Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những Long tộc khác đang đứng bên cạnh lập tức đáp lại: “Đó là vì suối nguồn

đột ngột di chuyển ngay trước trận, vô duyên vô cớ dịch chuyển đến Trọng

Liêm cung…”

Bọn họ chưa kịp nói hết câu thì đã bị Long Tổ cắt ngang.

“Đến cả chuyện này mà ngươi cũng không biết?”

Xem như lão Long này đã tóm được một cơ hội để bỉ bai, giọng nói cũng đề cao

lên quãng tám.

“Tất cả sinh linh của Nguyên Tiên giới không ai không biết chuyện này, ngươi

là Long thần mà chẳng biết gì cả?”

“Ngươi đang làm gì đây?”

“Có thế cũng không biết, sao có thể hiệu triệu quần long?”

Thành ca sửng sốt trước động tác cơ thể đầy cường điệu của đối phương. Hắn

không biết lão Long có uống nhầm thuốc hay không, sao bỗng dưng lại rồ dại

thế chứ.

Nhưng ngay sau đó, hắn đã định thần lại.

“Dịch chuyển tới Trọng Liêm cung?”

Khương Thành cảm nhận được ánh mắt của Lăng, hai người liếc nhìn lẫn nhau,

đôi bên đã có chung đáp án.

Xem ra là bởi sáu sợi dây xích ở đảo Lạc Tiên.

Lẽ nào ngoài sáu suối nguồn, nó còn chịu sự ảnh hưởng từ suối nguồn thứ bảy?

“Ta nhớ Huyết Đế là Chính Thần của Thiên Diêu cung, không phải của Trọng

Liêm cung mà?”

“Sao các ngươi lại đánh nhau với hắn vậy?”

Những Thánh Tôn Long tộc xung quanh bắt đầu mồm năm miệng mười, giải

thích một lượt cho hắn hiểu.

“Thiên Diêu cung cách Trọng Liêm cung không xa lắm. Vì vậy sau khi cuộc tấn

công đầu tiên gặp bất lợi, Diên Lục Chính Thần đã lập tức cầu cứu bên ngoài.”

“Bảy Chính Thần xung quanh cũng dẫn thần quan tới.”

Lúc này Khương Thành mới hiểu tình hình của họ.

“Vậy nên hiện tại suối nguồn thứ tư coi như đang đồng thời đối mặt với sự vây

công của tám Chính Thần?”

Thảo nào vừa rồi những người ngăn chặn Huyết Đế chỉ là mấy Thánh Tôn cấp

Hư Vương và mười mấy Hư Tướng, thậm chí không có lấy một Hư Đế cấp Cổ

Thánh.

Thì ra là do bên suối nguồn thứ tư thiếu người.

Chúng long gật đầu.

“Đúng vậy, bọn ta chỉ là một trong số các chiến trường thôi.”

“Bây giờ toàn bộ Uy Tướng chi nhãn đều đang giao chiến khắp nơi.”

“Bởi sự tấn công dai dẳng từ tám vị Chính Thần, bọn ta không thể mạnh lên nổi,

vì vậy hai pháp tắc cũng không thể bao phủ lên khoảng cách xa hơn.”

Thành ca thấy hơi khó hiểu: “Không thể thế được, các ngươi có vị trí phụ suối

nguồn trợ giúp, nhận được sự bổ sung từ lực pháp tắc, chẳng phải có thể dễ

dàng áp chế những Chính Thần và thiên thần khác hay sao?”

“Sao lại rối rắm đến thế?”

Vì sở hữu được pháp tắc nghịch tuần hoàn, hắn không phải sợ Hư Đế, thậm chí

chúa tể còn chẳng làm gì được hắn.

Nhưng các tiên nhân khác lại không như thế.

Trước sự xâm lược mạnh mẽ của pháp tắc ngoại lai, thế giới bên trong cũng trở

nên hỗn loạn, còn nói gì đến việc chiến đấu?

Chẳng phải vì nguyên nhân này nên ngày trước đám thần điện ấy không dám

xâm phạm suối nguồn sao?

Nhắc tới điều này, các Long tộc xung quanh cũng tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt.

“Thật ra bọn ta cũng rất buồn bực.”

“Pháp tắc có hiệu quả trong việc áp chế bọn họ, nhưng hiệu quả ấy không rõ rệt

như bọn ta tưởng.”

“Lúc nào cũng có cảm giác bọn họ có thể giở trò gì đó.”

“Đúng, mỗi lần chiến đấu, bọn họ sẽ tạo một kết giới đặc biệt, ta cực kỳ nghi

ngờ là do nguyên nhân này.”

Nghe họ nói vậy, Khương Thành lại nhớ về “đại trận” đặc biệt khi trước.

Khi ấy, hắn không hề cảm nhận được bất cứ hiệu quả áp chế nào từ trận pháp,

chẳng lẽ tác dụng của nó là làm suy yếu pháp tắc?

Không thể nào, có loại sát khí lớn như vậy tồn tại trên đời ư?

“Thôi bỏ đi, ta tới đây không phải để đánh nhau giúp suối nguồn thứ tư, chuyện

này không liên quan đến ta.”

Hắn khẽ lắc đầu, lại hỏi: “Phi Tiên môn sao rồi? Còn Vu tộc, vẫn còn ở suối

nguồn thứ hai sao?”

Thương Linh từ tốn đáp: “Hiện tại Phi Tiên môn và Vu tộc đều đang ở Đông

Trúc đảo, nhưng tình hình không ổn cho lắm.”

Nghe vậy, đám Kỷ Linh Hàm và Lam Đề cùng trở nên lo lắng.

Hai nàng vội vàng hỏi: “Phi Tiên môn xảy ra chuyện gì?”

“Vu tộc cũng bị vây công sao?”

“Bây giờ tộc nhân của bọn ta còn sống không?”

Bởi vì hai nàng là người của Thành ca nên các Long tộc xung quanh đều nhao

nhao chủ động kể lại tình hình một cách cặn kẽ.

“Ngoại trừ suối nguồn thứ sáu nằm cách không xa vị trí ban đầu, không có

nhiều biến đổi thì những tiên nhân vốn luôn ở dưới sự cai quản của năm suối

nguồn khác bỗng nhiên mất đi sự bảo hộ chỉ sau một đêm.”

“Vì vậy, các thần điện khi trước không dám bén mảng cũng nhân cơ hội này mà

phát động tấn công về bên ấy.”

“Năm suối nguồn bảo hộ cho hai mươi bảy châu, hiện tại hầu hết đã bị thất thủ

rồi.”

Khương Thành khẽ thở dài một hơi.

Hắn biết đây là kết quả tất yếu.

Dưới trạng thái bình thường, thực lực của Chính Thần hoàn toàn không thua

kém Cổ Thánh.

Số lượng Cổ Thánh của sáu suối nguồn cộng lại không quá ba mươi người,

nhưng Chính Thần lại có hơn bảy mươi người.

So sánh về nhân số giữa Thánh Tôn và Thiên Thần thì còn chênh lệch hơn nữa.

Sở dĩ suối nguồn có thể đối chọi với các đại thần điện chủ yếu là dựa vào sự

củng cố từ pháp tắc thiên địa.

Hiện tại suối nguồn đột nhiên bị dịch chuyển, khu vực vốn được bao phủ mất đi

sự bảo hộ từ pháp tắc, đồng thời tổn thất nhóm cao thủ tinh nhuệ nhất.

Các cao thủ ngang ngửa Long Tổ không phải Hư Đế thì cũng là Hư Vương, Hư

Tướng.

Vị trí phụ của bọn họ cũng thay đổi theo suối nguồn.

Đối mặt với sự tấn công của các đại thần điện, một vài Tiên nhân ở lại chỗ cũ

lấy đâu ra sức chống cự?

“Các môn phái và tộc quần ở các châu bị tiến đánh, có chỗ bị tiêu diệt, có chỗ bị

ép quy y đạo thần, chuyển sang Tu thần.”

“Có người chọn cách dời đi.”

“Long tộc bọn ta phản ứng rất nhanh. Ngay khi sự việc xảy ra, bọn ta đã bắt đầu

di chuyển dưới sự chỉ huy của hai vị Đại Đế là Thương Long và Thanh Long,

sớm đã trốn vào Trọng Liêm cung, nơi có Uy Tướng chi nhãn, một lần nữa tập

hợp với Long Tổ.”

“Ở đây, ít ra bọn ta còn được pháp tắc bảo vệ.”

“Vận khí Vu tộc không tốt được như thế.”

“Bọn họ chạy trốn hơi chậm, sau đó mọi con đường thông đến suối nguồn đều

đã bị các đại thần điện chặn kín, hoàn toàn không vượt qua được.”

“Cuối cùng, bọn họ tới Đông Trúc đảo, bên ấy là căn cứ của Phi Tiên môn.”

“Sức mạnh tổng thể của Phi Tiên môn mạnh ngoài dự đoán của mọi người, đối

mặt với sự tấn công của thần điện mà vẫn chống đỡ được một thời gian, chưa hề

sụp đổ.”

“Cũng bởi vậy mà rất nhiều môn phái và tộc quần không thể chạy trốn chọn

cách tụ lại ở Đông Trúc đảo.”

“Sự gia nhập của họ đã làm củng cố năng lực phòng thủ của Phi Tiên môn.”

“Tuy vậy, do vẫn bị bao vây bởi một số thần điện nên không biết họ có thể gắng

gượng đến khi nào.”

Nghe họ giải thích xong xuôi, Khương Thành sao có thể ngồi yên được nữa?

Kỷ Linh Hàm và Lam Đề vô thức siết chặt tay, đám người Lâm Ninh, Đan Thái,

Mạc Trần, Minh Đồng lại càng lo lắng tột độ.

Biết rằng Phi Tiên môn và Vu tộc đang gặp nguy hiểm, lòng các nàng đau như

sắp vỡ ra, hận không thể lập tức lập tức di chuyển về Đông Trúc đảo.

Thương Linh nhìn thấu suy nghĩ của Khương Thành.

“Ngươi phải về ư?”

Thành ca gật đầu rồi nhìn các Long tộc đang bay khắp trời.

“Bây giờ ta muốn lên đường đến Đông Trúc đảo ngay lập tức, nếu các ngươi

sẵn lòng đi cùng ta, ta sẽ tiếp tục che chở cho.”

“Nếu không muốn thì ở lại cũng được, ta không ép buộc.”

Rất nhiều Long tộc đang có mặt chỉ chần chừ trong hai giây, ngay sau đó hưởng

ứng rầm rộ.

“Bọn ta tình nguyện đi theo Long thần!”

“Đại Đế đi đâu thì bọn ta sẽ theo đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK