nhân đã đăng ký tham gia đại hội đến mức tai sắp mọc kén luôn rồi.
Nào là Cổ Tinh Đạo Tôn đứng như nhất với Vô Bi Đạo Tôn đứng thứ hai trên
bảng xếp hạng Thiên Đạo.
Rồi lại còn Thiên Tung kỳ tài Ly Hoàng Đạo Tôn có chín đạo căn nguyên gì gì
đó.
Lại cả Cực Huyền Đạo Tôn từng một mình đánh bại ba vị Tà Tiên cùng cấp bậc.
Còn có cả cái gì mà Trung vị tinh chủ, Thượng vị tinh chủ gì gì đó.
Nghe nói lần này trong 34 vị Thượng vị tinh chủ thì có đến 30 vị đã đăng ký
tham gia.
Sau khi những vị Thượng vị tinh chủ này rời khỏi chủ tinh mà bọn nó kiểm soát
mặc dù không còn là không gì không làm được như trước nữa, những bởi vì bọn
họ có tinh lực thần kỳ, thực lực thường vượt xa so với các vị Đạo Tôn cùng cấp
bậc.
Nhưng lần này, người nhận được sự chú ý nhất vẫn không phải là bọn họ.
Mà là Đạo Thánh.
Trong một tháng ngắn ngủi, Thành Ca đã nghe được không dưới mười lần tin
tức Đạo Thánh đăng ký tham gia.
Mỗi một vị Đạo Thánh tuyên bố muốn tham gia Đại hội Thần Thông đều sẽ tạo
nên một cơn chấn động.
Có vài vị Đạo Thánh đã mấy chục tỷ năm chưa từng xuất sơn, mãi đến tận lần
này, rất nhiều thế hệ trẻ mới biết đến sự tồn tại của bọn họ.
Mà cũng chính vào mấy ngày đăng ký tham gia cuối cùng của lần đại hội long
trọng này, Khương Thủ tọa đã nghênh đón một “người bạn cũ”, chính là Thu
Vũ Tuyền.
Nhiều năm không gặp, phong thái của người kia vẫn như cũ.
Vẫn đẹp đến rung động lòng người, hoàn hảo đến mức không có gì để bới móc
bắt bẻ.
Mà khí chất của nàng cũng không có biến đổi gì quá lớn.
Không hề bởi vì thân phận cao quý là Đế Kiếm Tinh chủ mà trở nên uy nghiêm
thâm trầm như rất nhiều vị Thượng vị tinh chủ.
Vẫn là cảm giác trong ấn tướng của Khương Thành năm xưa.
Biến hóa lớn nhất của nàng cũng chính là cảnh giới.
Thành Ca không thể không cảm khái, cơ duyên của nữ nhân này quả thực quá
đáng quá mức.
Hắn dựa vào việc gian lận, lừa đảo chiến lợi phẩm mới khổ cực thăng lên đến
cấp Đạo Tôn.
Thế mà Thu Vũ Tuyền lại cũng là Đạo Tôn rồi.
Sau khi nữ nhân này nhìn thấy cảnh giới của hắn, rõ ràng cũng hơi bất ngờ một
chút.
Nhưng ngay sau đó, nàng liền không hề khách khí bắt đầu chất vấn hắn.
“Tại sao ngươi không đăng ký tham gia Đại hội Thông Thần?”
Giống y như đây chính là nhiệm vụ mà nàng sắp xếp nhưng không được hoàn
thành vậy.
Khiến cho Thành Ca sững sờ mất một lúc, suýt chút nữa đã còn tưởng rằng thân
phân của hắn và nàng đã bị đổi cho nhau rồi cơ.
“Tại sao ta lại phải đăng ký tham gia?”
Hắn dựa vào lưng của ghế tựa, thong thả gác chân này lên chân kia.
Thu Vũ Tuyền cũng chẳng hề khách khí, dứt khoát ngồi xuống phía đối diện
hắn.
“Ngươi nhất định phải đăng ký tham gia!”
“Dựa vào đâu mà ta phải đăng ký tham gia chứ?”
“Dựa vào việc ta đã đăng ký tham gia rồi.”
“Vậy thì sao?”
“Cho nên ngươi cũng nhất định phải đăng ký tham gia.”
Thành Ca có chút không hiểu được logic ở trong chuyện này.
“Ngươi có thể chút nói ngôn ngữ mà loài người có thể nghe được không hả?”
“Ta muốn đứng trên vũ đài cao nhất mà hàng tỉ tỉ người nhìn vào, ở trong đại
hội lớn nhất này, đánh bại ngươi một cách hoàn toàn.”
Thu muội muội nói như thể đây là điều hiển nhiên.
“Nếu như ngươi không xuất chiến thì làm sao ta thắng ngươi được chứ?”
Lý do này nghe thì có vẻ như hoàn toàn không hợp lý, đem theo ý tứ khiêu
khích gây hấn sâu sắc, nhưng trái lại khiến trong lòng Khương Thành có vài
phần thông cảm.
Bất kỳ ai bị gài bẫy cá cược liên tiếp mấy lần, bị ép phải trở thành thị nữ, thu
nhập bị chia mất một nửa, mỗi ngày còn phải hét một câu sùng bái đối phương
nhất, như thế rất khó để không căm hận đối phương.
Kìm nén suy nghĩ mạnh mẽ muốn tẩn chết người mà mình căm hận nhất kia
cũng coi như là hợp tình hợp lý.
“Ngươi lại cảm thấy ngươi có thể làm được điều đó?”
Hắn lắc lắc đầu, vẻ mặt tức cười, ánh mắt tùy tiện hời hợt lộ ra tia trêu chọc.
“Người ta thường nói đi một ngày đàng học một sàng khôn, ngươi đã phải chịu
thiệt thòi bao nhiêu lần ở chỗ ta rồi mà vẫn chưa thấy đủ à?”
Khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ của Thu Vũ Tuyền không có chút tức giận nào.
Có lẽ nhiều năm trôi qua như thế, nàng đã nổi giận trong âm thầm lặng lẽ vô số
lần thành quen rồi.
“Ngươi tưởng rằng ta thua mấy lần cá cược thì sẽ sinh ra cái gọi là ám ảnh tâm
lý, từ đó không dám khiêu chiến ngươi nữa sao?”
“Rất tiếc, lần này ngươi thật sự xong đời rồi.”
“Ồ? Có tự tin đến thế sao?”
Thành Ca cười híp mắt, quan sát đánh giá nàng.
“Chẳng lẽ ngươi lại có được tuyệt chiêu gì nữa rồi sao?”
“Hừ!”
Thu Vũ Tuyền cố ý vòng vo lấp lửng.
“Sớm muộn gì ngươi cũng biết thôi, chẳng qua là đợi đến ngày ngươi biết thì
cũng muộn rồi.”
“Vậy để ta đoán xem.”
Khương Thành cố ý làm ra vẻ nghĩ ngợi, gật gù đắc ý một lúc.
Vẻ mặt Thu Vũ Tuyền đầy khinh thường.
“Ngươi không thể nào đoán được đâu…”
Nàng còn chưa nói hết câu thì đã bị ngắt lời rồi.
“Ngươi nhận được sự công nhận của căn nguyên kiếm.”
Đôi đồng tử trong veo tựa như pha lê của Thu Vũ Tuyền hơi co lại.
Sau đó lại giãn ra ngay.
Nàng gật đầu một cách dứt khoát.
“Không sai, sao ngươi lại đoán được?”
Má nó chứ, thật sự là ngươi à?
Thành Ca lại muốn nện vào đầu mình phát nữa.
Suy nghĩ cẩn thận thì nếu như không có sự xúi giục của hắn, Thu Vũ Tuyền thật
sự sẽ không có cơ hội này.
Thuận tiện hắn còn muốn tẩn cho căn nguyên kiếm một trận nữa.
Mắt nhìn của căn nguyên kiếm nhà ngươi thế nào vậy hả?
Ta đây mới là vai chính, thế mà ngươi lại không chọn ta đi chọn nàng ấy?
Thực ra, nếu như hắn không lĩnh hội Kiếm Đạo Hoàn Mỹ, rất có khả năng căn
nguyên kiếm thật sự sẽ chọn công nhận hắn.
Sau khi lĩnh hội Kiếm Đạo Hoàn Mỹ, căn nguyên kiếm cảm thấy người này đã
vượt qua phạm trù của kiếm rồi, hình thành sự uy hiếm đe dọa với chính bản
thân căn nguyên kiếm, nó cũng không có tư cách công nhận hắn nữa.
Chẳng qua là, bản thân Khương Thành không biết nguyên nhân này.
Thậm chí hắn còn nghi ngờ, chẳng lẽ vai chính đã bị đổi rồi hay sao?
Thời đại của Thu Vũ Tuyền sắp đến rồi à?
“Ngươi thật sự mạnh dạn táo bạo đấy, thế mà lại dám thừa nhận ngay trước mặt
ta.”
Hắn nhìn Thu muội muội đầy thích thú.
“Ngươi không sợ ta công khai tuyên bố ra bên ngoài à?”
Một khi hắn phát tán tin tức Thu Vũ Tuyền được căn nguyên kiếm công nhận ra
bên ngoài thì Thu Vũ Tuyền sẽ lập tức phải nghênh đón sự tấn công bất tận.
Kiếm tu quả thực quá nhiều.
E rằng tuyệt đại đa số kiếm tu đều không hy vọng sau này sẽ xuất hiện một
Thần Kiếm có thể thu hồi lại căn nguyên của chính mình.
Thậm chí có khả năng Thiên Đế và Thần Quân của Thiên Cũng cũng sẽ âm
thầm ra tay với nàng.
Nói nàng là kẻ thù chung của toàn thế giới cũng chẳng thổi phồng nói quá.
Thu Vũ Tuyền lạnh lùng đáp: “Nếu như ngươi công khai tuyên bố ra bên ngoài,
thì cũng không xứng là đối thủ của ta nữa, coi như ta đã đánh giá cao ngươi
rồi.”
Hả, chuyện này?
Thành Ca âm thầm suy nghĩ một lát.
Đây coi như là đang khen hắn trá hình hay sao?
Chắc là phải, đúng không?
Không quan tâm nữa, cứ vui vẻ nhận trước rồi nói.
“Ha ha, ngươi thật sự có con mắt tinh đời đấy, nhìn một cái là biết ca đây không
giống với những người khác, bất phàm như thế nào rồi!”
Thu Vũ Tuyền ở phía đối diện âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nàng không hề ngu ngốc, trước đó nàng bảo vệ bí mật này rất tốt.
Thậm chí có một vị Thiên Đế của Thiên Cung từng đến Đế Kiếm Tinh để điều
tra chuyện này nhưng cũng bị nàng che giấu lừa gạt.
Nàng vốn định chôn giấu bí mật này ở trong lòng mãi mãi, không biết lộ cho bất
kỳ ai cho ngày nàng thật sự trở thành Thần Kiếm.
Nhưng không biết tại sao, sau khi gặp Khương Thành, nàng lại nhịn không nổi
nữa.
Sau khi Khương Thành đoán đúng, nàng nhanh chóng từ bỏ ý định phủ nhận.
Có lẽ là vì nàng quá muốn đè bẹp tên đáng ghét này một cái thì phải, trong lòng
nàng nghĩ như vậy.
“Biết ta đã được căn nguyên kiếm công nhận, trong lòng ngươi có phải rất tuyệt
vọng không?”
“Không hề, ta rất vui mừng.”
Thành Ca nhún nhún vai: “nhìn thấy thị nữ của mình lại tiến bộ nữa, ta vui
mừng khỏi phải nói luôn.”
“Ha ha ha, ngươi cứ cứng miệng đi…”
Thu Vũ Tuyền không hề kiêng dè bật cười thành tiếng, tiếng cười của nàng tựa
như chuông bạc pha chút giễu cợt.
“Ngươi nắm giữ nhiều kiếm tâm và kiếm đạo thập tam trọng như thế, chủ yếu là
dựa vào căn nguyên kiếm, đúng chứ?”
“Đó chính là cội nguồn sức mạnh của ngươi.”
“Tương lai sau này ngươi có thể dùng được bao nhiêu căn nguyên kiếm thì phải
xem tâm trạng của ta.”
“Ta cảm thấy bây giờ ngươi nên suy nghĩ một cách nghiêm túc xem làm thế nào
để lấy lòng ta, khiến ta duy trì được tâm trạng vui vẻ, ngươi nói xem có đúng
không?”