“Được rồi được rồi…”
Thành ca chắn trước mặt Tân Linh, sau đó xua xua tay với Kim Khải ở phía đối
diện.
“Các ngươi làm màu đủ rồi đấy, bây giờ nên nhường lại sân khấu cho ta rồi đó.”
Kim Khải còn chưa kịp phản ứng lại, ba người cầm đầu Bạch Huyền tộc là Tân
Linh, Thân Lương… phe bên này cũng đều hoang mang.
Mới nãy các nàng còn đang âm thầm suy nghĩ một vấn đề quan trọng – Lát nữa
làm thế nào để tạo ra cơ hội, để các đại hiền giả đột phá vòng vây thoát ra
ngoài.
Tất cả mọi người ở đây đều có thể chết, chỉ riêng đại huyền giả thì không thể
được.
Hắn là người đã được Thần khâm điểm, ý nghĩ vô cùng lớn đó.
Đặc biệt là Thần Bạch Huyền còn đang ở trên cơ thể hắn, nhất định phải bảo vệ
hắn!
Ai mà biết được, Thành ca không chỉ không chịu yên ổn ở phía sau, mà lại còn
không biết sống chết xông lên phía trước nữa chứ.
“Đại… A Thành, mau lui về sau!”
Bởi vì sợ hắn bị kẻ địch nhắm vào nên thậm chí Tân Linh còn khá là thận trong,
không dám công khai gọi hắn là đại hiền giả và Khương Thành.
“Nơi này rất nguy hiểm, mấy người các ngươi còn không mau tới đây bảo vệ A
Thành!”
Ba vị Đế Huyền cảnh hận không thể đích thân ra tay.
A Thành gì cơ?
Thành ca khá là không hài lòng.
Mới nãy anh đây vừa mới cướp được chút ánh đèn sân khấu, còn đang định làm
màu đây này, các ngươi có ý gì hả?
Có mắt nhìn không vậy hả?
“Kẻ địch còn ở ngày trước mắt, với tư cách là đại hiền giả, sao Khương Thành
ta có thể nhượng bộ rồi lùi bước được.
Hắn ưỡn ngực ngẩng cao đầu hô lớn: “Càng những lúc nguy hiểm, ta càng phải
xông lên chiến tuyến đầu tiên, làm gương cho mọi người mới đúng!”
“Được lắm!”
“Ra dáng đại hiền giả lắm!”
“Không hổ danh là người được thần lựa chọn, can đảm lắm!”
“Mau xông lên theo đại hiền giả!”
Rất nhiều người của Bạch Huyền tộc còn định vỗ tay rồi lớn tiếng khen đây này.
Còn Tân Linh suýt thì tức đến phát khóc.
Tân Linh đã từng gặp những kẻ liều lĩnh, nhưng mà chưa có ai liều lĩnh tới mức
này hết.
Với lực thực Địa Huyền cửu trọng của ngươi, người ta khua khua tay một cái là
có thể giết chết ngươi ngay tức khắc.
Ngươi đứng ra làm cái gì hả, muốn chết à?
Bọn ta cẩn thận dè dặt bảo vệ ngươi khỏi bị bại lộ thân phận, kết quả thì ngươi
tự bước lên nói hết cả rồi.
Ngươi sợ đối phương không làm gì được ngươi à?
Nói thật thì, cao thủ của ba tộc và Kim Khải phía đối diện đều tỏ vẻ hoang
mang.
“Khương Thành?”
“Đại hiền giả?”
Bọn họ đột nhiên nhớ tới gì đó.
“Ngươi chính là kẻ đã cấu kết với tà ma ở tầng thứ nhất, hủy diệt thần điện của
ba tộc bọn ta đúng không?”
Khương Thành mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, là ta.”
Đám người Kim Khải lại tỏ vẻ hoang mang một lần nữa.
Quả thật bọn họ đều không ngờ rằng hắn sẽ thừa nhận dứt khoát như vậy.
Tội danh cấu kết tà ma dị giới này là một tội vô cùng nghiêm trọng ở Huyền
tộc, thậm chí còn vượt qua cả tội danh phản bội.
Đổi lại một người khác của Huyền tộc nghe thấy lời buộc tội này, phản ứng đầu
tiên của kẻ đó chắc chắn là lớn tiếng phản bác, chắc chắc không thể đội cái mũ
này lên đầu được.
Nếu không thì sẽ trở thành kẻ thù chung của bốn tộc, cả đời này coi như xong
luôn.
Cho dù có mạnh mẽ như Đế Tôn, nếu như công khai thừa nhận bản thân cấu kết
dị giới tà ma, vậy thì ba tộc Kim, Ngân, Hắc dưới trướng hắn đều sẽ lục đục nội
bộ.
Thậm chí Kim Khải còn không nhịn được mà xác định lại: “Ngươi thật sự thừa
nhận sao?”
Thành ca tỏ vẻ đương nhiên mà nói: “Hảo hán dám làm dám chịu, có gì mà ta
không dám thừa nhận cơ chứ?”
Cao thủ của ba tộc phía đối đều nhao nhao sôi trào cả lên.
Ai nấy đều cảm thấy chuyện này cực kỳ khó tin.
Đặc biệt là thấy đám người Bạch Huyền tộc ở phía đối diện phản ứng như vậy
thì lại càng cảm thấy khó tin hơn.
Kim Khải không thể đứng im nổi nữa rồi.
“Thân Lương! Tân Linh! Cảnh Dược!”
Hắn chỉ tay vào Thành ca, lớn tiếng hét về phía ba vị Đế Huyền cảnh của Bạch
Huyền tộc: “Các ngươi nghe thấy hết rồi chứ, kẻ này cấu kết với tà ma dị giới,
chính hắn cũng đã thừa nhận rồi!”
Đám người Thân Lương và Tân Linh cũng đang đau hết cả đầu đây này.
Vị đại hiền triến này, thực lực thì yếu nhưng bối phận thì cao, bây giờ bị kẻ địch
khóa chặt rồi, cứu hắn kiểu gì đây?
Bọn họ còn đang suy nghĩ sứt đầu mẻ trán, làm gì còn tâm trạng mà quan tâm
đến cái đó nữa?
Mắt thấy bọn họ không để ý đến bản thân, Kim Khải không thể chịu nổi nữa?
“Vậy mà các ngươi còn không thèm phản ứng lại nữa hả?”
“Kẻ cấu kết với tà ma dị giới chính là kẻ địch của cả huyền giới, năm đó Bạch
Huyền tộc các ngươi cũng từng bị bọn chúng tàn sát, lẽ nào các ngươi quên rồi
sao?”
Thân Lương liếc hắn một cái rồi lạnh nhạt nói: “Ồ, sau đó thì sao?”
Sau đó?
Còn có sau đó nữa hả?
Tội danh lớn như vậy, các ngươi phải làm gì đi chứ?
Hắn đột nhiên cười giễu một tiếng: “Ta hiểu rồi, hóa ra cả Bạch Huyền tộc các
ngươi đều cấu kết với tà ma dị giới!”
Vũng nước bẩn này vừa mới được hắt lên, đám cao thủ của ba tộc xung quanh
hắn cũng chợt hiểu ra, sôi nổi phụ họa theo.
“Đúng vậy, Bạch Huyền tộc cấu kết với tà ma dị giới!”
“Chứng cứ rõ rành rành rồi!”
“Chẳng trách Đế Tôn muốn chúng ta phải hủy diệt của Bạch Huyền tộc…”
“Quả nhiên Bạch Huyền tộc có ý đồ xấu!”
Nhìn thấy dáng vẻ nhảy cẫng lên của bọn họ, Tân Linh, Thân Lương và tất cả
người của Bạch Huyền tộc phía đằng sau đều tỏ vẻ ngơ ngác.
Bất kể đại hiền giả làm gì thì cũng đều là ý chỉ của thần.
Cho dù cấu kết với tà ma dị giới thì cũng là do Thần Bạch Huyền chỉ dẫn, là
chuyện của thần thánh.
Bọn họ không những không quan tâm, thậm chí còn ủng hộ nữa.
“Đúng vậy đấy, bọn ta cấu kết tà ma dị giới thì đã sao nào?”
