứng lên.

Khương Thành lại không hề hành lễ.

Chẳng qua là hội trường quá đông người nên cũng không nhìn rõ.

“Trước khi Thiên Kỳ Thịnh Điển bắt đầu, bổn vương sẽ giới thiệu một người

với các ngươi!”

Khi Tinh Diệu Hoàng đặt tay trái xuống thì nhìn thấy bóng dáng Tuyền muội tử.

“Vị này là Thu Vũ Tuyền, người đã một mình đánh bại Thiền Dương Tông và

giết chết Khung Cư Đạo Thần vài ngày trước.

Ngay khi hắn nói những lời này, nhiều người ở dưới đã phải ngửa cổ lên.

Còn sau khi nhìn thấy Thu Vũ Tuyền, rất nhiều người không khỏi tròn mắt.

Có vẻ như bị bất ngờ trước vẻ ngoài và khí chất của nàng.

Tinh Diệu Hoàng cười nhẹ: “Có lẽ nhiều người trong số các ngươi đã nghe thấy

tên của nàng rồi có đúng không?”

“Mặc dù nàng ấy không phải là người của Thiên tộc nhưng lại là người bạn vĩnh

cửu của Thiên tộc chúng ta!”

Khóe miệng Thành ca nhếch lên.

Con mẹ nó, sự khác biệt trong cách đối đãi của các ngươi cũng quá rõ rồi phải

không?

Mọi người đều là thần thai, ca đứng ở dưới, Thu Vũ Tuyền ở trên không nói gì,

còn có thể có được một buổi lễ xuất hiện hoành tráng như vậy.

Bỏ đi, bản thân kiếm được nhiều Toái Linh Phiến như vậy, cũng không bị lỗ.

Sự xuất hiện của Thu Vũ Tuyền khiến cả hội trường náo động.

Cái tên Thu Vũ Tuyền đã văng vẳng trong tai hắn, nghi lễ này làm cứ như là

sinh thần của nàng ấy.

Sau đó một đám đại lão ngồi vào chỗ của họ, bắt đầu buổi lễ.

Về cơ bản cũng đều là các loại nghi thức biểu diễn và chè chén say sưa.

Sau khi bữa tiệc lớn bắt đầu không khí trở nên sôi động hơn.

Thành ca vẫn luôn chờ đợi nghi thức Hoán Linh, mặc dù không có người quen

bên cạnh nhưng ngược lại hắn cũng không thực sự quan tâm.

Còn lúc này, các vị hoàng tử ở bên trên cuối cùng cũng phát hiện ra sự tồn tại

của hắn.

Ngay lập tức bất kể là Thập Nhị Hoàng tử Tinh Doanh hay Thất Hoàng Tôn

Tinh Cấp và hơn 100 đệ tử hoàng tộc bị lừa Toái Linh Phiến lần trước, tất cả

đều đập bàn đứng dậy.

Tức giận lao về phía bên này.

Địa vị của Hoàng tộc đã vượt xa Vương Công, nhìn thấy những hoàng tử này

xuống, đám đệ tử vương hầu bên dưới vội vàng đứng dậy hành lễ.

“Ồ, tham kiến các vị Hoàng tử!”

“Thập Nhị Hoàng tử, chúng ta đã cùng nhau tu luyện trăm năm trước. Không

biết gần đây ngươi thế nào?”

“Thập Cửu Hoàng tử sao lại có hứng thú xuống đây…?”

Đám người Tinh Doanh và Tinh Cấp hoàn toàn phớt lờ những tử đệ công hầu

kia.

Đi thẳng đến vị trí cao nhất của Tông Phiêu Vương phủ bên này mới dừng bước

chân.

Khiến đám tử đệ vương phủ còn cho rằng vì họ nên mới đặc biệt đến.

Vài vị thế tử vội vàng bước lên trước tươi cười.

“Ha ha, cơn gió nào đã đưa các vị hoàng tử, hoàng tôn đến bên Tông Phiêu

Vương phủ?”

“Hoan nghênh! Hoan nghênh!”

“Mời các vị Hoàng tử ngồi xuống…”

Bọn họ vừa thể hiện thiện chí vừa liếc nhìn đầy tự hào về phía vương phủ khác.

Dường như đang nói, hãy nhìn xem thể diện của chúng ta lớn cỡ nào?

Hoàng Tộc cũng chủ động đến và giao thiệp với chúng ta, chỉ còn một phần duy

nhất!

Đám tử đệ của vương phủ xung quanh khác đều có chút kinh ngạc.

Tông Phiêu Vương phủ này đã làm ra chuyện gì tốt mà nhận được sự coi trọng

của nhiều hoàng tử hoàng tôn cùng một lúc như vậy.

Nhưng sau đó bọn họ đều phát hiện bản thân đoán sai rồi!

“Ngồi thì không cần đâu!”

Tinh Doanh giơ tay đẩy hai vị thế tử của vương phủ sang một bên, bước đến

trước mặt Khương thành với vẻ giễu cợt.

Thành ca lúc này vẫn ngồi ở ở vị trí ban đầu như không có chuyện gì xảy ra.

“Ngươi đúng là đã để bọn ta tìm được!”

“Hóa ra ngươi lại ẩn mình trốn trong Tông Phiêu Vương phủ.”

Bọn họ đột nhiên đến hỏi tội như thế này khiến những người xung quanh bị sốc.

Cho đến lúc này, nhiều người xung quanh cuối cùng cũng chú ý đến Khương

Thành.

“A, các vị hoàng tử, không biết người này có liên quan gì đến các vị. Thực ra ta

cũng không quen hắn…”

Đại Thế tử của vương phủ nhìn thấy sự việc này khá nghiêm trọng liền vội vàng

lên trước hỏi.

Hắn cũng cảm thấy khó hiểu.

Không phải Khương Thành được tinh Diệu Hoàng sắp xếp vào vương phủ ư,

hóa ra ngay cả hoàng tộc bọn họ cũng không biết.

“Hừ, cái này ngươi phải hỏi hắn!”

Tên tặc tử nhà ngươi dám hống hách thanh thế, mau cút khỏi đây?

Tinh Doanh tức giận nắm lấy cổ áo của Khương Thành, muốn giật nó xuống.

Tuy nhiên, điều này hoàn toàn không thể thành công.

Tay của hắn vừa mới vươn ra thì đã bị Thành ca nắm lấy cổ tay.

Thân thể của Thiên Tộc không mạnh, thứ mạnh là ở Linh Ý.

Trước khi Tinh Doanh kịp phản ứng đã bị ném ra ngoài.

Ồn ào!

Cả chục cái bàn phía xa lập tức bị đập thành một đống hỗn độn, mà bản thân

Tinh Doanh cũng lăn lộn hàng chục lần trên mặt đất, lếch thếch vô cùng.

Dưới này, toàn hiện trường đều sôi sùng sục.

Đó là Hoàng tử đó!

Mặc dù hoàng tử này chưa đạt đến Thiên giai nhưng cũng thuộc vào hàng hậu

duệ của Thiên Hoàng.

Ra tay với hắn chính là đắc tội lớn!

Đặc biệt, nơi này còn là hoàng cung, trước mặt Tinh Diệu Hoàng.

Nói thật ra, ngay cả Thế tử của Tông Phiêu Vương phủ cũng bị dọa ngốc ra.

Đầu óc ong ong nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

“To gan!”

“Gan to bằng trời, tội ác tày trời…”

Ngay khi mọi người xung quanh chuẩn bị tấn công Khương Thành thì tiếng hét

uy nghiêm của Tinh Diệu hoàng từ trên truyền đến.

“Tất cả lui xuống!”

Ngay sau đó, người thống trị của Hoàng triều Tinh U đã bay đến hiện trường

cùng với một nhóm vương công.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Sao các ngươi lại xảy ra xung đột với Khương Thành?”

Lúc này hắn cũng không lạnh lùng như trước, khi hắn trực tiếp hỏi đám tử đệ

Hoàng tôn, toàn thân tràn đầy uy nghiêm đáng sợ.

“Hắn…”

Tinh Cấp nghiến răng, hắn chỉ tay về phía Khương Thành lớn giọng nói: “Hắn

lừa Toái Linh Phiến của bọn ta!”

“Có đến hơn hai trăm mảnh.”

Những lời này vừa nói ra, Tông Phiêu Vương đứng ở sau suýt chút nữa phun

nước ngay tại chỗ.

Hắn ta nhìn Khương Thành với ánh mắt như sụp đổ tất cả.

Cái nhìn đó dường như đang nói rằng ngươi đã làm gì, ngươi thực sự ăn hết

những Toái Linh phiến sao.

Không có Toái Linh Phiến thì ngươi không sống được sao?

Còn tử đệ của Tông Phiêu Vương phủ cũng vô cùng sửng sốt.

Cái gì?

Không chỉ có Toái Linh Phiến của chúng ta, tên tiểu tử này còn dám lừa cả Toái

Linh Phiến của Hoàng tộc.

Trong vô thức, bọn họ lại cảm thấy bình tĩnh lại.

Hóa ra người bị hại không chỉ dừng lại ở gia đình chúng ta.

Những người khác đang có mặt tại hiện trường đã sớm náo động lên.

Lúc này, Thành ca coi như đã đạt được điều mình muốn.

Hắn hoàn toàn trở thành tâm điểm của toàn hội trường, giành lấy ánh hào quang

thuộc về nhân vật chính.

Dù ánh mắt của tất cả mọi người đều không tốt.

Tinh Diệu Hoàng mở miệng có chút sững sờ.

“Sao các người lại bị hắn lừa nhiều Toái Linh Phiến như vậy?”

Chẳng lẽ là do lần Khương Thành lén lút lẻn vào Hoàng cung?

Cảm giác tên này không hề yên thân?

Các hoàng tử thất kinh nhìn nhau, họ vốn đang tức giận, đột nhiên không biết

nói gì.

Trước mặt tinh Diệu Hoàng và rất nhiều người,bảo họ nói những gì đã xảy ra.

Lẽ nào phải nói với mọi người chúng ta muốn theo đuổi Thu Vũ Tuyền nên

muốn dùng Toái Linh Phiến để tặng cho nàng, kết quả lại bị lừa mất?

Chuyện này nếu truyền ra ngoài sẽ mất sạch thể diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK