Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng chẳng biết phải làm sao, cao thủ của ba tộc vẫn lựa chọn thức thời.

Sự uy hiếp của Lý Tuấn Lãng ở ngay trước mắt, càng huống hồ gì Chung Thác

vẫn luôn chẳng có động tĩnh gì lại khiến bọn họ càng thất vọng.

Thế là rất nhanh, tầng thứ sáu đã xuất hiện một cảnh tượng vô cùng thần kì.

Một tà ma dị giới ở đằng trước dẫn dắt.

Một nữ tử Huyền tộc dắt theo hai hóa thân của Đế tôn theo cạnh.

Còn phía sau là ba đại trận hậu phương, lần lượt là những cao thủ đỉnh cấp nhất

của ba tộc Kim, Ngân, Hắc.

Đếm sơ qua, Đế Huyền cảnh gần hơn ngàn người, Thiên Huyền cảnh thì lại đạt

mốc mấy trăm ngàn.

Đông nghịt, che rợp cả trời.

Rất nhanh, cả tầng sáu đều đã biết đến đội ngũ vô cùng đặc biệt với quy mô

trước nay chưa từng thấy này.

Chỉ là không ai biết mục đích bọn họ đến là ở đâu.

Số lượng người của tầng sáu còn đông hơn cả bốn tầng dưới cộng lại.

Tin tức hóa thân của Chung Thác biến thành hai con chó cũng nhanh chóng

được truyền đi.

Thoáng chốc, cả tầng sáu đã trở nên ồn ào náo nhiệt.

“Vãi chưởng, tình huống gì vậy?”

“Đó thật sự là hóa thân của Đế Tôn ư?”

“Có lẽ đúng vậy.”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đúng vậy, lần trước chả phải nói Bạch Huyền tộc ở tầng ba chẳng cần phải

nghĩ nữa sao?”

“Xem ra trong đó có ẩn tình…”

Cho dù là bốn tộc Kim, Ngân, Hắc, Bạch, hay là những Tiên, Ma lẫn trốn khắp

nơi trong tầng này đều bị kinh động đến.

Khi bọn họ đến Đế Tôn cung, ở đây lại chẳng có động tĩnh gì.

Bên ngoài Đế Tôn cung, chỉ có mười mấy Thần sử đứng sừng sững trên không,

đối mặt xa xa với nhau.

Thành ca còn cho rằng bên kia cũng nên như gặp phải đại địch rồi.

Chưa bảo phải dốc toàn lực ra, chi ít cũng phải điều động một đám cao thủ ra

nghênh chiến chứ.

Suy cho cùng thì bản thân trên đường phô trương thanh thế chứ cũng đâu giấu

diếm gì.

Kết quả, đối phương lại phản ứng thế này?

Hắn còn chưa kịp mở miệng, mười thần sử phía trước đã nhanh chóng tiến lên

một bước.

Sau đó lạnh lùng tức giận nhìn những cao thủ Đế Huyền cảnh của ba tộc.

“Các ngươi muốn làm gì?”

“Tạo phản ư?”

“Thật to gan!”

“Các ngươi xong rồi.”

Mười cô gái lũ lượt mắng nhiếc như mắng con cháu mình vậy.

Còn mấy cao thủ của ba tộc kia như bản năng mà run lên lẩy bẩy.

Thoắng chốc, thật sự có rất nhiều người lựa chọn lui lại.

Uy thế hơn trăm triệu năm nay bày ngay ra đó, đã trồng sâu vào đầu bọn họ sự

sợ hãi và phục tùng rồi.

Một cô gái xinh đẹp Thiên Huyền cửu trọng trong đó cười một cách lạnh lùng.

“Các ngươi còn muốn đi?”

“Còn không mau quỳ xuống thỉnh tội, chờ được xử trí?”

Ào ào, một bộ phận những người trong đại quân ba tộc đó theo bản năng mà

quỳ xuống.

Những người khác cũng sợ hãi vô cùng.

Khiến Thành ca hoang mang.

Các ngươi có đáng phải vậy không?

Nói về thực lực, mấy nữ nhân đó ở trước mặt, các ngươi vung tay mấy cái là

diệt được rồi.

Hắn chỉ có thể quay về phía sau đưa tay lên.

Sau đó Lê Hàn Ngọc mang hai con chó nổi bật kia ra trận.

Vừa nhìn thấy hóa thân của Đế Tôn có cái vòng cổ bị người ta dắt lên, mười

thần sử khi nảy vẫn con vênh váo kiêu căng hấc cằm nhìn người khác đó liền

giống như bị người ta bóp nghẹt cổ họng.

Nhất thời ngây người ra.

Mấy người cấp cao của ba tộc sớm đã biết chuyện này rồi.

Nhưng còn bọn họ thì đến hôm nay mới biết, Đế Tôn thất bại hai lần, hơn nữa

hai hóa thân còn bị người ta làm nhục đến mức này.

“Không…”

“Chuyện này là không thể nào.”

Có hai cô gái che mặt lại, hét lên không thể tin được chuyện này là thật.

“Đó không phải Chung Thác.”

“Chắc chắn không phải…”

Trông mười thần sử, có ba người ngất đi ngay tại chỗ.

Những người khác cũng sắp điên lên rồi.

Trong lòng bọn họ, Chung Thác là vị thần không gì không làm được, không bao

giờ làm sai và không bao giờ đánh mất đi hình tượng.

Nhưng bây giờ, đó còn có thể dùng từ làm sai và đánh mất hình tượng để hình

dung sao?

“Giết nàng ta!”

“Giết chết nữ nhân đó!”

Bọn họ chỉ về phía Lê Hàn Ngọc, dung mạo hoa ngọc trở nên dữ tợn.

