Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi cả sáu người đều bày tốt tư thế, cũng không có gì đặc biệt xảy ra.

Điều này làm cho Dịch Sơn vô cùng kinh ngạc.

“Sao có thể như vậy?”

Hắn đứng lên với một khuôn mặt khó có thể tin được, lấy tay che mặt và lẩm

bẩm một mình: “Hoàn toàn không nên mà!”

Đây là kết quả nên có, được không?

Chuyện đương nhiên như vậy, tại sao ngươi lại thể hiện như thể đổi mới nhận

thức vậy?

Nếu không phải không muốn cắt đứt sự hứng thú của bọn họ, Thành ca thật sự

muốn chửi bới ngay trước mặt.

Dịch Sơn bị đả kích nặng nề, nhiệt tình đưa ra đề xuất mới.

“Hay là năm người chúng ta đến gần thêm chút, cùng làm lại một lần nữa nhé!”

Còn chưa đợi Khương Thành từ chối, Chỉ Dư đã vui vẻ gật đầu.

“Cũng được, vậy thì thử lại đi.”

Trong mắt Mặc Đỉnh, Nguyệt Sâm và Vân Lộ hiện lên một tia lưỡng lự, ngay

sau đó thì biến thành kiên định.

Ba người cũng mang theo bồ đoàn, lại vây quanh bên người Khương Thành một

lần nữa.

Tại sao một đề xuất vô lý, ngây thơ và trẻ con như vậy, các ngươi cũng có thể

chấp nhận?

Thành ca còn có thể nói gì nữa?

Hắn chỉ có thể bày ra tư thế hình trái tim, phối hợp với trò cười này.

Sáu người cố chấp tạo hình chờ đợi hơn mười giây, vẫn không có phản ứng đặc

biệt gì.

“Hiện tại có thể rồi chứ?”

Khương Thành buông tay ra, thở phào nhẹ nhõm.

“Những cách có thể thử cũng đã thử rồi, nên kết thúc rồi đúng không?”

Để nhanh chóng thoát khỏi ‘gian khổ’ này, hắn đã cố gắng hết sức để thuyết

phục những người khác từ bỏ.

“Dù sao thì mỗi người chúng ta cũng đã nhận được một bộ phận, cũng đã thuận

lợi có được lực thiên, cần gì phải theo đuổi hợp thể vậy?”

“Hiện tại như vậy đã rất tốt rồi!”

Năm người còn lại đưa mắt nhìn nhau, rơi vào khoảng lặng ngắn ngủi.

Mười giây sau, đột nhiên Chỉ Dư nhảy nhót giơ tay lên.

“Ta biết rồi, có phải muốn chúng ta biến thành bộ phận của thần thật sự hay

không?”

Thành ca suýt nữa thì ngã nhào.

Muội tử, ngươi cũng có ý kiến à?

Những lời tình cảm ta vừa nói, ngươi không nghe một chữ nào.

“Có lý!” Nguyệt Sâm là người đầu tiên đồng ý.

“Thuật Biến Hóa rất đơn giản.” Vân Lộ cũng không phản đối.

Dịch Sơn vỗ đầu một cái: “Sao ta lại không nghĩ tới chuyện này vậy chứ?”

“Nếu muốn hợp thể, đương nhiên phải trở thành hình dạng giống vậy mà, hiện

tại tất cả chúng ta đều là hình người chắc chắn không được.”

Mặc Đỉnh suy nghĩ hai giây, cũng gật đầu vỗ tay.

“Đáng để thử một lần!”

Năm người đều đồng ý, đương nhiên ý kiến của Thành ca cũng không quan

trọng.

Còn chưa đợi hắn tỏ thái độ, trong điện lập tức loé lên năm luồng ánh sáng.

Ngay sau đó, bóng dáng của năm người đó biến mất, thay vào đó là hai tay, hai

chân và đầu.

Đối với mỗi tiên nhân, Thuật Biến Hoá cũng không phải là việc khó gì.

Thiên tộc có thể thao túng lực thiên địa, đương nhiên lại càng là người lão

luyện.

Bộ phận cơ thể của năm người này biến ra lúc này gần giống như bề ngoài của

bộ phận của thiên thần.

Hơn nữa, bọn họ còn làm tiêu tan khí tức của bản thân rất nghiêm túc.

Nếu đổi thành người bình thường, cho dù dùng thần niệm dò xét cũng rất khó

nhìn ra sơ hở.

Có thể nói là vô cùng chu đáo.

Một cái chân phải cường tráng nhưng thon dài phát ra tiếng thúc giục ngân nga.

“Khương huynh, ngươi cũng mau thay đổi đi!”

Thành ca bất đắc dĩ, chỉ có thể dựa theo hình dáng của viên Tử Tâm Tinh trong

trái tim, biến bản thân thành dáng vẻ có tỉ lệ tương tự.

Vài giây sau.

Tay phải ở bên cạnh vang lên giọng nói của Chỉ Dư, mang theo sự mất mát sâu

sắc.

“Sao vẫn không được?”

“Đúng đó, như vậy còn không được sao?”

“Hay là chúng ta thật sự dựa theo hình người tổ hợp lại cùng nhau thử xem?”

“Có thể!”

“Thử xem nhé.”

Thành ca nhìn năm bộ phận đó và trái tim bản thân biến thành tiếp xúc với nhau

với vẻ mặt sụp đổ.

Nhưng mà vẫn vô ích.

Trong điện cũng không xuất hiện kim quang bắn ra bốn phía, sáu bộ phận sáng

bừng lên ra khỏi máu thịt, cảnh tượng thiên thần từ trên trời giáng xuống.

Sau khi sáu người biến trở về cơ thể ban đầu, trở lại bồ đoàn của bản thân, tâm

trạng của Chỉ Dư rõ ràng không còn háo hức như trước nữa.

Khương Thành nhìn ra được tâm trạng của muội tử hơi sụp đổ.

Vì thế hắn chỉ có thể kìm nén cảm xúc vui vẻ trong lòng, để tránh kích động đến

nàng.

Những người khác cũng hơi chán nản.

Dịch Sơn nắm chặt nắm tay, hung hăng thở ra một hơi: “Như vậy cũng không

thể thành công sao?”

Mặc Đỉnh nhíu mày: “Chẳng lẽ truyền thuyết đó thật sự chỉ là truyền thuyết, mà

không phải là sự thật?”

“Không thể nào!”

Chỉ Dư là người đầu tiên lắc đầu phủ nhận.

“Chắc chắn không thể nào!”

Vẻ mặt của nàng trở nên rất kích động, giống như có một người nào đó ở phía

đối diện đang tranh cãi kịch liệt với nàng.

“Rõ ràng chúng ta có thể thông qua bộ phận của thần trên người để cảm nhận

được những người khác mà.”

“Điều này chứng tỏ rằng sáu bộ phận tự nhiên muốn dung hợp thành một thể!”

“Đó là bản năng, hợp thể là kết cục đã định!”

“Chắc chắn là chúng ta đã phạm sai lầm ở chỗ nào đó, hoặc là không làm

được.”

“Hơn nữa…”

Nàng từ từ hạ tay phải xuống, giọng nói cũng dần thấp xuống.

“Nếu như chúng ta không thể hợp thể thành công, không thể tái hiện lại uy lực

của thiên thần, sớm muộn gì Thiên tộc cũng sẽ bị diệt vong.”

Lời nói của nàng không tính là khoa trương.

Hiện tại so sánh sức mạnh của Tiên tộc và Thiên tộc, các cao thủ hàng đầu gần

như là ba chọi một.

So sánh số lượng Chí Tôn và Đạo Tôn trung cấp, đã vượt qua năm chọi một.

Về phần chênh lệch số lượng tầng dưới chót, thậm chí còn khoa trương hơn

nữa.

Sở dĩ tam đại vương triều của Thiên tộc còn có thể tồn tại, chỉ là vì bên Tiên tộc

có rất nhiều môn phái, có mâu thuẫn và xích mích hơn mà thôi.

Một khi sức mạnh bên Tiên tộc hợp lại, một đợt đẩy bằng, Thiên tộc sẽ lập tức

sụp đổ.

Hiện tại bọn họ cần biến số, cần đại sát khí có thể đảo ngược chiến cuộc.

Mặc Đỉnh ở giữa hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Chỉ Dư nói đúng!”

“Vì tương lai của Thiên tộc, cho dù chúng ta có như thế nào cũng phải nghĩ biện

pháp thành công.”

“Có phải là còn thiếu bộ phận khác không?”

Dịch Sơn lại động não.

“Các ngươi xem, vừa rồi lúc chúng ta kết hợp, giữa cơ thể đó chỉ có một trái

tim, phần còn lại trống rỗng…”

“Không có những bộ phận khác như bả vai, ngực và bụng, rõ ràng còn thiếu,

đúng không?”

Thành ca đau đầu khi nghe thấy cái não giàu trí tưởng tượng của lão huynh

‘hoạn tưởng’ này.

Nhưng đối với suy đoán này của hắn, cũng là vỗ tay tán thành.

“Đúng đúng đúng, rất có lý.”

“Theo ta thấy thì vẫn còn thiếu thân thể, chờ đến khi tìm được thân thể trong

tương lai, chúng ta lại đến hợp thể cũng không muộn.”

“Giải tán giải tán…”

Rõ ràng là mấy người khác không muốn cứ kết thúc như vậy.

Nguyệt Sâm bình tĩnh nói: “Năm đó khi thiên thần bị giết, thân thể đã bị phá

hủy.”

“Cho nên hoàn toàn không tồn tại bộ phận cơ thể này.”

“Theo ta thấy…”

Ánh mắt của hắn rơi lên người Khương Thành.

“Nguyên nhân có thể là xuất phát từ trên người ngươi.”

“Ta?”

Thành ca chỉ vào mũi bản thân: “Lão huynh, nói chuyện phải dựa vào lương

tâm nha!”

“Đây là lần đầu tiên ca đến nơi này, còn chưa nắm rõ được hết tình hình thì đã

phối hợp với các ngươi làm chuyện điên rồ như vậy, đã vô cùng tận tình tận

nghĩa rồi, được chưa?”

“Ta cũng nghĩ là do ngươi.”

Vân Lộ nói giúp Nguyệt Sâm: “Năm người chúng ta, cảnh giới đều trên Thiên

giai cửu trọng, chỉ có ngươi mới Thiên giai ngũ trọng.”

“Thiên thần là người của Thiên tộc bọn ta, thứ hắn tu luyện chắc chắn là linh ý,

đúng không?”

“Cho dù ngươi có thể giết chết Hy Mộc thì có ích lợi gì?”

“Cảnh giới linh ý của ngươi còn xa mới đủ, tạo thành thần thể không thể đạt tới

sự cân bằng toàn vẹn.”

“Cho nên mới không thể hợp thể thành công!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK