Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh sau đó Khương Thành đã cảm nhận được Đạo Thần của thế giới này

khác với Đạo Thần của kỷ nguyên thứ ba.

Đó không riêng gì là sự khác nhau giữa nguyên lực và tiên lực.

Mà quan trọng hơn là mức độ ủng hộ của Thiên Đạo.

Ở kỷ nguyên thứ ba, đạo tự thân của Đạo Thần là tự ngộ ra từ trong Thiên Đạo.

Mà ở kỷ nguyên thứ nhất, đạo tự thân của bọn họ là nhờ có Thiên Đạo chủ động

giúp bọn họ có được.

Nói trắng ra, để tiêu diệt tộc quần Thiên tộc này, Thiên Đạo đã chủ động nâng

đỡ một nhóm Đạo Thánh trở thành Đạo Thần.

Sự hiểu biết của bọn họ về Đạo không nhất định vượt xa Đạo Thần ở kỷ nguyên

thứ ba. Nhưng đạo hải của bọn họ lại mạnh mẽ hơn, thần đài của bọn họ cũng

ác liệt hơn.

Bởi vì có Thiên Đạo ủng hộ cũng như thể có thần thánh trợ giúp!

“Không phải ngươi rất ngông cuồng sao!”

Tuyệt Vân thôi động đạo hải thần đài, điên cuồng nhắm vào Khương Thành mà

tấn công.

Hắn cảm thấy như cả nhân sinh dài đằng đẵng của mình chưa từng có khoảnh

khắc nào sảng khoái như thế, hứng phấn như vậy.

“Khặc khặc khặc, ngươi thử điên lên xem nào?”

“Không phải ngươi nói thực lực của ngươi tương đương với Đạo Thần hay

sao?”

“Sao ta thấy không giống vậy?”

“Bây giờ quỳ xuống giao ra binh khí và tất cả tài nguyên, ta có thể để ngươi

chết thoải mái một chút, á ha ha ha ha…”

Sự điên cuồng của hắn khiến những người xung quanh sững sờ.

Tâm thái của một người đường đường là Đạo Thần mà lại sụp đổ như vậy, rốt

cuộc hắn đã gặp phải những gì?

“Tên Đạo Thánh này toi rồi.”

“Hắn tạo cái nghiệt gì đây, lại đắc tội Thụy Triều Đạo Thần thành ra như thế

này?”

“Hắn sẽ chết rất thảm cho xem…”

Cuộc chiến ở khu vực khác vẫn đang tiếp tục, chẳng qua vì có Khương Thành

lôi kéo Tuyệt Vân ở đây, áp lực đè lên người của Thiên tộc trái lại đã nhẹ đi.

Bên trong đạo hải của đối phương, Thành ca cẩn thận cảm nhận một phen.

Nếu như chỉ bằng Pháp Tắc không gian biến thái kia và kiếm đạo thập tam

trọng của mình, nhiều nhất chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.

Bởi vì nội tình pháp cảnh quá dày đặc, đối phương có đánh ba ngày ba đêm có

lẽ cũng không thể giết được mình.

Nhưng nhìn từ phương diện khác, mình chỉ có thể bị động đánh trả, không thể

nào đột phá được vòng vây.

Xem ra phải sử dụng thủ đoạn khác rồi.

Hắn cân nhắc đến việc dùng lực trọc một chút, cuối cùng quyết định chọn sử

dụng linh ý.

Tuyệt Vân vốn còn đang điên cuồng công kích bỗng nhiên phát hiện đạo hải của

mình đã trở nên không còn mãnh liệt nữa.

Bởi vì thiên địa xung quanh đều đang biến hóa kịch liệt.

Một ý thức lặng lẽ điều khiển thiên địa tự nhiên xung quanh, xung kích xuất

phát từ bên ngoài xông vào đạo hải của hắn.

Mặc dù xung kích này không được tinh diệu bằng của những Thiên tộc khác,

trông rất hỗn loạn, nhưng quy mô lại không kém Thiên giai cửu trọng tí nào.

