Có hoan nghênh, có khinh thường, còn lại là dò xét nhiều hơn
Đế Cảnh bát trọng dù sao cũng kém hơn một trọng cảnh giới của bọn họ, hơn
nữa còn khiến cho đội đế cảnh cửu trọng thuần nhất sắc của bọn họ không còn
thuần nhất sắc nữa.
Còn có chút không thoải mái.
Thái độ này của bọn họ, Thành ca nhìn rõ mồn một.
Hắn không thể không cười ra tiếng.
“Ha ha, hay là thôi đi, ta đúng là người đàn ông muốn tự mình làm đội trưởng.”
Tịnh Đỉnh tôn giả đột nhiên xoay người.
Đôi mắt hơi nhíu lại, ánh mắt gắt gao nhìn cố định trên mặt Thành ca.
“Ngươi nói cái gì?”
Lại có người có thể từ chối lời mời của Bá Vân đội sao?
Đùa gì vậy?
Không nể mặt vậy sao?
Những tôn giả của Bá Vân đội vốn dĩ còn khinh thường hắn, đồng loạt nổi giận.
“Ngươi có ý gì?”
“Thế nào, coi thường Bá Vân đội bọn ta?”
“Nể mặt ngươi rồi mà?”
“Còn nhất định phải làm đội trưởng, ngươi có tư cách gì?”
“Đại ca, nếu hắn đã ngạo mạn không biết thức thời, vậy thì vứt bỏ hắn là được,
để hắn sau này từ từ hối hận đi!”
“Đúng thế, ngươi tưởng rằng Bá Vân đội bọn ta gia nhập dễ dàng như vậy sao?”
Với lời chỉ trích của bọn họ, Thành ca cũng không tức giận.
Hắn chỉ xua tay, cười tủm tỉm nói: “Không không không, cho dù đội các ngươi
cho ta làm đội trưởng, ta cũng sẽ không làm.”
Ý của lời này sao nghe lại có chút nhục nhã như vậy.
Cho dù các ngươi cho ta làm đội trưởng, ta cũng lười tham gia với các ngươi.
Điều này thật xấu hổ.
Tịnh Đỉnh tôn giả nhướn mày: “Ngươi có ý gì?”
Những người khác cũng quát lên phẫn nộ.
“Nói chuyện cho rõ ràng vào!”
“Tiểu tử, ngươi điên cuồng quá mức rồi đấy?”
“Cho ngươi làm đội trưởng cũng không thoả đáng?”
“Ngươi coi Bá Vân đội bọn ta thành gì rồi?”
Thành ca thở dài: “Các ngươi thật sự hiểu lầm ta rồi.”
“Ta chỉ là cảm thấy đội các ngươi quá nhiều người, đến lúc đó thưởng thêm
10% cho hơn 30 người, lúc này được bao nhiêu?”
“Nhiều người thì không có tương lai, không phải quá thiệt thòi sao?”
“Khoản này rất dễ để tính toán mà!”
Mọi người nghe xong khoé miệng liền nhếch lên.
Ngươi lại còn chê người của Bá Vân đội nhiều sao?
Có nhầm hay không vậy?
Đội ngũ chắc chắn là càng nhiều người, sức mạnh tổng thể sẽ càng mạnh, khi
đối mặt với kẻ địch càng nắm chắc thắng lợi!
Nếu như ít người, người được thưởng trong phân tổ quả nhiên cũng sẽ ít hơn.
Nhưng đội ngũ của ngươi yếu, cũng không được khen thưởng nhiều như vậy.
“Người này chẳng lẽ là một tên ngốc?”
“Sao hắn lại nghĩ vậy?”
“Phục rồi, lại còn kỳ lạ chê nhiều người,,.”
“May mà Bá Vân đội chúng ta không tuyển hắn, bằng không chưa biết chừng sẽ
ảnh hưởng đến tiêu chuẩn toàn thể.”
“Chính xác, loại người này sao lại vào được Vương cấp đạo trường?”
Mọi người thì thầm với nhau, hơn nữa cũng không giấu giếm Khương Thành.
Mà vị Tịnh Đỉnh tôn giả kia nghe vậy thì lắc đầu vẻ mặt đầy thất vọng.
“Vậy ngươi tự giải quyết cho ổn thoả đi.”
“Không dám không dám!”
Thành ca chắp tay về phía hắn cười tủm tỉm.
Sau đó, ngay trước mắt bao nhiêu người, tự mình đăng ký một đội ngũ.
Đối với Thượng Đình Tiên nhân của Vương cấp đạo trường, Tiên quan cửu
phẩm phụ trách đăng ký vẫn còn rất khách sáo.
“Đạo hữu định đặt tên gì cho đội?”
“Đặt tên sao, vậy thì gọi là Đệ Nhất Soái Đội là được.”
“Khụ khụ…”
Tiên quan kia nhếch mép: “Đạo hữu thật sự muốn đặt loại tên này sao?”
Những Tiên nhân khác ở phía sau vẻ mặt cũng không nói gì.
Ngay cả Lại Bình cũng không nhịn được mà phải lấy tay đỡ trán, dáng vẻ có
phần không còn mặt mũi gặp người khác.
Đại lão này tính khí tốt, bằng lòng dẫn theo người mới, chỉ là phẩm vị hình như
có chút không theo kịp bước tiến của thời đại.
Nhìn đội ngũ khác, sẽ giết hoặc trảm, hoặc hổ hoặc là sói, ngang ngược bao
nhiêu.
Không phải nói ra cũng có sĩ diện sao?
Chỉ có điều khẩu vị của Thành ca là vậy, dưới sự kiên trì của hắn, “Soái Nhất”
đội cuối cùng vẫn chính thức được thành lập.
Và sau khi thành lập, chuyện đầu tiên mà Thành ca dùng làm dấu mốc của đội
ngũ đó là ngoắc ngón tay với Lại Bình ngay trước mắt bao nhiêu người.
“Nên thêm ngươi vào trong đội ngũ rồi.”
Lại Bình sớm đã không chờ đợi được, vội vàng lấy ra Ngọc Phù thân phận của
mình.
“Làm phiền Thượng Tiên!”
Tăng thêm đội viên vào đội, vốn không hề phức tạp, Thành ca đã sớm xong rồi.
Vì thế lúc này, đội ngũ của hắn đã thành hai người.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người ở gần đó lúc đầu là vẻ mặt mông lung, sau đó
cùng nhau ồ lên.
“Ta không nhìn nhầm chứ?”
“Hắn lại có thể thêm một Đế Cảnh tứ trọng vào đội?”
“Đùa gì vậy?”
“Chiến đấu với Tà tiên lại dẫn theo một con gà yếu ớt?”
“Đây không phải là kéo khen thưởng chiến tích bình quân xuống thấp sao?”
Bị mọi người gọi là con gà yếu ớt trước mặt, trong lòng Lại Bình có chút tổn
thương.
Các ngươi tốt xấu gì cũng nên thảo luận riêng tư, đừng thẳng thắn như vậy chứ!
Ngay sau đó hắn nhận được mệnh lệnh của Thành ca.
“Tiếp theo hãy giúp ta tìm ba người, tập hợp thành một đội.”
Đây chính là nhiệm vụ đầu tiên mà đội trưởng giao cho mình, Lại Bình tràn đầy
hăng hái.
“Được!”
Hắn lập tức đi đến trong đám người lớn tiếng hét to đầy phấn khích, giống như
những đội khác vậy, tuyển chọn đội hữu ở khắp mọi nơi.
Khương chưởng môn biến ra cái ghế dựa, thảnh thơi nằm ngả nghiêng ở phòng
khách này.
Mặc dù đã giao nhiệm vụ, nhưng nghĩ đến thân là đội trưởng, không làm một
việc gì dường như có chút không tử tế lắm.
Vừa rồi nhìn những Tiên nhân vây xem xung quanh, hắn còn chủ động hét to
nữa.
“Soái cường đội vừa mới ra lò, các ngươi ai bằng lòng ra nhập, có thể đến hiện
trường để báo danh!”
“Tận dụng thời cơ!”
Kết quả những Tiên nhân xung quanh đó cả đám đều lắc đầu xua tay.
“Không được không được, đội ngũ của ngươi quá thần kỳ, bọn ta không với cao
được.”
“Đúng thế, bọn ta vẫn nên đi nơi khác xem thôi,,.”
“Đội ngũ này của ngươi không thích hợp với ta.”
“Ta cũng cảm thấy không thích hợp…”
Những người này quá nửa đều là Cảnh Đế bát trọng cùng giai với hắn.
Trước kia khi bọn họ nghe nói Khương Thành là Thượng Đình thiên tài của
Vương cấp đạo trường, trong lòng kêu lên một tiếng kích động.
Lúc đó không ít người muốn lăn lộn cùng hắn.
Nhưng sau khi Khương Thành cho Lại Bình gia nhập đội ngũ, suy nghĩ gia
nhập trong đầu đám người này cắt đứt ngay lập tức.
Dẫn theo một con gà yếu ớt, ảnh hưởng quá lớn đến tổng thể.
Đội ngũ này vừa nhìn là biết không thể nào dựa vào được, còn không bằng gia
nhập đội ngũ cùng giai khác.
Lời từ chối của bọn họ khiến Thành ca có chút đau buồn nhẹ.
Lẽ nào giá trị hấp dẫn của mình giảm bớt rồi sao?
Tự mình mời chào, vậy mà lại có người từ chối, có hơi mất thể diện.
Sau một lát, Lại Bình chen chúc quay về đầu đầy mồ hôi.
Nhìn thấy Thành ca nằm ở đó, cũng có hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó đến gần
với vẻ mặt xấu hổ.
“Thượng Tiên…”
Thành ca ngắt lời hắn: “Đều là cùng một đội, sau này gọi đội trưởng là được
rồi.”
“Ờ ờ…”
Lại Bình vừa tiếp tục cảm động đại lão thật sự rất tốt, vừa mang theo vẻ mặt đau
khổ nói: “Không tuyển được người, bọn họ nghe nói trong đội ngũ có đề Đế
Cảnh tứ trọng, tất cả đều không bằng lòng gia nhập.”
Khi hắn nói lời này, trong lòng có chút lo lắng.
Nói đến đây, hay là mình nên buông cái chân này ra cho rồi!
Ngộ nhỡ đại lão vì nguyên nhân này mà đá mình ra khỏi đội ngũ thì phải làm
sao?
Khương Thành sớm đã chuẩn bị tâm lý, thật ra cũng không coi là ngang ngược.
Trái lại hắn còn xua tay nói: “Không sao cả, không tuyển được Đế Cảnh bát
trọng, ngươi có thể tuyển thất trọng!”
Lại Bình cười khổ một tiếng.
“Thất trọng cũng không đồng ý gia nhập với chúng ta…”