thời gian nào.
Điên cuồng đánh gục vào cây đại thụ cao chọc trời trước mặt.
Nhưng thật sự cây này quá vững chắc.
Ba giây sau, sau không biết bao nhiêu cú đấm ầm ầm, cuối cùng cái cây mới
ngã xuống.
Mà hiện ra ở ngoại giới, Vạn Nhẫn Tiên Đế liên tục hộc máu, sau cùng nuốt
một hơi thở cuối, chết được không thể chết nữa.
“Vạn Nhẫn Tiên Đế!”
“Vạn Nhẫn đạo hữu!”
Lần đầu tiên Cửu Tuyệt Tiên Đế nảy sinh cảm giác hoảng hốt lo sợ.
Dù trước đó Khương Thành xử sáu vị Tiên Đế, tuy hắn hoảng sợ nhưng cũng
không hoảng loạn đến nỗi này.
Vì trận chiến lần đó xảy ra dưới tầm mắt hắn, nên ít nhiều hắn biết những gì đã
xảy ra.
Nhưng bây giờ chuyện gì xảy ra hắn cũng không biết.
Đến cả kẻ địch cũng không thấy, một cường giả cấp cao đã ngã xuống.
Đừng nói bọn họ, đến cả phe Yêu giới đối diện cũng mù mịt.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Chẳng lẽ Yêu chủ còn sống?”
Trận công kích hủy thiên diệt địa vừa này, bọn họ vẫn nghĩ Khương Thành đã
chết rồi.
“Yêu chủ đang ở đâu?”
“Sao không thấy hắn?”
Thậm chí Thương Linh cũng không rõ được tình huống.
Mà lúc này, mấy Tiên Đế đang kinh hồn bạt vía lại hét to kinh hãi lần nữa.
“Tiếu Trạch Tiên Đế!”
“Ngươi sao vậy…”
Nhưng rồi thấy vị Tiếu Trạch Tiên Đến kia cũng nôn máu như điên, thoáng cái
sắc mặt tái nhợt hẳn đi.
Mấy vị Tiên Đế điên cuồng lao qua, nắm lấy tay hắn.
“Cuối cùng xảy ra chuyện gì?”
“Ai tấn công ngươi à?”
Bọn họ chỉ hy vọng thu được chút tin tức của kẻ địch từ miệng người bị hại.
Kẻ địch ẩn trong tối là thứ đáng sợ nhất.
Tất cả Tiên Đế liên tục dò Tiên Hồn ra xung quanh, pháp tắc không gian và quy
tắc buff một lần rồi lại một lần bắn quét bức tán xung quanh.
Dưới tình huống như vầy, ngay cả kẻ địch ẩn thân cũng sẽ bị đánh ra ngoài.
Cùng lúc này, bọn họ còn rót tiên hồn tiên lực thăm dò trong người Tiếu Trạch
Tiên Đế.
Không biết là trong hay ngoài, trên trời hay dưới đất, bọn họ ắt phải tóm kẻ địch
ra ngoài.
Nhưng mà không có tác dụng.
Bọn họ không phát hiện gì cả.
Mà Tiếu Trạch Tiên Đế thì đang bị Thành Ca liên tục công kích vốn không nói
được lời nào.
Trên thực tế, hắn cũng không biết kẻ địch đang ở đâu.
Rồi cứ dưới tầm mắt của Cửu Tuyệt Tiên Đế mà yếu dần đi, mãi đến khi ngã
xuống.
“Không…”
Cửu Tuyệt Tiên Đế khàn giọng hét to, cực kỳ bi thương.
Không phải vì hắn có cảm tình sâu đậm gì với Tiếu Trạch Tiên Đế, mà là lại
một cao thủ nữa chết, mà vẫn chưa tìm được kẻ địch.
Cùng lúc này, bên cạnh bọn họ lại có một vị tiên đế im hơi lặng tiếng ngã
xuống.
Giống như một trận dịch bệnh, hết Tiên Đế này đến Tiên Đế khác ngã xuống.
Mỗi người ngã xuống đều chẳng có chút sức chống cự nào chỉ có thể từng chút
từng chút nghênh đón cái chết.
“Ra đây!”
“Là ai, cút ra đây!”
“Lén lút ẩn trong tối, ngươi có phải anh hùng gì không?”
“Chiến đấu trực diện xem nào!”
Cửu Tuyệt Tiên Đế muốn điên đến nơi, quanh quẩn xung quanh chửi bới gào
thét.
Nhưng thực tế, hành động hoảng loạn trong vô ý của hắn còn cứu hắn.
Hắn không ngừng đổi vị trí ở cây đại thụ cao chọc trời kia, vừa may Thành Ca
không ngờ thấy.
Đại thụ nhiều như thế, Khương chưởng môn cũng chẳng rảnh đuổi theo Cửu
Tuyệt đang chạy, đương nhiên là đánh gãy cây cách mình gần nhất.
Vả lại hắn ở trong đó, thật ra cũng không biết cây nào đại diện cho ai.
Theo mỗi cây đại thụ cao chọc trời ngã xuống, Tiên Quốc của hắn cũng nhanh
chóng tiến hóa.
Từ cấp độ Đăng tiên lên cấp độ Huyền diệu với tốc độ cực nhanh.
Quá trình này vốn dĩ lên đến mười tỷ năm, nhưng lúc này tất cả chỉ xảy ra trong
vòng mấy mươi giây.
Thật ra thăng cấp Tiên Quốc còn có rất nhiều ý nghĩa.
Nó có nghĩa là mỗi lần tấn công của hắn trong tương lai, có thể có tiên lực tấn
công càng mạnh hơn.
Lúc này hắn lại phát hiện ra một hiện tượng khác.
Mỗi cây đại thụ ngã xuống đều tỏa ra một trận khói xanh, sau đó lượn lờ rồi
biến mất không thấy đâu.
Cũng không biết là thứ gì bị đánh mất rồi.
Lí Thế Giới quá huyền ảo, bây giờ kiến thức nửa vời hắn cũng không làm được.
Sau khi tấn công năm mươi lăm cây đại thụ cao chọc trời, cuối cùng chuyến lữ
hành Lí Thế Giới kết thúc.
Mà lúc này, cuối cùng Tiên Quốc của hắn cũng đến cấp độ Huyền diệu, còn một
bước nữa là đến Thông thần cuối cùng.
Khi Khương Thành xuất hiện lần nữa trong chiến trận, trước mặt đã bị đánh sụp
đổ từ lâu.
Chuẩn Đế không ai chết, nhưng đã chết năm mươi lăm Tiên Đế.
Tổn thất lớn như vậy đến cả Ảnh tộc xâm lược mấy năm đó cũng không thể làm
được.
“Là ngươi!”
“Ngươi làm!”
Thấy hắn xuất hiện mà không tổn hại một cọng lông, Cửu Tuyệt Tiên Đế tim
gan như muốn nổ từ lâu giận dữ hét lên.
Hắn biết, Tiên Minh toang rồi.
Đừng nói tiếp tục đánh thì thương vong càng thảm hơn.
Dù duy trì được trạng thái hiện tại, thiếu đi 55 Tiên Đế của Tiên Minh cũng là
áp lực trước nay chưa từng có.
Nếu lại chạm mặt Thánh Điện, lại chẳng còn sức chống chọi.
Càng huống hồ gì thêm sáu người chết lúc đầu.
Trong sáu người đó còn có ba người cầm lái Bích Lạc Tâm Cung, chuyện này
sẽ mang đến hỗn loạn lớn hơn cho Tiên giới.
Tiên Minh trong nội bộ Tiên giới cũng không phải không có đối thủ.
“Không sai, là ta.”
Chiến công của mình, đương nhiên Thành Ca sẽ nhận rồi.
“Làn sóng này hài lòng không?”
Hài lòng?
Đơn giản là sợ hãi phải không?
“Cái tên ma đầu nhà ngươi!”
“Sát hại thế này, ngươi sẽ bị trời phạt, ngươi…”
“Được rồi được rồi, đây chính là lời trăng trối cuối cùng?”
Khương Thành không rảnh cãi nhau với hắn, nói gì mà ngươi chủ động xâm
lược Yêu giới…
Có thể giết đối phương khiến bọn họ im miệng mãi mãi tốt biết bao nhiêu?
Đến nay đối mặt với hơn bốn mươi Tiên Đế còn lại cũng chả có uy hiếp quá lớn
với hắn.
Nhìn thấy Tử Viêm Kiếm trong tay hắn lại nâng lên, Cửu Tuyệt Tiên Đế sợ đến
nỗi muốn hồn phi phách tán.
Đám Tiên Đế ngã xuống phủ một vùng một cách quỷ dị vừa nãy, sớm đã đánh
mất đi ý chí chiến đấu của họ từ lâu, thậm chí không dám tiếp tục chiến đấu.
Ở đâu còn dám trách móc hắn?
“Chạy!”
Vốn không cần hắn ta ra lệnh, Tiên Đế và Chuẩn Đế khác tán loạn quay người
rút về phía Tiên giới bên kia.
Thành Ca sầu muộn.
Toàn quân chưa bị tiêu diệt hết, mấy người chạy gì mà chạy?
Sức chiến đấu của hắn mạnh, nhưng Huyền Văn càng mạnh hơn lúc nhằm vào
pháp tắc không gian.
Hôm nay mấy Tiên Đế, Chuẩn Đế bận tháo chạy, hắn thật sự không có cách nào
khua tay tiêu diệt một đám lớn.
Chỉ có thể dặn dò phía sau một câu.
“Đuổi theo!”
Lệnh này vừa hạ xuống, đại quân Yêu giới phía sau và mấy cao thủ Linh giới
như nước lũ vỡ đê, lập tức gào lên giết.
Vừa nãy bọn họ còn nghĩ Khương chưởng môn bị giết chết rồi.
Bây giờ thấy hắn giết nhiều Tiên Đế như vậy hết sức thần kỳ, trong đầu chỉ còn
lại một ý nghĩ: Đây chính là thần trong truyền thuyết.
Có hắn dẫn đội còn sợ gì nữa?
Tiên giới mới cần sợ chứ?
“Giết!”
Chuẩn Đế các tộc Yêu giới đi trước, Yêu Vương Yêu Tôn đi sau khí thế như
cầu vồng sau mưa.
Còn đại đội Tiên Minh, thực lực toàn thể lúc này thật sự vẫn cao hơn Yêu giới
nhưng bị Khương Thành dọa vỡ mật, vốn dĩ quân lính đã tan rã.
Liên quân Linh giới và Yêu giới nhanh chóng vượt qua núi Tiên Yêu đổ vỡ,
nhanh chóng xông đến vây Tiên Giới.
Từng cao thủ Tiên Minh vì chiến mà tan rã, vốn không tổ chức lại phản công