“Ta lệnh cho các ngươi mau giết nàng ta!”

Cao thủ ba tộc lần này chả động đậy gì cả.

Bọn họ đột nhiên phát hiện, những nữ nhân này chẳng qua cũng chỉ có vậy mà

thôi.

Thành ca vui hí ha hí hửng khua tay: “Đế Tôn của các ngươi, ăn ở chỗ ta rất tốt,

nuôi đến mức trắng trẻo mập mạp, các ngươi còn phải cảm ơn ta đấy…”

“Câm miệng.”

“Câm miệng.”

“Đó không phải Đế Tôn.”

“Nhất định là giả.”

Trong Đế Tôn cung, một sự chấn động khủng khiếp đột nhiên truyền ra ngoài.

“Đó chính là giả!”

Rồi thấy hai hóa thân đó như bị sét đánh, đột nhiên vỡ toang, chết một cách gọn

gàng.

Còn trước mặt mọi người, một thanh niên áo trắng với tư thế anh tuấn, nét mặt

thông minh sáng sủa bay đến ngay giữa chính điện.

Tự tay tiêu diệt đi hai hóa thân của Chung Thác, thanh trường kiếm của hắn chỉ

về phía Khương Thành, toàn thân phát ra uy áp của Đế Huyền cửu trọng.

Vừa nhìn đã biết không phải là tu sĩ bình thường.

Nhìn thấy hắn, cao thủ ba tộc phía sau lại lần nữa lùi bước.

Thành ca không quen, bọn họ thì quen.

Người đó chính là Lăng Huyền Thần, tuyệt thế thiên tài chỉ sau Chung Thác.

Là một người bạn thân thiết không gì bằng với Đế Tôn, hắn cũng đã trải qua

những bước ngoặc kì lạ, trước giờ cũng theo đó vượt cấp vượt chiến.

Nói về lực chiến đấu, hai ba Đế Huyền cửu trọng e là cũng không phải đối thủ

của hắn.

“Lý Tuấn Lãng, ngươi cũng coi như anh hùng một phương, lại dùng thủ đoạn

làm giả này mà sỉ nhục Đế Tôn bọn ta đúng thật khiến người ta xem thường.”

Còn chưa đợi Thành ca trả lời, hắn đã lạnh lùng nhìn lướt qua cao thủ ba tộc ở

phía sau.

“Bắt tên tà ma dị giới này lại!”

“Các ngươi có thể lấy công chuộc tội…”

Mà nghe thấy lời này, có vài người trong số ba tộc ở đằng sau đúng thật ngu

ngốc hành động.

Cái đám ba phải này quả nhiên không trông mong gì được.

Thành ca trực tiếp hỏi: “Được rồi được rồi, ngươi biết Hóa Huyền Trì ở đâu

không?”

“Ngươi muốn biết Hóa Huyền Trì?”

Lăng Huyền Thần kiêu ngạo cười lên: “Vậy thì hỏi thanh kiếm trong tay ta đi!”

Thật ra Thành ca đã dùng Độc Tâm Thuật, biết được vị trí Hóa Huyền Trì ở đâu

từ trong đầu hắn rồi.

Nhưng nếu đối phương đã có yêu cầu như vậy, nên hắn chỉ có thể miễn cưỡng

vì điều này mà khó khăn lấy ra Hồng Tuyệt Kiếm, tự mình lo liệu tên cũng có

dáng vẻ của nhân vật chính đó thôi.

Dưới sự hỗ trợ của năm mươi Huyền Văn, mười lăm môn kiếm tâm hô hoán vụt

ra, chốc lát đã chôn vùi tất cả những người đối diện.

Lăng Huyền Thần vốn với vẻ mặt khinh thị vào ngay lúc đầu tiên đã bị ngũ

hành kiếm tâm đánh cho hoang mang.

Ngũ hành kiếm tâm trước đây của Thành ca chỉ có huyền văn tốc độ và huyền

văn kiếm hỗ trợ nên uy lực không mạnh đến vậy.

Thực lực của Lăng Huyền Thần quả thực mạnh đến mức không thể tưởng tượng

được, đợt sóng hủy diệt tiểu cảnh giới ngũ hành không thể khiến hắn chết đi, chỉ

có thể nổ cho hắn bụi đất đầy mặt.

Đồng thời, thiên môn chính diện của Đế Tôn cung cũng bị sụp đổ hoàn toàn.

Tiếp đến là Tứ tình kiếm tâm giết ra.

Một tiếng ầm, tên cường giả siêu cấp này cuối cùng cũng bay đi.

Còn ở giữa không trung điên cuồng phun ra máu vàng, khí tức nhanh chsong

nhụt đi.

Còn chưa chờ đến Thành ca truy sát, hắn đã biến mất ngay tại chỗ, vội vã bỏ

trốn rồi.

Chuyện này…

Lăng Huyền Thần chỉ sau Chung Thác đó lại bị đánh cho bỏ chạy rồi?

Bị Lý Tuấn Lãng đánh bỏ chạy dễ nhưu trở bàn tay vậy sao?

Các cao thủ của ba tộc đều tỏ vẻ ngây người.

Đây là thực lực cỡ nào chứ?

“Giết!”

“Đi theo Lý tiền bối, giết!”

Lòng tin của tất cả mọi người dâng cao như chưa từng có.

Sự sợ hãi đối với Chung Thác dần dần biến mất.

Đám ba phải này đột nhiên trở thành những chiến sĩ anh dũng không sợ gì, theo

Thành ca cùng nhau giết vào trong Đế Tôn cung.

Một cung điện to như một tiểu thế giới hiện ra trước mắt mọi người.

Sau đó, những tu sĩ Đế Huyền cảnh, Thiên Huyền cảnh từ khắp các ngóc ngách

giết ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK