Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy đạo lí này đương nhiên Khương Thành hiểu cả, hơn nữa còn hiểu hơn cả

tộc nhân Vu tộc nữa cơ.

“Nhổ cỏ tận gốc tàn khốc biết bao chứ, trời cao có đức hiếu sinh mà, chúng ta

phải khiến cả Khư giới tràn ngập tình thương mến thương chứ.”

Nếu như những gười quen của hắn có mặt ở đó thì chắc chắn đã không còn sức

đâu mà phốt nữa rồi.

Trước đây nhiều kẻ địch như vậy cũng chưa từng thấy một tên “trùm diệt phái”

như ngươi mềm lòng hay nhân từ bao giờ.

Đám cấp cao của U tộc vui mừng hớn hở.

Trong đầu đã đang thầm chế giễu, xem ra người này cũng cổ hủ vậy ư?

Sau đó bọn họ đã nghe được yêu cầu của Khương Thành.

“Các ngươi phóng thần hồn của bản thân ra, kí một khế ước với Vu tộc, cam

tâm tình nguyện làm tọa kỵ cho bọn họ thì có thể sống sót.”

“Thế nào, ta đủ khoan dung rồi ha?”

Tất cả U tộc đều không thể vui nỗi.

Mọi người của Vu tộc xung quanh sau khi trải qua một chốc lát kinh ngạc thì

bật cười lên.

“Ha ha ha, trở thành tọa kỵ của chúng ta?”

“Yêu cầu này sáng tạo đó, không hổ là đại tiên tri.”

“Hóa ra người cũng có thể làm tọa kỵ sao?”

“Đương nhiên là có thể rồi, chỉ cần có thần hồn, có thể kí được khế ước là được,

càng huống hồ gì U tộc cũng có phải nhân loại đâu.”

“Ha ha, trong các ngươi ai bằng lòng làm chủ nhân của bọn họ hể, dù sao thì ta

cũng không bằng lòng đâu.”

“Vậy thì để ta, nghĩ lại sắp có được một tọa kỵ hình người thì cũng có phần kích

động đấy…”

Hai mươi mốt tộc lão U tộc đang quỳ dưới nền hận không thể mở miệng chửi

thề.

Ngươi mới là tọa kỵ á, toàn bộ cả nhà ngươi đều là tọa kỵ!

Nhưng trước mặt Khương Thành bọn họ nào dám?

Chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí nói về điều kiện, thử để Khương Thành thu

hồi lại suy nghĩ.

“Yêu, yêu cầu này có phải hơi quá đáng rồi không?”

Yêu câù này há chỉ là quá đáng chứ, đúng là sống không bằng chết mà.

Chưa nói đến sự tủi nhục khi làm tọa kỵ nữa.

Khế ước tiên thú làm tọa kỵ vốn đã là một chuyện hà khắc rồi.

Đến lúc đó, đối phương chỉ cần một ý nghĩ đã có thể khiến bản thân mình vạn

kiếp bất phục rồi, tính mạng hoàn toàn nằm trong bàn tay của đối phương.

Muốn trị thế nào thì trị thế ấy, còn không bằng nô bộc nữa.

Nào còn chút quyền tự chủ nào nữa?

Nguyên Tiên giới nhiều cao thủ đại năng như vậy, nhưng có tọa kỵ phổ biến

cũng phải thấp hơn bản thân mình hai ba đại cảnh giới cơ.

Còn về kiểu chênh lệch lớn như vậy, nào giờ là kiểu cùng nhau quật khởi trưởng

thành, có cảm tình chứ đa phần chẳng phải là kí kết khế ước gì.

Không có mấy yêu thú nào muốn suy tàn đến bước này, bọn họ thậm chí thà

chết nữa kia.

Chứ đừng nói đến U tộc trước đây vẫn luôn đè đầu cưỡi cổ Vu tộc.

Chuyện sau khi địa vị bị đảo ngược này, rồi lại tiếp tục nhận đãi ngộ như một

minh tinh hết thời, đương nhiên bọn họ không thể chấp nhận được rồi.

“Vẫn mong ngươi hãy thay đổi yêu cầu đi ha?”

“Những chuyện khác bọn ta đều đồng ý cả.”

“Phải đó, tốt xấu gì bọn ta cũng là cao thủ một phương, làm toạ kỵ thì vô lí

quá…”

“Cái gì?”

Thành ca làm như kiểu không hiểu được cảm giác của bọn họ vậy.

“Các ngươi là cao thủ một phương luôn?”

“Vậy được quá, ta thích cọ xát với cao thủ lắm, tiếp theo là ai đây?”

Tiếp đó chẳng có ai dám lên cả.

Trong lòng đám U tộc đều buồn bực mắng nhiếc

Nhưng đối diện với sức uy hiếp sáng ngời của Thành ca, bọn họ ngoại trừ chết

thì chỉ có phục tùng.

Nhưng cuối cùng, toàn bộ hai mươi mốt cao thủ U tộc ở hiện trường cũng đã

lựa chọn phục tùng.

“Bọn ta đồng ý.”

“Bọn ta bằng lòng làm toạ kỵ cho Vu tộc.”

Nói thật lòng thì cũng do thói quen tộc quần kiểu ở ẩn của U tộc thôi.

Đối với bọn họ mà nói, có thể tiếp tục sống là quan trọng hơn tất cả rồi.

Nếu đổi thành những tiên nhân khác, đa phần thà tự bạo còn hơn phải chấp nhận

sự sỉ nhục này.

