Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Khương Thành phá được ải thứ ba, hơn trăm triệu tộc nhân của Tiểu

Huyền giới đã thuận lợi tiến vào Thái Di Diệu cảnh.

Mặc dù Di không hiện thân, nhưng cũng không ai dám cản trở.

Bản thân Thái Di Diệu cảnh vốn là động thiên phúc địa tốt nhất ở Huyền giới,

vượt xa Tiểu Huyền giới nhiều.

Sau khi ổn định lại, đám người Bạch La Chân và Kim Bột lại lần nữa xây dựng

lại thần điện.

A Linh lại xây thêm một Luyện Văn tháp ở bên ngoài thần điện mới.

Tất cả đều phát triển theo phương hướng rất tốt, chỉ có vết tích duy nhất đó

chính là khe cốc do thanh đao bốn mươi mốt mét kia bổ ra.

Khe cốc kia nhìn không thấy đáy, trên không và xung quanh đều ngập tràn khí

tức hủy diệt ngập tràn nguy hiểm.

Dưới Huyền Thánh cửu trọng, thậm chí cũng không thể lại gần.

Nếu không nhẹ thì gân cốt đứt đoạn, nặng thì sẽ táng mạng tại chỗ.

Đám người Bạch La Chân và Kim Bột từng cùng nhau thám thính thử, nhưng

sau khi mấy người dò thám được một đoạn thì lại sợ không thể quay ngược trở

lại.

Cũng vì thế mà khe cốc này trở thành một vật ngăn cách tự nhiên chia Thái Di

Diệu cảnh ra làm hai.

Hôm nay, ba người Sở Đình, Phạm Tình, Quy Bình chủ động tìm đến cầu kiến

Khương Thành.

Gặp lại lần nữa, trong lòng ba người cảm xúc ngổn ngang.

Ai có thể ngờ sau khi Khương Thành đến Huyền giới lại có thể đứng ở địa vị

cao đến được như thế.

Rồi lại nhìn Đông Phàm Thánh Chủ có vẻ quen thuộc với mấy vị đại điện chủ,

Sở Đình hận đến xanh cả ruột.

Sớm biết vậy thì lần đó cùng Khương Thành vào Tiểu Huyền giới, vậy bản thân

cũng sẽ có được địa vị tương tự như vậy.

Còn không nữa thì trước lần thông ba ải đó đừng có do dự đứng ngoài quan sát

mà chủ động tìm đến, vậy tình huống bây giờ đây sẽ khác đi một chút.

“Khương đạo hữu, không biết ngươi có cách nào để quay về không?”

Bọn họ chưa thật sự dung nhập với Huyền giới, vẫn muốn trở về Nguyên Tiên

giới.

Thật ra Khương Thành cũng nghĩ đến chuyện sẽ quay trở về.

Hắn cũng không phải không thích ứng được với Huyền giới, chủ yếu là trận tác

chiến ở thông đạo vốn là một trận tỉ thí, thắng rồi còn có được hỗn độn Kim

Ngọc Tủy nữa.

Phần thưởng này nhất định phải lấy.

“Thông đạo kia đã bị cắt đứt rồi, giữa hai Thiên Đạo không có lối thông.”

“Cũng không thể chờ mong Di giúp chúng ta mở thêm thông đạo nữa.”

“A, Khương hiền giả ngươi muốn đi sao?”

Đám người Bạch La Chân sốt ruột cả lên.

“Ngươi không thể rời xa bọn ta đâu.”

Thành ca xua tay.

“Ta cũng có phải đi không trở về đâu, còn quay về nữa mà.”

Hắn nói như vậy cuối cùng mọi người mới yên tâm trở lại.

“Mấu chốt quan trọng bây giờ là biển Thiên Đạo liên kết hai giới nằm đâu,

chúng ta đâu thể đi vào cửa khác.”

Sở Đình và Phạm Tình, Quy Bình gật đầu khổ sở.

Mấy năm nay, bọn họ từng tìm kiếm rất nhiều lần nhưng chẳng có thu hoạch gì

cả.

Hắn nói như vậy, mi tâm Ôn Trì khẽ động rồi nhớ ra gì đó.

“Biển Thiên Đạo của Huyền giới không phải ở dưới khe cốc này sao?”

“Đúng!”

Kim Bột cũng gật đầu: “Lần trước khi thăm dò khe cốc này, ta đã cảm nhận

được khí tức Thiên Đạo mãnh liệt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt

chửng chúng ta vậy.”

“Cũng bởi vì nguyên nhân này mà bọn ta mới bất đắc dĩ trở về.”

“Lại có chuyện như vậy sao?”

Trong khoảng thời gian này, Khương Thành vẫn luôn uống thuốc để khôi phục

lại huyền lực và hồn lực đã bị tiêu hao trong lúc phá trận, đúng là chưa đi dò

thám qua.

Mấy người đứng ở bên rìa cốc, Bạch La Chân vẫn còn rất lo lắng.

“Khương hiền giả, biển Thiên Đạo quá nguy hiểm, hay là đừng mạo hiểm nữa.”

Khương Thành tắt ngúm nụ cười.

“Yên tâm đi, đối với ta mà nói, ở đó có thể là nơi an toàn nhất.”

Thiên Đạo của Huyền giới và của Nguyên Tiên giới vốn là một thể.

Lực Thiên Đạo của hai bên hắn đều miễn dịch cả.

Nhảy vào khe cốc không lâu, hắn đã đến vị trí mà trước đó đám người Bạch La

Chân không dám đến.

Tiếp tục chìm xuống trên đường, cuối cùng hắn đã cảm nhận được khí tức quen

thuộc của biển Thiên Đạo.

Phía trước lúc sáng lúc tối, có lúc còn có mạch chảy ngầm, cỏ vẻ không được

ổn định.

“Lẽ nào là vì Thiên Đạo này bị Di ảnh hưởng nên mới bất ổn định?”

Không biết qua bao lâu, xung quanh hắn đột nhiên nhẹ tênh, phía trước lại xuất

hiện một căn nhà gỗ nhỏ.

Ở trung tâm của biển Thiên Đạo có một tòa kiến trức đương nhiên là chuyện kì

lạ vô cùng.

Nhưng Khương Thành khẽ cảm nhận một chút đã hiểu ra.

Mở cửa gỗ ra, hắn quả nhiên đã nhìn thấy Di.

Lúc này, vị chúa tể của Huyền giới này đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, khi sắc

nhìn có vẻ không được tốt lắm.

Lúc Khương Thành đi vào, hắn cũng mở mắt ra.

Trong ánh mắt không có chút ý địch nào, ngược lại có vẻ như đã hiểu chuyện

gì.

“Nếu như ngươi muốn quay về Nguyên Tiên giới thì bây giờ có thể làm được

rồi.”

Hắn dường như đã biết lí do Khương Thành đến từ sớm.

Thành ca cũng khá thấy ngoài dự liệu.

“Bây giờ có thể làm được? Lẽ nào thông đạo lại liên kết lại rồi?”

Di lắc đầu: “Tất cả chuyện này vẫn là nhờ một đao của ngươi tặng cho.”

“Một đao của ngươi đã trực tiếp đánh xuyên Thiên Đạo của Huyền giới, chạm

đến một góc nào đó của Nguyên Tiên giới bên kia.”

“Giữa hai giới vạch ra một lối thông đặc biệt.”

“Xuyên qua nơi đây, ngươi có thể trực tiếp đến Nguyên Tiên giới, cũng không

cần phải đối mặt với biển Thiên Đạo.”

Hắn ung dung đứng dậy.

“Đương nhiên, ta cũng vì thế mà bị một ít thương tổn.”

Hắn và Thiên Đạo Huyền giới tổn thương là cùng nhau, Thiên Đạo bị thương

thì đương nhiên hắn cũng bị tổn.

Ơ chuyện này?

Thành ca tỏ vẻ bản thân đã khắp kinh ngạc đến ngây người rồi.

Uy lực của một đao kia rốt cuộc mạnh đến đâu chứ?

Hệ thống đúng là sắp phát điên rồi, giết một Thánh Tôn mà lại dùng một đại

chiêu cấp bậc như vậy ư?

Hắn không lập tức trở về Nguyên Tiên giới, bởi vì ý thức được một chuyện

càng nghiêm trọng hơn.

“Ý của ngươi là sau này ngươi cũng có thể đến Nguyên Tiên giới bất cứ lúc nào

rồi?”

Khóe miệng Di khẽ nhếch lên, gật đầu đầy thâm ý.

“Không sai, ta vẫn phải cảm ơn ngươi nữa đấy.”

“Từ nay về sau, ta không cần phải vất vả làm thông đạo gì nữa rồi.”

Chuyện này…

Khương Thành có nằm mơ cũng không ngờ rằng bản thân phá trận lại mang lại

hậu quả như vậy.

Nhất thời tâm hắn rối bời.

Đôi mắt Di sáng ngời vô cùng, giống như lại lần nữa nhìn thấu những gì hắn

đang nghĩ.

“Có phải đột nhiên cảm thấy lập trường có mình trở nên gượng gạo rồi?”

“Một đao đánh thông hai giới này, tương lại không những bọn ta có thể đi mà

bên kia cũng có thể đến Huyền giới.”

“Đến lúc đó đã định là sẽ có đại chiến giữa hai giới.”

Hắn nhìn Khương Thành với vẻ hứng thú, cười hỏi: “Ngươi sẽ đứng về phía

bên nào?”

“Ngươi là người của Nguyên Tiên giới, nhưng ngươi lại là Đại hiền giả của

Huyền giới, đây đúng là lực chọn làm khó người ta.”

Nhìn ánh mắt đầy ý đùa giỡn của hắn, Thành ca có phần bực bội.

Lão tử xui xẻo, ngươi cười trên nỗi đau người khác gì chứ?

“Tất cả những chuyện này đều nằm trong dự liệu của ngươi?”

“Ngươi đặt ra ba cửa ải, chính là vì dự tính được cảnh tượng này, cố ý lợi dụng

ta đánh xuyên hai giới”

Di trước hết gật đầu rồi sau đó lại khẽ lắc đầu.

“Quả thực ta có dự đoán được trước, tính ra ba cách tỉ thí mà ta có lợi nhất.”

“Nhưng ta lại không thể nào dự đoán được ngươi.”

“Vậy nên ta vốn không biết cụ thể quá trình là thế nào, lại càng không biết đến

sự tồn tại của một đao cuối cùng.”

Cuối cùng hắn cảm khái nói: “Mặc dù biết ngươi chắc chắn có thể tạo ra kì tích,

nhưng không thể không thừa nhận, nhát đao cuối cùng đúng là đã khiến ta kinh

ngạc.”

Hắn giải thích như vậy ngược lại càng làm Khương Thành khó hiểu.

“Cũng chính là nói từ khi bắt đầu ngươi đã biết chín đại bộ tộc kia của Đại

Huyền giới nhất định sẽ thua?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK