người bị chết đuối, gần như không có cơ hội thở gấp gì cả.
Cho dù là “Thái Thượng Hóa Đạo” này cũng phải chịu áp chế.
Môn linh kĩ này có thể rút sạch căn nguyên của thiên địa xung quanh, hơn nữa
điều khiển những căn nguyên này cho mình dùng.
Lần trước khi thi triển, hắn đã rút sạch căn nguyên ở hai nghìn dặm xung quanh.
Mà lần này, hắn chỉ rút sạch không đến ba triệu dặm.
Có điều như vậy đã đủ rồi.
“Mưa tiễn” che trời rợp đất đột nhiên đã biến thành từng làn khói xanh.
Thành ca vốn dĩ nên bị tập kích tiêu diệt lại không bị thương chút nào, bởi vì
thiên địa ba triệu dặm xung quanh hắn đã bị rút sạch căn nguyên.
Thiên địa không còn căn nguyên đã không còn lực sát thương, căn bản không
công kích nổi người.
Khương Thành lúc này chẳng khác gì ở trong một khu vực an toàn tuyệt đối.
Cảnh tượng thần kì này khiến người xem chiến của hai bên đều đồng thời kinh
hô lên.
“Chuyện gì thế này?”
“Lẽ nào là Nhật Thực Hoàng lưu tay sao?”
“Không, là bản thân Khương Thành tự làm đấy!”
“Cmn, đây là làm thế nào vậy?”
Trước giây phút ấy, bọn họ còn cảm thấy Khương Thành tràn ngập nguy hiểm,
lập tức sẽ bị giết thôi.
Nào biết được trong nháy mắt, hắn đã mạnh mẽ mở ra một khu vực trống rỗng
không bị công kích dưới sự bùng nổ mạnh mẽ của Nhật Thực Hoàng.
Đây thực sự là thủ đoạn cực kì khéo léo, khiến người ta khó mà tưởng tượng
nổi.
Ngay cả bản thân Nhật Thực Hoàng cũng không thể hiểu nổi.
Dưới sự khống chế linh ý của hắn, mảnh thiên địa này gần như có thể xưng là
“thánh giới” của hắn.
Trừ phi Khương Thành dùng thánh giới chống lại, lại hoặc là linh ý mạnh mẽ
đến trình độ cùng cấp với hắn, bằng không không thể cướp đoạt quyền khống
chế của mảnh thiên địa này với hắn.
Hắn rất nhanh đã phát hiện, Khương Thành quả thực không cướp đoạt.
“Khu vực an toàn” đó, vẫn như cũ ở dưới sự khống chế của hắn.
Chỉ có điều, khu vực đó bị Khương Thành thay đổi mà thôi.
Nhật Thực Hoàng lập tức ý thức được vấn đề ở đâu.
“Trên đời sao lại có loại linh kĩ như vậy chứ?”
Thành ca không hề có lòng dạ thảnh thơi phổ cập kiến thức về sựu ảo diệu của
“Thái Thượng Hóa Đạo”.
Cuối cùng hắn cũng có thể tung hoành ngang dọc ở trong thiên địa bị phong tỏa
rồi.
Cho dù khu vực an toàn đó đang bị Nhật Thực Hoàng tiếp tục thu nhỏ, nhưng
hắn bay đến nơi nào, căn nguyên nơi đó sẽ bị rút sạch.
Trong một khoảng thời gian rất dài có thể duy trì không bị thương tổn.
“Ta không tin môn linh kĩ này của ngươi không có tiêu hao.”
“Ngược lại phải xem ngươi có thể chống đỡ được đến bao giờ!”
Nhật Thực Hoàng lại lần nữa ổn định lại thế trận.
Chỉ dựa vào một môn linh kĩ đặc biệt, đối phương không thể vượt cấp chuyển
bại thành thắng.
Nhìn Khương Thành không ngừng thay đổi phương hướng, Nhật Thực Hoàng
dùng linh ý dung hợp ở thiên địa một phương này, một mặt duy trì thể công
kích, một mặt không ngừng cười lạnh.
“Đừng nói rút sạch căn nguyên, cho dù cho ngươi cơ hội toàn lực thi triển,
ngươi lại lấy cái gì để đả thương ta?”
“Ngươi có chống cự thế nào đi nữa, cũng chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.”
Khi hắn nói ra câu nói này, khu vực an toàn ba triệu dặm kia đã bị thu nhỏ đến
hai triệu dặm.
Phi Tiên minh bên này, rất nhiều Tiên Nhân cũng lại lần nữa lộ ra vẻ mặt lo
lắng.
Nhật Thực Hoàng nói không sai.
Cho dù chuyện hiện tại Khương Thành làm có thần kì đi chăng nữa, cũng chỉ là
có tác dụng tự bảo vệ mà thôi.
Căn nguyên bên trong khu vực an toàn bị rút sạch, hắn vẫn không thể mở ra
Pháp Tắc không gian của mình như cũ.
Chẳng khác nào là không có bất kì thủ đoạn công kích nào, hoàn toàn không đả
thương được Nhật Thực Hoàng.
Cứ tiếp tục đánh như vậy, trong khoảnh khắc “khu vực an toàn” đó cuối cùng bị
Nhật Thực Hoàng dồn ép gần hết, chính là lúc hắn thất bại diệt vong.
Nhưng dường như Khương Thành căn bản không ý thức được kết cục của mình.
Hắn vẫn như cũ thay đổi vị trí ở trong một phương thiên địa do Nhật Thực
Hoàng điều khiển, thỉnh thoảng phóng ra linh ý của mình cảm nhận một chút.
Bởi vì hắn cần phải tìm kiếm - Tìm được vị trí Nhật Thực Hoàng gửi gắm linh
ý.
Mãi cho đến khi “khu vực an toàn” hắn mở ra kia bị thu nhỏ đến chỉ có trăm
dặm, hắn cũng đã có đủ nhiều phát hiện.
Linh ý của Nhật Thực Hoàng không hề cố định ở một nơi nào đó, mà là đang
không ngừng biến ảo.
Cuối cùng Khương Thành cũng đã khóa chặt một sợi linh ý trong đó.
Sau đó, hắn quyết đoán thu lại Kỵ Khuyết kiếm.
Tiện tay từ trong nhẫn trữ vật đổi thanh Đạo Kiếm tứ giai.
Hành động này, khiến đám người Quy Tàng phía sau đều như hòa thượng sờ
mãi không thấy tóc.
Mà Nhật Thực Hoàng đang điên cuồng tiến công lại càng ngông cuồng cười
lớn.
“Ha ha ha ha, ngươi đây là muốn cam chịu số phận rồi sao?”
Khương Thành thần bí mỉm cười.
“Ta chỉ là cảm thấy, ngươi vẫn không xứng khiến ta trả ra cái giá một thanh
kiếm bát giai bị hủy.”
“Quên không nói cho các ngươi biết, ngoại trừ Vô Đạo kiếm, ta vẫn còn một
kiếm.”
Men theo một sợi linh ý bị khóa chặt kia, Khương Thành lần đầu tiên dùng ra
“Kiếm đạo hoàn mỹ” ở Thiên giới.
Hết cách rồi, khu vực an toàn không có căn nguyên, thứ hắn có thể dùng cũng
chỉ có một kiếm này.
Tiên lực và lực thần hồn trong cơ thể giống như nước lũ vỡ đê.
Trong nháy mắt đã bị một kiếm này rút sạch.
Có điều hắn cũng không cần đi suy nghĩ gì nữa rồi, bởi vì hết thảy đều giao cho
một kiếm này.
Khi Kiếm đạo hoàn mỹ phóng ra, khu vực an toàn chỉ có trăm dặm bị quét sạch
sành sanh trong nháy mắt, biến thành một thế giới sáng chói rực rỡ lạ thường.
Thế giới nhật nguyệt tinh cùng múa, sáng tối âm dương giao nhau, ngũ hành
tuần hoàn lặp lại kia nhanh chóng mở rộng ra.
Sinh cơ và tử khí bổ sung thêm cảm xúc vui buồn, hóa thành thực chất mắt
thường cũng có thể thấy được.
Lực thiên địa vốn dĩ vây công Khương Thành đã bị nuốt chửng sạch sẽ dễ dàng
như trở bàn tay.
Giống như lá rơi bị gió thổi bay, điên cuồng cuốn sạch về phía bên ngoài.
Mà đứng mũi chịu sào, chính là linh ý của Nhật Thực Hoàng!
Công kích của Kiếm đạo hoàn mỹ là toàn bộ phương diện, chứ không chỉ bị
giới hạn ở thân thể thực chất, còn có phương diện thần hồn và ý thức.
“Đây là cái gì!”
Nhật Thực Hoàng hét lên thê lương, nhưng không có ai có thể nghe thấy tiếng
gào hét của hắn.
Dưới phạm vi bao phủ của một kiếm này, bất luận là tầm mắt xúc cảm hay là
âm thanh, tất cả đều bị giết chết!
Thiên địa một phương vốn dĩ bị hắn phong tỏa, sớm đã bị “kiếm đạo hoàn mỹ”
hủy hoại thành thủng trăm nghìn lỗ!
Nếu như chưa từng tu luyện qua linh ý, vậy hiện tại có lẽ Khương Thành đã hôn
mê rồi.
Nhưng lúc này, hắn có thân thể hư thoát lại là tỉnh táo trước nay chưa từng có.
Cuối cùng hắn cũng phát hiện, hóa ra mình sớm đã có đạo - Kiếm đạo hoàn mỹ.
Nhật Thực Hoàng Thiên giai thập nhị trọng, không cản được đạo ẩn chứa trong
một kiếm này của hắn!
“Kiếm đạo hoàn mỹ!”
Phía sau Thành ca, đám người Quy Tàng và Lăng Tinh nghẹn họng nhìn trân
trối.
Ngay sau đó, bọn họ hưng phấn đến toàn thân đều bắt đầu run rẩy lên.
Thân là kiếm tu, đây chính là cảnh giới cao nhất bọn họ vẫn luôn theo đuổi!
“Đây là kiếm đạo hoàn mỹ đấy!”
“Trời ạ!”
Gắt gao nhìn chằm chằm thế giới hủy diệt rực rỡ đó, Quy Tàng đã lệ tuôn đầy
mặt từ lâu.
“Không ngờ rằng, ta vậy mà có thể tận mắt nhìn thấy Kiếm đạo hoàn mỹ…”
Mà há chỉ là hắn?
Hơn triệu Tiên Nhân của toàn bộ Phi Tiên minh, ở giây phút này đã coi Khương
Thành thành Thần có thể nghịch thiên.
Mà so với bọn họ, Thiên Tộc đối diện lại gặp tại ương rồi.
Rất nhiều nguyên sĩ và thân vương bởi vì chỗ đứng quá mức gần ở phía trước,
cũng bị một kiếm này bao trùm ở trong phạm vi công kích.
“Không!”
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng, không có Vô Đạo kiếm, Khương Thành
vậy mà còn có một thức đại chiêu không kém một kiếm kia.
Đợi đến khi bọn họ đối diện, hết thảy đều đã muộn rồi.
Ngay cả Nhật Thực Hoàng đều chỉ có thể bị sa vào, càng huống hồ là những
Thiên giai cửu trọng, thập trọng, thập nhất trọng bọn họ đây?
Linh ý của rất nhiều người giống như tờ giấy bay phất phơ, bị xé thành bột phấn
trong trận gió bão này!