“Có chứng cứ thì sao chứ? Làm cứ như bọn ta quan tâm lắm ấy.”
“Có bản lĩnh thì các ngươi cũng đi cấu kết thử xem.”
“Không có bản lĩnh thì đừng có mà đứng đó ba hoa chích chòe!”
Sao mà lại liên quan tới chuyện có bản lĩnh hay không có bản lĩnh rồi thế?
Đáng lẽ còn đang dương dương đắc ý vì hắt được vũng nước bẩn này, giờ đây
cao thủ của ba tộc lại chết lặng.
Ngay lập tức, bọn họ đều cảm thấy bản thân bị xoay vòng vòng vậy.
Chẳng lẽ là do mình không theo kịp trào lưu của thời đại hả, sao mà phía đối
diện nhìn bản thân cứ như mấy kẻ nhà quê thế này.
Lẽ nào đầu năm nay bắt đầu thịnh hành việc tự hào vì cấu kết với tà ma dị giới
hả?
“Mặc kệ, dù sao cũng là do bản thân ngươi tự đứng lên nói, cũng coi như là thu
hoạch ngoài ý muốn.”
Kim Khải phát hiện bản thân không thể đánh thắng nổi võ mồm của bọn họ
được, thế là hắn chỉ đành từ bỏ, lựa chọn việc dùng vũ lực.
“Đúng lúc Đế Tôn có lệnh, bắt sống ngươi sẽ có thưởng!”
Vừa nghe thấy câu này, Thành ca lại nghĩ ra cách để vào tầng thứ sáu.
Đó là cố tình để Kim Khải bắt được mình, sau đó thì để hắn dẫn vào tầng thứ
sáu.
Nhưng mà kế sách “tuyệt diệu” này chỉ tồn tại trong đầu hắn đúng một giây thì
đã bị quẳng ra ngoài rồi.
Đùa kiểu gì thế hả?
Thành ca đường đường là vua làm màu, sao có thể để kẻ khác bắt đi được?
Không cần thể diện nữa hả?
Lần trước giả vờ để cho Địa Tàn các và Hắc Huyền tộc bắt một lần, mặc dù thu
hoạch không nhỏ, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy cực kỳ hối hận.
Dù sao thì việc giả vờ cũng ảnh hưởng đến phong cách làm màu của hắn quá ấy
mà.
“Ngươi đứng ở đây thì có liên hệ được với Đế Tôn của các ngươi không?”
Kim Khải sửng sốt: “Ngươi có ý gì?”
“Chẳng có gì hết, ta chỉ muốn nói với với hắn một câu, nói là ta đang ở tầng thứ
ba, bảo hắn đích thân tới đây, đừng có phải nhiều binh tốt tạp nham này đến
nữa.”
Kim Khải cảm thấy cực kỳ khinh thường: “Chỉ dựa vào một Địa Huyền cửu
trọng nhỏ bé như ngươi thôi ư?”
Thành ca thở dài một hơi: “Haizzz, ta đang nghĩ cho các ngươi đó, dù sao các
ngươi cũng sắp bị quét sạch rồi.”
Hắn thật sự có cách để vào được tầng thứ sáu rồi.
Cùng lắm thì giết sạch toàn bộ đám Huyền Kim tộc ở đây, vậy thì kiểu gì cũng
sẽ kinh động đến tầng thứ sáu, đến lúc đó thì chắc chắn Chung Thác không thể
ngồi yên được nữa rồi.
Bản thân chẳng cần phải đi, cứ đợi hắn chủ động tới là được rồi.
Vẻ bình tĩnh một cách khó hiểu đấy của hắn khiến Kim Khải cảm thấy hơi nghi
ngờ.
Lẽ nào tên này còn có quân bài tẩy nào đặc biệt hả?
Hắn đột nhiên phản ứng lại.
“Ngươi đang cậy mình có chỗ dựa là tà ma dị giới đó hả?”
“Đúng vậy đó!”
“Hừ, người thật sự cho rằng ta sẽ sợ hắn sao?”
“Nếu như không sợ, vậy thì ta gọi hắn tới nhá.”