Ba người đều mặc bào phục chế thức, tất cả đều là tạp dịch của Thiên Cung,
không phải là Tiên quan chính thức.
“Các hạ khoan đã!”
“Vừa nãy có phải ngươi dùng thần hồn thăm dò khắp nơi không?”
Khương Thành vô cùng thành thật gật đầu.
“Đúng rồi, là ta, sao thế?”
Tên Đế cảnh cửu trọng dẫn đầu lập tức nói: “Dựa theo pháp lệnh của Thiên
Cung, bất kỳ ai cũng không được tùy ý dùng thần hồn thăm dò khắp nơi, khi
chưa được sự cho phép trước.”
“Ừ ừ, sau đó thì sao?”
Là muốn khai chiến sao?
Loại chuyện này Khương Thành trước đây cũng không phải là chưa từng gặp,
cũng rất mong chờ.
Thế nhưng lần này lại không đi theo kịch bản mà hắn nghĩ trước.
Đối phương chỉ móc ra một viên Thạch Bàn xinh xắn lắc lư trước mặt hắn, một
vệt ánh sáng màu vàng lướt qua.
Sau đó, ba người liền trở nên kinh ngạc.
“Khương Thành, lại còn là Thượng Đình tiên nhân của Gia Vương đạo
trường?”
“Thất kính thất kính!”
Thân làm tạp dịch của Thiên Cung, thân phận của bọn họ thật ra còn không
sánh được với Thượng Đình tiên nhân của Vương cấp đạo trường.
Thành ca cũng bất ngờ.
“Sao các ngươi lại nhìn ra được ta là ai?”
“Đạo hữu nói đùa rồi.”
Ba người cười nói: “Mỗi một Tiên nhân từ khu vực bị vứt bỏ đi ra, đều từng tạo
quyển đăng ký của Thiên Cung, chỉ cần đối chiếu liền có thể biết thân phận.”
Đây…
Cảm thấy hồi đó lúc mình dùng bút đá và phiến đá đưa bản thân vào khu vực bị
bỏ rơi, đã xuất hiện trong ghi chép của Thiên Cung rồi?
Hắn suy nghĩ kỹ lại, cảm giác việc này hình như không có hại gì cho bản thân.
Nhưng đối với ba người kia thì lại là vẻ mặt tiếc nuối chắp tay.
“Khương đạo hữu, mặc dù ngươi là thiên tài của Gia Vương đạo trường, nhưng
chống lại pháp lệnh, bọn ta vẫn phải giải quyết việc chung.”
Nói xong, ba người cũng điều động ra một phiến đá, móc ra bút đá thêm một
chút.
“Đây là đang làm gì?”
Thao tác này của bọn họ, nhìn đến nỗi Thành ca vẻ mặt mông lung.
Ba người thu lại phiến đá, lúc này mới mang theo sự áy náy chắp tay với Thành
ca.
“Người cũng biết, chống lại pháp lệnh sẽ bị trừ điểm Thiên đạo, bởi vì người
tùy ý phóng xuất thần hồn, vừa mới bị trừ hết hai điểm điểm Thiên đạo.”
“Cái gì? Điểm thiên đạo gì?”
Đối với cái thứ này, Khương chưởng môn hoàn toàn không hiểu gì.
Trên thực tế, điểm Thiên đạo cũng là thứ ai cũng biết ở Nguyên Tiên giới, bởi vì
đó chính là một trong những con đường đi vào Thiên Cung mà Thương La Chí
Tôn từng nói.
Vì Thiên Cung làm ra cống hiến, có thể nhận được điểm Thiên đạo.
Vi phạm pháp lệnh thì sẽ bị trừ điểm Thiên đạo.
Điểm Thiên đạo có thể hỏi Thiên Cung đổi một số tài nguyên, mà cao đến một
mức nhất định, sẽ có cơ hội đi vào Thiên Cung trở thành Tiên quan.
Trở thành Tiên quan chính thức đồng nghĩa với cái gì, tất cả mọi người ở
Nguyên Tiên giới đều rất rõ ràng.
Bởi vì cái nguyên nhân này, cho nên vừa nãy trong phạm vi thần hồn cảm nhận
của Khương Thành, trong thành và nông thôn đều thương yêu hòa bình một
cách quỷ dị như thế.
Ai cũng không muốn bởi vì một sai lầm nhỏ, mà bị trừ hết điểm Thiên đạo có
phải không?
Những nhận biết này, trước đây lúc đi vào Gia Vương đạo trường, trong Ngọc
phù mà Quý Thương vứt cho hắn đã có nói rõ.
Chỉ là Thành ca căn bản không có hứng thú xem những trò đó, cho nên đến nay
vẫn chưa biết gì.
“Đạo hữu đúng là thích nói đùa.”
Ba người đó nào biết hắn vô tri như vậy.
“Điểm Thiên đạo của người hiện giờ là 98 điểm, hy vọng người đừng để bị trừ
nữa.”
98 điểm?
“Cũng chính là nói ta trước đây là 100 điểm?”
Ba người đó gật đầu.
“Đúng thế, người là Thượng Đình tiên nhân của đạo trường cấp Vương, ban đầu
tất cả đều đã có 100 điểm điểm Thiên đạo.”
“Cái này người có thể kiểm tra được từ Ngọc phù thân phận của đạo trường.”
Sau khi ba người nói xong, lại chắp tay, sau đó biến mất khỏi vị trí ban đầu.”
Thành ca ở lại vuốt vuốt quai hàm, bản thân ban đầu cũng là 100 điểm?
Là điểm tối đa sao?
Có thể diện như vậy sao?
Nghĩ như vậy, hắn cái gì cũng không hiểu cũng có chút đắc ý.
Nghĩ đến Ngọc phù thân phận mà ba người vừa nãy nói, hắn vội vàng móc ra,
mở ra nhìn, quả thật có một đống thông tin.
Các loại như tên của hắn, cảnh giới, thiên phú, đều là Quý Thương biên tạo cho
hắn.
Mà nổi bật nhất trên đó chính là điểm Thiên đạo: 98.
“Không tệ không tệ!”
Ca đây nhìn con số này, một phen dương dương tự đắc.
Mặc dù cái điểm Thiên đạo này có tác dụng gì, hiện tại hắn vẫn chưa biết,
nhưng thứ hắn muốn chính là sĩ diện mà thôi.
Bên dưới điểm Thiên đạo đó, còn có ba chữ - Bảng xếp hạng.
“Hả, ca bị trừ hai điểm, có lẽ đã rơi từ đầu bảng xuống mười mấy hạng rồi?”
Sau đó, hắn mở danh sách bảng ra.
Ngay sau đó, ánh mắt dần dần trở nên ngây dại ra.
Tên đầu tiên đập vào mắt, là Cổ Tinh đạo tôn.
Mà trị số điểm Thiên đạo ở phía sau hắn, có hơn 3637850!
Mà Vô Bi đạo tôn là người thứ hai sau hắn, giá trị điểm Thiên đạo lại là
3015506.
Điểm Thiên đạo của mười người đầu tiên, tất cả đều đạt đến 2700 ngàn trở lên.
Cái danh sách bảng này chỉ xếp 500 người, Khương Thành trượt đến phần cuối
nhất, cũng không thể tìm tên của mình.
Bởi vì vị Chí Tôn thứ 500, điểm Thiên đạo đều đạt đến hơn 98 ngàn.
Vừa đúng nhiều hơn hắn mười ngàn lần.
Đây…
Vừa rồi còn cảm thấy bản thân rất có thể diện, Khương chưởng môn vừa mới
xếp đến hạng mười mấy lại một lần nữa rơi vào trong trạng thái nghi ngờ cuộc
đời.
“Hóa ra đây không phải 100 điểm là điểm tối đa?”
“Vậy còn sống cái gì?”
“Dựa vào vị trí của ca, bắt đầu lại chỉ cho có 100 điểm?”
“Người của Thiên Cung mắt mù rồi sao?”
Thân làm nhân vật chính, lẽ nào không nên tùy tiện ra một cái bảng xếp hạng gì
đó, nhẹ nhàng xếp vào ba hạng đầu tiên hoặc là thứ nhất luôn sao?
Kết quả trên bảng danh sách đến cả tên của mình cũng không có, việc này khiến
cho hắn cảm nhận được một sự đả kích nặng nề.
Hắn rất bất mãn, rất khó chịu.
Thế nhưng cũng không có ích gì.
Hắn ngay cả lấy điểm Thiên đạo kiểu gì cũng không biết.
Cứ như vậy, hắn tiếp tục bay dọc đường, rất nhanh đã đi vào trong một tòa Tiên
thành.
Sau ba ngày, ca đây hoàn toàn rơi vào trong “tuyệt vọng”.
“Cái thế giới này, cũng hơi yên bình quá đi rồi nhỉ?”
“Đừng nói là tranh đấu, ngay cả cọ sát nhỏ cũng không có, ca hoàn toàn không
có cơ hội chiến đấu!”
“Càng không phải nhắc đến nhận được chiến lợi phẩm nữa.”
Ba ngày qua, hắn đã đi hơn một trăm nơi, đã vượt qua phạm vi dịch chuyển của
Ngọc Hốt.
Những nơi từng đến, đều là phải dáng vẻ ngăn nắp trật tự, mọi người yêu
thương lẫn nhau.
Thỉnh thoảng có người làm ra hành vi vượt khuôn phép, ngay lập tức sẽ có tạp
dịch của Thiên Cung đến hiện trường.
Thành ca cũng không ngốc, có thể nhìn ra những người này phần nhiều đều là
vì điểm Thiên đạo, mà cố ý giả vờ hòa nhã như vậy.
Việc này xem ra là rất tốt đẹp.
Nhưng vấn đề là hắn ở trong một Nguyên Tiên giới như vậy, không lấy được
một tí cơ hội làm màu.
Dù sao cũng không thể đang yên đang lành đi cướp những Tiên nhân không hề
liên quan kia chứ?
Hắn cũng không bất lịch sự như vậy.
Còn về cái điểm Thiên đạo kia của hắn, vẫn duy trì ở 98 điểm, không hề động
tới.
“Trời ơi!”
“Còn muốn người khác sống không chứ?”
“Vốn tưởng rằng đạo trường rảnh rỗi buồn chán, bây giới mới phát hiện bên
ngoài còn vô vị hơn.
Đạo trường tốt xấu gì cũng còn có ba tên không thể động vào, tốt xấu gì cũng
còn có một Nhị thế tổ thường xuyên đưa tiễn.
Cũng chính vào lúc này, một đoạn đối thoại bay đến trong tai hắn.
“Đám Tà tiên đó lại xuất hiện rồi, cùng nhau đi kiếm điểm Thiên đạo thôi!”
“Giết chết một tên Tà tiên, khoảng cách đến Thiên Cung sẽ càng gần thêm mấy
bước!”
“Đúng thế đúng thế, cơ hội hiếm có!”
“Ở đó chiến đấu quá nguy hiểm, ta thật không muốn đi tìm cái chết…”