hắn có thể mượn căn nguyên Giết chóc nhiều hơn.
Ít nhất là mạnh gấp đôi so với trước đây!
Điều này có ý nghĩa gì trong chiến đấu?
Thậm chí hắn có một loại cảm giác sợ rằng bản thân không còn địch thủ nào ở
cấp độ Chí Tôn nữa.
“Con mẹ nó! Con mẹ nó!”
Hắn nhảy một cái cao ba trượng, sau đó ôm lấy Khương Thành, suýt chút nữa
hôn
hắn một cái ngay tại chỗ.
Tam Nhãn Hổ biết trói buộc Huyền Văn này chắc là có thăng cấp.
Nhưng không ngờ rằng lại thăng cấp lớn như vậy.
“Ca, điều… điều này cũng kỳ diệu quá đi mất, chừng như là không tuân theo
nguyên tắc mà thăng cấp ấy!”
“Trời ơi, bây giờ ta cảm thấy có thể đánh được bốn năm bản thân trước đây rồi,
làm sao đây?”
Nhìn điệu bộ hưng phấn cùng kích động của hắn, Thành Ca hết sức vui vẻ yên
tâm
kiểm tra một chút độ tiến triển Huyền văn giết chóc của bản thân mình.
Không tệ, không tệ.
Bởi vì sự trói buộc của Tam Nhãn Hổ, độ tiến triển của Huyền Văn kia đã từ
thập nhị trọng 0% vọt tới 85%, cách thập tam trọng không xa nữa.
Lần này tiết kiệm được hơn mười tỷ điểm tiên nguyên của hắn.
“Ca đối với ngươi không tệ chứ?”
Hắn cười híp mắt nhận hết công lao về mình, tiện thể khiến cho Hổ Yêu nợ
mình
một ân huệ.
“Không thể chê!”
Tam Nhãn Hổ cảm động đến mức khô cả mắt, cũng không nén được một giọt
nước mắt
vui mừng.
“Chúc phúc của Ca ngươi vĩnh viễn đều mạnh như vậy, chuyến này không uổng
công
cùng ngươi…”
“Được rồi được rồi, ngươi nên xuất phát rồi!”
Trước khi đi, Tam Nhãn Hổ xác nhận lại lần cuối.
“Cho dù xảy ra chuyện gì, ngươi cũng có thể cứu ta trở lại, đúng không?”
“Đó không phải là lời thừa thãi sao, Ca vẫn luôn là vô song, ngươi quên rồi
sao?”
“Vậy thì ta yên tâm rồi.”
Sau khi bỏ đi kết giới, sự tự tin của Tam Nhãn Hổ đã lên tới đỉnh điểm.
Sức mạnh bị Thành Ca cưỡng ép kéo lên một đoạn, bị bắt thì có phân hồn của
Thành Ca đi theo, bị giết thì có Thành Ca hồi sinh.
Đây quả thực là bảo vệ toàn diện.
Vì vậy Hổ Yêu này lại bắt đầu vênh lên.
Đầu tiên là cợt nhả khoe cơ ngực với Yên Dĩ bên kia, sau đó lại chạy đến trước
mặt ba tên Đạo Tôn bên kia để khoe bắp tay.
“Các ngươi nói ta không dám đi hả?”
“Để ta cho các ngươi xem, rốt cuộc ông đây có thể đưa bao nhiêu người tới!”
“Đảm bảo hù rớt mắt chó của các ngươi!”
Nói xong còn không đợi ba tên Đạo Tôn nói, hắn đã bay nhanh ra.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, Phạm Lôi Đạo Tôn không thốt nên lời.
Ta đâu có nhằm vào ngươi, vẫn luôn không nói gì cả, có được không hả?
Hắn không tính là tâm phúc dòng chính của các Thần Quân, cộng thêm tậu
được
“Tín Hương” từ chỗ Thành Ca, vì vậy chuyến này hắn cũng không có ý định
nhằm
vào Khương Thành.
Chỉ yên tâm làm một người vô hình, đi du lịch công là được rồi.
Tam Nhãn Hổ rời khỏi chỗ này còn bay chưa xa nữa thì lại đụng phải một đám
Ma
tu trước mặt.
Nhìn cảnh giới thì có Thiên Tôn, có Chí Tôn.
Cả người từng người một huyết khí và sát khí ngút trời lượn lờ, sắc mặt đầy vẻ
hung ác, chỉ thiếu mỗi việc giơ tấm bảng tất cả là kẻ ác.
Nhìn thấy Tam Nhãn Hổ bay đến, đám người này nhìn thấy giống như là một
con dê
béo đang chui vào hang sói.
Mắt tất cả đều sắp phát ra ánh sáng màu xanh lục.
“Ha ha, tên này không có chủ!”
“Là ngoại lai! Không có ký hiệu môn phái!”
“Hắn là của ta!”
“Tất cả không được giành!”
Mặc dù chưa từng đến nơi đây nhưng Tam Nhãn Hổ biết quy tắc kỳ lạ ở đây.
Ở nơi đặc biệt như Huyết Sát Đạo này, giết chết một người là có thể đạt được
cảm ngộ của quy tắc máu một cách kỳ diệu, tiến tới đạt được thăng cấp.
Mức độ thăng cấp phụ thuộc vào độ mạnh yếu và cấp độ huyết mạch của đối
thủ mà
quyết định.
Kiểu đặc biệt này giống như hiệu quả của nghịch loạn Thiên Đạo, chỉ Huyết Sát
Đạo có.
Cũng vì vậy mà ở đây tập hợp lại số lượng lớn Ma tu tu luyện lực Huyết Sát.
Bọn họ coi đây là thánh địa tu luyện, bình thường cũng không sao mà đi nơi
khác được.
Mà cũng bởi vì nguyên nhân này mà đầu người ở đây rất đáng giá.
Nhất là những Tiên nhân lạ chưa gia nhập bất kỳ tông môn hay thế gia nào,
giống như là con dê béo không nhận bất kỳ sự bảo vệ nào.
Một khi đã vào đây, thậm chí sẽ dẫn đến tranh giành.
Trên người Tam Nhãn Hổ không có kỳ hiệu tông môn ở đây, theo tình huống
bình
thường thì hắn phải cẩn thận từng li từng tí, co cảng chạy đi.
Nhưng lần này hắn không tháo chạy.
Trái lại cười như điên xông qua đó.
“Ha ha ha, một đám cặn bã, nhìn thấy gia gia đến còn không cúi đầu lạy?”
Suýt chút nữa đám Ma tu kia bị hắn làm cho mờ mịt.
Từ trước đến giờ đều là người ngoài nhìn thấy bọn họ đều sợ như sợ cọp, hôm
nay Hổ Yêu này lại qua đây rồi?
“Giết chết hắn đi!”
“Ngông cuồng quá rồi!”
“Xé nát hắn!”
Ngay trong tiếng gào thét mang theo sự điên cuồng, Tam Nhãn Hổ vụt qua, bốn
đạo căn nguyên ở trong đám người nổi lên tinh phong huyết vũ, đánh thủng mở
một con đường máu.
Hắn không phải là kẻ yếu đuối.
Hắn tu luyện quy tắc giết chóc, bản thân ở trong Chí Tôn đã thuộc người xuất
sắc do được có thiên phú trời ưu ái.
Bây giờ được Khương Thành gia trì Huyền văn giết chóc, mức độ vai u thịt bắp
của căn nguyên Giết chóc cũng đã sánh vai với Đạo Tôn rồi.
Có thể tưởng tượng được, đó là hiệu quả như thế nào.
Điều mà Đạo Tôn dựa vào là phá căn nguyên của nhau.
Căn nguyên của hắn mạnh hơn cảnh giới Chí Tôn, lần đụng chạm này làm cho
căn
nguyên của đối phương tán loạn ngay tại chỗ.
Mà cùng lúc đó, Tam Nhãn Hổ không bị tổn thất gì về phía Tiên lực và thần hồn
cả.
Đối mặt với những Thiên Tôn và Chí Tôn này, hắn tự nhiên mà hình thành nên
hàng duy đả kích.
Sau khi xuyên qua một cái, hắn lại bất ngờ giết quay trở lại.
Lại một lần nữa giết mở một đường máu ở trong đám người.
Sau khi lặp lại ba lần như vậy, hai mươi tên Ma tu lúc nãy kia chết sạch sẽ
không còn một mống.
Sau khi giết xong, Hổ Yêu này dừng lại.
Hắn đứng sừng sững trên cao, một tầng ưu thương bao trùm lên trong ánh mắt.
“Chao ôi, thực lực mạnh mẽ quá cũng là một kiểu hành hạ, chiến đấu cũng
không
hứng thú gì nữa cả.”
Khi nói xong câu này, ở phía xa xa đã có người giết đến.
Mà ở bên kia, Khương Thành cấy thêm một luồng phân hồn trên người Tam
Nhãn Hổ
có thể xem rõ ràng tình huống bên này của hắn.
Hắn cũng không rõ rốt cuộc là Hổ Yêu này muốn ầm ĩ như thế nào.
Không phải nói rõ là mời người tới tiếp giá sao, sao lại bắt đầu đánh rồi?
Hơn nữa còn chưa đánh xong.
Hắn phát hiện Tam Nhãn Hổ hoàn toàn không có ý tìm người, mà là không
ngừng
chiến đấu.
Ở đây chính là nơi tụ tập của Ma tu, thực ra làm như vậy giống như là tự tìm
cái chết.
Dù sao thì Huyết Sát Đạo cũng không thiếu Đạo Tôn.
Không lâu sau, Tam Nhãn Hổ không đánh lại được nữa, chỉ có thể vừa đánh vừa
tháo chạy.
Dọc đường liên tục chiến đấu ở nhiều nơi, người trêu chọc ngày càng nhiều, cao
thủ đuổi theo phái sau cũng càng ngày càng nhiều.
Mà Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn bên này không biết chuyện, vẫn
còn đang
nói lời nản lòng.
“Hổ Yêu này đi lâu như vậy sao lại còn không có chút tin tức gì?”
“Không phải là đã chết trong Huyết Sát Đạo rồi chứ?”
Mà cũng đúng lúc này, bóng dáng Tam Nhãn Hổ ở phía xa xa cũng nhanh chóng
bay
lại gần.
Chỉ thấy lúc này hắn đã sớm biến lại thành yêu thể, lông trắng trên người cũng
nhuốm máu khắp nơi.
Nhưng mà thực ra phần lớn là máu của kẻ địch.
Nhìn qua có vẻ còn rất thê thảm.
Vừa hạ xuống đây, Kỳ Ngô Đạo Tôn đã không nhịn được mà cười thành tiếng.
“Ha ha ha, sao mà Hổ Yêu ngươi lại rơi vào kết cục như vậy hả?”
“Không phải rất được chào đón ở đây sao?” Càn Ngôn Đạo Tôn kỳ quái giễu
cợt.
“Sao mà ta nhìn ngươi thế này giống như là bị người ta truy sát vậy?”
“Xem ra tên khoác lác ngươi lộ chân tướng rồi!”
“Người chào đón bọn ta đâu nào?”
Trong lòng hai người bọn họ vẫn rất ung dung.
Dù sao cũng là Đạo Tôn, chỉ cần không phải bao vây quy mô lớn thì cho dù xảy
ra chuyện cũng có thể an toàn rút lui.
Tam Nhãn Hổ liếc nhìn bóng đen kết thành đội kia ở phía trên cao giết tới,
nhếch mép nhe răng cười một tiếng.
“Không phải người chào đón đến rồi sao, chỉ sợ các ngươi không chịu nổi thôi!”