Nhìn thấy bọn họ đồng ý, thế là Thành ca nhìn Minh Đồng một cái.

“Các ngươi chọn ra hai mốt người đi!”

“Được được được!”

Minh Đồng cười ha ha gật đầu.

Bây giờ hắn đã bái phục vô kể.

Bái phục bản thân mình năm ấy.

Nếu không phải bản thân mình vẫn luôn ủng hộ Lam Đề, nếu không phải bản

thân một mực bảo Khương Thành làm đại tiên tri của Vu tộc thì căn bản Vu tộc

sẽ không có được thời khắc ngóc đầu trở lại.

Không chừng bây giờ đã bị diệt tộc luôn rồi.

Do mọi người cũng chẳng hào hứng mấy với toạ kỵ hình người nên rồi hai mốt

người rất nhanh cũng đã được chọn ra.

Hơn hai mươi người báo danh để làm “kỵ thủ” này vẫn là vì để trút giận cho

những oán hận mấy năm nay, vốn cũng chẳng nghĩ nhiều.

Khương Thành nhìn thấy Minh Đồng không ở trong danh sách này thì lắc đầu.

“Lão nhân gia ngươi còn khiêm nhường gì đấy?”

Minh Đồng cười mím chi nói: “Ha ha ha, lão hủ đây không cần toạ kỵ, không

góp vui đâu.”

Khương Thành xua tay: “Không được không được, cuộc vui này ngươi nhất

định phải góp mặt. Là một đại tế tư phải làm gương chứ.”

Chủ yếu là do Minh Đồng là đại tế tư, bên cạnh không có vệ sĩ cũng không

được.

Nhìn thấy hắn cứ yêu cầu mãnh liệt, Minh Đồng lúc này mới dở khóc dở cười

mà đồng ý.

Quá trình hai mươi mốt tế tư của Vu tộc và hai mươi mốt tộc lão của U tộc kí

kết khế ước tiên thú vốn không có sóng gió gì.

Bởi vì có Khương Thành ở một bên giám sát.

U tộc muốn làm màu cũng chơi không được.

Sau khi cả nghi thức này kết thúc, hiện trường lại vang lên tiếng hoan hô.

“Cuối cùng chúng ta cũng có thể nở mày nở mặt rồi!”

“Từ nay về sau, U tộc sẽ không thể hiếp đáp chúng ta nữa.”

“Không phải chỉ có U tộc, những tộc quần khác cũng không được.”

“Không sai, đại tiên tri đã trở lại rồi, tất cả đều tốt rồi…”

Khương Thành nhanh chóng phát hiện ra giá trị thống trị của bản thân đang

dâng cao.

Số lượng Vu tộc ở suối nguồn thứ nhất lên đến hơn ba trăm ngàn.

Mà những người này đa phần đều từ Đạo Thần trở lên, Thánh Chủ cũng không

dưới chục ngàn người.

Sự công nhận của bọn họ dành cho Khương đại tiên tri trong lòng bọn họ đã

dâng tràn, hoàn toàn xem hắn như là thủ lĩnh, không cần nghĩ cũng biết hiệu quả

thế nào rồi.

Mà đám tế tư và thiên vu có được toạ kỵ kia, có người đã hung hăng cho toạ kỵ

của mình bạt tai rồi.

Thành ca vừa nhìn đã thấy không được rồi.

Thế này lỡ quất chết rồi chẳng phải quá lãng phí hay sao?

Hắn lập tức đứng ra sửa chữa cách sử dụng sai toạ kỵ của mọi người.

“Vu thuật của các ngươi cần sự ổn định của thiên địa xung quanh, toạ kỵ có thể

giúp các ngươi làm hộ vệ.”

Dưới sự nhắc nhở và chỉ điểm của hắn, mọi người mới như được khai sáng.

“Hoá ra còn có thể như vậy?”

Cũng không phải bọn họ ngốc, mà là trước đó ai lại nghĩ bản thân có thể có

được một tọa kỵ có thực lực hoàn toàn không thua gì thực lực của bản thân.

Hơn nữa tọa kỵ này còn tinh thông ngự thiên thuật, vừa hay có thể thao túng lực

thiên địa.

Hai mươi mốt người có được tọa kỵ nhất thời trở nên vui tươi hớn hở, cười ra

mặt.

“Ôi vãi, vậy sau này mang theo tọa kỵ ta há chẳng phải chẳng còn góc chết luôn

rồi?”

“Ha ha ha, có sự bổ trợ của ngự thiên thuật ở bên cạnh ổn định thiên địa, chúng

ta căn bản không sợ bị phản phệ nữa rồi.”

“Tọa kỵ hoàn toàn chịu ý chí chi phối của chusg ta, cũng không cần lo nó có

lòng phản bội.”

“Chuyện này đúng là thêm được một thần binh xuất thế!”

Đến cả Minh Đồng cũng khó che được nụ cười vui tươi trên gương mặt: “Ngày

sau khi thi triển Vu thuật, cơ hội thành công tăng lên, đúng là đa tạ Khương tiên

tri đã thành toàn.’

Hắn xem như đã hiểu được vì sao vừa rồi Khương Thành cứ buộc mình phải

nhận lấy một người rồi.

Nếu không thì một đại tế tư như hắn tương lại sẽ không còn mặt mũi gì nữa rồi.

Vu tộc thêm vào tổ hợp một một của U tộc, vậy hiệu quả sẽ không thể nào kém

rồi.

Nhất thời, sự bái phục của mọi người dành cho Khương Thành lại tăng lên một

bậc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK