Ở vòng này, các thí sinh không cần chủ động làm gì, mà phải xem các thế lực
trên cấp bốn lựa chọn thế nào.
Nói trắng ra là bỏ phiếu dựa trên nhân khí.
Đột nhiên, bục tròn trên không toả ra ánh sao êm dịu.
Nhìn từ xa tựa như một vòng tròn sáng lóng lánh.
Lấy 516 tuyển thủ làm điểm khởi đầu, một con đường ánh sáng thẳng tắp được
kéo dài phía sau mỗi người.
Con đường ánh sáng ấy lan cả ra ngoài bục tròn, như thể một dòng tinh hà.
516 nhánh tinh hà trôi lơ lửng giữa không trung, trông rất rực rỡ và đẹp đẽ.
Khương Thành chẳng cần đi hỏi cũng biết đây là cách thức bỏ phiếu ở vòng
cuối cùng.
Lúc này, đã có rất nhiều người ở trên các áng mây bay tới một số tinh hà, giống
như những hòn lửa lao thẳng lên bầu trời.
Cuối cùng, họ đứng trên những tinh hà khác nhau.
Bởi sự gia nhập của họ, tinh hà họ đang đứng đột ngột rung chuyển, sau đó vị
trí của các tuyển thủ đứng trước tinh hà cũng có sự thay đổi.
Người thứ nhất đứng lên tinh hà chính là đại trưởng lão của Tàn Tinh tông.
Chỉ thấy hắn giơ cao một lệnh phù màu bạc trên tay.
Khoảnh khắc bước lên tinh hà, lệnh phù đột ngột phát sáng dữ dội.
Một luồng ánh sáng bạc bắn ra, lao vào tinh hà dưới chân, giống như được
truyền một sức mạnh thần bí.
Sau đó, chưởng môn Tàn Tinh tông đứng trên vòng tròn trượt về phía trung tâm
một cách mất kiểm soát.
Như thể có người đang đẩy sau lưng hắn.
Vốn đang ở vị trí 125, thứ hạng lên như vũ bão, tới hạng 73!
Thành ca cũng đang hào hứng hóng chuyện vui, nhưng khi thấy cảnh này, mắt
hắn suýt rơi ra ngoài.
Hắn nhìn mọi người bên cạnh với vẻ không thể tin nổi.
“Chỉ cần được một môn phái ủng hộ như vậy mà đã tăng hẳn 52 hạng?”
Minh Đồng và các tế tư gật đầu, cười.
“Đúng vậy, mỗi thế lực đều có một lệnh phù.”
“Dựa theo đẳng cấp, chia làm bốn cấp bậc vàng, bạc, lam, lục.”
“Tàn Tinh tông là thế lực cấp hai, giá trị bên trong lệnh phù bạc rất lớn, vậy nên
tăng hạng cũng rất cao.”
Trong khoảng thời gian họ nói chuyện, hàng trăm tông môn lần lượt cầm những
lệnh phù khác nhau bước lên tinh hà.
Mỗi một lệnh phù xuất hiện lại làm bố cục trong cuộc có sự biến đổi rất lớn.
Danh sách trước đó đã biến đổi hoàn toàn.
Sau khi chưởng môn Thiên Ngộ tông cầm lệnh phù màu vàng nhập cuộc, Tịnh
Văn Thánh Tôn của Thiên Ngộ tông vốn đang xếp thứ năm lập tức vọt lên vị trí
thứ nhất.
Dễ dàng vượt mặt Hàm Chân Lão Tổ của Kính Hải tông đạt hạng đầu trước đó.
Nhưng ngôi đầu của Tịnh Văn Thánh Tôn chỉ duy trì được hai giây.
Sau khi Thạch tộc đưa mười mấy tộc quần xung quanh nhập cuộc, Liệt Bàn
đang xếp thứ tám chẳng những đoạt được hạng nhất mà còn bỏ xa hạng hai với
khoảng cách chênh lệch gấp đôi, vượt hẳn lên đầu một khoảng xa!
Ưu thế này làm một đám cao thủ Thạch tộc phá lên cười ầm ĩ.
“Ha ha ha, địa vị của Thạch tộc bọn ta là không thể dao động!”
“Thiên mệnh đã định, tộc trưởng tộc ta chắc chắc là Hư Đế!”
Ngay khi tộc trưởng Thạch tộc vừa dứt lời, tộc trưởng của họ đã bị vượt mặt.
Nhìn cảnh tượng “vượt mặt liên tục” trên không, Thành ca tỏ ra vô cùng sốc.
Lúc trước hắn cũng nghe đồn vòng cuối chiếm tỷ trọng nhiều nhất, quan trọng
nhất.
Nhưng hắn thực sự không ngờ lại quan trọng đến vậy.
“Có vòng này thì cuộc tỷ thí trước đó cứ như một trò đùa vậy.”
“Đúng đấy!”
Mạc Trần và Đan Thái vô cùng đồng cảm.
“Nếu có tông môn được gần nửa thế lực trên toàn trường ủng hộ thì dù vòng
trước hắn có đứng nhất từ dưới đến lên, cuối cùng cũng có thể an vị ở đầu
bảng.”
“Thế này thì hoang đường quá.”
Mặc dù phần lớn các môn phái đứng đầu hiện nay đều có mười mấy thế lực
chống lưng cho, không thể xảy ra chuyện được một nửa thế lực ủng hộ, nhưng
vòng cuối thực sự quá quan trọng.
“Hết cách rồi, đối với chúa tể thì thực lực và thiên phú của Thánh Tôn chỉ là thứ
yếu…”
“Quan trọng là tập hợp được bao nhiêu người hỗ trợ hắn.”
Minh Đồng lo lắng nhìn Lam Đề ở trên không.
Lúc này nàng đã rơi từ hạng 15 lúc đầu xuống thứ 267, tụt hẳn 252 hạng.
Với thứ hạng này, đừng nói tới Hư Vương, cuối cùng còn chẳng đủ trình độ làm
Hư Tướng.
“Chúng ta nên mau chóng tới ủng hộ tộc trưởng.”
Vu tộc là thế lực cấp hai. Là Đại Tế tư, Minh Đồng lấy ra một lệnh phù màu
bạc.
Đưa ba tế tư bay về phía tinh hà của Lam Đề.
Tuy có bốn người đi nhưng suy cho cùngchỉ có ba lệnh phù có hiệu lực.
Khi bọn hắn đứng trên tinh hà, vị trí của Lam Đề cuối cùng cũng đã vọt thẳng
lên trên.
Từ hạng 267 lao lên hạng 103, chắc hẳn đã nắm vững vị trí Hư Tướng.
Nhưng vẫn còn một khoảng cách lớn với vị trí Hư Vương.
Vậy nên đám Minh Đồng cùng đứng lên chào hỏi đồng minh cũ của mình.
“Các vị tộc trưởng, bây giờ chỉ trông vào các ngươi thôi!”
“Vu tộc ta cảm tạ sự ủng hộ của các ngươi!”
Tuy những tộc quần như Bạch Ma tộc và Tinh tộc chỉ là thế lực cấp ba, điểm
cộng từ lệnh bài màu lam không nhiều lắm, nhưng chỉ cần bảy, tám tộc quần
bọn họ cùng đứng lên thì Lam Đề vẫn còn nhiều hi vọng bước vào nhóm ba
mươi người dẫn đầu.
Đối mặt với tiếng hô hào của họ, đám người tộc trưởng Bạch Ma tộc và Tinh
tộc lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.
“Yên tâm đi, Minh Đồng Đại Tế tư.”
“Bọn ta có bất ngờ dành tặng ngươi đấy.”
Dứt lời, họ nhao nhao rời khỏi áng mây, bay về phía vòng tròn tinh hà.
“Đa tạ, đa tạ…”
Minh Đồng hân hoan chắp tay lia lịa.
Nhưng một giây sau, nụ cười của hắn đông cứng trên mặt.
Bảy, tám đồng minh của Vu tộc, bao gồm Bạch Ma tộc và Tinh tộc không hề
bay về phía tinh hà đằng sau Lam Đề.
Mà lại bay tới tinh hà của tộc trưởng Vân tộc Dung Phong.
Lúc đầu, Vân tộc lôi kéo được hai môn phái và bốn tộc quần, xếp hạng 74.
Hiện tại, với sự gia nhập từ lực lượng của tám tộc quần, tộc trưởng Vân tộc
Dung Phong đột ngột vọt lên trên như hăng máu gà.
Cuối cùng, lao thẳng lên hạng 22!
Mặc dù lúc này vẫn còn nhiều thế lực chưa bỏ phiếu nhưng nhìn chung tình
hình đã ổn định lại.
Tổng cộng có hai vị trí Hư Đế, ba mươi sáu Hư Vương, lúc này đang xếp thứ
22, hy vọng trở thành Hư Vương ở chung cuộc là rất lớn.
Minh Đồng và ba tế tư lập tức biến sắc rõ rệt.
Bọn họ nhìn Bạch Ma tộc và Ma tộc với vẻ không thể tin nổi, đó là những kẻ
cách đây không lâu còn là “đồng minh” hứa hẹn son sắt. Họ cảm thấy mình sắp
bị phong hoá mất rồi.
“Ngươi, các ngươi có ý gì đây?”
“Đây là điều bất ngờ mà các ngươi vừa nói?”
“Lúc trước chúng ta đã đồng thuận rồi mà?”
“Tại sao lại phản bội bọn ta, Vu tộc có lỗi với các ngươi ở đâu?”
“Chẳng lẽ nếu ủng hộ Vân tộc thì các ngươi có thể đem tới đãi ngộ tốt hơn
trước kia ư?”
“Đương nhiên là được!”
Trưởng lão Dung Đình của Vân tộc cũng đứng trên tinh hà, lúc này hắn đang
đắc chí, mặt mày hớn hở.
“Bây giờ đã biết vì sao vừa rồi ta lại lo cho tộc trưởng Lam Đề của các ngươi
rồi chứ?”
“Chim khôn biết chọn cây mà đậu, hiểu không?”
“Vu tộc các ngươi cả ngày chỉ nép vào góc, chẳng giao lưu gì với bên ngoài,
cũng không có dấu hiệu mở rộng, bành trướng ra ngoài kia, đi theo các ngươi
thì có tiền đồ gì chứ?”
“Xem bọn ta này, ngay cả môn phái Nhân tộc cũng có thể lôi kéo qua làm chỗ
dựa, các ngươi làm được ư?”
“Vu tộc các ngươi là quá khứ rồi, không nắm được vị trí Hư Vương đâu, hay cứ
để Vân tộc ta dạy dỗ các ngươi đi, ha ha ha ha…”