ai cũng coi trọng.
Mấy năm nay Khương Thành biểu hiện rất nghịch thiên, thu phục không biết
bao nhiêu người.
Còn Mãng Dã lại là ngai vàng cao thủ hạng nhất liên tiếp mấy chục tỷ năm,
thực lực đã đi sâu vào lòng người từ lâu.
Trong hai người này ai có thể thắng, những người chưa từng đấu với bọn họ thật
sự không thể biết được.
Mười ngày sai, quả nhiên Khương Thành xuất hiện tại biên cảnh Yêu giới.
Một đám Yêu Đế đi cùng, nhưng cách bên ngoài khe Hỗn Độn chục tỷ dặm,
bọn họ không thể không dừng lại.
Theo quy tắc của trận quyết đấu này, trận đấu của hai người phải hết sức công
bằng.
Để tránh có kẻ thứ ba nhúng tay, hiện trường không được có người xem nào,
vậy đương nhiên gồm cả những người thân của hai bên.
“Dù sao ta vẫn cảm giác sau lưng chuyện này có âm mưu động trời!”
Lão Thanh Long lại khai triển Đại Dự Ngôn Thuật của mình một lần.
“Hơn nữa rất có thể là sự kiện đáng sợ có thể thay đổi cả Tiên giới!”
“Hiện tại ngươi lui về, còn kịp.”
Trong lòng Thành Ca nói ngươi thật hài hước, Ca làm màu cũng đã chuẩn bị sẵn
sàng, lúc này ngươi bảo ta dừng lại?
Sao có thể?
Để tránh Lão Thanh Long tiếp tục nói dông dài, hắn chỉ có thể thuận miệng
nâng hắn lên.
“Cho dù trời sập, chẳng phải vẫn còn ngươi chống sao?”
Thanh Long Đại Đế sửng sốt, sau đó khóe miệng bất giác nhếch lên.
Hắn đắc chí ngửa cổ: “Ngươi nói… cũng đúng.”
Hắn không còn khuyên Thành Ca lên đường về phủ nữa.
Vẻ mặt các Yêu Đế khác không nói nên lời.
Khi bọn họ đến trước Man Giới, Thành Ca bay thẳng về hướng cái khe.
Rất nhanh đã tới địa điểm quyết chiến.
Mà ở gần đó, đã thiếp lập một đám Lưu Cảnh tiên khí, cùng với Lưu Cảnh tiên
trận.
Chính là để phát sóng trực tiếp hiện trường.
Khương chưởng môn vừa xuất hiện ở trong hình ảnh, đã gây ra vô số tiếng la
hét khắp nơi trong lục giới.
Nói một cách công bằng, người sùng bái hắn vẫn rất nhiều.
Dù sao sức chiến đấu nằm ở đó.
Mà mục tiêu hắn nhắm vào vẫn luôn là Tiên Minh Thánh Điện, cũng chưa từng
quấy rối nhưng tiên nhân bình thường khác, cho nên thật ra phần lớn mọi người
cũng không hận hắn.
Sau khi đi vào nơi này, Thành Ca nhìn Đông nhìn Tây, vẫn chưa thấy bóng ai.
Đợi hơn mười phút, hắn hơi nghi ngờ, có phải mình đến nhầm chỗ hay không.
“Không có ai thì ta đi!”
Đang định rời đi, cái khe không gian gần đó bị xé toạc, rốt cuộc Mãng Dã cũng
hiện thân.
“Ha ha ha, Khương Thành, ta còn tưởng ngươi đã phát hiện ra ta từ lâu, thì ra
cũng chỉ như vậy!”
Khóe miệng Thành Ca nhếch lên, không nhịn được chế nhạo.
Đại ca, ngươi trốn ở trong khe không gian, thiên tài mới tìm ra trước.
Nhưng trước mặt rất nhiều “khán giả” trong lục giới, hắn cũng không thể yếu
khí thế, vì vậy cố ý nói: “Ta đã phát hiện từ lâu, chỉ là lười vạch trần mà thôi.”
Đương nhiên Mãng Dã không tin: “Ngươi đang khoác lác à, nếu ngươi phát
hiện, sao vừa nãy còn muốn rời đi?”
“Ta cố tình trêu đùa ngươi thôi, không ngờ ngươi lại thiếu kiên nhẫn như vậy,
thật làm cho ta thất vọng.” Thành Ca khinh thường bĩu môi.
Trước đó Mãng Dã cố tình náu trong khe không gian, chính là muốn làm màu.
Vậy mà hiện tại ngược lại bị Thành Ca khinh thường.
Lập tức liền cảm thấy rất mất sĩ diện.
Hơn nữa nghĩ đến hiện tại rất nhiều người trong lục giới đang nhìn, liền càng
mất sĩ diện hơn.
“Bớt nói nhảm, khai chiến đi!”
Thành Ca nhìn thấy hắn cởi trần, trong tay không kể đến tiên khí tiên bảo, mà
ngay cả vũ khí còn không có, không kìm được cảm thấy kinh ngạc.
“Ngươi không có vũ khí sao?”
Mãng Dã vỗ ngực nói: “Thân thể người Man Tộc chúng ta chính là vũ khí tốt
nhất!”
Trong lòng Thành Ca nói ngươi đúng là khoe khoang.
Man Tộc khác với Yêu tộc, thật ra bọn họ có thể dùng vũ khí, ví dụ như Đại Đế
Phủ cũng là Man Giới.
Mãng Dã không dùng vũ khí gì, chỉ là bởi hắn đã đủ mạnh, lười dùng mà thôi.
Nếu đối thủ không cần, vậy Thành Ca tỏ vẻ mình cũng không thể bị so kém
hơn.
“Vậy ta cũng không dùng vũ khí, để tránh đến lúc đó người khác lại nói ta thắng
không anh hùng.”
“Đáng ghét!”
Mãng Dã cảm thấy mình bị xem thường.
Hắn không nổ bằng mồm nữa, bắt đầu giết thẳng.
Hai người đấm nhau, đại chiến đột nhiên bùng nổ.
Trước đó nghe mấy câu tán gẫu của hai người, rất nhiều người co giật khóe
miệng, cảm thấy trận quyết đấu đỉnh cao này quả thật giống như trò đùa.
Hiện tại sau khi hai người đánh nhau, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn lên.
Dù là những cao thủ hàng đầu như Cửu Tuyệt Tiên Đế và Kỳ Đồng Đại Đế,
trong mắt cũng đầy khiếp sợ.
Chỉ là lần va chạm đầu tiên giữa các quy tắc, vùng đất khổng lồ ở sâu trong
Man Giới tiếp giáp với khe Hỗn Độn, liền trực tiếp bị đánh nứt ra.
Hai kẻ huênh hoang này, thật ra ngay từ đầu đã rất ăn ý mà đánh ở nơi cao, để
tránh những Lưu Cảnh tiên khí và pháp trận, không muốn phá hỏng chúng.
Nhưng không có cách nào.
Bọn họ có thể khống chế được sức mạnh của bản thân, nhưng không tránh khỏi
ảnh hưởng của cuộc giao chiến.
Sau khoảnh khắc đầu tiên, hàng ngàn Lưu Cảnh tiên khí ở gần nhất hóa thành
bột mịn trong nháy mắt, tiên trận cũng đổ ngay tại chỗ.
Chỉ còn lại một ít tiên khí cách rất xa vẫn đang cố gắng quay lại hình ảnh mơ
hồ.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy từng đợt Huyền văn và lạc ấn của quy tắc va
chạm rồi nổ tung trên trời cao.
Mỗi lần, đầu dấy lên uy năng hủy diệt thiên địa.
Mỗi đòn đánh, đều đủ khiến cho một gã Đế cảnh hiện giờ bị thương nặng, thậm
chí chết ngay tại chỗ!
Ngoài cuộc đối đầu giữa các quy tắc, phần tiên thể và thần hồn của hai người,
cũng đồng thời bắt đầu cuộc va chạm kịch liệt.
Trước khi tới đây, thật ra Khương Thành không coi trọng Mãng Dã.
Không phải chỉ là Đế cảnh sao?
Đế cảnh mạnh mẽ hơn nữa, hắn vẫn là Đế cảnh.
Nhưng sau khi thật sự đấu võ, rốt cuộc hắn mới hiểu được, vì sao trước đây
người này đã được tôn thành đứng đầu lục giới.
Huyền văn hỏa của hắn kết hợp với lạc ấn hỏa gần như thiêu rụi cả nền trời.
Mãng Dã chỉ vung một chưởng xuống, ngay sau đó ánh lửa thấu trời lan tán bốn
phía, sinh ra một con đường rộng lớn.
Hắn phối hợp Huyền văn tử với lạc ấn tử, tử khí vô hạn khiến xung quanh hóa
thành miền đất chết trong nháy mắt.
Mãng Dã chợt gầm lên dữ dội, tử khí kia lại bị quát lùi lại, cuối cùng không thể
đến gần quanh hắn dù chỉ nửa phân.
Huyết mạch Thương Long của Khương Thành bùng cháy, thêm tất cả BUFF
anh linh, hàng tá Huyền văn và lạc ấn đánh giết hối thúc sự tiêu diệt ăn mòn xé
rách của không gian.
Trên bầu trời, Huyền văn và lạc ấn hóa thành một con Cự Long đen kịt.
Cự Long này lượn vòng đan xen, ven rìa chỉ là sương dày đặc và dư âm, khiến
vùng không gian vỡ tung, vô số hỗn độn loạn lưu bên ngoài Tiên giới lui tán, bị
phá hủy vô số!
Nhìn thấy chiêu này, Cửu Tuyệt và Ám Cơ Đại Đế sợ tới mức suýt nữa hồn phi
phách tán, còn các Đế cảnh khác ở khắp nơi lục giới đều bị chấn động rất lâu
không nói nên lời.
Đây vẫn là Đế cảnh sao?
Việc này đã sớm thoát khỏi giới hạn của Tiên giới rồi, không phải là sinh linh
cùng tầng với bọn họ chứ?
Mãng Dã bị Cự Long kia quấn quanh ở giữa, nước da màu đồng thiếc bỗng
nhiên tỏa ra ánh hào quang dữ dội.
Vô cùng chói mắt, khiến kẻ khác không thể nhìn kỹ!
Thân hình của hắn đột nhiên bành trướng, đọ sức cùng với Cự Long kia.
Thân thể to lớn nhanh chóng đã đầy vết thương, bị Cự Long xé nát, máu tuôn ra
rất nhiều, vẩy từng mảng máu lớn màu vàng.
Mà mỗi giọt máu vàng kia, đều khiến cho hơi thở của Cực Long bị suy sụp một
ít.
Cho đến một khắc nào đó, hắn bỗng nhiên bắt được từ đầu đến cuối Cự Long
bằng tay, đột nhiên xé rách ra hai bên.