Thiên giai cửu trọng của Thiên tộc là cấp độ ngang bằng với Đạo Thần sơ giai

của hắn.

“Xảy ra chuyện gì thế này?”

Hắn hướng mặt về phía chiến trường khác mà gào lên.

“Tại sao các ngươi lại thả một tên cao thủ Thiên tộc sang đây?”

Nhưng liếc nhìn lại ở bên kia, tất cả Thiên Tộc vẫn luôn bị vây lấy, không có

một người nào tham gia cuộc chiến ở bên này.

“Đây…”

“Là ngươi!”

Tuyệt Vân lại hét lên lần nữa.

“Ngươi thế mà đã học xong thủ đoạn của Thiên tộc!”

“Không thể nào!”

Vẻ mặt hắn lộ rõ sự khó tin.

Bởi vì chuyện này thật sự quá hoang đường.

Việc Khương thành vẫn đang sử dụng tiên lực như cũ đã không hợp thói

thường, vậy mà còn có thể học được linh ý của Thiên tộc thì càng trở nên kỳ

quái hơn.

Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, cảnh giới linh ý của hắn đã đạt đến Thiên giai cửu

trọng, đó đã là việc bất thường đến mức không thể diễn tả được.

Tuyệt Vân không thể tin được, cũng không thể nào chấp nhận nổi loại chuyện

thế này.

Cùng lúc đó, Khương Thành đang bị nhấn chìm sâu bên trong đạo hải cuối cùng

cũng thoát ra được.

Lực thiên địa oanh kích ở bên ngoài, pháp cảnh bên trong lại đang khuấy động,

trong ngoài giáp công, như thể là hai người đang liên thủ đối chiến với Tuyệt

Vân.

Đây thật ra là một chuyện không phù hợp với quy luật của Thiên Đạo.

Bình thường, một người có thể động tay chuyển vận, đó chẳng qua là đang nói

sức chiến đấu của hắn mạnh mẽ, am hiểu quần chiến, nào phải là hắn biến thành

hai người cường đại tương đương với mình.

Giống như Khương Thành đây, nếu hắn dùng bí thuật Thương Long huyết

mạch, vậy hắn sẽ không thể nào thi triển kiếm đạo của Nhân tộc được.

Dù hắn có phân thân biến ra thêm một người nữa thì phân thân kia cũng chỉ là

một cái thùng rỗng.

Bởi vì tiên lực, thần hồn và bản nguyên đều bị chân thân Thương Long điều

khiển, những thứ này sẽ không thể nào tạo ra thêm một phần nữa từ hư không.

Vậy mà lúc này hắn lại thật sự tạo ra được hai bản thể để tham chiến.

Thể hệ của Thiên tộc sử dụng là linh ý, thủ đoạn công kính cũng là từ thiên địa.

Căn bản không cần hắn phải điều động thần hồn, tiên lực và căn nguyên, hoàn

toàn không cần hắn phải phân tán thực lực.

Thật sự chẳng khác gì có thêm một người nữa chui ra từ trong không khí.

Vốn dĩ hắn có thể đứng vững trước công kích của Tuyệt Vân, bây giờ đột nhiên

lại có thêm sự trợ giúp từ Thiên giai cửu trọng, tình thế lập tức nghịch chuyển.

“Không!”

Công thủ dễ hình, trong nháy mắt đã biến thành bản thân bị động chịu trận,

Tuyệt Vân há có thể chấp nhận được.

Đây không phải là kịch bản mà hắn đang mong chờ.

Đã biến thành Đạo Thần rồi, tại sao hắn vẫn còn bị đè ra mà đánh chứ?

“Chuyện này không thể!”

“Không nên thành ra thế này!”

Nhưng đối mặt với việc bị đả kích từ hai phía, hắn vướng trái mắc phải, ốc còn

không mang nổi mình ốc.

Vừa ngăn bên này đã phải chịu sự uy kiếp từ bên kia.

Đồng loạt đỡ hai bên thì cả hai bên đều cùng lúc tan vỡ.

“Mau đến giúp ta!”

Hắn chỉ có thể hét lên với một vị Đạo Thần và những Đạo Thánh khác.

Tiếng hô vừa vang lên đã khiến những người khác đều ngớ người.

Tình cảnh gì đây?

Một Đạo Thần như ngươi đánh một tên Đạo Thánh mà còn phải gọi chi viện à?

Có nhầm không vậy?

Chờ đến khi bọn họ nhìn về phía bên này mới phát hiện bọn họ thật sự không

nhầm.

“Thụy Triều Đạo Thần” vốn đang trấn áp được đối phương vậy mà lại bị đối thủ

Đạo Thánh kia đè ra đánh.

Hơn nữa còn tràn ngập nguy hiểm, sinh tử tồn vong chỉ ngay trước mắt.

Sao có thể như thế được?

Bọn họ lập tức để ý đến lực thiên địa công kích đạo hải.

“Thiên tộc!”

“Chẳng lẽ có cao thủ Thiên tộc sao?”

Phản ứng đầu tiên của bọn họ không phải là Khương Thành mà là có cao thủ

Thiên tộc đang nấp trong bóng tối, giúp đỡ Khương Thành, liên thủ đánh lén

Thụy Triều Đạo Thần.

Dù sao một người rõ ràng đang dùng pháp cảnh và kiếm đạo, sao có thể đồng

thời dùng được thủ đoạn của Thiên tộc?

Những Thiên tộc khác đang đối mặt với nguy hiểm tinh thần cũng phấn chấn

hơn!

“Là cao thủ của tộc ta!”

“Chẳng lẽ có người đến tiếp viện chúng ta?”

“Giết!”

Hai cao thủ chỉ huy Thiên tộc lập tức hạ lệnh.

“Tiến sát về hướng kia!”

Mà những cao thủ Tiên tộc khác ở bên này nên chống đỡ thì chống đỡ, nên gấp

rút tiếp viện thì gấp rút tiếp viện.

Đương nhiên Thành ca sẽ không để đối phương có hội cứu người.

Mắt thấy sắp phá vỡ được đạo hải của Tuyệt Vân, Tuyệt Vân ở đối diện đã vội

vàng dùng Thánh lực ác chủ bài của mình.

Vì tranh thủ thời gian, Thành ca lập tức dùng lực trọc nhào lên.

Cuối cùng nguyên lực che chắn của Tuyệt Vân bị xuyên thủng!

“Không!”

Cho đến tận lúc này, rốt cuộc hắn mới nhớ đến một chuyện vô cùng quan trọng

- chết ở kỷ nguyên thứ nhất chính là sẽ chết thật.

Phập!

Kỵ Khuyết kiếm nhẹ nhàng phá vỡ rào cản mà xuyên vào trong cơ thể của hắn,

khiến tiên thể và thần hồn của hắn đều bị vặn xoắn đến nát tan.

“Lấy đi này!”

Sau khi giết chết Đạo Thần, chuyện đầu tiên Thành ca làm chính là mở “Tịnh

Hồn Từ Độ Kinh” ra, hấp thu một chút hồn lực đã lâu chưa thấy.

Thiên Hồn lại lần nữa được tăng lên một ít, sau đó nhanh chóng nhặt trang bị và

nhẫn trữ vật của đối phương.

“Chưởng môn!”

“Chưởng giáo chân nhân!”

Ở nơi khác, khóe mắt của những trưởng lão và môn nhân thuộc tông môn của

Tuyệt Vân như sắp nứt ra.

Vốn là hành động tiêu diệt kẻ khác, sao cứ chơi rồi chơi, chưởng môn mạnh

nhất bỗng dưng không còn nữa?

“Giết!”

“Giết chết tên tặc tử này!”

Ở phía đối diện liền có năm tên Đạo Thánh vứt bỏ mục tiêu ban đầu, không

thèm quan tâm điều gì nữa mà xông thẳng về phía Thành ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK